Bài thơ Mưa sầu thu là một bức tranh của bầu trời. Đó là khi sáng sớm nay trời vẫn nắn vàng ươm nhưng rồi qua vài giờ cơn mưa lại vội vã kéo về. Để lại là sự im lặng nặng nề lê thê. Đó là khi em ôc đơn hơn bao giờ hết.
Bài thơ Mưa sầu thu
Thơ: Mạc Phương
Sáng sớm nay nắng vàng ươm phố núi.
Qua vài giờ mưa vội vã kéo về.
Sự im lặng nặng nề kéo lê thê.
Mưa từng giọt vỡ oà trong tâm khảm.
Tình cô liêu một màu mưa ảm đạm.
Ngỡ như là máu tím ứa sầu tuôn.
Chờ đợi chi lời yêu giữa mạch nguồn.
Dòng suối tình đã cạn khô tận đáy.
Tim yêu à, đèn khuya đâu còn nháy.
Tắt lịm rồi câu thơ ngỏ cùng ai ?
Ngân ngấn lệ khắc khoải mỗi sớm mai.
Chuông điện thoại thôi reo từ hạ cũ.
Có còn đâu lời yêu anh nhắn nhủ.
Để thu về mưa rả rích canh thâu .
Dòng suối cạn dâng ngọn nước đục ngầu.
Cuồn cuộn đau từng đêm dài thao thức.
Hình bóng anh ngập tràn trong lồng ngực.
Biết làm gì để cất giấu được đây ?
Suối mù mưa có lúc cạn lúc đầy.
Sao tình em chẳng thể nào vơi cạn.
Nói đi anh dẫu là lời có sạn.
Mặc đớn đau em nuốt ngược vào trong.
Để ngày ngày không khắc khoải nhớ mong.
Dẫu mưa buồn thê thảm cả mùa thu.
Trên đây là Bài thơ Mưa sầu thu mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào cảm nhận được những suy tư sự đau đớn của con người ta. Đó là khi em vẫn mãi nhớ mong để rồi mưa thản nhưng nỗi buồn của em càng thảm hơn.