Khi nhắc đến những nhà thơ có khối lượng thơ dịch xuất sắc thì không thể quên Nguyễn Xuân Sanh. Ông là một nhà thơ nổi tiếng được ví như một loài cây quý hiếm trong nền văn học Việt Nam. Với tâm huyết và khả năng của mình những tác phẩm dịch của ông luôn khiến bạn đọc phải trầm trồ ngợi ca và tìm kiếm, sở dĩ được như vậy bởi thơ ông như luồng gió mới thổi mát tâm hồn của những người yêu thơ ca. Ông có một chùm thơ đặc sắc , trong đó có nhiều tác phẩm đã được đưa vào chương trình dạy học gắn liền với nhiều thế hệ trẻ Việt Nam. Bên cạnh đó Nguyễn Xuân Sanh còn nổi tiếng với những thi phẩm dịch làm ” mãn nhãn ” bạn đọc. Hãy cùng tapchivannghe.com đón xem những bài thơ đó ngay bây giờ nhé!

Hội ngộ với mát lành

étendre un abre
le cerner de jour
puis élever la fraîcheur
sous le charroi de sèves
Vive, l’espace
t’en sera donné

Dịch

trải dài một thân cây
vây nó bằng ánh ngày
nâng sự mát lành lên
từ xe chở nhựa cây
Em yêu ơi không gian
cái mà em sẽ được tặng

Lời phán truyền của không khí

belle de vent
belle de feuille
proche qui appelle
proche qui oublie
la bile parole
au plus fort
et nulle réponse
le visage qui rouit

Dịch

đẹp ngọn gió
đẹp lá cây
gần ta ai gọi
gần ta ai quên
lời mật đắng
giành cho kẻ cường quyền
và chẳng một tiếng trả lời
nét mặt như bị giầm ngâm

Mưa Pluie

Comme j’étais envieuse
De la pluie lorsque
Sentant cet enfant qui bougeait en moi
Je restais assie, là dans le
Salon de ma mère
Je pensais à toi
Et à cette chinoise métissée
Que tu tenais enlacée?
Comme j’imaginais
Que chaque petite goutte de pluie
Etait une partie de moi-même
Et comme je désirais
Que toi, tu sois la terre
Et que je puisse m’engouffrer
Dans ton sein chaleureux
Me transformant en un
Fleuve qui laisserait couler ses larmes
Dans la mer

Dịch

Dường như em ghen ghét
Cơn mưa rơi, khi cảm thấy
Đứa nhỏ cựa quậy trong em
Chính em ngồi đó
Trong phòng khách của mẹ em
Em nghĩ đến anh
Và cô gái Trung Hoa lai
Mà anh ôm chặt vào lòng
Dường như em mường tượng
Rằng mỗi giọt mưa rơi
Là một phần nào đó của em
Và dường như em muốn
Rằng anh, anh hoá thành mảnh đất
Để em có thể tự nhấn chìm
Vào ngực ấm của anh
Để em tự biến thành
Một con sông
Chảy tràn nước mắt
Ra biển lớn

Bình minh Aube

Aube, aube frôlée de colibris affairés
à leurs broderies et leurs frises
Ici tout est silence et mot
O Matin!

Eclats de rire sous la feuillée
fumée des mornes et des feuillées
puis au loin, ah!
éjouissance d’une aube nouvelle
au dessus des anses étoiles

Dịch

Bình minh lướt qua đàn chim sâu
rộn rã với đồ thêu và rèm len của chúng
Ở đây mọi thứ đều là lặng im và chữ nghĩa
Ôi Buổi Sớm Mai!
Tiếng cười ran dưới tán lá
nhánh cây rừng và lá khói um
à, rồi phía xa kia
niềm hớn hở một bình minh mới
nở trên vòng cùng thẳm muôn sao

Thỉnh thoảng

de temps
en temps
il s’agenouillait
dans la mousse
pour boire
le lait
de figue
déposé
par
la nuit
écrivait
sur la nuque
de l’autre
un langage
d’ombres et de forêts
lés doigts trempés
dans l’encre
recueillie
par le nombril
des arbres
son cri
atteignait alors
de minces étoiles
parmi lé mains vides
embellies de henné

Dịch

thỉnh thoảng
anh quỳ gối
giữa đám rêu
uống
giọt sữa
của quả vả
rớt
trong đêm
anh viết lên
đằng sau gáy
một người nào
thứ ngôn ngữ
của rừng rú
và bóng đêm
những ngón tay anh
đằm trong thứ mực
đã đọng lại
trong hõm rốn
những cây cao
tiếng anh kêu
thấu tới những vì sao
mỏng mảnh
giữa hai bàn tay trống rỗng
nhuộm lá móng tươi hồng

Đây là một con chim

Вот птица – нет ее свежей –
Оттенков пепельного дыма,-
Породы башенных стрижей,
Чья быстрота неповторима.
Летит, нигде не отдохнув,
От тростников Египта пресных
До Гельголанда – ночь одну –
До стен, как мужество, отвесных.
Уж небо стало зеленей.
Она зарей уже умылась,
И, окантован, перед ней
Могучей пеной остров вырос.
Но там, где серого гнезда
Комок однажды прилепился,
Бьет время, волны разнуздав,
Осколки рухнувшего мыса.
И плачет птица, огорчив
Весельем залитые мели,
Как будто ночь еще кричит
В ее худом и темном теле.
Так, европеец, удалясь
От той земли, что звалась детством,
Ты вспомнишь вдруг былую связь
И чувств потерянных соседство.
Преодолев и ночь и дождь
Крылом свистящим, в летной славе,
Ты прилетишь – и ты найдешь
Совсем не то, что ты оставил.

Dịch

Đây là một con chim: còn gì tươi tắn hơn?
Có những vân màu gio trên đám lông màu khói nhạt
Nó thuộc loại chim sống trên tường cao chót vót
Bay hết sức nhanh, không có gì có thể nhanh hơn
Nó không đỗ nửa chừng khi nó bay
Nó bay từ những rừng cây cói bên Ai Cập
Suốt một đêm dài cho đến hải đảo Hơn-gơ-lan
Cho đến các bờ dốc cao như dũng khí con người
Nền trời đã xanh hơn
Và tắm ánh bình minh
Và hải đảo đã vươn mình lên phía trước
Vây quanh bờ là trập trùng sóng nước
Những nơi mà ngày xưa
Chim xây tổ lá
Thời gian đã quật những làn sóng vỡ
Đập vào mũi đảo nát tan tành
Con chim khóc và làm xót đau
Những bãi cát đã tràn ngập vui tươi
Giống như đêm dài cìn kêu than thảm thiết
Trong tấm thân gầy đen của nó
Ơi anh bạn người Châu Âu
Khi xa đất nước đã cho anh tên anh ngày hè
Anh bỗng nhớ lại tình yêu quê hương
Và nhớ lại những tâm tình đã mất
Vượt đêm dài và mưa gió
Cánh vi vu trong ánh nắng tráng lệ mùa hè
Anh sẽ đi đến đích và anh sẽ gặp
Rất nhiều thứ khác hơn là những thứ anh để lại nơi kia

Người đàn bà đứng trên ngưỡng cửa

Женщина в дверях стояла
Николай Тихонов
Женщина в дверях стояла,
В закате с головы до ног,
И пряжу черную мотала
На черный свой челнок.
Рука блеснет и снова ляжет,
Темнея у виска,
Мотала жизнь мою, как пряжу,
Горянки той рука.
И бык, с травой во рту шагая,
Шел снизу в этот дом,
Увидел красные рога я
Под черным челноком.
Заката уголь предпоследний,
Весь раскален, дрожал,
Между рогов аул соседний
Весь целиком лежал.
И сизый пар, всползая кручей,
Домов лизал бока,
И не было оправы лучше
Косых рогов быка.
Но дунет ветер, леденея,
И кончится челнок,
Мелькнет последний взмах, чернея,
Последний шерсти клок…
Вот торжество неодолимых
Простых высот.
А песни – что? Их тонким дымом
В ущелье унесет.

Dịch

Một người đàn bà đứng trên ngưỡng cửa
Mái tóc bàn chân đều tắm nắng hoàng hôn
Bà quay cuộn chỉ dài đen
Trên chiếc thoi đen nhỏ
Cánh tay nước da ngăm rạng tỏ
Đưa vút lên màng tang
Cánh tay người đàn bà sơn lâm ấy
Lần cuộn cuộc đời tôi như sợi chỉ
Và một con bò mồm đầy lá cỏ
Bước từng bước một lên phía ngôi nhà cao
Những sợi dây thừng màu hồng trên cổ con bò
Đung đưa dưới bóng chiếc thoi đen nhỏ
Rung rinh chói đỏ
Mấy tia nắng cuối hoàng hôn
Xóm gần nhất giữa các ngọn cây
Đã lặng im tất cả
Khí núi màu xanh toả leo dốc đứng
Và phủ kín mấy lưng nhà
Quả không có thứ trang sức hào hoa
Nào đẹp hơn hai chiếc sừng cong của con bò mồm đầy lá cỏ
Nhưng trời giá băng đã thổi gió
Và chiếc thoi đã hết việc của mình
Cử chỉ xong xuôi trong tia nắng cuối cùng
Và đây là đống len sau chót
Đây là thắng lợi của những con người lao động
Đỉnh cao không vượt được đó các anh ơi
Còn những bài hát? Thì khói lam chiều
Sẽ cuộn những bài hát ngân vang vào hẻm núi

Tiếng vọng bài ca chiến tranh cổ đại Đan Mạch

Mặt trời hiện lên
Mặt trời bốc lửa!
Ngọn của rừng xanh
Chói rực như mái nhà bằng vàng
Gà trống đập cánh
Tiếng gáy gọi ta
Tảng sáng gọi người đang ngủ
Thức dây, hãy đến cùng tiếng gáy!
Đứng lên
Hỡi những anh hùng!
Đứng lên
Hỡi người Đan Mạch!
Chiến đấu hăng say
Và vươn dậy với tháng ngày
Đều là vần đẹp của tráng ca!

Phnom Penh

Aux mille couleurs
Tu es chère à nos coeurs
Digne d’une reine
Dans le soleil
Tu appraille
Belle sans pareille
Pleine d’attraits
Cité
Vers qui les enfants
Vont en chantant
Émerveillés
Phnom Penh
Garde toujours
Et ton âme sereine
Et notre amour

Dịch

Cùng trăm ngàn màu sắc
Thắm thiết với lòng ta
Ngươi xứng danh hoàng hậu
Trong ánh sáng mặt trời
Ngươi hiện ra, khắp nơi
Đẹp không gì sánh được
Đầy quyến rũ không nguôi
Ôi đô thành huyền diệu
Các em nhỏ đến với ngươi
Miệng các em ca hát
Suốt cuộc đời thán phục
Thành phố Phnom Penh ơi
Hãy gìn giữ không rời
Hồn của ngươi trong sáng
Và niềm yêu của chúng tôi

Hãy gửi tin tức cho tôi

Envoyez-moi des nouvelles
Des nouvelles de notre terre
Sans Nord sans Sud
Envoyez-moi des nouvelles
De notre terre
De notre terre que je veux prendre
Dans mes bras comme le vent nu
Qui porte mon chant
Aux confins de l’aurore
Envoyez-moi des nouvelles
De notre terre
De notre terre que je veux
Porter parmi les soleils
Parmi les fleurs
Libre comme mon corps
En transe
Libre comme le temps
En friche
Envoyez-moi des nouvelles
De notre terre
De notre terre de diamants
Et de vent

Dịch

Hãy gửi tin tức cho tôi
Tin tức về trái đất của chúng ta
Không Nam không Bắc
Hãy gửi tin tức cho tôi
Về trái đất của chúng ta
Về trái đất mà tôi muốn
Ôm trong tay tôi như ngọn gió trong lành
Gió mang bài hát của tôi
Đến tận cùng buổi rạng đông
Hãy gửi tin tức cho tôi
Về trái đất của chúng ta
Về trái đất mà tôi muốn
Ôm giữa các mặt trời
Giữa các đoá hoa
Tự do như thân thể tôi
Trong trạng thái nhập đồng
Tự do như thời gian
Chưa được trau dồi
Hãy gửi tin tức cho tôi
Về trái đất đầy kim cương
Và đầy gió của chúng ta.

Cánh rừng thân

Nous avons pensé des choses pures
Côte à côte, le long des chemins,
Nous nous sommes tenus par les mains
Sans dire… parmi les fleurs obscures ;
Nous marchions comme des fiancés
Seuls, dans la nuit verte des prairies ;
Nous partagions ce fruit de féeries
La lune amicale aux insensés
Et puis, nous sommes morts sur la mousse,
Très loin, tout seuls parmi l’ombre douce
De ce bois intime et murmurant ;
Et là-haut, dans la lumière immense,
Nous nous sommes trouvés en pleurant
Ô mon cher compagnon de silence !

Dịch

Ta trầm ngâm trăm điều trong sáng
Đi bên nhau cạnh các con đường
Tay ta cầm tay ai bè bạn
Không nói gì…giữa đám hoa mờ sương
Đi như đôi vợ chồng chưa cưới
Chỉ mình ta, bãi cỏ đêm xanh
Chia cho nhau giờ phút êm lành
Trăng bạn nỗi niềm đâu dễ nói
Cùng chết trên khoảnh đất rêu phong
Ta với ta khuya dài bóng dịu
Cánh rừng thân thủ thỉ tơ lòng
Ánh miên man từ trên cao xanh
Ta tìm nhau lệ mừng không thiếu
Rừng ơi trong im lặng đêm thanh!

Gửi rạng đông A l’aurore

A l’aurore, avant la chaleur,
La tendresse de la couleur
A peine éparse sur le monde
Etonne et blesse la douleuer.
O Nuit, que j’ai toute soufferte,
Souffrez ce sourire des ciuex
Et cette immense fleur offerte
Sur le front d’un jour gracieux.
Grande offrande de tant de roses,
Le mal vous puet-il soutenir
Et voir rougissantes les choses
A leurs promesses revenir?
J’ai vu se feindre tant de songes
Sur mes ténèbres sans sommeil
Que je range entre les mensonges
Même la force du soleil.
Et que je doute si j’accueille
Par le dégout, par le désir
Ce jour tres jeune sur la feuille
Dont l’or vierge se peut saisir.

Dịch

Gửi rạng đông, trước nắng
Trải dài bất cứ đâu
Đây sắc màu dịu thắm
Làm thương cảm lòng đau.
Hỡi Đêm, mà tôi khổ
Hãy xót cảnh đời cười
Và cảnh đoá hoa tươi
Dâng sớm mai hội ngộ.
Dâng ngàn đoá hoa hồng
Niềm đau có ủng hộ
Làm cho đời thắm đỏ
Đúng hẹn trở về không?
Thấy giấc mơ bồi hồi
Trong đêm dày mất ngủ
Xếp giữa bao tráo trở
Cả sức mạnh mặt trời.
Tôi ngờ việc tôi đón
Vì ghét, vì đam mê
Trên tán lá ngày về
Sắc vàng rồi mơn mởn.

Len lỏi Insinuant

Folle et mauvaise
Comme une abeille
Ma lèvre baise
L’ardente oreille.

J’aime ton frêle
Etonnement
Où je ne mêle
Qu’un rien d’amant.

Quelle surprise…
Ton sang bourdonne
C’est moi qui donne
Vie à la brise…

Dans tes cheveux
Tendre et méchante
Mon âme hante
Ce que je veux.

Dịch

Xấu xa, cuồng dại
Như một cánh ong
Môi anh đã hôn
Tai em nồng cháy.
Thích sự ngỡ ngàng
Của em mỏng mảnh
Trong đó anh lẫn
Chút yêu dịu dàng.
Vô cùng bỡ ngỡ…
Máu em sôi trào
Chính anh đã trao
Cuộc đời cho gió…
Ngọt ngào, dữ tợn
Trong mái tóc em
Hồn anh khát thèm
Ấy điều anh muốn.

Nữ nghệ sĩ múa

Ta vươn lên cao nhất
khi được nhìn thấy em
Em, ngôi sao khổ luyện
Xoay mình bờ bóng đêm
Dám thách thời hỗn mang
Và dám thách cuộc sống
Xong vũ điệu sống động
Em mê man quỵ xuống
Mặt đất chờ đón em
Giờ chính ta bốc lửa
Khi em tắt say nồng
Em quên bước vươn lên
Khi ta gặp nơi em
Rực hồng ngọn lửa nóng
Nó từng trao cho ta
Dáng nhẹ nhàng điệu vũ
Tính không thể bị thương
Của ngọn lửa

Trên đây, tapchivannghe.com đã dành tặng bạn chùm thơ dịch nổi tiếng của nhà thơ Nguyễn Xuân Sanh. Hy vọng các bạn sẽ yêu thích bài viết này và đồng hành cùng chúng tôi trong thời gian sắp tới. Hãy đón xem phần 6 vào một ngày gần nhất nhé! Cảm ơn các bạn đã theo dõi!