Chùm thơ Tế Hanh luôn để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng bạn đọc. Ông là một nhà thơ được giới nghiên cứu văn học đánh giá cao. Ở ông có một điều gì vô hình thu hút sự chú ý sâu sắc của bạn đọc. Với sự miệt mài và cống hiến không ngừng nghỉ mà thơ ông được nhiều giải thưởng văn học danh giá. Nhiều thi phẩm của ông gắn bó mật thiết với thế hệ bạn trẻ yêu thơ. Hãy cùng đón xem những thi phẩm ấn tượng của ông trong tập thơ Khúc Ca Mới nhé!
Mùa xuân rực lửa
Mùa xuân này là xuân gì nhỉ?
Xuân 65, mùa xuân đánh Mỹ
Miền Bắc miền Nam rạng đất trời
Thắng cả hai miền, xuân gấp đôi
Biên Hoà tàu giặc còn phơi xác
Sân bay Pleiku lại tan nát
Khúc ca Bình Giã còn ngân vang
Phù Mỹ, Quy Nhơn nghìn giặc tan
Bọn Mỹ như con chó cắn càn
Bắn điên cuồng Vĩnh Linh, Đồng Hới
Và miền Bắc lại ghi thêm thắng lợi
Đón chào ngày mới giữa xuân sang
Đạn bắn quân thù xé cả mây
Tàu bay tàu thuỷ địch tan thây
Tấm gương Hồng – Quảng còn soi đó
Tháng 8 ngày 5 trở lại đây
Cùng chiến đấu với ta có tinh thần Nguyễn Văn Trỗi
Có tấm lòng liệt sĩ Nguyễn Viết Xuân
Miền Bắc vì miền Nam, miền Nam vì miền Bắc
Vang khúc ca thành thép với thành đồng
Tưng bừng suốt một dãy Trường sơn
Rừng núi vang lên thắng dập dồn
Nằm giữa hai miền, sông Bến Hải
Mùa xuân rực lửa, nước xanh hơn
Những thắng lợi chào nhau trên đất nước
Lời giục giã không thể nào cưỡng được
Ngày gọi ngày, núi gọi núi, sông gọi sông
Những chiến công đáp lại những chiến công
Mùa xuân này là xuân gì nhỉ?
Xuân 65 sáng ngời thế kỷ
Đây mùa xuân của những mùa xuân
Trên tổ quốc thiêng liêng, yêu quý, anh hùng
Ba Gia
Ba Gia! Chào chiến thắng Ba Gia!
Ta gửi về quê một khúc ca
Nhớ thuở nhỏ những ngày được cá
Bà con đem bán chợ Ba Gia
Sớm đi mặt nước sương còn toả
Chiều lại bên sông nắng ngã tà
Tôi nhìn phía núi đầy mơ ước
Miệng thầm thì hai tiếng Ba Gia
Cá đi lại thấy trầu cau lại
Dưới biển trên non sống cảm hoà
Lớn lên trên bước đường kháng chiến
Hành quân một tối ghé Ba Gia
Đồng bào nói những ngày khởi nghĩa
Du kích Ba Tơ từng kéo qua
Ôi mảnh đất kiên cường Quảng Ngãi
Nằm hiên ngang phía bắc sông Trà
Đánh Tây, đuổi Nhật, xây căn cứ
Mã tấu mùa thu ánh sáng loà
Mười năm tập kết ra miền Bắc
Đêm nao không nghĩ đến quê nhà?
Tên đất tên người không kể hết
Hơn một lần nhắc đến Ba Gia
Cách mạng miền Nam như vũ bão
Chiến công kế tiếp bản hùng ca
Ấp Bắc đến Bình Giã
Sân bay hai lượt cháy Biên Hoà
Núi Thành lũ giặc còn phơi xác
Đã vang lừng chiến thắng Ba Gia
Bót đồn lớn nhỏ thành tro bụi
Bốn tiểu đoàn tinh nhuệ tiêu ma
Xanh mặt cả tớ thầy bọn Mỹ
Tháng năm đỏ rực lửa Ba Gia
Hỡi ơi Quảng Ngãi quê ta đó
Xa mặt nhưng lòng chẳng cách xa
Nhìn núi ta thường mơ núi Ấn
Thấy sông ta lại nhớ sông Trà
Ba Gia! Chào chiến thắng Ba Gia!
Ta gửi về quê một khúc ca
Gửi Quảng Nam – Đà Nẵng
Quảng Nam – Đà Nẵng quê ta đó
Tháng tám mùa thu năm bốn lăm
Cách mạng bùng lên như ngọn gió
Tan mây để lộ ánh trăng rằm
Không phải nơi chôn rau cắt rốn
Nhưng khi lịch sử ngoặt con đường
Lứa tuổi hai mươi chào độc lập
Nơi đời đổi mới đó quê hương
Kháng chiến những ngày đầu bốn bảy
Ta đi cùng bạn chống quân thù
Trái tim dào dạt như sông chảy
Tiếng hát lên đường khúc nhạc ru
Mây Sơn Chà thắm màu cờ đỏ
Giòng Thu Bồn rộn bước hành quân
Muỗi đốt, đêm rừng, thêm bạn mới
Tình yêu quên cả nỗi gian truân
Chín năm chống Pháp bao đau khổ
Nhưng đất với người đều lớn lên
Dâu Điện Bàn xanh, tằm lứa rộ
Cùng khoai Tiên Đoả, lúa Duy Xuyên
Núi rừng Đại Lộc ngọt lòn bon
Khơi lộng Tam Kỳ tôm cá ngon
Quả bom Bùi Chát kinh hồn giặc
Trận Hải Vân quan, sấm vẫn còn
Giặc Pháp rút đi giặc Mỹ đến
Tội ác chất chồng mười một năm
Núi thù cao ngất ơi Đà Nẵng
Biển giận không bờ ơi Quảng Nam
Chợ Được bãi cồn chưa ráo máu
Vĩnh Trinh nước đập rã thân người
Bốn lăm em bé Mân Quang học
Bom Mỹ ném bừa máu thịt rơi
Chúng ập vào Cẩm Lệ, Châu Sơn
Triệt hạ từng nhà giết sạch trơn
Một thằng Mỹ giày trên xác chết
Vừa la: Giết đi! Giết đi hết!
Nhưng Quảng Nam – Đà Nẵng anh hùng
Quyết đập tan tành lũ ác ôn
Bây đến càng nhiều càng bỏ mạng
Đất này không chỗ xác bây chôn
Bóng anh Trỗi trên từng cột điện
Mỗi chiếc thuyền đi, anh Độ chào
Chị Lý chị Vân truyền sức mạnh
Cho từng bụi lúa lá xôn xao
Đánh lui cả một tiểu đoàn giặc
Chiến sĩ bảy người giếng Điện Ngọc
Thắng lớn năm lần trận Việt An
Lưỡi lê núi Thành, Mỹ nát tan
Lửa cháy căm thù! Lửa khắp nơi
Sân bay Đà Nẵng xác tơi bời
Hai mươi triệu lít xăng Liên Chiểu
Trừng phạt loài gian lửa ngút trời
Quảng Nam – Đà Nẵng quê ta đó
Hai mươi năm trời máu vẫn đỏ
Trước mặt sóng gầm Thái Bình dương
Sau lưng Trường sơn trời nổi gió
Tiến lên! Dải đất quê ta ơi
Miền Bắc miền Nam súng sẵn rồi
Hãy làm quả bộc phá lao vào dinh luỹ Mỹ
Nghìn triệu đứng bên ta như tuyến thép ngời ngời
Gửi đồng chí Bi Năng Tắc
Mười lăm năm trước đây
Tôi đi qua Ninh Thuận
Bác Ái cam rụng đầy
Những buôn không, nhà trống
Nhân dân vào rừng sâu
Xây chiến khu chống giặc
Lúc ấy anh ở đâu
Hỡi anh Bi Năng Tắc
Anh cùng với đồng bào
Vót chông phòng giặc đến
Hay anh lên rẫy cao
Tỉa ngô và trồng sắn
Tôi gặp bao tâm hồn
Như hoa rừng nước suối
Cải tàu bay thay cơm
Chia nhau từng hạt muối
Sao tôi không gặp anh
Hỡi anh Bi Năng Tắc
Hay tôi đã gặp anh
Mà tôi không hay biết
Tập kết ra miền Bắc
Tính đã mười một năm
Tấm lòng nhớ Ninh Thuận
Trong nỗi nhớ miền Nam
Bỗng tin đài phát thanh
Anh hùng quân giải phóng
Tôi nghe có tên anh
Một người con Ninh Thuận
Hỡi người lão đồng chí
Hai mươi năm kiên cường
Chống Pháp rồi chống Mỹ
Nửa mái tóc pha sương
Ba năm nuôi cán bộ
Từng hạt gạo để dành
Sáu tháng gây cơ sở
Ăn toàn lá cây xanh
Cho đến ngày quê anh
Vùng lên trong cách mạng
Giặc đến vỡ tan tành
Tàu bay vào trúng đạn
Người Chu Ru, Raglai
Hát bài ca đoàn kết
Buôn rẫy cam trĩu đầy
Sắn ngô cùng xanh biếc
Tôi đã gặp anh rồi
Hỡi người con Bác Ái
Cả quê anh sục sôi
Giữa miền Nam vĩ đại
Những người đẹp nhất
Nhân dịp Đoàn đại biểu anh hùng và chiến sĩ thu đua các lực lượng vũ trang giải phóng miền Nam ra thăm miền Bắc
Mở tờ báo Đảng hôm nay
Nỗi vui chớp mắt, bàn tay ngập ngừng
Nhìn năm khuôn mặt sáng trưng
Tưởng như nửa nước anh hùng về thăm
Miền Nam ơi mười một năm
Từ trong máu lửa nở trăm đoá hồng
Mỗi ngày thêm những chiến công
Đất trời rung chuyển, núi sông rộn ràng
Lời thề Ấp Bắc còn vang
Tiếp theo Bình Giã mở màn đầu xuân
Plei Me súng chưa ngừng
Bầu Bàng sớm dậy lẫy lừng bốn phương
Đoàn con yêu quý quê hương
Về đây đem cả yêu thương cùng về
Hỡi người con gái Bến Tre
Nước ru giọng nói, dừa che nụ cười
Những người đẹp nhất trên đời
Đứng lên lấp biển vá trời, tay không
Khổ nghèo con của công nông
Đoàn quân cách mạng giữa lòng nhân dân
Vào sinh ra tử bao lần
Thắng trên trăm trận khiếp quân bạo tàn
Còn ghi sóng Cửu Long giang
Trường sơn mây núi cây ngàn còn ghi
Con đường Nam Bắc ta đi
Trải bao ghềnh thác sá gì gió sương
Mối tình ruột thịt máu xương
Quyết tâm tiền tuyến, hậu phương sẵn sàng
Máy bay giặc Mỹ nát tan
Vụ mùa thắng lợi chín vàng đồng quê
Những người chiến thắng có nghe?
Ra thăm nhưng cũng trở về bên nhau
Đi tìm mùa xuân
Mùa xuân không có ở đây
Giữa quân cướp Mỹ với bầy Việt gian
Cô em lặn suối băng ngàn
Theo cờ Mặt trận lên đàng tìm xuân
Lên đây gian khổ đã từng
Sắn khoai có bữa, giặc lùng mấy phen
Nhưng đời đã mới trong em
Lối đi chim gọi, trăng quen đến nhà
Những anh chị, những mẹ cha
Tâm hồn còn đẹp hơn hoa giữa đồi
Đói lòng ăn lá cũng vui
Dành em hạt muối, cho gùi bắp ngon
Hỡi người đẹp tựa núi non
Cành tơ lộc biếc mãi còn trong anh
Bước đi bạt cả ngàn xanh
Diệt thù, quét sạch sành sanh đồn thù
Núi rừng ánh sáng chiến khu
Xuống đồng đêm tối âm u tan dần
Quê em, anh giải phóng quân
Chờ anh, em với mùa xuân cùng về
Chú bé “dũng sĩ diệt Mỹ”
Tại Đại hội dũng sĩ diệt Mỹ miền Trung Trung Bộ, đầu năm 1966, có em L., 13 tuổi diệt 13 tên Mỹ
Mười tuổi, cha bị giết
Em theo mẹ vào tù
Lần thứ hai mồ côi
Mẹ bị tra tấn chết
Em trốn theo du kích
Nung nấu mối hờn căm
Ròng rã suốt ba năm
Quyết trả thù giặc Mỹ
Về đại hội Dũng sĩ
“Chú bé giải phóng quân”
Quả lựu đạn lệch quần
Mặt lông tơ óng mượt…
Đi chống Mỹ cứu nước
Ai đợi chờ tháng năm?
Mười ba tuổi, đời em
Diệt mười ba thằng Mỹ
Bài ca trở về
Trong khi đế quốc Mỹ vẫn không ngừng gieo chết chóc đau thương trên mảnh đất miền Nam, Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam khi cần thiết sẽ không thể không kêu gọi những người con ruột thịt của miền Nam đã vì tôn trọng hiệp định đình chiến mà tập kết ra Bắc phải xa miền Nam cả chục năm trời, nay trở về cầm súng giết giặc cứu nước, cứu nhà.
Tuyên bố của Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam
Mười năm về trước, chúng ta
Ra đi tập kết xa nhà xa quê
Miền Nam yêu dấu có nghe
Mười năm không ngớt đi về nhớ thương
Ta ra miền Bắc quê hương
Nông thôn, thành thị, công trường hăng say
Nhớ quê tính tháng tính ngày
Trái tim nóng hổi, bàn tay cần cù
Nghe bao tội ác quân thù
Máu xương khắp ngõ, ngục tù khắp nơi
Lòng ta như lửa dầu sôi
Cuốc sâu lưỡi cuốc, mồ hôi đất mềm
Nghe quê hương đã vùng lên
Diệt quân giặc Mỹ khắp miền gần xa
Lòng ta như cất bài ca
Cảm thông chiếc máy thêm đà chạy mau
Miền Nam ơi sống xa nhau
Nhớ thương, căm giận, xót đau quá chừng
Đêm nằm chiếu chẳng dính lưng
Bữa ăn đôi đũa ngập ngừng so le
Nghe tin Mặt trận gọi về
Như đêm thức giấc lắng nghe mẹ hiền
Mười năm máu chảy ruột mềm
Nghe sao tiếng gọi thiêng liêng thế này
Miền Nam ơi chúng con đây
Bấy lâu mong đợi một ngày này thôi
Trở về khổ mấy cũng vui
Mấy sông cũng vượt, mấy đồi cũng bương
Ta về trở lại quê hương
Khúc sông ngọn núi ruộng vườn của ta
Nghìn năm mảnh đất ông cha
Để cho giặc phá quê nhà sao yên
Ta về nhiệm vụ hai miền
Bàn tay siết chặt, súng chuyền say sưa
Đồng Hới gọi Quy Nhơn thưa
Quả cam phải ngọt, ngọn dừa mới xanh
Đánh cho giặc Mỹ tan tành
Con đường cách mạng hoàn thành dài lâu
Người trước ngã, có người sau
Máu ta muôn thuở một màu đỏ tươi
Chúng ta đi
Tặng các bạn văn nghệ miền Bắc
Đảng kêu gọi: chống Mỹ cứu nước
Chúng ta đi gió lộng bốn phương trời
Các bạn miền Nam chờ ta đó bạn ơi
Đêm nay bạn ở đâu?
Bờ sông Lam hay bờ sông Mã
Đường Đồng Hới hay đường Hồ Xá
Giữa Cồn Cỏ anh hùng bốn phía biển xôn xao
Hay giữa rừng núi Sơn La bóng Tô Hiệu vẫy hoa đào
Tôi ở đây một mùa trăng rất đẹp
Lửa chiến đấu bừng bừng thành phố dệt
Quê Tú Xương thơ đầy vị chua cay
Chửi cái thời hống hách lũ bồi Tây
Quê Yên Đổ thơ thơm hương đồng nội
Ngõ trúc quanh co, ôm cần tựa gối
Quê Nam Cao với lão Hạc, Chí phèo
Một cuộc đời đồng chí sáng gương treo
Tội ác giặc còn phơi bày đây đó
Đất chưa hút hết bao giòng máu đỏ
Những bệnh nhân Quỳnh Lập xác không còn
Những trẻ em ngậm sữa chết Ba Đồn
Cả không khí kêu gào: phải trả thù giặc Mỹ
Chúng ta đi giữa biển người đứng dậy
Ngọn súng trường bắn phản lực tiêu thân
Mỗi thanh niên quyết học tập anh Xuân
Mỗi em bé hứa trả thù cho bạn Ngọc
Thiêng liêng quá là tinh thần dân tộc
Tôi nhìn trăng nhớ một chị công nhân
Thoăn thoắt con thoi, bông vải trắng ngần
Bay quanh chị như rào rào mưa tuyết
Còi báo động, chị đứng lên lẫm liệt
Súng trên vai ra canh gác chiến hào
Mặt trăng tròn lấp lánh giữa trời cao
Đang chiếu xuống nghìn mảnh gương vỡ nát
Như ghi dấu tội quân thù vừa oanh tạc
Đêm nay bạn ở đâu?
Hỡi người bạn rất thân, tôi nhớ bạn
Hai mươi năm dưới ngọn cờ cách mạng
Ta đem câu thơ làm vũ khí chống quân thù
Lứa tuổi hai mươi, lứa tuổi bốn mươi
Ta thấy rõ đâu là trời chân lý:
Căm thù là chống Mỹ
Yêu thương cũng là chống Mỹ
Thơ nhân đạo nào hơn thơ chống Mỹ
Những nhà thơ ta từng yêu mến giờ đâu?
Họ có nghe bão táp khắp hoàn cầu?
Trên chiếc gối của tình yêu yên nghỉ
Họ có biết chúng ta đi chống Mỹ?
Đêm nay bạn ở đâu?
Trăng bạn có đẹp như trăng tôi không nhỉ
Tắm không gian trong ánh ngọc bao la
Tôi nhìn trăng mơ đến những trời xa
Một ngày kia ở Venezuela hay Mozambique
Trong rừng núi chiến khu có những người du kích
Một đêm trăng trong sáng tựa đêm nay
Đọc thơ ta bên ánh lửa gió lung lay
Họ sẽ bảo nhau
Năm 1965 những nhà thơ Việt Nam đi chống Mỹ
Đêm nay bạn ở đâu?
Tôi thức suốt đêm nhìn trăng như người đồng chí
Trăng theo tôi trong ý nghĩ triền miên
Tôi nghĩ đến những năm 1970, 80, 90 cho đến năm 2000
Khi chúng ta không còn trên trái đất
Con cháu ta say sưa xây hạnh phúc
Đọc thơ ta trang giấy trắng còn ghi
Năm 1965 chống Mỹ chúng ta đi
Ca ngợi
Tôi đã viết bài thơ ca ngợi
Bầu trời xanh tổ quốc chúng ta
Khi nắng rọi hàng mây phơi phới
Khi trăng lên, sao rải khắp Ngân hà
Trời mùa xuân chim kêu ríu rít
Trời mùa hè chót vót từng cao
Trời mùa thu trong veo xanh biếc
Trời mùa đông sương toả một màu
Tôi đã viết bài thơ ca ngợi
Vùng biển xanh tổ quốc chúng ta
Khi gió réo như lời kêu gọi
Khi sóng ru nỗi nhớ quê nhà
Biển buổi mai nắng hồng đôi má
Biển buổi trưa không khí muối kêu giòn
Biển buổi chiều long lanh luồng cá
Biển ban đêm hồi hộp nước triều lên
Trời biển chúng ta càng xanh càng đẹp
Kể từ khi sạch bóng lũ xâm lăng
Khi Đảng dạy ta hăng say kiến thiết
Cảnh thiên nhiên tươi trẻ gấp trăm phần
Công trình mới chân trời thêm bát ngát
Đoàn tàu đi làm biển rộng thêm ra
Yêu biết mấy từng chùm cây bãi cát
Biển trời ơi tôi đã gửi lời ca
Và hôm nay tôi viết bài ca ngợi
Những con người, những đồng chí của tôi
Cho trời đẹp, đẹp nhiều hơn nữa
Cho biển xanh, xanh mãi không thôi
Hoan hô những chiến sĩ canh biên thuỳ và tự do cho tổ quốc
Những đơn vị hải quân coi biển tựa đời mình
Những đơn vị phòng không giữ bầu trời như con ngươi giữa mắt
Những người lao động bình thường Hòn Gai, Thanh Hoá hay Vinh…
Các đồng chí bắn gãy cánh lũ diều hâu phản lực
Không cho chúng làm nhơ bầu trời đẹp bao la
Đuổi chạy dài lũ cá xà khu trục
Giữ vẹn toàn màu biển biếc thiết tha
Các đồng chí bắn tàu bay Mỹ
Chính vì yêu công lý hoà bình
Các đồng chí đánh tàu chiến Mỹ
Là để cho trời xanh biển xanh
Lịch sử có thêm ngày 5 tháng tám
Miền Nam ơi cùng giòng máu anh hùng
Ta có thêm một bài ca chiến thắng
Chống kẻ thù không đội trời chung
Muối
Hai bờ triều lên
Một trời nắng xuống
Làn da rám đen
Trắng phau đồng ruộng
Muối Muối Muối Muối
Từng hạt sáng ngời
Mặn tan thấm lưỡi
Hàm răng ai cười
Kết tinh nước biển
Kết tinh nắng trời
Từng giây phút chuyển
Kết tinh sức người
Đi tờ mờ đất
Về đêm tối mò
Áo hằn từng vệt
Mồ hôi cứng khô
Mặc cho nắng ố
Mặc cho mưa lùa
Mặc cho bão tố
Sức người đâu thua
Hôm qua giặc Mỹ
Giội bom xuống đồng
Giết một đồng chí
Muối trắng nhuộm hồng
Một tay cầm thêu
Một tay cầm súng
Căm thù bao nhiêu
Muối càng cao đống
Muối rào rào kho
Chờ xe, thuyền đến
Qua sông qua đò
Tới nơi hò hẹn
Sục sôi biển xanh
Gửi lên rừng núi
Nồng mặn mối tình
Trên đôi cánh muối
Thăm quê hương kết nghĩa
I
Tôi về thăm quê hương kết nghĩa Nghệ An
Tưởng như về quê hương mình Quảng Ngãi
Đất với đất trong tình thời đại
Người với người trong nghĩa Bắc Nam
Hai tỉnh chúng mình như hai đồng chí
Nước sông Trà hoà lẫn nước sông Lam
Từng huyện một cũng thấm tình em chị
Bình Sơn – Quỳnh Lưu, Mộ Đức – Nam Đàn
Tôi về thăm quê Bác
Làng Sen như ngát hương sen
Nghe đồng mía gió khua xào xạc
Mơ một ngày quê mẹ Bác vào thăm
“Dũng cảm như chiến sĩ xô viết
Kiên quyết như du kích Ba Tơ”
Thêm sức mạnh cho quê tôi giết giặc
Đạp tớ thầy giặc Mỹ xuống bùn nhơ
“Chiến dịch Lam – Trà nổi sóng”
Từng công trường từng hợp tác xã thi đua
Tình kết nghĩa thấm sâu vào nhịp sống
Đất Nghệ An quê bạn nở thêm mùa
II
Tôi về đây sung sướng gấp hai lần
Khi được gặp những chiến sĩ Nghệ An xô viết
Ôi hình ảnh một thời oanh liệt
Pho sử hồng cách mạng mở thêm trang
Đây cụ Uy như một gốc cây già
Người đội trưởng đầu tiên của đoàn quân xích vệ
Tám hai tuổi mà tinh thần vẫn trẻ
Mặc gông cùm La Bảo, Sơn La
Các cụ về đây theo lời mời tỉnh uỷ
Gió Cửa Lò phơ phất tóc râu bông
Biển chứng kiến mối tình đồng chí
Của cháu con chung thuỷ với cha ông
Từ những năm ba mươi Nghệ An đỏ
Đến nay quá nửa đời người
Những mơ ước của một thời máu đổ
Đã đơm hoa kết quả các đồng chí già ơi
Trong khi đó những bạn xưa các cụ
Chung một đài liệt sĩ ở Hưng Nguyên
Bốn bên mọc như ru ngon giấc ngủ
Những hoa trà hồng trắng thắm tươi thêm
Quê mới
Bên này sông Cầu đồng bào Dao
Bấy lâu lang thang trên rẻo cao
Đời bấp bênh nay đây mai đó
Theo đám mây bay, theo trận gió
Phát nương đốt rẫy, thiếu quanh năm
Nhà ở dời luôn, lạnh chỗ nằm
Nay đồng bào Dao đi xuống núi
Hợp tác từ đây đường mở lối
Cấy lúa trồng ngô gieo đỗ tương
Đưa nước đi về theo con mương
Trâu sống từng đàn, gà ríu rít
Vườn rộng mận đào chen chuối mít
Trường thơm gỗ mới trẻ như chim
Đồng chí chủ nhiệm đi xe đạp
Con đường mới đắp bánh xe in
Bên này sông Cầu đồng bào xuôi
Thái Bình, Nam Định vùng đông người
Hai ba sào đất như xiềng xích
Mái đụng đầu nhau, vách liền vách
Trải bao năm tháng đẫm mồ hôi
Đất không có đủ để nuôi người
Nay đồng bào lên khai hoang miền núi
Cuộc sống nghìn năm thay hướng mới
Những căn nhà đất dáng thanh thanh
Nổi giữa chòm cây dáng mát lành
Mùa đầu đã sẵn sân phơi thóc
Thêm có khoai ngô biếu láng giềng
Một bầy em nhỏ còn ngơ ngác
Nhìn mây trước ngõ đuổi theo chim
Hai bên sông Cầu hai giòng người
Tiến hành song song cuộc đổi đời
Giòng trên núi xuống, giòng lên núi
Theo một đường đi: hướng mặt trời
Giã từ thuở đèn nhà ai nấy sáng
Tay nắm tay chúng ta kết bạn
Dù cho trước mặt lắm gai chông
Mắt đã vời trông thấy ánh hồng
Ta có Bác Hồ, ta có Đảng
Có tấm lòng đồng bào Tày Bắc Cạn
Sa nhân thêm hạt, trúc thêm xinh
Đâu cũng quê hương xứ sở mình
Ngoài thơ, Tế Hanh còn dịch nhiều tác phẩm của các nhà thơ lớn trên thế giới, viết tiểu luận phê bình văn học, thơ thiếu nhi. Ông được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật năm 1996.