Hồng Thanh Quang là một cái tên đã không còn xa lạ gì đối với những bạn đọc yêu thơ. Những vần thơ chứa chan cảm xúc luôn khiến trái tim bạn đọc rung động. Bên cạnh đó, anh còn dịch những bài thơ nổi tiếng trên thế giới, đây cũng là một phần đóng góp không nhỏ cho tên tuổi của anh. Đừng ngần ngại mà ngay bây giờ mình cùng nhau khám phá những trang thơ này nhé!

Sẽ không ai còn lại trong nhà

Никого не будет в доме,
Кроме сумерек. Один
Зимний день в сквозном проеме
Незадернутых гардин.
Только белых мокрых комьев
Быстрый промельк моховой,
Только крыши, снег, и, кроме
Крыш и снега, никого.
И опять зачертит иней,
И опять завертит мной
Прошлогоднее унынье
И дела зимы иной.
И опять кольнут доныне
Неотпущенной виной,
И окно по крестовине
Сдавит голод дровяной.
Но нежданно по портьере
Пробежит сомненья дрожь,-
Тишину шагами меря.
Ты, как будущность, войдешь.
Ты появишься из двери
В чем-то белом, без причуд,
В чем-то, впрямь из тех материй,
Из которых хлопья шьют.

Dịch

Sẽ không ai còn lại trong nhà
ngoài bóng hoàng hôn. Đơn lẻ
ngày đông trườn qua khe cửa sổ
mành buông hờ hững không che
Chỉ những vòng trắng phau ẩm ướt
loang loáng quay khắp cả đất trời
Chỉ có những mái nhà với tuyết
ngoài ra, không một bóng người
Và sương lại vẽ vời giăng mắc
và lại bắt đầu ám ảnh lòng tôi
những chuyện đã xảy ra đông trước
nỗi muộn sầu năm cũ xa xôi
Và lầm lỗi chưa làm sao chuộc
lại nhói đau tới tận bây giờ
Và cơn đói củi theo hình chữ thập
sẽ đè lên cửa sổ nặng không ngờ
Nhưng bất chợt theo mành lướt nhẹ
luồng run run xao động lan trào
Bàn chân bước đo bầu tĩnh lặng
như tương lai, em sẽ đi vào
Em xuất hiện ở ngay bên cửa
mặc bộ đồ gì đó trắng, đơn sơ
đồ gì đó may từ chất liệu
hoa tuyết này đã được làm ra…

Đểu thật, chiến tranh, ngươi đã làm gì

Ах война, что ж ты сделала подлая:
Стали тихими наши дворы,
Наши мальчики головы подняли,
Повзрослели они до поры,
На пороге едва помаячили
И ушли за солдатом – солдат…
До свидания мальчики! Мальчики,
Постарайтесь вернуться назад
Нет, не прячьтесь, вы будьте высокими
Не жалейте ни пуль, ни гранат,
И себя не щадите вы, и все-таки
Постарайтесь вернуться назад.
Ах война что ж ты подлая сделала:
Вместо свадеб – разлуки и дым.
Наши девочки платьица белые
Раздарили сестренкам своим.
Сапоги – ну куда от них денешься?
Да зеленые крылья погон…
Вы наплюйте на сплетников, девочки,
Мы сведем с ними счеты потом.
Пусть болтают, что верить вам не во что,
Что идете войной наугад…
До свидания, девочки! Девочки,
Постарайтесь вернуться назад.

Dịch

Mi đang tâm làm chi thế chiến tranh?
Sân nhà ta đã trở nên hoang lặng
những cậu bé đang còn tuổi nghịch
trong phút giây vụt trở nên trầm
đầu vươn thẳng và thế là khuất bóng
áo lính trào sóng bể cuốn nhau đi
Tạm biệt nhé, các chàng trai, tạm biệt!
Hãy gắng nghe, hãy gắng quay về!
Đừng nhát hèn, trốn tránh, hãy hiên ngang
đừng sợ hãi muôn trùng bom đạn
và cũng đừng cố giữ mình quá đáng
nhưng dầu sao cũng hãy gắng quay về!
Mi đang tâm làm chi thế chiến tranh?
Thay xe hoa là chia ly, lửa khói
Những thiếu nữ thanh tân mang áo cưới
gửi đàn em giữ hộ cho mình
Giờ quân hàm cánh én màu xanh thẫm
ủng nhà binh bó gọn đôi chân
Bạn gái hỡi hãy nhổ ngay vào mặt
những kẻ đang đơm đặt chuyện rằng
bạn đã chẳng còn gì tin cả
rằng bạn đi chẳng để làm gì!
Bạn gái nhé, tạm biệt, xin tạm biệt
Hãy gắng nghe, hãy gắng quay về!!!

Khi bão tuyết thét gào như thú

Когда метель кричит как зверь
Протяжно и сердито,
Не закрывайте вашу дверь,
Пусть будет дверь открыта.
И отправляясь в дальний путь,
Нелегкий путь, представьте,
Дверь не забудьте распахнуть,
Открытой дверь оставьте.
И уходя в ночной тиши
Без долгих слов решайте,
Огонь сосны с огнем души
В печи перемешайте.
Пусть будет теплою стена
И мягкою скамейка.
Дверям закрытым грош – цена,
Замку цена – копейка.

Dịch

Khi bão tuyết thét gào như thú
Lê thê giận dữ ngoài trời
Bạn chớ khoá cửa nhà mình lại
Bạn chớ nên khoá cửa làm gì
Khi bắt đầu cất bước ra đi
Theo con đường dài xa gian khó
Bạn nhớ để cửa nhà mình ngỏ
Bạn chớ nên khoá cửa làm gì
Và trước lúc khuất vào bóng tối
Trong đêm thanh hãy tới bên lò
Lặng lẽ đốt cho hồng cho đỏ
Lửa gỗ thông quyện lửa tim người
Để căn phòng lúc nào cũng ấm
Giường êm luôn đợi những ai cần
Cửa đóng chặt – nhà hoá thành vô nghĩa
Bạn chớ nên khoá cửa làm gì

Bài ca về những đôi ủng lính

Вы слышите: грохочут сапоги,
и птицы ошалелые летят,
и женщины глядят из-под руки?
Вы поняли, куда они глядят?
Вы слышите: грохочет барабан?
Солдат, прощайся с ней, прощайся с ней…
Уходит взвод в туман-туман-туман…
А прошлое ясней-ясней-ясней.
А где же наше мужество, солдат,
когда мы возвращаемся назад?
Его, наверно, женщины крадут
и, как птенца, за пазуху кладут.
А где же наши женщины, дружок,
когда вступаем мы на свой порог?
Они встречают нас и вводят в дом,
но в нашем доме пахнет воровством.
А мы рукой на прошлое: вранье!
А мы с надеждой в будущее: свет!
А по полям жиреет воронье,
а по пятам война грохочет вслед.
И снова переулком – сапоги,
и птицы ошалелые летят,
и женщины глядят из-под руки…
В затылки наши круглые глядят.

Dịch

Anh thấy không, ủng nện vang rền
và đàn chim giật mình bay xáo xác
và đám phụ nữ đứng nhìn, tay ôm mặt…
Anh hiểu chăng, hướng họ đang nhìn?
Anh thấy không: trống đã kêu tràn!
Nói với nàng mau, người lính, lời giã biệt!
Trung đội khuất vào sương – sương mờ mịt…
Quá khứ sao cứ hiện rõ thêm dần!
Lòng dũng cảm của ta đâu, người lính
ngày ta quay trở lại quê mình?
Phải nàng đã lấy nó đi và giấu
trong vạt áo như một chú chim lành?
Nhưng nàng của ta đâu, bạn hỡi
khi ta đặt chân trên ngưỡng cửa gia đình?
Nàng đón ta, dẫn vào căn nhà cũ
sự mất trộm nào kia cứ hiển hiện vô hình?
Nhưng ta sẽ phẩy tay xua tối đen quá khứ
ta sẽ tin vào ánh sáng tương lai
Rồi ngoài đồng cứ béo dần đàn quạ
chiến tranh bám theo không phút buông rời
Và lại trên ngõ phố ủng vang dần
và đàn chim giật mình bay xáo xác
và đám phụ nữ lại tay ôm mặt
dõi theo ta, những cái gáy cua tròn…

Bài hát

Em đã uống lời anh dịu ngọt
Hát anh nghe giai điệu tim mình
Nhưng giờ đây bên bờ cát trắng
Chỉ còn vươn dăm mảnh dư tình
Những giai điệu một thời em hát
Và những lời anh từng rót tai em
Dưới ánh nắng bao lần loé sáng
Dưới trăng vàng lấp lánh bao đêm
Nhưng tất cả những gì em đã trải
Chỉ lòng biển cả biết mà thôi:
Sóng nâng cánh khúc ca em bay mãi
Còn lời anh – chìm đắm tự lâu rồi.

Dù chết cũng không lùi

Здесь птицы не поют,
деревья не растут,
и только мы плечом к плечу
врастаем в землю тут.
Горит и кружится планета,
над нашей родиною дым,
и, значит, нам нужна одна победа,
одна на всех — мы за ценой не постоим.
Припев:
Нас ждет огонь смертельный,
и все ж бессилен он.
Сомненья прочь, уходит в ночь отдельный
десятый наш десантный батальон.
Едва огонь угас —
звучит другой приказ,
и почтальон сойдет с ума,
разыскивая нас.
Взлетает красная ракета,
бьет пулемет, неутомим…
И, значит, нам нужна одна победа,
одна на всех — мы за ценой не постоим.
Припев
От Курска и Орла
война нас довела
до самых вражеских ворот —
такие, брат, дела.
Когда-нибудь мы вспомним это —
и не поверится самим…
А нынче нам нужна одна победа,
одна на всех — мы за ценой не постоим.
Припев

Dịch

(Lời bài hát trong phim “Ga Belorussia”)
Ở đây chim không hót
cây không mọc
chỉ có chúng ta vai kề bên vai
chồm lên tự đất
Hành tinh cháy cuồng quay
khói nghi ngút bầu trời tổ quốc
Và tất cả chúng ta chỉ cần có một chiến thắng
Một chiến thắng cho tất cả mọi người
dù chết cũng không lùi
Trận đánh vừa kết thúc
lệnh mới lại vang ra
Và cậu liên lạc gần như kiệt sức
tìm ta
Pháo hiệu bay lên trời đỏ rực
súng cối xay lại giòn giã liên hồi
Tất cả chúng ta chỉ cần có một chiến thắng
Một chiến thắng cho tất cả mọi người
dù chết cũng không lùi
Chiến tranh đã đưa
chiến tranh đã dồn chân ta bước
từ Ôriôn tới Cuốcxcơ
tới tận cửa nhà quân địch
Sẽ có ngày nhớ lại hôm nay
chính ta cũng thấy ngỡ ngàng, khó thật
Nhưng giờ tất cả chúng ta chỉ cần có một chiến thắng
Một chiến thắng cho tất cả mọi người
dù chết cũng không lùi
Lửa trận tiền ôm chết chóc chờ ta
nhưng nó sẽ hoàn toàn bất lực
Nào, đồng đội…
Tiểu đoàn dù số mười độc lập
bắt đầu tập hợp, lên đường vào đêm…

Chú lính giấy Бумажный солда

Один солдат, на свете жил.
Красивый и отважный,
Но он игрушкой детской был,
Ведь был солдат бумажный.
Он переделать мир хотел,
Что б был счастливым каждый,
А сам на ниточке висел,
Ведь был солдат бумажный.
Он был бы рад в огонь и в дым
За вас погибнуть дважды,
Но потешались вы над ним,
Ведь был солдат бумажный.
Не доверяли вы ему
Своих секретов важных,
А почему? А потому,
Что был солдат бумажный.
А он,судьбу свою кляня,
Не тихой жизни жаждал,
И всё просил: “Огня,огня!”,
Забыв, что он бумажный.
В огонь? Ну что ж: “Иди!” – “Идёшь?” –
И он шагнул однажды,
И там сгорел он ни за грош,
Ведь был солдат бумажный.

Dịch

Đã từng có một chú lính
Cực kỳ gan dạ, đẹp trai
Nhưng chú chỉ là đồ chơi
Thứ đồ chơi bồi bằng giấy
Chú muốn cải tạo cuộc đời
Để ai nấy đều hạnh phúc
Nhưng chú lấy đâu ra sức
Chú là lính giấy – đồ chơi
Chú sẵn sàng vì mọi người
Qua lửa khói và chết chóc
Nhưng các anh toàn trêu chọc
Coi thường chú lính – đồ chơi
Nhưng điều bí mật của mình
Với chú, các anh không nói
Vì chú chỉ là đồ chơi
Thứ đồ chơi bồi bằng giấy!
Muốn vào lửa ư? – Xin mời!
Lập tức đùng đùng chú cháy
Chẳng mang lại lợi ích gì
Vì chú chỉ là lính giấy!!!

Dưới tán liễu vẫn còn chưa hết lệ

Под невыплакавшейся ивой
я задумался на берегу:
как любимую сделать счастливой?
Может, этого я не могу?
Мало ей и детей и достатка,
жалких вылазок в гости, в кино,
Сам я нужен ей – весь, без остатка,
а я весь – из остатков давно.
Под эпоху я плечи подставил
так что их обдирало сучьё,
а любимой плеча не оставил,
чтобы выплакалась в плечо.
Не цветы им даря, а морщины,
возложив на любимых весь быт,
воровски изменяют мужчины,
а любимые – лишь от обид.
Как любимую сделать счастливой?
С чем к ногам её приволокусь,
если жизнь преподнёс ей червивой,
даже только на первый надкус?
Что за радость – любимых так часто
обижать ни за что ни про что?
Как любимую сделать несчастной –
знают все. Как счастливой – никто.

Dịch

Dưới tán liễu vẫn còn chưa hết lệ
bên bờ sông tôi mãi trầm ngâm:
cách chi khiến người mình yêu hạnh phúc?
Việc đó phải chăng tôi sẽ chẳng thể làm?
Nàng chưa đủ với bầy con, sung túc,
với bạn bè tụ họp, xem phim.
Nàng cần tôi trọn vẹn, không chút gì được sót,
nhưng tôi tự lâu cũng chỉ là những gì sót mà nên.
Với thời đại tôi giơ vai gánh đỡ
đến sầy da, sứt sẹo bao lần,
thế mà với người mình yêu tôi lại
không giơ vai thấm lệ cho nàng.
Bao thường nhật dồn xuống người yêu dấu,
tặng những nếp nhăn thay vì đóa hoa hồng
đám đàn ông vụng trộm không chung thủy
mặc người mình yêu tan nát cả tâm hồn.
Cách chi khiến người mình yêu hạnh phúc?
Dưới chân nàng tôi tới đặt gì thêm
nếu đời đã mang cho nàng quả rám
dẫu chỉ trong lần cắn thử đầu tiên?
Nỗi gì vui, nếu thường xuyên vô cớ
làm người mình yêu sầu tủi đớn đau?
Ai cũng biết cách khiến nàng bất hạnh.
Giúp nàng hạnh phúc thế nào – có ai biết gì đâu!”

Đừng biến đi Не исчезай

Не исчезай… Исчезнув из меня,
развоплотясь, ты из себя исчезнешь,
себе самой навеки изменя,
и это будет низшая нечестность.
Не исчезай… Исчезнуть — так легко.
Воскреснуть друг для друга невозможно.
Смерть втягивает слишком глубоко.
Стать мертвым хоть на миг — неосторожно.
Не исчезай… Забудь про третью тень.
В любви есть только двое. Третьих нету.
Чисты мы будем оба в Судный день,
когда нас трубы призовут к ответу.
Не исчезай… Мы искупили грех.
Мы оба неподсудны, невозбранны.
Достойны мы с тобой прощенья тех,
кому невольно причинили раны.
Не исчезай. Исчезнуть можно вмиг,
но как нам после встретиться в столетьях?
Возможен ли на свете твой двойник
и мой двойник? Лишь только в наших детях.
Не исчезай. Дай мне свою ладонь.
На ней написан я — я в это верю.
Тем и страшна последняя любовь,
что это не любовь, а страх потери.

Dịch

Đừng biến đi… Nếu em biến khỏi anh,
em sẽ tự biến khỏi mình nữa đấy,
em sẽ tự phản bội mình mãi mãi,
và đó mới là phụ bạc nhất trần gian.
Đừng biến đi… Biến đi thì quá dễ.
Không thể nào lại phục sinh cho nhau.
Cái chết hút luôn vào sâu thăm thẳm.
Chết một khoảnh khắc thôi cũng hóa chuyện cơ cầu.
Đừng biến đi… Hãy quên đi bóng lẻ.
Tình yêu luôn chỉ có hai người. Bóng thứ ba – không thể.
Hai ta sẽ đều trong trắng lâm chung
khi kèn réo gọi ta ngày phán xử sau cùng.
Đừng biến đi… Ta đã chuộc sai lầm.
Ta không tội tình chi, không có gì cấm kị.
Anh và em xứng với sự khoan hồng
của những người, ta làm đau vô ý.
Đừng biến đi… Biến đi thì khoảnh khắc,
nhưng rồi gặp lại làm sao trong vạn đại trường chinh?
Có chăng trên cõi thế người giống em như đúc
và người như đúc giống anh? Nếu không phải các con mình.
Đừng biến đi… Đưa bàn tay anh nắm.
Bàn tay em định mệnh sẵn anh rồi, anh tin chắc từ lâu.
Mối tình cuối khiến kinh hoàng chính bởi
đó chẳng là yêu đâu, nỗi sợ phải lìa nhau!

Đám cưới Свадьбы

А. Межирову
О, свадьбы в дни военные!
Обманчивый уют,
слова неоткровенные
о том, что не убьют…
Дорогой зимней, снежною,
сквозь ветер, бьющий зло,
лечу на свадьбу спешную
в соседнее село.
Походочкой расслабленной,
с челочкой на лбу
вхожу,
плясун прославленный,
в гудящую избу.
Наряженный,
взволнованный,
среди друзей,
родных,
сидит мобилизованный
растерянный жених.
Сидит
с невестой – Верою.
А через пару дней
шинель наденет серую,
на фронт поедет в ней.
Землей чужой,
не местною,
с винтовкою пойдет,
под пулею немецкою,
быть может, упадет.
В стакане брага пенная,
но пить ее невмочь.
Быть может, ночь их первая –
последняя их ночь.
Глядит он опечаленно
и – болью всей души
мне через стол отчаянно:
“А ну давай, пляши!”
Забыли все о выпитом,
все смотрят на меня,
и вот иду я с вывертом,
подковками звеня.
То выдам дробь,
то по полу
носки проволоку.
Свищу,
в ладоши хлопаю,
взлетаю к потолку.
Летят по стенкам лозунги,
что Гитлеру капут,
а у невесты
слезыньки
горючие
текут.
Уже я измочаленный,
уже едва дышу…
“Пляши!..”-
кричат отчаянно,
и я опять пляшу…
Ступни как деревянные,
когда вернусь домой,
но с новой свадьбы
пьяные
являются за мной.
Едва отпущен матерью,
на свадьбы вновь гляжу
и вновь у самой скатерти
вприсядочку хожу.
Невесте горько плачется,
стоят в слезах друзья.
Мне страшно.
Мне не пляшется,
но не плясать –
нельзя.

Dịch

Tặng A. Mezhirov
Ôi đám cưới trong thời chinh chiến
Mong manh như sợi chỉ giữ ngàn cân!
Ôi lời hứa ngày trở về nguyên vẹn
Người thân luôn miệng dối người thân!
Trên con đường mùa đông ngập tuyết
Giữa những cơn gió dữ cuồng điên
Tôi vội vã như bay trên xe ngựa
Để sang cùng đám cưới khẩn làng bên.
Tôi –
chú bé nhẩy nổi danh nhất huyện
Với dáng đi đã mệt chút rồi,
Mớ tóc quăn lòa xoà xuống trán,
Bước vào căn nhà gỗ đông người.
Giữa bạn bè, họ hàng,
chú rể
Mới nhận tờ giấy gọi mấy ngày nay,
Ngồi xúng xính trong bộ quần áo mới,
Trông anh vừa như tỉnh, lại như say!
Sát cạnh anh –
cô dâu trẻ Vera.
Ôi chỉ sau một hai bữa nữa
Anh sẽ khoác lên mình áo dạ
Rồi lên đường tới chiến trường xa.
Và với khẩu súng trong tay cóng lạnh,
Trên quê người anh sẽ hành quân.
Và có thể, hoàn toàn có thể
Đạn kẻ thù sẽ kết thúc đời anh.
Bia trong cốc sủi bọt màu nâu óng
Nhưng có còn sức uống bia đâu!
Rất có thể đêm đầu tiên của họ
Sẽ là đêm sau cuối họ cùng nhau.
Mắt chú rể trông buồn dễ sợ!
Bằng nỗi đau đang chất chứa trong lòng
Anh thét lên với tôi đầy tuyệt vọng
“Nào, nhẩy đi! Nào, nhẩy đi nào!”
Tất cả bỗng quên đồ ăn thức uống,
Tất cả đều chăm chắm nhìn tôi.
Và tôi bước gõ gót giầy nhộn nhịp,
Với dáng đi lạ lẫm đến kinh người.
Lúc tôi lắc vai,
lúc tôi ngồi nhẩy,
Đôi chân tôi cuống quít đưa nhanh.
Tôi huýt sáo,
tôi vỗ tay náo nức,
Tôi nhẩy cao, đầu vươn thẳng lên trần.
Các khẩu hiệu: “Hítle – capút!”
Chao đảo bay quanh bốn bức tường.
Còn trên má cô dâu
bỏng rát
Dòng lệ dài,
dòng lệ
trào tuôn.
Tôi đã mệt. Tôi mệt phờ mệt phạc,
Thở hồn hà hổn hển chẳng ra hơi…
“Nào, nhẩy tiếp đi!”-
tiếng mọi người tuyệt vọng
Và thế là tôi lại nhẩy không ngơi.
Chân tôi cứng chẳng khác gì khúc gỗ
Lúc tôi về tới cổng nhà tôi.
Nhưng những người say từ đám khác
Lại đến mời tôi nhẩy góp vui.
Và mẹ vừa khẽ gật đầu đồng ý,
Tôi bay liền sang đám cưới làng bên.
Và ở sát cạnh bàn tiệc lễ,
Tôi lại nhẩy ngồi, mắt sáng ngời lên.
Cô dâu khóc xót xa tức tưởi,
Lệ chua cay, đắng mắt bạn bè.
Khủng khiếp quá!
Tôi nhẩy sao khó thế?!
Nhưng không thể nào không nhẩy!
Trời ơi!

Em vĩ đại trong tình yêu

Ты большая в любви.
Ты смелая.
Я – робею на каждом шагу.
Я плохого тебе не сделаю,
а хорошее вряд ли смогу.
Все мне кажется,
будто бы по лесу
без тропинки ведешь меня ты.
Мы в дремучих цветах до пояса.
Не пойму я –
что за цветы.
Не годятся все прежние навыки.
Я не знаю,
что делать и как.
Ты устала.
Ты просишься на руки.
Ты уже у меня на руках.
“Видишь,
небо какое синее?
Слышишь,
птицы какие в лесу?
Ну так что же ты?
Ну?
Неси меня!
А куда я тебя понесу?..

Dịch

Em vĩ đại trong tình yêu.
Em dũng cảm.
Anh ngập ngừng từng bước chân đi.
Anh sẽ không làm hại em chi cả,
Nhưng điều hay, chắc cũng chẳng mong gì.
Anh cứ ngỡ như trong rừng rậm
Không lối mòn, em dẫn anh qua.
Ta ngập giữa ngàn hoa tới ngực,
Anh ngỡ ngàng không rõ tên hoa.
Thói quen cũ không còn công dụng nữa.
Anh đâu hay xử sự thế nào.
Em đã mệt. Em đòi tay đỡ.
Anh chẳng ghì em ở giữa tay sao.
“Anh thấy không, bầu trời xanh thẳm,
Anh nghe chăng, chim hót líu lo?
Anh sao thế?
Sao?
Bế em đi chứ!”
Anh bế em đi đâu được bây giờ?

Người bạn cũ

Мне снится старый друг, который стал врагом,
но снится не врагом, а тем же самым другом.
Со мною нет его, но он теперь кругом,
и голова идёт от сновидений кругом.

Мне снится старый друг, крик-исповедь у стен
на лестнице такой, где чёрт сломает ногу,
и ненависть его, но не ко мне, а к тем,
кто были нам враги и будут, слава Богу.

Мне снится старый друг, как первая любовь,
которая вовек уже невозвратима.
Мы ставили на риск, мы ставили на бой,
и мы теперь враги — два бывших побратима.

Мне снится старый друг, как снится плеск знамён
солдатам, что войну закончили убого.
Я без него — не я, он без меня — не он,
и если мы враги, уже не та эпоха.

Мне снится старый друг. Он, как и я, дурак.
Кто прав, кто виноват, я выяснять не стану.
Что новые друзья? Уж лучше старый враг.
Враг может новым быть, а друг — он только старый…

Dịch

Tôi mơ thấy người bạn cũ, người bạn giờ đã thành kẻ thù,
nhưng mơ anh ấy không phải kẻ thù, mà vẫn là người bạn cũ.
Anh ấy không ở bên tôi, nhưng anh ấy giờ ở đâu cũng có
tôi chóng mặt thật rồi vì trùng điệp cơn mơ.
Tôi mơ thấy người bạn cũ, gào bên tường thổ lộ,
trên bậc cầu thang cheo leo, quỉ đi cũng ngã,
và anh ấy căm giận, không phải tôi mà những kẻ
đã là kẻ thù của chúng tôi, và thật may,mãi còn như thế.
Tôi mơ thấy người bạn cũ, như mơ thấy mối tình đầu
đã vĩnh viễn, không bao giờ lại dấu.
Chúng tôi đã liều thân, chúng tôi đã đối địch
Và hai kẻ anh em giờ đã thành thù nghịch.
Tôi mơ thấy người bạn cũ, như mơ thấy lá cờ bay sột soạt
trước đội lính vừa kết thúc cuộc chiến tranh bĩ cực.
Tôi thiếu anh ấy, tôi chẳng là tôi, anh ấy thiếu tôi cũng không còn là anh ấy,
nếu chúng tôi thù nhau, nghĩa là đã đổi thay thời đại.
Tôi mơ thấy người bạn cũ, anh ấy cũng như tôi thực ngốc.
Ai đúng, ai sai, tôi sẽ chẳng buồn suy xét.
Bạn bè mới có là chi? Thà cứ cũ kẻ thù.
Kẻ thù có thể mới, nhưng bạn-luôn phải cũ.

Trên đây chúng tôi đã tiếp nối phần 1 dành tặng cho quý độc giả những thi phẩm dịch hấp dẫn nhất của nhà thơ Hồng Thanh Quang. Qua đó ta thêm phần khâm phục ngòi bút tài hoa của anh.