Tào Tuyết Cần (1715 ~ 1724 – 1763 ~ 1764), tên thật là Tào Triêm, tự là Mộng Nguyễn, hiệu là Tuyết Cần, Cần Phố, Cần Khê, là một tiểu thuyết gia vĩ đại người Trung Quốc, tác giả của cuốn tiểu thuyết Hồng lâu mộng, một trong tứ đại danh tác của văn học cổ điển Trung Quốc. Tổ tiên ông vốn là người Hán ở Liêu Dương, sau đó tổ xa của ông là Tào Tuấn quy hàng Mãn Châu, nhập tịch Mãn tộc.

Nhà thơ Tào Tuyết Cần sở hữu một kho tàng thơ lớn cùng lòng nhiệt huyết với thơ ca. Ông là một gương mặt nổi bật trong nền văn học Trung Quốc. Những tác phẩm của ông luôn chứa đựng tâm tư và tâm huyết của mình. Kho tàng thơ của ông được bạn đọc đón nhận và đánh giá rất cao. Nhiều tác phẩm của ông còn được phổ nhạc thành bài hát được nhiều người yêu thích

Hôm nay, tapchivannghe.com xin mời bạn đón xem tập thơ Liễu Nhứ Từ hấp dẫn của thi sĩ này nhé!

Đường đa lệnh – Liễu nhứ 唐多令-柳絮

粉墮百花洲,
香殘燕子樓。
一團團逐對成球。
飄泊亦如人命薄,
空繾綣,說風流。
草木也知愁,
韶華竟白頭!
歎今生誰捨誰收?
嫁與東風春不管,
憑而去,忍淹留。

Đường đa lệnh – Liễu nhứ

Phấn đoạ bách hoa châu,
Hương tàn yến tử lâu.
Nhất đoàn đoàn trục đối thành cầu.
Phiêu bạc diệc như nhân mệnh bạc,
Không khiển quyển, thuyết phong lưu!
Thảo mộc dã tri sầu,
Thiều hoa cánh bạch đầu.
Thán kim sinh thuỳ thập thuỳ thu ?
Giá dữ đông phong xuân bất quản,
Bằng nhĩ khứ, nhẫn yêm lưu.

Dịch nghĩa

Phấn rơi trên bãi trăm hoa,
Hương tàn trong lầu chim én.
Những quả cầu bay đi hết đoàn này đến đoàn khác,
Phiêu bạt cũng như người bạc mệnh,
Vẫn còn quyến luyến nói chuyện phong lưu.
Cỏ cây cũng biết sầu,
Mùa xuân tươi đẹp đã bạc đầu rồi.
Than tiếc rằng kiếp này biết ai nhặt ai thu.
Có cưới luôn gió đông ra đi thì xuân cũng không quản,
Mi cứ đi đi, chẳng giữ lại làm gì.

Lâm giang tiên 臨江仙

白玉堂前春解舞,
東風捲得均勻。
峰團蝶陣亂紛紛,
幾曾隨逝水,
豈必委芳塵。
萬縷千絲終不改,
任他隨聚隨分。
韶華休笑本無根,
好風頻借力,
送我上青雲!

Lâm giang tiên

Bạch ngọc đường tiền xuân giải vũ,
Đông phong quyển đắc quân cân.
Phong vi điệp trận loạn phân phân,
Kỹ tằng tuỳ thệ thuỷ,
Khởi tất uỷ phương trần.
Vạn lũ thiên ty chung bất cải,
Nhậm tha tuỳ tụ tuỳ phân.
Thiều hoa hưu tiếu bổn vô căn,
Hào phong tần tá lực,
Tống ngã thượng thanh vân!

Nam kha tử 南柯子

空掛纖纖縷,
徒垂絡絡絲。
也難綰繫也難羈,
一任東西南北各分離。
落去君休惜,
飛來我自知。
鶯愁蝶倦晚芳時,
縱是明春再見—隔年期。

Nam kha tử

Không quải tiêm tiêm lũ,
Đồ thuỳ lạc lạc ty.
Dã nan oản hệ dã nan ky,
Nhất nhậm đông tây nam bắc các phân ly.
Lạc khứ quân hưu tích,
Phi lai ngã tự tri.
Oanh sầu điệp quyện vãn phương thì,
Túng thị minh xuân tái kiến – cách niên kỳ.

Như mộng lệnh 如夢令

豈是繡絨殘吐?
卷起半簾香霧。
纖手自拈來,
空使鵑啼燕妒。
且住,
且住!
莫放春光別去!

Như mộng lệnh

Khởi thị tú nhung tàn thổ?
Quyển khởi bán liêm hương vụ.
Tiêm thủ tự niêm lai,
Không sử quyên đề yến đố.
Thả trú,
Thả trú!
Mạc phóng xuân quang biệt khứ!

Tây giang nguyệt 西江月

漢苑零星有限,
隋堤點綴無窮,
三春事業付東風,
明月梅花一夢。
幾處落紅庭院?
誰家香雪簾櫳?
江南江北一般同,
偏是離人恨重!

Tây giang nguyệt

Hán uyển linh tinh hữu hạn,
Tuỳ đê điểm xuyết vô cùng,
Tam xuân sự nghiệp phó đông phong,
Minh nguyệt mai hoa nhất mộng.
Kỷ xứ lạc hồng đình viện?
Thuỳ gia hương tuyết liêm long?
Giang nam, giang bắc nhất ban đồng,
Thiên thị ly nhân hận trọng!

Trên đây, chúng tôi  đã dành tặng bạn những bài thơ ấn tượng của thi sĩ Tào Tuyết Cần. Hy vọng các bạn sẽ yêu thích bài viết này của chúng tôi! Cảm ơn các bạn đã quan tâm và theo dõi bài viết này !