Hồng Thanh Quang là một thi sĩ tài năng được đông đảo bạn đọc biết đến từ những thi phẩm thành công vang dội. Ngoài làm thơ anh còn là một người có đam mê những thi phẩm nước ngoài.

Người rồi sẽ yêu tôi Вы полюбите меня

Вы полюбите меня. Но не сразу.
Вы полюбите меня скрытноглазо.
Вы полюбите меня вздрогом тела,
будто птица к вам в окно залетела.
Вы полюбите меня — чистым, грязным,
Вы полюбите меня — хоть заразным.
Вы полюбите меня знаменитым,
Вы полюбите меня в кровь избитым.
Вы полюбите меня старым, стёртым,
Вы полюбите меня — даже мёртвым.
Вы полюбите меня! Руки стиснем!
Невозможно на земле разойтись нам!
Вы полюбите меня?! Где ваш разум?
Вы разлюбите меня, но не сразу.

Dịch

Người rồi sẽ yêu tôi. Nhưng không ngay lập tức
Người rồi sẽ yêu tôi như thể là vô thức
Người rồi sẽ yêu tôi khi chợt giật nảy mình
Ngỡ bậu cửa chú chim đậu bất thình lình
Người rồi sẽ yêu tôi – trắng trong và ô uế
Dẫu bị bệnh dễ lây, người vẫn yêu tôi thế
Người rồi sẽ yêu tôi, kẻ tiếng nổi như cồn
Người rồi sẽ yêu tôi, khi tôi bị cùng đường
Người rồi sẽ yêu tôi, kẻ già nua nhạt bóng
Người rồi sẽ yêu tôi, cả khi không còn sống
Người rồi sẽ yêu tôi. Ta tay sẽ liền tay
Ta không thể rời nhau ở trên trái đất này
Người rồi sẽ yêu tôi? Phải chăng người loạn óc?
Người sẽ hết yêu tôi. Nhưng không ngay lập tức

Nói với nước Nga

А собственно, кто ты такая,
С какою такою судьбой,
Что падаешь, водку лакая,
А все же гордишься собой?
А собственно, кто ты такая,
К гда, как последняя мразь,
Пластмассою клипсов сверкая,
Играть в самородок взялась?
А собственно,кто ты такая,
Сомнительной славы раба,
По трусости рты затыкая
Последним, кто верит в тебя?
А собственно, кто ты такая?
И, собственно, кто я такой,
Что вою, тебя попрекая,
К тебе прикандален тоской?

Dịch

Nói cho cùng, em là ai vậy,
số phận em là cái chi chi,
mà ngã xuống, vodka đầy lưỡi,
em vẫn còn kiêu hãnh đê mê?
Nói cho cùng, em là ai vậy,
khi giống như một kẻ hạ lưu,
hoa tai nhựa lóe lên lóe xuống,
em làm mình đài các liêu xiêu?
Nói cho cùng, em là ai vậy,
hả nữ nô của đánh lận tài tình,
bởi hèn nhát nên luôn áp miệng
bất kỳ ai đã lỡ tin mình?
Nói cho cùng, em là ai vậy,
nói cho cùng, tôi thực là ai,
mà gào thét sỉ nhục em đến thế
gắn tủi sầu em với nỗi đời trai?

Tôi bao lần

Tôi bao lần bị đớn đau thương tổn,
phải lết lê mới về được tới nhà,
nhưng không phải bởi ai tàn nhẫn –
có thể làm tổn thương chỉ bằng một cánh hoa.
Tôi cũng từng làm tổn thương – lơ đãng
tung dịu dàng thoáng chốc khinh khi,
khiến ai đó về sau đau đớn
như chân trần trên tuyết lần đi.
Vì sao tôi cứ bước trên hoang đổ
của gụi gần thân quý nhất đời,
tôi, kẻ dễ bị đớn đau thương tổn,
dễ gây nên thương tổn cho người?

Tôi thích quên

Tôi thích quên rằng tôi là thi sĩ,
tôi thích là mình, nhưng một cách vô danh,
như một mảnh rừng, một phần ruộng lúa,
một đoạn đường, một góc biển xanh.
Tôi gặp được tôi đâu phải do công sức
của tập đoàn mối lái gần xa.
Thơ người khác, tôi còn yêu hơn cả
Thơ mình – và nhờ thế tôi tự do.
Là thi sĩ phải đâu để hát
ngợi ca mình, với người khác khinh khi,
mà để sống nhưng không kịp biết
thói trên đời đố kị là chi.
Ai hãnh tiến cũng đều thô bỉ hết,
đấy chỉ là do bất lực thôi –
giơ ra cho đám đông thấy mặt
để mọi người tấm tắc mà vui.
Được nhận biết – tiện lợi nhưng không thực.
Thời đại bao giờ cũng chỉ mạnh lên
không phải nhờ những kẻ ai cũng biết,
mà nhờ người còn chưa ai biết tên..

Ai đó

Tôi không muốn niềm vinh quang muộn tới
Khi chẳng còn cần để làm chi
Ích gì nữa. Cầm bằng chẳng có
Lúc bên ta đã sầm sập tuổi già
Nhưng tôi muốn ai đó khi dọn tủ
Gặp cuốn thơ tôi, thực sự bất ngờ
Lặng lẽ đứng thật lâu để đọc
Và sẽ không rời bỏ nó bao giờ.

Xin Chúa, cho mù loà mắt sáng

Дай бог слепцам глаза вернуть
и спины выпрямить горбатым.
Дай бог быть богом хоть чуть-чуть,
но быть нельзя чуть-чуть распятым.
Дай бог не вляпаться во власть
и не геройствовать подложно,
и быть богатым — но не красть,
конечно, если так возможно.
Дай бог быть тертым калачом,
не сожранным ничьею шайкой,
ни жертвой быть, ни палачом,
ни барином, ни попрошайкой.
Дай бог поменьше рваных ран,
когда идет большая драка.
Дай бог побольше разных стран,
не потеряв своей, однако.
Дай бог, чтобы твоя страна
тебя не пнула сапожищем.
Дай бог, чтобы твоя жена
тебя любила даже нищим.
Дай бог лжецам замкнуть уста,
глас божий слыша в детском крике.
Дай бог живым узреть Христа,
пусть не в мужском, так в женском лике.
Не крест — бескрестье мы несем,
а как сгибаемся убого.
Чтоб не извериться во всем,
Дай бог ну хоть немного Бога!
Дай бог всего, всего, всего
и сразу всем — чтоб не обидно…
Дай бог всего, но лишь того,
за что потом не станет стыдно.

Dịch

Xin Chúa, cho mù lòa mắt sáng,
cho còng lưng cơ hội thẳng người.
Xin Chúa, được một phần thôi giống Chúa,
nhưng không thể bị đóng đinh câu rút một phần thôi.
Xin Chúa, quyền bính đừng ham hố,
thói yêng hùng đừng giả vờ giương,
được giầu sang nhưng không nhờ trộm cướp,
ôi nếu giầu mà có thể hiền lương!
Xin Chúa, thành lõi đời miếng bánh
chẳng bầy đoàn nào nuốt chửng được đâu,
không phải là nạn nhân, không phải là đao phủ,
không phải kẻ ăn xin, cũng không phải vương hầu.
Xin Chúa, cho bớt giầy vò thương tật
khi xẩy ra vụ đánh nhau to.
Xin Chúa, cho thêm nhiều quốc gia khác nữa,
nhưng nước ta vẫn chẳng mất bao giờ.
Xin Chúa để quốc gia của Chúa
không bị xéo giầy bởi gót cuồng phong,
Xin Chúa để cho vợ ta sẽ vẫn
yêu thương ta ngay trong cảnh cùng đường.
Xin Chúa, làm câm họng dối gian,
trong tiếng trẻ kêu vang rền giọng Chúa,
Xin Chúa, sống, được thấy Người hiển hiện,
nếu chẳng trong gương mặt nam nhi thì gương mặt đàn bà.
Không phải thánh giá đâu- chúng ta đeo sự không thánh giá,
vậy mà gù biết mấy đời ta.
Để khỏi bị mất lòng tin tất cả,
Chúa hãy cho một chút Chúa thôi mà!
Xin Chúa, mang mọi điều mọi sự
cho mọi người để khỏi tủi riêng ai.
Xin Chúa, cho mọi điều nhưng chỉ là những thứ
nhận rồi sau không xấu hổ làm người.

Người phụ nữ

Người phụ nữ muốn mình xinh đẹp
Luôn luôn kiêu hãnh ngẩng cao đầu
Muốn được yêu chứ không đơn độc
Muốn vui tươi chứ chẳng mãi u sầu
Muốn vòng ngọc hợp màu y phục
Muốn ai nhìn cũng thấy mê ngay
Nhưng lắm lúc ở trong đời thực
Chẳng dễ dàng như vậy, tiếc thay!
Và lắm lúc cơn mưa tầm tã
Cùng ngọn đèn leo lét canh khuya
Lại thay cho những hội vui nhộn nhịp
Má nóng bừng ánh mắt kiêu sa
Nếu đời lỡ dở dang trắc trở
Xin đừng vội vã kết tội ai
Trong chia ly, giận hờn, xích mích
Trong rủi ro, chinh chiến, thiên tai…
Không lập những kỳ công oanh liệt
Hy sinh cùng những việc nhỏ nhoi
Sống đơn côi, tóc bạc dần từng chút
Lắng nghe từng tiếng động giữa đêm dài
Với một nỗi khát khao không cưỡng nổi
Để không đập phá, căm hờn
Người phụ nữ muốn được nâng như trứng
Hứng như hoa và cười nói thông thường…

Như cây vĩ cầm Kак скрипач

Это он
берег свое сердце так старательно.
это он берег его,
как скрипач
бережет скрипку Гварнери,
не играя на ней
даже по праздникам.
Это он
берег свое сердце,
как безвестный скрипач
бережет скрипку Джузеппе Гварнери,
не играя на ней
даже в день своего рождения.
Это он,
он,
он
дрожал над своим сердцем,
как скрипач-любитель
дрожит над бесценной скрипкой
работы великого мастера,
попавшей к нему
неведомо как.
Это он
всю жизнь
берег свое сердце.
И он отлично сберег его.
Это оно,
его сердце,
хранится в музее сердец
в запаснике.
Оно выглядит как новенькое.

Dịch

Đó chính là anh ta
đã giữ tim mình
chu đáo vậy
Đó chính là anh ta
đã giữ nó
như người chơi vĩ cầm
giữ cây đàn dòng họ Guarneri
không dám kéo
ngay cả trong ngày lễ
Đó chính là anh ta
đã giữ tim mình
như kẻ chơi vĩ cầm vô danh
giữ cây đàn dòng họ Guarneri
không dám kéo
ngay cả hôm sinh nhật
Đó chính là anh ta
anh ta
anh ta
đã run rẩy giữ tim mình
như kẻ chơi vĩ cầm nghiệp dư
run rẩy giữ cây đàn vô giá
công trình của người nghệ nhân tài hoa
cây đàn rơi vào tay anh ta
tình cờ, phi lý
Đó chính là anh ta
trọn kiếp
giữ tim mình
Và anh ta đã giữ thật khá
Và nó kia
quả tim của anh ta
đang được trưng trong hộp kính
giữa viện bảo tàng
Trông nó lúc nào cũng như mới tinh

Ballade vui vui 

Я мало ел и много думал.
Ты много ел и мало думал.
А в результате – как же так? –
ты – умница, а я дурак!
Ты засмеешься – я заплачу!
Ты сбережешь, а я растрачу!
Ты помнишь – я уже забыл.
Ты знаешь – я уже не знаю.
Но если ты меня простил,
то я вовеки не прощаю.
Ты стар? Глаза твои устали
следить пронзительные стаи
несущихся куда-то птиц,
осенних листьев и страниц?
Тогда я молод, молод, молод,
люблю дорогу, спирт и холод,
весенний гай, грачиный грай!
Ты умираешь? Умирай!
Но поскорее выбирай.
Ты в рай? Тогда я в ад! Прощай!

Dịch

Tôi ăn ít nghĩ nhiều
Anh ăn nhiều nghĩ ít
Sao anh vẫn khôn ngoan
Còn tôi thường ngốc nghếch?
Khi anh cười, tôi khóc
Anh keo kiệt, tôi hoang
Điều anh nhớ, tôi quên
Cái anh còn, tôi hết
Anh đã tha thứ tôi
Tôi khinh anh tới chết
Anh đã già, mệt mỏi
Khi phải dõi chim trời
Khi phải ngắm lá rơi
Khi phải ngồi xem sách
Vậy thì tôi trẻ suốt
Ưa lạnh, thích đi săn
Thích vượt qua khó khăn
Ham trượt băng, đấm bốc
Anh chết? Thì cứ chết
Nhưng hãy chọn nhanh nào
Anh lên trời? Tôi sẽ
Xuống âm ty. Thôi, chào!!!

Anh gửi tới

Anh gửi tới làn mi em giấc ngủ
Gửi nụ hôn tới cặp môi hông
Còn bóng tối, ước mơ, lo nghĩ
Anh tự mang tất cả trong lòng.
Dáng hình em chứa nỗi anh buồn tủi,
Tình yêu anh gửi hết dáng hình em
Riêng bên anh, vẫn như thưở trước
Nỗi sợ kinh hồn, khoảng trống và đêm
Gánh nặng trĩu vai anh, em làm sao chịu nổi
Số phận anh thôi sẽ nhấn anh chìm
Cứ để đêm với hồn anh bay lượn
Còn giấc ngủ, nụ hôn, em hãy nhận cho mình

“Giữa quý vị hãy cho tôi sẽ”

Giữa quý vị hãy cho tôi sẽ
Như đồng xu bụi bặm ngẫu nhiên
Nằm giữa đống tiền giấy sột soạt
Trong túi lụa trơn lỳ
Giá nó được vang lên lảnh lót
Nhưng có gì để chạm mà vang
Khi dàn kèn gào thét
Và khi nhớ lại
Cơn gió tuổi thơ
Trong sáng thu nổi khói mưa dầm
Hãy để cho tôi sẽ
Đứng làm giá áo
Có thể treo lên
Không chỉ bành tô
Mà cả những gì nặng hơn thế
Và khi tôi thôi tin bản thân mình
Hãy để trí nhớ những đường gân
Lấy lại cho tôi lòng kiên nhẫn
Để tôi lại cảm thấy trên mặt
Sức ép của cơ mắt

Đối thoại

Nàng hỏi, tại sao tôi lại gây ra chuyện này, chuyện nọ
Còn tôi lại nghĩ về ông mặt trời đang rực rỡ ngoài kia
Nàng hỏi, bao giờ tôi định làm việc tôi có nghĩa vụ phải làm
Còn tôi lại nghĩ về cơn mưa rào tầm tã
Nàng hỏi, tại sao tôi không giữ đúng lời hứa của mình
Còn ở quanh tôi những đống phiếu nợ đang nằm khắp nơi lăn lóc
Nàng hỏi, tại sao tôi lại chỉ ngồi lặng lẽ
Còn tôi lại nghĩ rằng những mảnh vỡ cửa lời có thể làm sứt hết môi
Nàng hỏi, vì đâu tôi không bao giờ chịu mở miệng cười
Còn tôi lại nghĩ về những người phải cười ra nước mắt
Nàng hỏi, tại sao tôi không thích nhảy tănggô
Còn tôi lại gắng hình dung ra những kẻ tàn tật, đứng cũng không đủ sức
Nàng hỏi, tại sao tôi không như hươu phóng
Còn tôi lại nhìn về hướng tây và thấy mặt trời đang lặn dần đi
Nàng hỏi, vì sao tôi lại đánh mất hạnh phúc đời mình
Còn tôi lại thấy bảy sắc cầu vồng vắt ngang trời
Ảo ảnh rực rỡ thoáng qua cắt phía con đường
Và nhớ lại giấc mơ đêm qua
Nàng muốn có mọi thứ tốt đẹp nhất trên đời
Còn tôi lại nghĩ tới những người không có tới ngay cả giọng nói
Nàng hỏi, tại sao tôi để đời lăn xuống dốc
Còn tôi lại nghĩ về những nấm mồ đang nằm la liệt dưới cánh đồng kia

Có một lần

Có một lần tôi đã nói bâng quơ
Nhưng cô bé chắc là nghe thấy
Rằng tôi thích tình yêu khi xuân tới
Chỉ mặc tuyền váy áo trắng tinh khôi.
E lệ ngước mắt xanh trong vắt,
Thoáng phút giây cô bé lặng nhìn tôi
Và gương mặt ngây thơ nhẹ nhõm
Nở nụ cười buồn khẽ trên môi.
Từ buổi ấy tháng Năm nào cũng vậy,
Mỗi lần tôi qua phố lúc chiều sang
Tôi đều thấy cô bé bên cạch cửa
Trong bộ đồ màu trắng đứng nghiêm trang.

Nàng tắm ngoài sông

Женщина купается в реке,
Солнце замирает вдалеке,
Нежно положив на плечи ей
Руки золотых своих лучей.
Рядом с ней, касаясь головы,
Мокнет тень береговой листвы.
Затихают травы на лугу,
Камни мокрые на берегу.
Плещется купальщица в воде,
Нету зла, и смерти нет нигде.
В мире нет ни вьюги, ни зимы,
Нет тюрьмы на свете, нет сумы,
Войн ни на одном материке…
Женщина купается в реке.

Dịch

Khi nàng ra tắm ngoài sông
Mặt trời trông thấy ngỡ ngàng lặng đi
Muôn ngàn tia nắng đê mê
Xoà tay mơn trớn vuốt ve vai nàng
Tán cây nghiêng bóng ướt đầm
Miên man hôn suối tóc tràn buông ra
Sóng dâng ngập sỏi ven bờ
Cỏ hoa trong nội sững sờ đứng yên
Quanh nàng nước nghịch hồn nhiên
Không còn chết chóc đảo điên trên đời
Không còn bão tuyết mù trời
Ngục tù, đói khổ cũng thôi không còn
Khi nàng ra tắm ngoài sông
Năm châu bốn bể không còn chiến tranh

Nhà thơ Hồng Thanh Quang luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong lòng bạn đọc. Những trang thơ của anh luôn đặc sắc được dư luận hết sức quan tâm, đặc biệt là những thi phẩm dịch của anh luôn được mọi người đánh giá cao.