BBài thơ Có đấy một người là câu chuyện của một người thương thương một người dưng. Dẫu chúng mình chưa từng quen thân cũng chưa từng chung lối. Để rồi tôi nơi đây vẫn mãi ôm mối tình rơi. Mà không biết người phương xa ấy có nhớ hay chăng.
Bài thơ Có đấy một người
Thơ: Phú Sĩ
Có đấy một người thương nhớ một người dưng
Dẫu chẳng quen thân cũng chưa từng chung lối
Ríu rít bên nhau trong cái chiều nắng vội
Rồi cuối nẻo đường hai lối rẽ mồ côi
Có đấy một người ôm mãi mối tình rơi
Chẳng biết giờ đây nơi phương trời xa ấy
Một chút nao lòng cứ trào dâng sóng dậy
Khi mỗi đêm về còn lại bóng cô đơn
Có đấy một người thầm thốt những dỗi hờn
Trách kẻ ra đi chẳng một lần trở lại
Mặc gió mưa đời phủ thêm dòng tê tái
Nhạt bóng mây chiều hoang dại những thương yêu
Có đấy một người ôm giấc mộng liêu xiêu
Chúc cho ai kia lối yêu đừng dang dở
Nụ cười luôn tươi ánh rạng hồng muôn thuở
Có kẻ bên đường than thở ngắm đời trôi…
Trên đây là Bài thơ Có đấy một người mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào hiểu được tình cảm và sự nhớ nhung của con người ta. Đó là hình ảnh đã làm trái tim điên đảo. Nhưng rồi cũng biết rằng tình mình là không thể nào.