Phạm Hổ là một nhà thơ nổi tiếng của nền văn học Việt Nam. Ông xuất thân từ một làng quê Bình Định (ngày trước gọi là xã Thanh Liêm, nay gọi là xã Nhơn An – huyện An Nhơn). Ông không chỉ sáng tác thơ mà còn viết kịch bản, truyện… được đông đảo bạn đọc yêu thích. Ông viết sáng cho thiếu nhi và người lớn luôn thu hút được sự quan tâm từ bạn đọc.

Anh là người đẹp nhất

Ơi anh bộ đội
Cháu của Bá Hồ
Mũ gắn sao cờ
Anh, người đẹp nhất!
Tiến như cơn lốc
Đánh như chớp giật
Thắng như chẻ tre
Đâu anh tiến về
Đẩy tan bóng giặc
Anh đến vùng nào
Cả vùng ấy hát

Bài thơ về sự cô đơn

Con người có những giây phút thích cô đơn
Để nghe thấy những điều có ai bên không nghe thấy
Nhưng nếu kéo dài thành tháng năm những phút giây ấy
Con người sẽ héo mòn đau khổ bơ vơ
Đảo, đó là sự cô đơn giữa muôn trùng biển khơi
Tuyết trên núi cao, đó là sự cô đơn giữa mênh mang trời biếc
Lá vàng là sự cô đơn còn có sức để lượn bay
Tiếng vạc đêm sương là cô đơn còn kêu được
Thằng cuội cung trăng là sự trừng phạt bằng cô đơn
Cuộc đời cung phi là sự may mắn cao sang dẫn đến niềm cô đơn tê tái
Vẫn còn vạn tiếng thở dài cô đơn của những người chồng, người cha sống cạnh vợ cạnh con
Vẫn còn triệu lời thơ cô đơn trong tình yêu trai gái
Không gian cô đơn nhờ không gian màu sắc
Thời gian cô đơn thường khép một vòng rất chặt
Bàn tay cô đơn thường bóp nát chính trái tim mình
Bàn chân cô đơn thường dẫn ta đến với Thần với Phật
“Trăm năm cô đơn” làng ma côn đồ không còn dấu vết
Một tháng cô đơn thôi đủ cho tôi héo úa cả tâm hồn
Hỡi trái đất đang còn khổ đau, đang còn như giọt lệ
Xin đừng gọi là giọt lệ của cô đơn.

Bàn chân của bé

Bàn chân của bé
Đi dép đẹp thêm ra
Dép cũng vui thích lắm
Theo chân đi khắp nhà.

“Đám đất phẳng phiu
Cỏ xanh xanh biếc
Nhảy vào đây chơi
Em vui phải biết!”
Bỗng bê “ối chết!”
Uống nước một hồi
Lên bờ nhìn lại
“Đúng ao bèo rồi!”

Cô dạy

Mẹ, mẹ ơi! Cô dạy:
Phải giữ sạch đôi tay,
Bàn tay mà giây bẩn,
Sách, áo cũng bẩn ngay.
Mẹ, mẹ ơi! Cô dạy:
Cãi nhau là không vui
Cái miệng nó xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi.

Đàn gà mới nở

Lông vàng mát rượi
Mắt đẹp sáng ngời
Ơi! Chú gà ơi!
Ta yêu chú lắm!
Mẹ dang đôi cánh
Con biến vào trong
Mẹ ngẩng đầu trông
Bọn diều, bọn quạ
Bây giờ thong thả
Mẹ đi lên đầu
Đàn con bé xíu
Líu ríu chạy sau
Con mẹ đẹp sao
Những hòn tơ nhỏ
Chạy như lăn tròn
Trên sân, trên cỏ
Vườn trưa gió mát
Bướm bay rập rờn
Quanh đôi chân mẹ
Một rừng chân con

Đất và hoa

Đào đỏ, mai vàng
Bìm xanh, cúc tím
Mẹ ơi! Ai nhuộm
Đủ các màu hoa?
Đem hết sức mình
Nhuộm các loài hoa
Ấy là bác Đất
Lặng im, thật thà…!

Kêu

Gâu! Gâu! Gâu! Chó hỏi
Ịt! Ụt! Ịt! Lợn đòi
Meo! Meo! Meo! Mèo trách
Bê! Bê! Bê! Dê cười…

Mèo và tro bếp

Tro bếp làm đệm
Mèo ta khoanh tròn
Cả hai cùng ấm
Cùng ngủ thật ngon

Miệng xinh

Các cháu chơi với bạn
Cãi nhau là hết vui
Miệng các cháu xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi.

Những ngày xưa thân ái

Tôi bắn hắn rồi
Những ngày xưa thân ái
Không ngăn nổi tay tôi
Những ngày xưa thân ái
Chắc hắn quên rồi
Riêng tôi, tôi nhớ:
Đồng làng mênh mông biển lúa
Sương mai đáp trắng cỏ đường
Hai đứa tôi,
Sách vở cặp chung
Áo quần nhàu giấc ngủ
Song song bước nhỏ chân trần
Gói cơm mo mẹ vắt sách tùng tơn
Nón rộng hỏng quai
Trong túi hộp diêm nhốt dế
Những ngày xưa êm đẹp thế
Không đem chung hai đứa một ngày mai
Hắn bỏ làng theo giặc mấy năm nay
Tôi buồn tôi giận,
Đêm nay gặo hắn,
Tôi bắn hắn rồi
Những ngày xưa thân ái
Không ngăn nổi tay tôi
Xác hắn nằm bờ ruộng
Không phải hắn thưở xưa
Tôi cúi nhìn mặt hắn
Tiếc hắn thời ấu thơ.

Quả sầu riêng

Nhà ai vừa chín quả đầu
Đã nghe xóm trước vườn sau thơm lừng
Lá chiều cụp ngủ ung dung
Để cây thức giấc tưng bừng sớm mai
Ngọt thơm sau lớp vỏ gai
Quả ngon lớn mãi cho ai đẹp lòng
Mời cô, mời bác ăn cùng
Sầu riêng mà hoá vui chung trăm nhà

Soi gương

Có ai đang khóc nhè
Mà soi gương không bố?
Một đứa khóc đủ rồi
Soi chi thành hai đứa?

Tắm mưa

Mưa rồi! Em rủ bạn
Ùa ra sân tắm chơi
Vật nhau cho bẩn người
Giơ lưng nhờ mưa dội
Cóc bé và cóc cụ
Đua nhau nhảy mừng vui
Cây cối và nhà cửa
Cũng hả hê reo cười…
Nhà tắm ta rộng quá
Mênh mông bốn chân trời
Nước mát tắm sao hết
Cả một trời mưa rơi

Trăng về sáng

Về sáng mà trăng như đầu đêm
Sáng xanh, sáng mát, sáng êm đềm
Mình anh… chẳng dám nhìn trăng nữa
Trăng sáng anh càng thấy vắng em.

Trong đêm bé ngủ

Trong đêm Bé ngủ
Cây dâu ngoài bãi
Nảy những búp non
Con gà trong ổ
Đẻ trứng ấp con
Cây chuối cuối vườn
Nhắc hoa mở cánh
Ngôi sao lấp lánh
Sáng hạt sương rơi
Con cá quả mẹ
Ao khuya đớp mồi…

Trên đây, chúng tôi đã chia sẻ dành tặng đến quý độc giả những bài thơ vô cùng hấp dẫn và đặc sắc của nhà thơ Phạm Hổ. Ông có nhiều thi phẩm hay về thiếu nhi được đưa vào chương trình dạy học gắn bó với nhiều thế hệ bạn đọc. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé!

Tagged: