Lê Đạt (1929-2008) tên thật là Đào Công Đạt, sinh ngày 10 tháng 9 năm 1929, quê ở Á Lữ, Bắc Giang. Ông tham gia phong trào Nhân Văn Giai Phẩm vào những năm 50 rồi vắng bóng trên văn đàn suốt 30 năm. Thơ ông vô cùng độc đáo và ấn tượng được nhiều nhà bình luận văn học đánh giá cao. Nối tiếp phần 2 mình cùng nhau đón xem những bài thơ hấp dẫn ngay bây giờ nhé!
Ảo đăng
Mắt ảo đăng giải tần xanh bước mộng
Hoạt hình phim màn ảnh rộng kênh xuân
Mưa mau
Hẹn cũ của rơi không người nhặt
Tiền lẻ tình quá đát mưa mau.
Chồi xanh
Hồ liễu mới nắng mời chim hót gọi
Tình héo rồi xuân dối nói chồi xanh.
Dị ứng
Mặt bừng hồng má đồi ban phát ửng
Môi trường tình hay dị ứng môi xinh.
Lũ
Lũ phi mã tình cường con nước tấy
Đò vớt người sào lỡ đẩy tim trôi.
Phải xanh
Đai lộ trắng những điều con gái
Lòng phải xanh quên đèn đỏ sang đường.
Chim gõ mõ
Tim lặng lạnh gốc bồ đề mưa cũ
Chim gõ mõ kiếp xưa
chưa hết rũ luỵ tình
Nhuỵ lời
Liễu líu lo tình chim dịch biếc
Nhuỵ lời râu bướm tiếp âm hương
Thư xưa
Trang thiên thanh ấp xanh mùa cốm tiếc
Thư ủ tình thu ép biếc hơi hương
Xanh
Đất người yên giấc đồi
Thân xanh tình động bóng.
Thương muộn
Hương nhu thương tóc tuổi thu rụng lá
Mưa nửa ngày tình cả gió vun cây.
Cỏ nhắc
Bia bụi lấp tuổi đã mòn chữ nhạt
Lỗi thầm ba thước nhắc cỏ thì xanh.
Mìn nổ
Lửa chiến lịm rồi
A9 em mìn nổ
Mộng tan tình
lòng độ mấy thương binh.
Địa lý
Nước cả thương đầu hỏi thăm con nhớ
Sông Hương hay quê lũ nợ Đáp Cầu
Bằng lăng
Áo gió nổi cây đầy mây lạc phố
Bằng lăng thư hoa lộ tím tin gì.
Nợ tình
Lối cũ bước một đi hoá lạ
Nợ tình xanh cỏ trả vô danh.
Plastic
Mặt plastic ảnh nguyên mầu phông thắm
Nhoẻn tươi tình chiều bạc nắng sầu đông.
Mây trắng
Biết nhau đầu mưa
tương tư tà nắng
Lững lờ mây trêu trắng phố lửng lơ.
Già
Tình sớm đến chiều cho qua mộng trẻ
Gương chột già
trăng mặt lẻ
mưa ga.
Màu của tuổi
Áo Sài Gòn sắc ngọt mắt Hồ Gươm
Ngực chín nắng xoài thơm
Má Hônđa hồng mi ni gió
Bến ngược thời hương
Hoa giáng đỏ
lúm đầu.
Phố chợt giác mầu của tuổi
Vườn vỡ lòng xuân
môi lạc lối đào.
Men trần
Trăng sáng hay nước da em sáng
Thân neông sông sóng tuôn ngần
Vò nội phủ gốm men trần vân nắng
Có điều buồn
em chẳng trắng cho anh.
Nhớ (III)
…vô lộ nguyệt mang mang
(Đường thi)
Mây tóc gió ngây chiều kỳ ngộ
Tình đầu thơ cổ mộng ngày xưa
Thu áo trượt tà bay hương nắng nhạt
Mùa động mây chim hát dục về trời
Sao bời bời
đường giải thắm trăng phơi
Lông ngỗng phố ngoài tinh lạc.
Thuyền nhân
Cho anh làm thuyền nhân Bích Hải
Lòng đung đưa
sóng ngải Vịnh Lông-mày
Cảng nước xanh tầu xứ lạ còi ăn mộng
Kẻ mi dừa
cờ yếm lộng
âu bay.
Ngõ trắng
Mây thu mắt rừng chớp rộ
Cơn nguồn tóc đổ phố muôn chim
Một đàn con chữ lội xanh sông tìm
Chiều phơi đòng
đôi búp chữ lim dim
Ngõ trắng hoa đồi rạng đỏ.
Rừng nguyên xuân
Mộng thổ dân rừng nguyên xuân em cấm
Dương xỉ trường thân sơ thuỷ nương tân
Vùng bảo hộ măng nhung tuần lộc nắng
Chim môi xinh hoa hé trắng mơ trần
Ai đốt lòng rừng
cho gỗ tiêu tâm.
Thuốc nước I
(Hoà Bình)
Xanh bỗng xanh bình thường
Mây cởi trắng mình sông
Như trời xoan chưa chồng
Ớt chỉ thiên hồng
điểm nhỡn
ụ phòng không.
Thuốc nước II
(Hoà Bình)
Đôi cun cút bom bi lìa cụt cẳng
Tập tễnh xoè tình vùng trắng xuân sang
Vườn cao xạ ngồng xanh
cò thả nắng
Muộn màng
sông làng trưa lắng đò ngang.
Trên đây, chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những trang thơ đặc sắc và hấp dẫn nhất của Lê Đạt. Hy vọng các bạn sẽ hài lòng với bài viết này của chúng tôi