Nếu các bạn là người yêu thích thơ ca thì chắc đã từng đọc qua những trang thơ của Hữu Thỉnh rồi phải không nào? Ông là một thi sĩ tài hoa và được bạn đọc đánh giá cao nhờ tâm hồn cũng như ý nghĩa sâu sắc của những thi phẩm. Chặng đường sự nghiệp thơ ca của ông luôn xoay quanh hình tượng người lính cách mạng đầy cảm xúc khiến chúng ta xúc động. Qua đó nhà thơ muốn ca ngợi những người lính trẻ hi sinh quên mình để bảo vệ đất nước. Cùng nhau cảm nhận ngay nhé!

Hai nhà

Hai nhà lưng dựa vào nhau
Cành xoan bên ấy ngả đầu sang đây
Lá sả đấy gội đây say
Ru em bên ấy bên này thiu thiu
Hôm qua bên ấy lẩy Kiều
Bên này căm mãi cái mưu Tú Bà
Mải nghe chênh chếch trăng tà
Đầu hồi bên ấy ngả qua bên này
Sáng ra nắng trĩu cành cây
Mái lá bên này choàng cả bên kia

Hạnh phúc (II)

Chẳng có ai dạy hoa
Nở cách nào thì thắm
Thế mà họ khuyên em
Đừng yêu anh, bất hạnh
Em bướng bỉnh như trời
Nối sào không chịu thấp
Anh lầm lì như đất
Ai nói gì cứ nâu

Sắm Tết

Biết sắm Tết gì đây
Cho người đang xa cách
Một trời hoa mở khép
Hoa nào cho đôi ta
Chợ gần vòng chợ xa
Bán mua toàn thiên hạ
Chợ mỗi ngày mỗi giá
Giá nào cho chia phôi
Biết sắm Tết gì đây
Cho người đang xa cách
Mua gì cho đỡ rét
Bán gì vơi cô đơn
Chim chớp cánh sau vườn
Ngày dồn toa trên lịch
Biết sắm Tết gì đây
Cho người đang xa cách

Tiễn xuân

Bao nhiêu tha thiết với người
Núi khêu trăm ngọn cầm lời mây bay
Bao nhiêu khép mở tỏ bày
Cúi hương nhận cả vòng tay đương thì
Mua đào tiễn mỗi xuân đi
Năm năm tháng tháng chắc gì đã em

Xa vắng

Xa xắng quá bồn chồn đi hỏi cát
Đường đông người, đâu nhỉ dấu chân em
Xa vắng quá một mình đi hỏi bến
Người sang đò có dặn sóng gì thêm
Xa vắng quá tần ngần đi hỏi chợ
Người mua gương dạo ấy có hay về?
Người mua gương đã một lần trở lại
Soi tưng bừng, rồi lặng lẽ quay đi

Áo ai

Áo ai như là áo
Anh buồn suốt bấy nay
Tiếng ai như là tiếng
Mưa đi sông vẫn đầy
Anh muốn nói một câu
Chẳng nơi nào khuất gió
Em ở chớm mùa trăng
Có nhớ người đang nhớ
Có gập áo gấp khăn
Xếp vào kho mộng mị
Có một mình so chỉ
Khâu lành cho không gian
Tiếng ai như là tiếng
Đường dài nín bóng xe
Áo ai như là áo
Em về đưa Xuân về?

Một lần

Anh đã một lần chạm phải tóc em
Chỉ lần ấy mà không sao gỡ nổi
Anh như một đôi cánh chuồn chuồn
Bị chấm nhựa trong ngày tươi sáng ấy
Anh bỗng thấy mình mạnh mẽ lớn lao
Qua khu rừng có lời ca dẫn dắt
Em nhớ thương ơi
Chúng ta sống vì nhau
Chúng ta hát vì nhau
Chúng ta buồn cũng vì nhau
Trời thấy vậy cho mùa xuân trở lại
Từ dạo ấy những ngôi sao tinh quái
Cứ tìm mình dưới đáy biển đêm đêm

Lọc

Lọc hết bùn đi
Còn chút gì sót lại
Đấy là anh sau những vui buồn
Tắt mất ngày rồi
Còn chút gì sống được
Đấy là em rực rỡ sao Hôm
Anh đã yêu em trên tất cả những gì nhảm nhí
Mây đến quanh ta thành đồ đạc quanh nhà
Đến quả chín cũng phải cần vỏ bọc
Hai đứa mình vừa bóc một lần yêu

Hoa tặng

Bông hoa này tới em
Sau bao người mặc cả
Con đường này tới em
Sau bao nhiêu lầm lỡ
Người ta đã nhấc lên
Rồi người ta đặt xuống
Anh là kẻ dại khờ
Mua hoa này đem tặng
Anh muốn bước thật êm
Nhưng cầm sao nổi gió
Biết vậy em vẫn cười
“Anh xem, hoa vừa nở”.

Ước

Có cái gì đã rơi
Vừa rơi thêm lần nữa
Chỉ còn một mình anh
Với chiều qua cửa sổ
Mùa thu cũng bỏ trời
Đi về miền tiếc nuối
Có con tàu mệt mỏi
Thét còi trong tim anh
Ước có em ngoan mềm
Chợt đến cùng ngọn gió
Tóc em hay mây thở
Bàng hoàng trên vai anh

Trái đất chẳng rộng đâu

Căn nhà ấy ta không ở được
Hai đứa kéo nhau ra ngoài đường
Rầm rập xe đi
Rầm rập người đi
Hai đứa ta đành dạt về bên phải
Trái đất chẳng rộng đâu
Ta dắt nhau trú dưới gốc cây
Chim kéo đàn đòi lại
Trái đất chẳng rộng đâu
Ta tìm về những ngôi nhà
Những ngôi nhà chật ánh đèn buổi tối
Hạnh phúc của người này là ngăn cách
của người kia
Trái đất chẳng rộng đâu
Ta hoang dại dưới trời
Lấy tình yêu làm mái nhà che chở

Dang dở

Hoa đã bỏ đi rồi
Mà bình còn đầy gió
Mỗi ngày anh có em
Lại chồng thêm dang dở

Một mình

Xa em đói tiếng đói hình
Trời xanh với chỉ một mình trời xanh
Nghe giờ nén nhớ trong anh
Gấp đêm làm gối chẳng thành giấc em

Nha Trang ngày em đến

Nha Trang ngày em đến
Mùa xuân cũng trở về
Có gì không rõ rệt
Như mưa phùn theo đi
Bãi biển bước sang chiều
Nắng về thưa trên lá
Bờ mặc sống dào đêm
Không nói gì thêm cả
Một đầu ghế bỏ không
Quay về vùng cách biệt
Biển thì rộng vô cùng
Không đỡ gì em được
Trời thách trăm ngọn núi
Đành chỉ biết cao thôi
Người đi qua nhiều lắm
Nhưng người đi có người
Gió vơi những hoa dừa
Rơi vàng nơi đầu ghế
Mùa xuân không nở tẻ
Dẫu chỉ một mình em

Trên đây, chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ hay và giá trị nhất của nhà thơ Hữu Thỉnh trong tập thơ Thương Lượng Với Thời Gian vang danh của ông. Qua đó ta thêm phần ngưỡng mộ ngòi bút kiệt xuất cùng một phong cách thơ trữ tình nổi bật.

Tagged: