Bài thơ Hình bóng trong tim đọc lên không khỏi những suy tư chứa chan. Đó là khi mình cứ bước lẻ loi trên lối cũ liêu xiêu mà sao thấy lòng chợt tê tái. Bởi dấu yêu kỷ niệm xưa vẫn luôn còn mãi để gió lặng thinh mơn mớt một nỗi buồn.
Bài thơ Hình bóng trong tim
Thơ: Mạc Phương
Bước một mình mà nước mắt chứa chan.
Trên lối cũ liêu xiêu… mà tê tái.
Kỉ niệm xưa in dấu yêu còn mãi.
Gió lặng thinh mươn mướt một nỗi buồn.
Nắng trở mình nhường những giọt mưa tuôn.
Miền thương nhớ vẫn hai đầu mong đợi .
Cầu nguyệt lão se duyên tơ thành sợi .
Cho tình yêu lại đỏ thắm mùa ngâu.
Chàng Ngưu Lang cả năm vẫn nguyện cầu.
Gặp Chức Nữ trong vòng tay âu yếm.
Trái tim hồng lại rộn ràng xao xuyến.
Khúc nhạc tình mây gió quyện hoà chung.
Anh và em chẳng sánh bước đi cùng.
Nhưng mãi mãi còn khắc ghi hình bóng.
Dẫu trái ngang bây giờ căng chín mọng.
Vẫn giữ gìn ru trái ngủ trong tim.
Cánh phượng tàn lặng lẽ góc phố im.
Ve cũng thôi chẳng nỉ non than khóc.
Thu lại về bình minh kia vẫn mọc.
Nợ duyên tình khắc khoải… tháng năm trôi.
Trên đây là Bài thơ Hình bóng trong tim mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào hiểu được suy tư của người ở lại. Đó là khi thu về bình minh kia vẫn mọc. Và rồi nợ duyên tình khắc khoải như tháng năm trôi.