Chắc hẳn trong mỗi chúng ta đều đã ít nhất một lần trong đời yêu và được yêu. Nói đến tình yêu, là nói đến một đề tài có sức hấp dẫn, lôi cuốn một cách đặc biệt, vì người nói lẫn người nghe đều không bao giờ thấy nhàm chán, vì thế từ lâu nó đã trở thành một đề tài quen thuộc, chiếm số lượng lớn trong kho tàng thơ ca. Cùng điểm qua một số Bài Thơ Tình được coi là những bài thơ hay nhất nhé!

Dạ Khúc Mưa
Đêm…nhức nhối nỗi niềm riêng khôn tả
Tiếng côn trùng réo rắt quyện tiếng mưa
Khép lại nhé những tủi hờn uất hận
Cuộc sống bất công biết mấy cho vừa
Ai định nghĩa thế gian này muôn mặt
Ẩn số khó tìm phép tính chẳng giản đơn
Lòng người hiểm sâu thước nào đo được
Tối sáng trắng đen chẳng phân định tỏ tường
Những cung đường chia nút giao lối rẽ
Định mệnh nào hoạ vẽ được tương lai
Danh vọng tiền tài đam mê khát vọng
Bối cảnh tạo bày ai là kẻ thế vai ?
Kìa ánh chớp sáng loè trong đêm vắng
Gió hãi hùng giật rú từng cơn
Nỗi trống trải se thắt hồn thiếu phụ
Vần vũ mây che đèn cao áp chập chờn
Ta viết tiếp dạ khúc Mưa hiu hắt
Đường phố không người mưa nặng hạt dày thêm
Thấm vào đất theo mạch ngầm tạo hoá
Xé rách thinh không tiếng sấm nổ vang rền…
Đôi Dép
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia!
Yêu
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
– Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu
Và cảnh đời là sa mạc vô liêu
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Bàn Tay Em
Vết Thương Trong Lòng
Có những nỗi đau không làm rách thịt da
Không ứa máu mà tái tê trong dạ
Tim nghẹt thở linh hồn như hóa đá
Muốn ôm trọn đất trời tan vào cõi hư vô
Những thăng trầm cuộc sống mãi đẩy xô
Nỗi đau ấy biến thành lòng dũng cảm
Trăm đắng ngàn cay chưa một lần oán thán
Sóng cả ba đào vượt ghềnh thác nhấp nhô
Có nỗi đau nào khiến nước mắt cạn khô
Bỗng vô cảm bỗng dại khờ đãng trí
Những ngang trái len vào trong mộng mị
Đoạn trường nào quay cận cảnh nỗi sầu bi
Vết thương kia em chẳng thể gọi tên
Cứ bám riết đeo đẳng em tội nghiệp
Nợ trần ai hay mối duyên tiền kiếp
Gánh hết cuộc đời thời gian chữa lành không? ? ?
Trăng Khuyết
Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm
Em vui lúc trăng tròn
Chạnh lòng khi trăng khuyết
Anh ơi anh có biết
Trăng hay tình lứa đôi?
Sao anh vội ngỏ lời
Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng chưa tròn!
Vô Tình
Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau
Vô tình nói một câu
Thế là em hờn dỗi
Vô tình anh không nói
Nên đôi mình xa nhau
Chẳng ai hiểu vì đâu
Đường đời chia hai ngả
Chẳng ai có lỗi cả
Chỉ vô tình mà thôi
Vô tình suốt cuộc đời
Anh buồn đau mải miết
Vô tình em không biết
Hay vô tình quên đi
THƠ TÌNH: BẮT ĐỀN ANH
Thơ: Hoàng Lan
HAI NỬA YÊU THƯƠNG
Thơ: Hoàng Lan

TÌNH MƠ
Thơ: Hoàng Lan
NGỐC À…!
Thơ: Vũ Thắm
MÀU XANH ÁO LÍNH
Thơ: Hoàng Lan
Người ta bảo: em ơi đừng yêu lính
Cứ đi hoài bỏ mặc đó em ơi
GIẬN
Thơ: Minh Nguyệt
DẠI KHỜ
Thơ: Minh Nguyệt
GHÉT ANH
Thơ: Minh Nguyệt
HÃY TRẢ LỜI EM
Thơ: Minh Nguyệt
Đừng hỏi anh khái niệm của tình yêu

Con gái thật dễ thương
Thơ: Nguyễn Hưng
CHUYỆN TÌNH TA VÀ HẮN
Thơ: Minh Nguyệt
HỔNG THÈM NHỚ
Thơ: Hoàng Lan
HỔNG XÈM ĐÂU…
Thơ: Dương Hòa Lê
ĐƠN GIẢN ĐÓ LÀ EM
Thơ: An Nhiên
Cái Nhìn Đầu Tiên
Giữa cuộc đời em chỉ nhìn có anh
Cái nhìn đầu đã đượm màu thắm thiết
Bởi chút duyên ẩn từ trong sâu thẳm
Hay anh giống điều gần gũi trong em.
Phút nhẹ lòng anh vui vui tự hỏi
Nhưng thấy cần chi giải thích rạch ròi
Khi tim anh mãi đã có em rồi
Và anh cũng nhận lòng anh rồi đó.
Em đã tặng anh bài thơ hay nhất
Bài thơ hay phải đâu cần nhiều lời
Anh giờ biết thơ giống như là tim
Đã xúc động trước điều tươi thắm mãi.
Đã gặp hình hài niềm yêu trọn vẹn
Về một sắc đậm đà trong tình đời
Sau thấp thoáng cuộc đời ta đi qua
Tim chợt thấy niềm tin hoà nhịp đập.
Những cây số chỉ con đường vời vợi
Anh chẳng lo chẳng gì ngăn cách ta
Một niềm yêu đã ngân mãi khúc ca
Một bài ca ngân từ tim đập mãi.
Thơ tình viết tặng người tôi yêu
Phượng ơi ai đã đặt tên em
Giữa mùa xanh em là ngọn lửa
Em nung nắng mùa hạ bỏng rực
Không gian lấp lánh nắng cháy vàng.
Sao còn vương chi chút mơ mang
Trong đượm buồn xa xăm tít tắp
Trong màu đỏ tự đốt lên mong ước
Cũng dịu dàng ngọt lắm yêu thương.
Phải như em đang ủ ấp điều chi
Trong khao khát của màu lửa đỏ
Xin em thắp mãi nghe màu yêu đó
Cho lứa đôi chẳng thể cách xa.
Anh Minh Lê
Nỗi lòng thầm kín
Ta rót vào tim tình yêu mộng tưởng
Uống đôi bờ môi xa xăm
Ta ước gặp em dẫu chỉ một lần
Cho khát khao trào dâng cháy đê mê vạn kiếp.
Em và ta hai phương trời cách biệt
Đắm say chi kiếp thơ thẫn đọa đày
Ta nhớ em, em nhớ về người ấy
Hai tâm hồn đồng cảm đớn đau.
Chưa một lần mình lạc mất nhau
Chưa bao giờ nói câu giã biệt
Song hành với tình riêng da diết
Ta dành cả cho em – Em dâng hết cho người.
Anh có ước gì đâu
Anh có ước gì đâu
Một ngôi nhà
Bão dừng sau cánh cửa
Những ưu tư muộn phiền tạm thời bỏ lại
Bên trong, chỉ có ấm áp, và em
Anh có ước gì đâu: Một tách cà phê
Một buổi sáng yên lành
Ta tất bật đón chào ngày mới
Hôm qua là điều đã lùi xa.
Những điều to tát như yêu thương, hờn giận, thứ tha
Hãy để dành cho chú chim đang hót bên ngoài cửa sổ
Đang chờ em là rau đầy một rổ
Bó hoa đang chờ cắm
Và một ngày bận rộn
Của anh.
Anh già rồi
Nên sẽ không thích kiêng khem
Ăn uống ngon, mặc đẹp, đọc những quyển sách hay
Đi lang thang đó đây
Vùi đầu vào việc làm
Hát khi tắm, xem phim khi đang nằm, cuộn tròn khi ngủ
Và yêu em khi anh muốn.
Anh có ước gì đâu
Em ạ!
Cuộc đời này, là phức hợp của những điều giản dị
Ta cứ sống, thở, cầu nguyện và yêu thôi!
Mọi thứ, hoặc chỉ là bản thân nó
Hoặc vốn dĩ đã là một phép màu.
Tình đôi ta
Nếu tình anh là biển
Tình em chẳng là thuyền
Lênh đênh và nhỏ bé
Giông bão cả bình yên.
Nếu tình anh là biển
Em nguyện hóa đất hiền
Ôm một đời, một kiếp
Hôn cho bõ chao nghiêng.
Nếu tình anh là nhớ
Tình em sẽ là thơ
Thơ như mắt anh nhỏ
Anh có thấy bao giờ?
Nếu tình anh là nhớ
Đố nhớ nhiều hơn em
Mỗi lần chênh nhịp thở
Mỗi lần hé môi mềm.
Nếu tình anh là anh
Thì thôi em đành chịu
Vì một điều dễ hiểu
Như chiếc lá màu xanh.
Tôi yêu em
Puskin
Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em

Tình Xa
Em đang sống hay là đang tồn tại???
Mà mỗi ngày lại cảm thấy chênh chao
Nỗi nhớ anh như sóng biển thét gào
Cứ trào dâng trong lòng cao chất ngất
Em vẫn biết yêu xa là buồn nhất
Là mỏi mòn là thấp thỏm lo âu
Là niềm vui là cả những u sầu
Là hạnh phúc ngập trong màu hy vọng
Nhưng lòng em, em luôn mơ luôn mộng
Ước một lần thỏa khoảng trống khát khao
Được bên anh trong cảm xúc dâng trào
Nguyện gom hết cho một lần yêu đắm!!!
SÓNG
Xuân Quỳnh
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ
Viết Cho Người Tình Xa
Yêu xa xôi nhớ nhung là vậy
Chẳng được gần mong hãy hiểu nhau
Đừng hờn ghen để nước mắt trào
Không bên cạnh thõa bao nhung nhớ
Người thương ơi nhiều đêm trăn trở
Mơ vòng tay ấm áp vỗ về
Nụ hôn nồng khao khát đam mê
Đêm cháy bỏng cận kề môi mắt
Biết yêu xa nhớ nhung quay quắt
Nhưng cũng đành nén chặt nhớ thương
Giữ trong lòng hình bóng vấn vương
Đêm mộng mị canh trường thao thức
Muốn gần bên trao người hạnh phúc
Nhưng địa hình ngăn cách xa xôi
Đành nhủ lòng chờ đợi mà thôi
Yêu xa cách cả trời mong nhớ.
CHÂN TÌNH
Thơ: Thiên Gia Bảo
Có lẽ một ngày rồi em cũng quên anh
Ta lại trở về như lúc mình chưa đến
Nhưng lần sau gặp chắc không còn bịn rịn
Bởi mùa yêu thương đã lỗi hẹn qua rồi…
Anh vẫn là anh của ngày cũ em ơi
Chỉ khác một điều không còn yêu ai nữa
Và những cơn mơ đã thôi không gõ cửa
Những đêm chập chờn cho giấc ngủ bình yên…
Chúng mình trở về làm người lạ từng quen
Nếu có gặp nhau em đừng nên bối rối
Đường vẫn thênh thang bàn chân quên chờ đợi
Hé một nụ cười rồi rẽ lối người dưng…
Ánh mắt mùa xa chẳng níu một bước dừng
Cứ như vậy nhé để lòng thôi vương vấn
Và để trái tim hiểu ra đừng ngộ nhận
Thứ mà từ lâu chưa chắc thuộc về mình…
Tất cả chúng ta rồi sẽ phải trưởng thành
Mọi nỗi đau cũng chỉ còn là quá khứ
Dĩ vãng không tên chôn vùi điều dang dở
Mình lại lớn thêm từ cay đắng cuộc đời…
Có cuộc tình nào không trắc trở chia phôi
Anh vẫn thầm mong em bên người hạnh phúc
Còn anh mai này dù bến trong hay đục
Cũng phụ lòng riêng đừng đến những con đò…
Nếu lỡ một ngày tất cả hóa tàn tro
Và hai chúng mình đều trở về cát bụi
Sẽ không còn gì để cõi trần tiếc nuối
Bởi những ngày qua ta đã sống chân tình.
LỜI TẠM BIỆT SAU CÙNG
Thơ: Khiêm Đô Văn
Đến bao giờ chuyện ấy sẽ xảy ra?
Ngày em rời xa anh để về bên người khác.
Anh biết rồi một ngày tình yêu kia phai nhạt,
Bởi bấy lâu nay em đã khác quá nhiều…
Điều em chọn không còn là tình yêu,
Hoặc nếu có, cũng không cùng anh nữa…
Nên nếu buộc lòng anh phải chọn lựa,
Anh muốn được nghe chuyện đã biết trước rồi.
Nói đi em dẫu chỉ một lời thôi,
Cho anh thấy điều mình luôn sợ hãi.
Anh không muốn một ngày thành thừa thãi,
Chỉ vì muốn được yêu mà mang nợ một người…
Anh không muốn mình cứ phải gượng cười,
Sau tất cả, đừng dối nhau, tội lắm!
Nên nếu không thể cùng nhau tay nắm,
Hãy nói anh nghe lời tạm biệt sau cùng.
LỜI CUỐI CHO ANH
Thơ: Ngọc Hân
Nói thế nào cũng khiến trái tim đau
Thôi cứ thế chia tay nhau lặng lẽ
Kỷ niệm xưa hãy quên đi người nhé
Yêu thương nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai
Tình đôi mình chẳng thể có ngày mai
Mong gì nữa chuyện tương lai hạnh phúc
Nói thế nào cũng không sao thuyết phục
Tranh luận rồi lại ấm ức được thua
Cắt nghĩa thế nào cũng nhận lấy xót chua
Tổn thương nhau liệu có vừa tâm ý
Trót vấn vương đừng làm nhau khó nghĩ
Nhận được gì hay cũng chỉ đắng cay?
Chẳng còn gì thôi cứ thế chia tay
Thứ hạnh phúc đi vay thì nên trả
Kể từ đây mình thành người xa lạ
Bước ngược đường nên hóa những người dưng!
GÓC NHỎ NƠI TIM
Thơ: Thanh Trần
Anh quay về với góc nhỏ nơi tim
Bới kỷ niệm đi tìm hình bóng ấy
Trong ký ức còn đâu anh được thấy
Ánh mắt ai ướt vậy tím hoàng hôn
Hàng mi cong hứng giọt lệ tủi hờn
Chưa một lần nắm tay em thật chặt
Đôi vai gầy dưới chiều mưa cong vắt
Giờ chia tay…ai quặn thắt con tim
Anh quay về căn gác nhỏ ngủ im
Con đường vắng hàng cây buồn rủ lá
Có lẽ nào tình chúng mình vội vã
Để bây giờ đôi ngả đã chia ly
Bước lên xe em không nói câu gì
Anh lặng lẽ nhìn xe đi lần cuối
Màn đêm buông như là đang xua đuổi
Sợi nắng chiều về tận phía chân mây.
Trên đây, tapchivannghe.com đã tổng hợp và chia sẻ đến các bạn những Bài Thơ Tình Dễ Thương Nhất Mọi Thời Đại. Hãy gửi trao đến người mình yêu những câu thơ tình ngắn gọn nhưng chất chứa bao yêu thương, hạnh phúc để mang đến sự chân thành và ấm áp sưởi ấm tình yêu lứa đôi. Hãy trân trọng tình yêu, những khoảnh khắc trong tình yêu mà mình đang có.