Những trang thơ của Hồng Thanh Quang luôn được đông đảo bạn đọc yêu thơ săn đón bởi những giai điệu trữ tình xao xuyến làm rung động trái tim người đọc. Bên cạnh đó những thi phẩm thơ dịch của anh vô cùng đặc sắc minh chứng cho sự am hiểu ngôn ngữ cùng khả năng thơ ca của anh. Nếu bạn yêu thích thơ dịch thì hãy cùng chúng tôi đi khám phá nhé!
Nếu sau lúc ta chết rồi, thượng đế
Если бог нас своим могуществом
После смерти отправит в рай,
Что мне делать с земным имуществом,
Если скажет он: выбирай?
Мне не надо в раю тоскующей,
Чтоб покорно за мною шла,
Я бы взял с собой в рай такую же,
Что на грешной земле жила, –
Злую, ветреную, колючую,
Хоть ненадолго, да мою!
Ту, что нас на земле помучила
И не даст нам скучать в раю.
В рай, наверно, таких отчаянных
Мало кто приведёт с собой,
Будут праведники нечаянно
Там подглядывать за тобой.
Взял бы в рай с собой расстояния,
Чтобы мучиться от разлук,
Чтобы помнить при расставании
Боль сведённых на шее рук.
Взял бы в рай с собой всё опасности,
Чтоб вернее меня ждала,
Чтобы глаз своих синей ясности
Дома трусу не отдала.
Взял бы в рай с собой друга верного,
Чтобы было с кем пировать,
И врага, чтоб в минуту скверную
По-земному с ним враждовать.
Ни любви, ни тоски, ни жалости,
Даже курского соловья,
Никакой, самой малой малости
На земле бы не бросил я.
Даже смерть, если б было мыслимо,
Я б на землю не отпустил,
Всё, что к нам на земле причислено,
В рай с собою бы захватил.
И за эти земные корысти,
Удивлённо меня кляня,
Я уверен, что бог бы вскорости
Вновь на землю столкнул меня.
Dịch
Nếu sau lúc ta chết rồi, thượng đế
Trước mặt ta mở rộng cửa thiên đàng
Và ra lệnh: “Chuẩn bị mau hành lý!”
Ta sẽ mang gì lên đó tự trần gian?
Trên thiên đàng tôi cũng không cần có
Người đàn bà ngoan ngoãn bám theo tôi
Tôi sẽ mang lên đó người phụ nữ
Giống hệt ai tôi đã gặp trong đời
Người nông nổi, bẳn tính, hay châm chọc
Đã của tôi, dù chẳng lâu dài!
Nàng từng bắt ta khổ sở trên mặt đất
Hẳn chẳng để ta buồn chán ở trên trời
Chắc những phụ nữ kỳ lạ thế
Không mấy ai dám liều mạng mang lên
Giới ngoan đạo trên đó, em hãy nhớ
Sẽ luôn luôn để mắt dõi theo em
Tôi sẽ mang lên thiên đàng khoảng cách
Để xót xa, trằn trọc bởi chia ly
Để nhớ lại nỗi đau nhói buốt
Đôi tay ghì chặt cổ buổi ra đi
Tôi sẽ mang lên đó nhiều khoảng cách
Để nàng chờ tôi được sắt son thêm
Để ở nhà đôi mắt xanh sáng suốt
Nàng chẳng lầm trao cho kẻ nhát hèn
Tôi sẽ mang theo bạn hiền thân thiết
Để có người cùng chén đặt, chén nâng
Mang kẻ thù, để trong giờ nguy kịch
Thù địch nhau theo đúng kiểu dương trần
Cả tình yêu, cả xót xa, buồn tủi
Cả chú hoạ mi vòng cung Cuốcxcơ
Tất cả, dù ít nhiều, to nhỏ
Tôi đều mang trọn vẹn lên trời
Và nếu như có thể, ngay cái chết
Tôi cũng không bỏ lại dương trần
Hết thảy những gì ta gặp trong đời thực
Tôi đều mang lên tận thiên đàng
Và trước những tham lam trần thế
Thượng đế hẳn là sẽ kinh ngạc nhìn tôi
Và chẳng buồn tốn hơi thuyết lý
Đẩy ngay tôi xuống đất lại làm người!
Nếu trời phú cho nhan sắc
Пускай она поплачет,
Ей ничего не значит.
Лермонтов
Если родилась красивой,
Значит, будешь век счастливой.
Бедная моя, судьбою горькой,
Горем, смертью — никакою силой
Не поспоришь с глупой поговоркой,
Сколько б ни молила, ни просила!
Все; что сердцем взято будет,
Красоте твоей присудят.
Будешь нежной, верной, терпеливой,
В сердце все равно тебе откажут —
Скажут: нету сердца у счастливой,
У красивой нету сердца,— скажут.
Что любима ты, услышат —
Красоте опять припишут.
Выйдешь замуж — по расчету, значит:
Полюбить красивая не может.
Все добро на зло переиначат
И тебе на плечи переложат.
Если будешь гордой мужем —
Скажут: потому что нужен.
Как других, с ним разлучит могила —
Всем простят, тебя возьмут в немилость.
Позабудешь — скажут: не любила,
Не забудешь — скажут: притворилась.
Скажут: пусть она поплачет,
Ей ведь ничего не значит.
Если напоказ ты не рыдала,
Даже не заметят, как страдала,
Как тебя недетские печали
На холодной площади встречали.
Как бы горе ни ломало,
Ей, красивой, горя мало.
Нет, я не сержусь, когда, не веря
Даже мне, ты вдруг глядишь пытливо.
Верить только горю да потерям
Выпало красивой и счастливой.
Если б наперед все знала,
В детстве бы дурнушкой стала.
Может, снова к счастью добредешь ты,
Может, снова будет смерть и горе,
Может, и меня переживешь ты,
Поговорки злой не переспоря:
Если родилась красивой,
Значит, будешь век счастливой…
Dịch
Mặc nàng khóc lóc,
Chẳng nghĩa gì đâu…
(Lermontov)
Nếu trời phú cho nhan sắc
Sẽ được suốt đời hạnh phúc.
Em ơi, số dù cay đắng,
Dù em khốn khổ, đoạn trường,
Dù em muôn phần cố gắng,
Cũng không cãi nổi phương ngôn.
Mọi thứ trái tim chinh phục,
Họ vẫn bảo: Nhờ nhan sắc.
Dù em dịu dàng, nhẫn nại,
Thuỷ chung – cũng ích gì đâu.
Họ bảo: hạnh phúc không tim,
Hồng nhan nhẫn tâm, – họ bảo.
Biết em được yêu, họ nói
Công nhờ nhan sắc mà thôi.
Em lấy chồng thì họ bảo
Hồng nhan tính toán, không yêu.
Bao nhiêu tốt lành họ đổi
Cho là đen tối bao nhiêu.
Nếu em kiêu hãnh vì chồng,
Họ bảo: cần nên mới thế.
Lỡ chồng chẳng may mất sớm,
Thể nào em cũng lâm nguy.
Quên đi – họ bảo:không yêu.
Không quên – họ kêu: giả tạo.
Họ bảo: mặc cho khóc lóc,
Cô nàng chẳng nghĩa gì đâu.
Nếu không than thở công khai,
Chẳng ai biết em khổ sở,
Chẳng ai hay em ngoài phố
Nỗi niềm u uất đè vai.
Với họ, hồng nhan phải chịu
Sự chi cũng hợp lẽ trời.
Anh chẳng giận, khi ngờ vực
Em nhìn chăm chắm vào anh.
Đã hồng nhan mà hạnh phúc
Chỉ tin ở những gian nan.
Giá mọi sự đều biết trước
Chắc từ bé thôi nhan sắc.
Có thể em sẽ hạnh phúc,
Có thể rồi lại tai ương,
Có thể sau anh, em sống
Cũng đành chịu lý phương ngôn:
Nếu trời phú cho nhan sắc
Sẽ được suốt đời hạnh phúc.
Nhớ tên họ thêm vài ba tiếng
На час запомнив имена
Здесь память долгой не бывает,—
Мужчины говорят: «Война…» —
И наспех женщин обнимают.
Спасибо той, что так легко,
Не требуя, чтоб звали милой,
Другую, ту, что далеко,
Им торопливо заменила.
Она возлюбленных чужих
Здесь пожалела, как умела,
В недобрый час согрела их
Теплом неласкового тела.
А им, которым в бой пора
И до любви дожить едва ли,
Все легче помнить, что вчера
Хоть чьи-то руки обнимали.
Я не сужу их, так и знай.
На час, позволенный войною,
Необходим нехитрый рай
Для тех, кто послабей душою.
Пусть будет все не так, не то,
Но вспомнить в час последней муки
Пускай чужие, но зато
Вчерашние глаза и руки.
В другое время, может быть,
И я бы прожил час с чужою,
Но в эти дни не изменить
Тебе ни телом, ни душою.
Как раз от горя, от того,
Что вряд ли вновь тебя увижу,
В разлуке сердца своего
Я слабодушьем не унижу.
Случайной лаской не согрет,
До смерти не простясь с тобою,
Я милых губ печальный след
Навек оставлю за собою.
Dịch
Nhớ tên họ thêm vài ba tiếng,
Chuyện này ai tạc dạ ghi lòng?! –
Đám đàn ông buông một câu: “Thời chiến!”
Rồi ôm choàng phụ nữ như không.
Cảm ơn nàng đã dễ dàng đến thế,
Không cần lời thề thốt yêu đương,
Vẫn thay thế người tình xa ngái
Cho những ai cô độc trên đường.
Đám mày râu sắp giờ xung trận
Kiếm tìm đâu mái ấm thực gia đình?
Thôi đành nghĩ đến bàn tay nào đấy,
Bờ môi nào đấy phút điêu linh.
Anh không phán xét gì họ cả,
Dẫu sao thì trong lúc đao binh,
Cũng cần có một thiên đàng đơn giản
Cho những ai không cứng nổi tim mình.
Hay dở mấy cũng đành chấp nhận,
ít ra thì khoảng khắc lâm chung,
Còn được nhớ đến môi, đến mắt
Mới gụi gần, dẫu chỉ của người dưng.
Với ai đó có thể khi nào khác
Anh đôi giờ cũng ngang dọc tìm quên
Nhưng những ngày này, cả tâm hồn thể xác
Không lúc nào anh phụ tình em.
Cũng chính vì tai ương khủng khiếp
Rằng chắc gì ta tái ngộ cùng nhau,
Trong cách biệt anh không thể để
Nỗi nao lòng làm yếu trái tim đau.
Không ấm nổi bởi ái ân lạ lẫm,
Dẫu chết rồi vẫn xa cách bao nhiêu,
Ah để phía sau mình vĩnh viễn
Dấu âu sầu của cặp môi yêu.
Phải, anh chắc bướng hơn tất cả
Я, верно, был упрямей всех.
Не слушал клеветы
И не считал по пальцам тех,
Кто звал тебя на «ты».
Я, верно, был честней других,
Моложе, может быть,
Я не хотел грехов твоих
Прощать или судить.
Я девочкой тебя не звал,
Не рвал с тобой цветы,
В твоих глазах я не искал
Девичьей чистоты.
Я не жалел, что ты во сне
Годами не ждала,
Что ты не девочкой ко мне,
А женщиной пришла.
Я знал, честней бесстыдных снов,
Лукавых слов честней
Нас приютивший на ночь кров,
Прямой язык страстей.
И если будет суждено
Тебя мне удержать,
Не потому, что не дано
Тебе других узнать.
Не потому, что я — пока,
А лучше — не нашлось,
Не потому, что ты робка,
И так уж повелось…
Нет, если будет суждено
Тебя мне удержать,
Тебя не буду все равно
Я девочкою звать.
И встречусь я в твоих глазах
Не с голубой, пустой,
А с женской, в горе и страстях
Рожденной чистотой.
Не с чистотой закрытых глаз,
Неведеньем детей,
А с чистотою женских ласк,
Бессонницей ночей…
Будь хоть бедой в моей судьбе,
Но кто б нас ни судил,
Я сам пожизненно к тебе
Себя приговорил.
Dịch
Phải, anh chắc bướng hơn tất cả,
Anh không nghe thiên hạ đặt điều
Và không đếm trên ngón tay những kẻ
Gọi em bằng hai chữ “em yêu”.
Phải, anh – người thẳng thắn hơn tất cả
Và chắc là cũng trẻ trung hơn.
Anh không muốn thứ tha hay phán xử
Những lỗi lầm em một thuở trăng tròn.
Anh không gọi em là thiếu nữ,
Không giữa đường hái hoa tặng em.
Trong mắt em, anh không tìm kiếm
Những ánh cười thời con gái trinh nguyên.
Anh không tiếc, một thời dằng dặc
Ọm chẳng đợi chờ anh ở trong mơ,
Cũng không tiếc, khi gặp anh em đã
Qua mất rồi năm tháng ngây thơ.
Anh hiểu lắm, đắm say hơn từ ngữ
Của những lời khôn khéo quanh co
Là căn phòng ta chìm vào bóng tối
Là khát khao trào dâng mọi bến bờ.
Và nếu như số phận rồi gắn bó
Cho chúng mình hai đứa thành đôi,
Thì không phải vì em không được
Biết bao người gần gũi, xa xôi.
Cũng không phải thế thời thời thế,
Anh không tìm được cô gái nào hơn.
Càng không phải tính em cả nể,
Thôi cũng đành nhắm mắt cho xong.
Không, nếu như số phận rồi gắn bó
Cho chúng mình hai đứa thành đôi,
Anh dù sao cũng chẳng bao giờ gọi
Em là “thiếu nữ”, em ơi!
Trong mắt em, anh sẽ không nhìn thấy
Thoáng mơ hồ, nhè nhẹ, bâng khuâng,
Mà sẽ gặp tấm lòng trinh tiết
Đã từng qua bao đau đớn, thăng trầm.
Anh không thích run run đôi mắt khép
Của tâm hồn chưa biết điều chi,
Anh sẽ gặp sự dịu dàng thiếu phụ
Sau bao đêm dài thao thức nghĩ suy.
Hãy tới cùng anh, dù chỉ mang điều ác,
Mặc người đời nói ngả nói nghiêng,
Anh đã tự khép cho mình án:
Sống chung thân cùng em!
Phải, ta sống không phút giây quên lãng
Да, мы живем, не забывая,
Что просто не пришел черед,
Что смерть, как чаша круговая,
Наш стол обходит круглый год.
Не потому тебя прощаю,
Что не умею помнить зла,
А потому, что круговая
Ко мне все ближе вдоль стола.
Dịch
Phải, ta sống không phút giây quên lãng
Rằng chẳng qua chưa đến lượt ta thôi
Rằng cái chết – chén rượu ta chung uống
Đang đi quanh bàn chúng ta ngồi
Đâu phải anh không nhớ dai điều ác
Nên anh thường tha thứ em luôn
Chẳng qua vì chén rượu ta chung uống
Ngày càng gần về phía anh hơn…
Thơ chẳng thể nào viết thêm
Я не могу писать тебе стихов
Ни той, что ты была, ни той, что стала.
И, очевидно, этих горьких слов
Обоим нам давно уж не хватало.
За всё добро – спасибо! Не считал
По мелочам, покуда были вместе,
Ни сколько взял его, ни сколько дал,
Хоть вряд ли задолжал тебе по чести.
А всё то зло, что на меня, как груз
Навалено твоей рукою было,
Оно моё! Я сам с ним разберусь,
Мне жизнь недаром шкуру им дубила.
Упрёки поздно на ветер бросать,
Не бойся разговоров до рассвета.
Я просто разлюбил тебя. И это
Мне не даёт стихов тебе писать.
Dịch
Thơ chẳng thể nào viết thêm,
Với em ngày đó, với em bây giờ.
Những dòng chua chát ngẩn ngơ
Từ lâu đã chẳng đủ cho đôi mình.
Cám ơn vì mọi yên lành
Thuở nao em đã nhỡ dành cho tôi.
Nghĩa ân người để bên người
Chắc gì đã hóa nợ đời với nhau.
Nhưng bao buồn tủi, đớn đau
Tay em đã chất lên đầu tôi xưa
Mặc tôi giữ, mặc tôi lo,
Số tôi đâu lạ xót xa, nổi chìm.
Muộn rồi, trách móc gì em,
Sợ chi gió thổi trắng đêm ngậm ngùi.
Chẳng qua đã hết yêu rồi
Nên thơ viết có ra lời nữa đâu….
Tôi buồn và nhớ quá
Я очень тоскую,
Я б выискать рад
Другую такую,
Чем ехать назад.
Но где же мне руки
Такие же взять,
Чтоб так же в разлуке
Без них тосковать?
Где с тою же злостью
Найти мне глаза,
Чтоб редкою гостьей
Была в них слеза?
Чтоб так же смеялся
И пел ее рот,
Чтоб век я боялся,
Что вновь не придет.
Где взять мне такую,
Чтоб все ей простить,
Чтоб жить с ней, рискуя
Недолго прожить?
Чтоб с каждым рассветом,
Вставая без сна,
Таким же отпетым
Бывать, как она.
Чтоб, встретясь с ней взглядом
В бессонной тиши,
Любить в ней две рядом
Живущих души.
Не знать, что стрясется
С утра до темна,
Какой обернется
Душою она.
Я, с нею измучась,
Не зная, как жить,
Хотел свою участь
С другой облегчить.
Но чтобы другою
Ее заменить,
Вновь точно такою
Должна она быть;
А злой и бесценной,
Проклятой,— такой
Нет в целой вселенной
Второй под рукой.
Dịch
Tôi buồn và nhớ quá
Giá tìm đựoc ai kia
Giống hệt như em ấy
Để khỏi quay trở về.
Nhưng tìm đâu ra tay
Giống hệt đôi tay đó
Để trong cảnh chia ly
Tôi thấy buồn và nhớ?
Tìm đâu ra đôi mắt
Biết như em giận hờn
Chỉ vô cùng thi thoảng
Giọt lệ dâng nỗi buồn?
Tìm đâu ra cái miệng
Biết hát, cười như em,
Để suốt đời tôi lo
Nhỡ đâu nàng lỡ hẹn?
Tìm đâu người mà ta
Luôn thứ tha mọi nỗi
Để bên nàng vẫn sợ
Chỉ tạm thời vậy thôi.
Để sau mỗi đêm trắng
Trở dậy đón ngày sang
Ta như bị vắt kiệt
Cũng giống hệt như nàng.
Để mắt soi ánh mắt
Giữa thao thức đêm sâu
Yêu trong nàng tất cả
Cặp tâm hồn khác nhau.
Sáng không biết rằng tối
Mọi sự sẽ ra sao?
Với ta, nàng sẽ xử
Theo lệnh tâm hồn nào?
Và khốn khổ cùng nàng
Không biết làm chi ổn,
Tôi từng muốn tìm ai
Khác nàng đơn giản sống.
Nhưng muốn để người khác
Có thể thay thế nàng,
Thì cô ấy cũng sẽ
Phải giống nàng y chang.
Nhưng nàng vô giá thế,
Độc địa thế – than ôi
Trong khắp cõi vũ trụ
Không có người thứ hai!
Hồng Thanh Quang sở hữu một tâm hồn lãng mạn cùng sự tài hoa nên những thi phẩm của anh mang đến cho độc giả sự chân thành nhất. Với vần thơ trữ tình cùng những cung bậc tình yêu cháy bỏng thiêu đốt trái tim người đọc