Bài thơ Không đáp án là câu chuyện khi con tim của người ta vẫn cứ mãi chênh chao như phút ban đầu. Bởi mưa ngâu đã làm ướt nửa đời người và mi sầu môi ướt đẵm lệ buồn. Và tự hỏi tại sao nước mắt vẫn mãi tuôn mà không thể quên được nỗi buồn ngày nào?
Bài thơ Không đáp án
Thơ: Mạc Phương
Tại sao tim mãi chênh chao ?
Tại sao dạ mãi xuyến xao nhớ người?
Mưa ngâu đẫm ướt nửa đời.
Mi sầu môi đắng rơi rơi giọt buồn.
Tại sao nước mắt mãi tuôn ?
Tại sao không thể quên luôn tình sầu ?
Cả ngày vương vấn đâu đâu.
Niềm mong nỗi nhớ bắc cầu ngược xuôi.
Tại sao người đã có đôi ?
Tại sao ta cứ mặn môi vì người ?
Biết rằng có đợi cả đời.
Thì tình yêu vẫn không nơi bến bờ.
Tại sao cứ đợi cứ chờ ?
Tại sao nỡ để bơ vơ tình nồng ?
Dẫu rằng anh biết em mong.
Mà sao lơ lửng cho lòng tương tư.
Với bài thơ này ta có thể cảm nhận được một nỗi buồn và sự mong chờ. Đó là tại sao lại nỡ để bơ vơ tình nồng. Dẫu anh biết rằng em vẫn mãi mong nhưng lại để em lơ lửng trong lòng tương tư. Hi vọng bạn thấy thích bài thơ này.