Du Tử Lê là một nhà thơ vang danh được nhiều ngưỡng ngưỡng mộ. Ông sở hữu nhiều tập thơ lớn được đông đảo bạn đọc săn đón. Trong đó tập thơ Mất Hay Còn Chưa Hẳn Khác Nhau Đâu luôn được dư luận quan tâm và được bàn tán sôi nổi. Nếu bạn tò mò với trang thơ này thì hãy cùng chúng tôi tìm hiểu nhé!

Đời khuyến mãi những hào quang chẳng thật

và, nguyễn văn thịnh (mù;) toàn-bò.
tâm khuyến mãi sân, si và, đố kỵ.
máu tham lam – tôi tích trữ. đầu cơ.
trong kho nghiệp. tưởng mỗi ngày sinh lợi;
có ngờ đâu mang nợ tới đời sau.
đời khuyến mãi những hào quang chẳng thật –
tôi đuổi theo (in hệt kiếp thiêu thân.)
ngày đánh vật. đêm quay cuồng mộng dữ;
em hiện ra: chăm bón cội linh hồn.
tôi khuyến mãi tình tôi. không người nhận.
suối quay lưng. và, biển cũng quay lưng.
tôi ngồi xuống. rủ thân / tâm đứng lại.
thấy tháng / ngày em ạ: khá an nhiên.

Đất thu hồi xác tôi

ngày thu hồi niềm vui.
đêm thu hồi tiếng động.
đất thu hồi xác tôi.
đời thu hồi vốn / lãi.

Khát vọng như hòn bi

khát vọng như hòn bi,
lăn hoài không chạm đáy.
nỗi buồn lại thường khi:
không cách gì trốn. chạy.
cuộc đời vẫn tung hô:
tàn tro từng đám cháy.

Em trồng cây bồ đề

tôi gánh, vác sân, si;
dọc lộ trình nhân thế.
em trồng cây bồ đề:
nhắc nhở tôi buông bỏ.

Nghiệp quả kia ở lại

những giọt tâm lênh đênh
ẩn mình sâu góc, tối.
trên từng kênh bấp bênh,
tôi nhìn tôi xốc nổi.
đời nào rồi cũng qua.
nghiệp quả kia ở lại.

Sao linh hồn thống khổ?

và, đt.hãn, h.sỹ, nl.vỵ.
tựa lưng ngày em đi,
tôi quy y đời khác.
mắt không hề ngoái lui.
sao linh hồn thống khổ?

Chúng ta ở trong nhau: khi ngọn đèn đã tắt

lá rơi theo thời kinh.
đêm chắt từng tiếng mõ.
cây âm thầm thâu thanh.
nhựa điều hòa hơi thở.
tôi ngồi trong ngã mạn;
phấn / son hề!!! bôi thêm.
chiều cao. khô. tiếng quạ.
đất nhăn mày! ngậm thinh.
em ngồi trong giọt lệ
sóng vô thường táp, xô
bóng giật mình nghển cổ –
vai lạnh tiếng nam mô.
em / tôi / không có mặt
(ở bất cứ nơi nào.)
chúng ta ở trong nhau:
khi ngọn đèn đã tắt.

Tâm kia còn hớn hở?!?

thân thể ta cỗi già
sao tâm kia vẫn trẻ?
đến lúc phải ra đi
liệu xáchồn hớn hở?!?!

Chào thần chết!

chào thần chết. đừng nhìn tôi thế chứ!
ông trong tôi từ thuở mẹ mang thai.
trờiđất những tưởng hai (mà,) vẫn một.
ông hãy cười. tôi sẽ nói:
đi thôi!

Những tưởng vẫn ta thôi

những ngón tay trẻ thơ —
chạy trên đồi cát trắng.
những bàn chân cứng, xơ —
chạy không qua vạch phấn.
tôi đuổi theo hình tôi:
thấy trăm nghìn biến tướng!
những tưởng vẫn ta thôi.
ai ngờ tâm / nghiệp / chướng.

Thân cho đời trái độc

thân cho đời trái độc,
hái từ cây sân, si.
tôi cho tôi hạt khổ
gieo từ tâm hàm hồ.

Mùa đông, từ cửa sổ Fountain Valley Hospital

trong khu vườn mùa đông
sự chết hớn hở trình diễn khắp sân khấu
riêng cụm birdflower
bất ngờ
nở đôi chim ối, đỏ.
trong thân thể tôi
chemo và, radiation
thao diễn khả năng tàn phá tận tình
nhất định không bỏ sót
dù chỉ một tế bào.
bất ngờ
tôi nhận ra
trong xó, góc
vẫn nguyên vẹn đó:
tình yêu em —
đỏ!
ối! ngậm ngùi.

Nơi cửa hàng số phận

người cười qua mặt nạ.
tôi khóc trước màn nhung.
đời đỏ / xanh cào bằng;
nơi cửa hàng số phận.
tôi tiếp thị tương lai
bằng gạt, lừa riết gióng.
những đứa trẻ ngày mai
sinh ra từ…quảng cáo!?!.
những tưởng không phải ta.
nhưng: – chính là ta đấy.

Mẹ, ấm mùi bát nhã

bàn tay tôi gieo hạt
trên luống người trăm năm.
những mầm cây phiêu, bạt;
lớn theo gốc muộn phiền.
thần chết tạm tha tôi.
người vội vàng thu, nhặt:
dấu tôi trong bình nhang
mẹ. ấm mùi bát nhã.
có một người đi qua,
hỏi:
giữ chi hạt bụi?

Tìm em giữa bầu trời

đừng tìm Thượng Đế trong hư vô
cũng đừng tìm Chúa, Phật
nơi nhà thờ. chùa chiền. ảnh. tượng.
như tôi không tìm em
ở nhà / chỗ làm / thương xá…
tôi tìm em giữa bầu trời.
(và,) trong hơi thở của chính tôi,
quá đỗi.

Du Tử Lê là nhà thơ đóng góp không nhỏ vào nền thơ ca Việt Nam. Ông sở hữu một phong cách thơ hiếm có làm tốn không ít giấy mực của báo chí. Những trang thơ đầy cảm xúc khiến bạn đọc bị thu hút mạnh mẽ. Hãy đồng hành cùng uct.edu.vn hứa hẹn sẽ mang đến cho các bạn những bài viết đặc sắc nhất! Thân Ái!

 

Tagged: