Mất Hay Còn Chưa Hẳn Khác Nhau Đâu là một tập thơ để lại dấu ấn sâu sắc nhất trong lòng bạn đọc của nhà thơ Du Tử Lê. Ông nổi tiếng là một nhà thơ thiên tài từ khi còn bé, với niềm đam mê thơ ca sâu sắc ông luôn hướng những trang thơ của mình theo hướng cách tân mà khó có nhà thơ nào có thể làm được.

Sự sống vốn từng giây

hãy khép lại con ngươi,
cho mắt kia bỗng mở.
hãy giải thoát trái tim,
cho tâm kia được thở.
sự sống vốn từng giây
cùng tử thần bước tới.
nỗi buồn vốn từng ngày;
sánh vai cùng bóng tối.

Thân ôm bom ngiệp, duyên: nổ giữa ngày cấp bách

sông chảy qua đời tôi,
đôi bờ đều mất tích.
trí nhớ như ngọn roi
quất ngang lưng khánh kiệt.
rừng xuyên bang: vực sâu.
thú lên đường khứng tội.
em giải oan đời sau.
đêm mầu mè bóng tối.
núi chia đôi niềm tin —
từng vạt đời hốt hoảng.
chim ngậm hạt vong thân
rớt, dọc đường chiếc bóng.
người bôi xoá tôi. tôi
rớt hồi chuông khắc nghiệt.
biển quên mình hư thai
(sóng chịu phần cáo buộc.)
thân ôm bom nghiệp, duyên:
nổ giữa ngày cấp bách.
tâm săm soi bình an —
tranh thương cùng kiếp khác.
tôi băng ngang đời kia
không một ai ngóng, đợi.
em dại dột không đi,
trước giờ chơi kết thúc.

Thấy bóng mình vĩ đại!!!!!

tôi tìm tôi đáy sâu,
gặp tham lam chói lói.
tôi rượt đuổi theo tôi:
hận thù cười thống khoái.
tôi vỗ về chính tôi:
thấy bóng mình vĩ đại!!!!!
là tôi? là tôi ư?
-bộ còn ai khác nữa?!!!!

Khổ, đau tôi tự huỷ

người hãy mở lòng ra
cho buồn tôi khép cửa.
tâm thắp một nén, khuya —
khổ, đau tôi tự huỷ.
rồi tôi sẽ ra đi:
với phần đời riêng, đó.

Nghiệp cho tôi đời sau

chỉ có một ngôi nhà:
địa cầu này bé nhỏ.
chỉ có một giống người:
chia chung dòng máu đỏ.
mỗi thân / tâm an, lạc:
một hạt mầm thương, yêu.
mỗi trái tim từ bi:
góp bình yên nhân loại.
em dạy tôi vị tha /
lấp nguồn sâu đố kỵ.
nghiệp cho tôi đời sau;
khi trở về với đất.

Chăm chỉ làm sao: vòng tử sinh

con chim những tưởng thôi không hót.
tâm ngỡ an bình một cõi, quên
bình minh những tưởng thôi đi, lại
chăm chỉ làm sao: vòng tử sinh.

Và, Đinh Cường. 08

bạn tôi đến nghĩa trang;
tiễn người mới nằm xuống.
khi về ngang đám đông,
nhớ bức tranh vẽ dở.
thân nương / ấm hạt kinh
tâm cúi, tìm kiếp khác.
gió phổ độ cánh chim.
mây quên đòi giải thoát!?!
chào ngôi nhà tịch mịch.
cầm lên chiếc ly không —
nghe sóng gào thất, lỡ
vách tường tôi-chân-dung.
phân biệt chi buồnvui
đời không ngưng. không chảy.
từng cánh hoa tuyết, rơi?
rơi. chẳng rơi. cũng vậy.
núi nứt niềm đau chung —
sông cạn nguồn. tóc ngắn.
bạn. tôi. và, mùa đông
sánh vai nhau. bước. tới.
chúng ta chung một thuyền —
trôi dần vào bóng tối.

Ghi, nhớ phần đời, riêng

phiền não như đám mây,
băm vằm ngực thời tiết.
sợ hãi như nhựa cây,
săn, lùng tôi ráo riết.
thân / tâm tôi ngựa hoang;
chết vẫn còn mở mắt —
ghi, nhớ phần đời, riêng
người tặng tôi kiếp. kiếp.

Có tôi không tự thuở mới ra đời?!?

đất / da / thịt vốn chờ tôi trở lại.
lửa cho tôi hơi ấm tự tiền thân.
gió nhắc nhở đừng quên ơn hơi thở.
nước đi quanh như máu rất ân cần.
thân tứ đại một mai rồi sẽ mất.
có tôi không tự thuở mới ra đời?!!!.

Cảm ơn: rừng an, lạc

chỉ một giọt nước thôi,
đủ biết rằng biển mặn.
chỉ một đôi môi thôi,
đủ có toàn thế giới.
chỉ một mái tóc thôi —
nghìn sâu còn ấm áp.
chỉ một đôi mắt thôi —
cảm ơn: rừng an, lạc.
chỉ một ngón tay thôi,
thơm đời sau. tiếng hát.
chỉ một thời kinh thôi,
che, ấm phần tan, nát.

Ta cũ mới từng ngày

ta sống chết từng giây;
theo vòng tròn hơi thở
ta cũ mới từng ngày;
trong tầng tầng quá khứ
ngày mai là hôm qua:
ngay khi vừa xuất hiện
thượng đế chính là ta:
khi cái tôi huỷ, diệt.

Thủ vai người muộn mặt

tôi không hề là tôi.
mọi điều đều giả, tạm.
tôi nhìn tôi đang…vui;
bỗng nỗi buồn ập tới.
tôi thấy tôi chia tay
với một tôi trở lại.
tôi: kịch sĩ đại tài:
thủ vai người muôn mặt.
người có nhận ra tôi?

Tôi thu hoạch kiếp trước

bão thu hoạch tai ương.
người thu hoạch nỗi buồn.
tâm thu hoạch ý niệm.
đất thu hoạch xác, thân.
biển thu hoạch địa cầu.
nghiệp thu hoạch đời sau.
tôi thu hoạch kiếp trước.
cây, trái em ngọt ngào.

Giọng đầu (như dấu than!)

nghiệp ở cùng trăm năm
tôi ở cùng ngã mạn
dọng đầu (như dấu than!)
thấy đời sao oan, nghiệt!?!.

Vẫn còn tôi-nấm-mồ

ngồi sau lưng tiếng hát.
khi cánh cửa mở ra,
hương thơm rồi sẽ hết —
vẫn còn tôi-nấm-mồ.

Trang thơ Du Tử lê luôn thu hút độc giả bằng những vần thơ cùng phong cách thơ độc đáo và đầy ấn tượng. Mất Hay Còn Chưa Hẳn Khác Nhau Đâu là một tập thơ vang danh của ông đã được chúng tôi chia sẻ trong bài viết này.

Tagged: