Bài thơ Tình ca gợi lại trong lòng của con người ta những cảm xúc năm nào. Đó là khi anh còn nhớ em không, người đã từng trong quá khứ. Giờ bằng lăng nghẹn ứ cũng như trái tim em dại khờ nhớ nhung.
Bài thơ Tình ca
Thơ: Mạc Phương
Anh còn nhớ em không ?
Người xưa trong quá khứ.
Hoa bằng lăng nghẹn ứ.
Trái tim khờ nhớ nhung.
Dẫu chẳng bước đi cùng.
Nhưng lúc nào cũng nhớ.
Tâm héo tàn nức nở
Trong mỗi chiều vắng anh.
Tình cảm quá mong manh.
Sao nhìn nhau chẳng nói.
Phượng tàn trong đau nhói.
Để tình mình buông lơi.
Em chẳng thốt nên lời.
Trước ráng chiều mùa hạ.
Buông tay là hơn cả.
Mong anh sống thật vui.
Tình yêu có ngậm ngùi
Em cũng luôn luôn nhớ
Hoa bằng lăng vẫn nở.
Đợi anh mỗi mùa qua.
Tình thắm đượm một nhà.
Hoà cùng chung nhịp thở.
Giữa bể đời rộng mở.
Ngọt ngào khúc tình ca.
Với bài thơ này ta như được hoài niệm về những dấu yêu một thời. Đó là một thứ tình cảm dâng trào trong lòng ngực. Và rồi em vẫn luôn nhớ và đợi anh. Cũng giống như hoa bằng lăng mỗi mùa cứ thế nở. Giữa cuộc đời rộng mở vẫn ngọt ngào khúc tình ca.