Ngòi bút thơ sáng tác thơ của Tế Hanh luôn được mọi người yêu mến và đánh giá cao. Đến với thơ ông chúng ta như bước vào một thế giới mới thắm đượm tình cảm quê hương đất nước nồng nàn. Cùng với phong cách thơ mới lạ và ý nghĩa cao cả, tập thơ Khúc Ca Mới được bạn đọc đón nhận sâu sắc. Nhiều thi phẩm đi cùng năm tháng được ngợi ca.
Ba bài thơ về Ba Bể
I
Trời xanh xanh soi nước xanh xanh
Hai bên sừng sững núi giăng thành
Ba hồ khăng khít tình em chị
Bảy sắc hang Puông đá uốn mình
II
Hai mươi năm lẻ dấu còn đây
Giải phóng quân đánh Nhật đuổi Tây
Thơm thảo ngô bung tình kháng chiến
Qua gò An Mã gió rung cây
III
Bản Pó Lù vào hợp tác vui
Hát lượn nhiều đi cô gái ơi
Nhà thuỷ sản lung linh bóng nước
Ánh bạc quanh thuyền cá quẫy đuôi
Tiếp tục giấc mơ Nguyễn Công Trứ
Huyện Kim Sơn ở Ninh Bình là một vùng công giáo. Xưa là đất khai khẩn của cụ Nguyễn Công Trứ. Hiện nay là huyện kết nghĩa với huyện Cà Mau.
Đồng chí bí thư huyện Kim Sơn
Tay chỉ như vươn về phía trước
Mênh mông đồng lúa sóng xanh rờn
Thẳng tắp hàng cây soi bóng nước
Đất này vốn là đất giàu có
Nhưng dân lại sống trong đói khổ
Quanh năm suốt tháng chỉ đọc kinh
Cầu chúa ban cho được phước lành
Những năm giặc chiếm càng cơ cực
Bóng tối tràn lan chẳng ánh đèn
Sau chiến thắng Điện Biên, tỉnh thức
Đảng về, dời khỏi bóng đêm đen
Năm đầu của kế hoạch 5 năm
Ruộng đất đi vào hợp tác xã
Thi với thời gian cuối 65
Thẳng đến chân trời cơ giới hoá
Nhiều nơi hai vụ lúa lên ba
Một vụ cói lên hai vụ cói
Sông như mắc cửi nước chan hoà
Lồng bóng mái nhà tươi đỏ ngói
Nghĩ đến huyện Cà Mau kết nghĩa
Chúng tôi phải làm việc bằng hai
Vạn cây dừa mới như tuyên thệ
Thân sẽ vươn cao, lá sẽ dài
Chúng tôi lấn biển về phía đông
Biến bãi sậy sú thành cánh đồng
Đất Kim Sơn đất giàu truyền thống
Mỗi bước đi nhắc đến cha ông
Nhớ cụ Nguyễn Công Trứ ngày xưa
Lấp biển đào sông trải nắng mưa
Ruộng đất mở mang hàng vạn mẫu
Để cho con cháu hưởng bây giờ
Tiếp tục giấc mơ Nguyễn Công Trứ
Làm cho đất nước mãi thêm giàu
Đẩy tương lai vượt xa quá khứ
Chúng tôi thẳng tiến đến Cà Mau
Thăm nhà một người đánh cá
Nhà bác Liên hôm nay vắng vẻ
Như bao nhà vùng bể hè sang
Chỉ quanh quẩn có hai đứa bé
Sắp vỏ ngao vỏ hến bán hàng
Bố cháu đâu? Bố đi hợp tác
Hai ba hôm mới trở về nhà
Còn anh cháu? Nghỉ hè theo bố
Tập làm nghề kéo lưới kéo chà
Mẹ cháu đâu? Mẹ đi vá lưới
Ở nhà bà tổ trưởng trong thôn
Và chị cháu? Ra rừng sa mộc
Lượm củi khô về tối nấu cơm
Nhà vắng vẻ nhưng vui hơn trước
Hai bằng khen bên cạnh bức tranh
Luống rau muống kề bên vại nước
Nắng chói chang lá vẫn tươi xanh
Nắng nghiêng xế. Bông hoa tý ngọ
Đã khép môi bé nhỏ hồng hồng
Trên bãi vắng một con còng gió
Giơ còng chào biển cả mênh mông
Đi học trường Đảng
Tôi như một cậu học trò nhỏ
Nao nức chờ mong buổi tựu trường
Đây mùa trường Đảng thân yêu đón
Những đứa con về tự bốn phương
Trường đẹp quá hàng cây toả bóng
Sáng thở đồng bên hương lúa tươi
Chiều lên gác thượng nhìn xa rộng
Thấy cả sông Hồng nước cuộn trôi
Mười hai đồng chí trong một tổ
Chưa biết nhau mà đã thấy quen
Bốn người ở bốn nơi công tác
Nay một phòng, chung một bóng đèn
Đồng chí người Tày trong tỉnh uỷ
Bấy lâu lăn lộn với phong trào
Đêm nằm kể chuyện đi săn phỉ
Chuyện nắng mưa hợp tác vùng cao
Đồng chí miền Nam người Châu Đốc
Xa quê đã mười tám năm tròn
Những ngày nghỉ học trong đôi mắt
Một thoáng tâm tình nhớ vợ con
Bài học đầu tiên về triết học
Con người trong thế giới bao la
Nghìn năm ánh sáng đi chưa tới
Những ngôi sao trong cõi thiên hà
Vẫn thấy mình không còn bé nữa
Đứng trong vũ trụ vững lòng tin
Chủ nghĩa Marx – Lenin bất diệt
Trang bị cho ta một cách nhìn
Thấy cây phượng cây bàng tôi nhớ
Cảnh trường ngày trước một thời qua
Tưởng như trăng gió không thay đổi
Mà tấm lòng tôi đã khác xa
Ôi cái thuở bao nhiêu học thuyết
Dắt ta đi vào cõi mơ hồ
Ngoảnh lưng thực tại đầy mâu thuẫn
Đi tìm ý nghĩa của hư vô
Nay trong tình Đảng tình đồng chí
Ấm áp bao nhiêu một mái trường
Ngày ngày đọc những dòng chân lý
Như những dòng ánh sáng soi đường
Con đường chống thực dân đế quốc
Suốt trăm năm của dân tộc anh hùng
Đường cách mạng đấu tranh giai cấp
Hạnh phúc mỗi người trong hạnh phúc chung
Cầm quyển sách lật từng tờ tôi thấy
Đời trẻ vui hơn thuở hai mươi
Nhìn qua cửa sổ như trang giấy
Bát ngát trời xanh nắng rạng ngời
Mặt mùa xuân
Mặt em như mặt mùa xuân
Trời thanh vừng trán, non tân nét mày
Miệng em cười, cánh hoa lay
Mắt em hay ánh nắng ngày mới lên
Anh soi vào mắt của em
Như đi vào xứ diệu huyền bao la
Ngó gần lồng lộng đồng hoa
Ngó xa vời vợi biển nhoà bóng gương
Ngó phía trước, toả vừng dương
Ngó nghiêng như vẽ những đường mây trôi
Mùa xuân mở hội đón mời
Anh nhìn khắp bốn phương trời thấy em
Chiều thu
Trời xanh một màu xanh mênh mông
Chiều thu lúa gặt phẳng phiu đồng
Phương tây ánh nắng vừa chia biệt
Đã thấy trăng chào sáng phía đông
Đưa con đi học
Sáng nay mùa thu sang
Cha đưa con đi học
Sương đọng cỏ bên đường
Nắng lên ngời hạt ngọc
Lúa đang thì ngậm sữa
Xanh mướt cao ngập đầu
Con nhìn quanh bỡ ngỡ
Sao chẳng thấy trường đâu?
Hương lúa toả bao la
Như hương thơm đất nước
Con ơi đi với cha
Trường của con phía trước
Dặn con đi sơ tán
Nhà ta có năm người
Ba nơi tạm phân tán
Má đi với em trai
Ba đi ra mặt trận
Hai con về một nơi
Ở cùng với các bạn
Đi đâu đi có đôi
Nhớ rằng em lên tám
Mà con đã lên mười
Mùa nghỉ hè sắp đến
Mùa nhãn sắp sai rồi
Tháng sáu đêm trăng sáng
Hương cây bay đầy trời
Có ba chiếc ba lô
Để phần ba, chiếc nhỏ
Hai con dùng chiếc vừa
Chiếc lớn dành cho má
Tạm chia ba chăn màn
Tạm chia ba bát đũa
Thuốc đau bụng đau đầu
Mỗi thứ chia ba lọ
Và hãy nhớ con ơi
Ta chia nhau nhiệm vụ
Má công tác hậu phương
Cùng chị em phụ nữ
Ba đi ra chiến trường
Đem câu thơ phục vụ
Hai con gắng học hành
Là yêu ba má đó
Trăng đã đứng ngang trời
Thôi hai con đi ngủ
Sáu giờ đúng ngày mai
Các bạn sẽ đến rủ
Xa nhau ta vẫn gần
Bổn phận cùng lo đủ
Ngày giặc Mỹ cút đi
Là ngày ta đoàn tụ
Thơ vui tặng con nhỏ
Con sinh mới mười ngày
Đã ra hầm trú ẩn
Trên trời tiếng máy bay
Bốn bề vang súng bắn
Sáu tháng đi theo mẹ
Sơ tán về nông thôn
Đưa cánh tay nhỏ bé
Vẫy đồng lúa chập chờn
Mẹ nói đùa: Mình trông
Thằng này hẳn dai sức
Lớn lên làm phi công
Lái máy bay phản lực
Cha thêm: Nếu còn Mỹ
Nó đi chống xâm lăng
Đánh giặc đến lớp nó
Là thế hệ thứ năm
Bọn đế quốc cút rồi
Nó sẽ vào vũ trụ
Ca bài ca Việt Nam
Trên các vì tinh tú
Trước mộ Lenin
Trước tôi mấy triệu người rồi
Sau tôi nữa, mấy triệu người đến đây?
Diệu kỳ thay những phút giây
Tưởng như trái đất lúc này đứng im
Hồng trường ngôi mộ Lenin
Trung tâm nhân loại, trái tim sáng ngời
Linh hồn cách mạng tháng mười
Đổi thay vận mệnh bao người chúng ta
Giòng người lặng lẽ đi qua
Năm châu bốn biển màu da trắng, vàng
Đây không gian. Đây thời gian
Đây là giòng máu nhịp nhàng về tim
Tôi nhìn nét mặt Lenin
Kính yêu xen với lòng tin không bờ
Dù bao giờ đến bao giờ
Bụi nào có thể làm mờ gương trong
Mạc-tư-khoa tháng 7-1961
Hà Nội tháng 10-1964
Bài học nhỏ về nhà thơ lớn
Kỷ niệm 100 năm ngày sinh Nguyễn Du
Tôi về Nghi Xuân
Hỏi quê nhà thi sĩ
Một bà cụ trả lời tôi giản dị:
Nguyễn Du nào tôi chẳng nhớ tên
Tôi nói thêm: Nguyễn Du người đã viết
Truyện thơ nôm hay nhất, Truyện Kiều
Cụ vội đáp: Thế thì tôi biết
Rẽ hướng này ông hãy đi theo
Cụ vui vẻ: Chúng tôi ai chẳng thuộc
Một ít câu Kiều như từ thuở ông cha
Người yêu đoạn cuối Kim Kiều tái hợp
Người yêu đoạn đầu trong cõi người ta
Đoạn báo oán báo ân tôi thích nhất
Khi Thuý Kiều vạch tội lũ Hoạn thư
Bọn Khuyển Ưng, Tú bà, Sở Khanh… đền tội ác
Và sư Giác Duyên, chị quản gia… được trả nghĩa nhân từ
Tôi chào cụ ra đi, suy nghĩ:
Đây là thơ không biết có thời gian
Nhà thi sĩ của những nhà thi sĩ
Ôi người con yêu quý của Việt Nam!
Một nhân vật như Thuý Kiều đã đi vào lịch sử
Chịu thay chúng ta bao áp bức trên đời
Những câu thơ thành ca dao tục ngữ
Ru hồn ta như tiếng mẹ ru nôi
Bà cụ không nhớ tên Nguyễn Du có gì đâu đáng trách
Một cái tên như bao cái tên thường
Nhưng cụ đã gửi lòng trong áng sách
Theo dõi đời Kiều từng đoạn từng chương
Cuộc gặp gỡ tình cờ đem cho tôi bài học
Như thể qua hai trăm năm, nhà thơ nhắn lại bây giờ
Hãy đi con đường vào trái tim bạn đọc
Người ta có thể quên tên người làm thơ nhưng đừng để quên thơ
Nói chuyện với người yêu một ngày đầu năm
Anh yêu em như những người yêu muôn thuở
Cũng say đắm giận hờn, cũng đợi chờ thương nhớ
Anh tìm mắt em trong từng ánh sao trời
Nghe hơi thở em trên từng đoá hoa tươi
Mùa xuân đến tình anh càng tha thiết
Anh muốn hôn em trên mỗi làn môi lá biếc
Nhưng trái tim anh là trái tim Việt Nam
Trong những ngày của 64, 65
Tình yêu anh không xa lìa cuộc sống
Đem sự thật anh làm giàu thêm mộng
Nghe nơi nào vụ mùa thắng lợi tiếp vụ chiêm
Anh nhìn cánh đồng tràn ngập cả em
Tin trận Bình Giã tiêu diệt hàng nghìn quân giặc Mỹ
Anh gọi thầm: Miền Nam của mình em nhỉ
Anh không thể như ai suy nghĩ lối cao xa
Trung tâm cuộc đời là hai ta
Anh yêu em trong mối tình tổ quốc
Và anh thấy tình yêu như ngọn đuốc
Anh yêu em trong mối tình nhân dân
Và anh thấy tình yêu như mặt suối trong ngần
Anh yêu em trong mối tình Đảng
Và anh thấy tình yêu đầy ánh sáng
Nên mỗi lần anh phải sống xa em
Trong cách xa anh càng thấy yêu thêm
Những đau thương sẽ biến thành sức mạnh
Khi lý tưởng chắp hồn ta đôi cánh
Cái chết cũng thêm phần ý nghĩa em ơi
Khi lòng ta cắm sâu rễ vào đời
Anh yêu em như những người yêu trên thế giới
Cũng lo lắng vui buồn, cũng nhớ thương chờ đợi
Với một trái tim rất đỗi Việt Nam
Trong những ngày của 64, 65
Hẹn
Tặng hai nhà văn Trung Quốc đi vào Khu 4
Thu lạnh, ấm thêm tình quốc tế
Bạn ra mặt trận hướng phương nam
Bảy trăm tàu giặc tin vừa báo
Hẹn lại mừng nhau chiếc một ngàn
Biển lửa đấu tranh
Anh Morrison ơi
Ngọn lửa tự thiêu của anh là ngọn lửa thiêng liêng
Sáng nguyên chất từ tâm hồn dân tộc
Ngọn lửa của Oa-dinh-tơn giương cao cờ độc lập
Ngọn lửa của Lin-côn chống chế độ buôn người
Ngọn lửa của hàng thế kỷ mồ hôi
Những công nhân khai mỏ vàng mỏ bạc
Những nông dân mở mang đồng bát ngát
Ngọn lửa của Ê-đi-xơn nhà bác học, của Uyt-man nhà thơ
Ngọn lửa kiên cường của cụ Alice Herz
Đem cái chết cứu thanh danh nước Mỹ
Ôi ngọn lửa sáng ngời chân lý
Hãy đốt hết đi bọn cuồng loạn chiến tranh
Những kẻ thù của công lý hoà bình
Bọn buôn bán văn minh khoa học
Đốt cháy đi lũ tướng tá ngập bùn lầu Năm Góc
Ngực đầy huân chương làm bằng máu với dollar
Bọn Taylor, Cabot Lodge, McNamara
Tủ đầy ắp những cổ phần tội ác
Đốt cháy đi bọn cường quyền toà Bạch ốc
Lyndon Johnson tên tổng thống giết người
Đốt cháy đi tất cả bọn cao bồi
Những Park Chung-hee, Nguyễn Cao Kỳ, lũ chó săn giặc Mỹ
Hỡi anh Morrison người chiến sĩ
Anh biết không đã 11 năm rồi
Bom napalm thiêu huỷ xóm làng tôi
Từ em bé miệng còn thơm sữa mẹ
Đến chiếc lá đang xanh, nụ hoa vừa hé
Đều cháy thiêu trong lửa quỷ xâm lăng
Nhưng chúng tôi có ngọn lửa anh hùng
Để đốt cháy tan tành bè lũ giặc
Đó là lửa căm thù của hai miền Nam Bắc
Anh Morrison ơi khi anh lấy lửa tự thiêu mình
Anh đã để cả lòng tin trong đó
Một ngọn lửa cho ngày mai sáng tỏ
Ôi những ngọn lửa đấu tranh từ Việt Nam đến trong lòng nước Mỹ
Sẽ bùng lên đốt cháy bè lũ chiến tranh trong bể lửa căm hờn
Nhật ký về Mặt Trăng 9 và Sao Kim 3
4/2/1966
Nỗi vui xen lẫn tự hào
Trạm bay xô viết đỗ vào mặt trăng
Tay người với tới cung hằng
Giấc mơ nghìn thuở, kể bằng hôm nay
4/3/1966
Tin đầu nhân loại còn say
Tin sau lại đến lung lay đất trời
Hành trình ba tháng xa khơi
Quốc huy xô viết sáng ngời sao Kim
14/3/1966
Tuyệt vời tư tưởng Lenin
Hành tinh bạn, vệ tinh em, một nhà
Mặt Trăng 9, Sao Kim 3
Ngân trong vũ trụ khúc ca con người
Miếng vá trên áo anh
Anh bộ đội ơi
trên chiếc áo anh đã ngả màu đất cũ
một miếng vá hiện lên màu vải mới
vuông vắn, gọn, lành
tưởng chừng như một mảnh trời xanh
Miếng vá trên áo anh
hay trang giấy chép
cho tôi đọc cuộc đời anh rất đẹp
ôi! cuộc hành quân anh
hai mươi năm chưa dứt
cuộc hành quân từ nam đến bắc
trăm nghìn sông rộng đèo cao
anh đều qua
in bước gian lao
Miếng vá trên áo anh
hay khung cửa sổ
mở tôi thấy một chân trời rạng rỡ
ngày mai nắng ngời nam bắc
quân thù bóng tối rã tan
cánh đồng thơm hợp tác
tiếng máy rộn ràng
anh đi giữa tiếng cười điệu hát
bắt tay đồng chí đồng bào
Và trên áo anh
miếng vá bỗng ngời sao
Bay lên
Ghi lại chiến công đầu của đồng chí phi công Trần Hanh
Từ sân bay tôi bay lên
Mây dưới tôi bay, tôi ở trên
Đội hình phản lực lao vun vút
Càng nhanh càng thấy gần nhau thêm
Từ tuổi thơ tôi bay lên
Đau khổ một thời đâu dễ quên
Nhớ khi bên mẹ ngồi mơ ước
Bay được lên trời chỉ có tiên
Từ chủ nghĩa xã hội tôi bay lên
Dưới cánh yêu sao đất mẹ hiền
Con sông xanh lơ, mái rừng xanh đậm
Từng mảng thân thương tiếp giáp liền
Từ nửa nước miền Nam tôi bay lên
Mảnh đất anh hùng vọng bốn bên
Mây tích điện cũng ùn lên diệt Mỹ
Trăm nghìn tội ác chúng gây nên
Biên đội tôi hôm đó
Cùng hứa đem về ngôi sao đỏ
Xoá sạch bầu trời bốn vết đen
Giữa mùa xuân dâng Đảng bó hoa xuân
Đêm hôm nay trời sao như sáng hơn
Chảy xuống hàng cây từng luồng lấp loáng
Tôi ngồi đây dưới mái trường của Đảng
Nghe bước xuân mới mẻ trong tâm hồn
Xuân 65, giữa mùa xuân trời đất
Đảng thân yêu vừa đúng tuổi ba lăm
Tôi như cậu học sinh chờ ngày chủ nhật
Như cô gái đang yêu chờ buổi trăng rằm
35 năm. Nếu đem tính thời gian
Tôi theo Đảng được nửa đường nắng ánh
Nhưng tôi thấy không thể nào so sánh
Như một cây so với cả non ngàn
Lịch sử vô cùng. Đời một người có hạn
Tôi đã làm gì đối với Đảng thân yêu?
Nay đi học mở từng trang ánh sáng
Dưới mắt mẹ trông nom, tay mẹ dắt dìu
Ôi thân mến là các anh các chị
Từ bốn phương về sum họp nơi đây
Gia đình lớn là mối tình đồng chí
Nối những cuộc đời lẻ một riêng tây
Một trận gió, một cơn mưa, chúng ta cùng lo lắng
Vụ mùa ra sao? Kế hoạch năm tới ra sao?
Cùng sung sướng đón những tin thắng lợi
Từ miền Nam mười bốn triệu đồng bào
Đảng chúng ta trong sức tuổi ba lăm
Dựng sự nghiệp dời non lấp bể
Đưa dân tộc từ đêm đen nô lệ
Đến dưới mặt trời, thay đổi cả nghìn năm
Hai cuộc kháng chiến tiếp nhau chống hai tên đế quốc
Hai cuộc cách mạng song song trong thời đại ngày nay
Một miền Bắc tự cường cao ngọn đuốc
Một miền Nam lừng lẫy lá cờ bay
Trang sử Đảng như trời sao. Đời lãnh tụ
Hồ Chí Minh chói lọi giữa trời cao
Một trời sao: Trần Phú, Lê Hồng Phong, Hoàng Văn Thụ…
Những cuộc đời sáng mãi một trời sao
Tôi nhìn trời sao dưới mái trường của Đảng
Nghe lấp lánh trong tâm hồn năm tháng
Từ bản Luận cương chính trị thuở ba mươi
Đến Nghị quyết 9 năm sáu tư thấu suốt cả chân trời
Mùa xuân đến. Đã nghe trong gió lạnh
Một mùi hương từ lộc mới cành tươi
Những hoa huệ trong sương phơi bộ cánh
Những hoa hồng chờ nắng hé môi cười
Ngày mai đây hoa mở hội tưng bừng
Trăm sắc múa huy hoàng trong ánh sáng
Ngày đẹp nhất là ngày sinh nhật Đảng
Giữa mùa xuân dâng Đảng bó hoa xuân
Con đường rợp bóng Hồ Chí Minh
I
Tôi lớn lên giữa một thời mất nước
Người thanh niên lúc ấy biết gì đâu
Mắt chỉ thấy một hoàng hôn phía trước
Bài học đầu tiên mấy điệu thơ sầu
Người đã đến và bàn tay sáng tạo
Dắt toàn dân làm cách mạng thành công
Người tiếp tục những Trưng vương, Hưng Đạo
Người hoàn thành những Lê Lợi, Quang Trung
Hồ Chí Minh đây ngôi sao chỉ hướng
Ngọn hải đăng trên sóng vạn trùng khơi
Trong chói lọi của ngọn cờ lý tưởng
Tôi nhìn ra rạng rỡ những chân trời
Ôi những tiếng lần đầu đầy ánh sáng
Đẹp diệu kỳ như chân lý đơn sơ
Tiếng “đồng chí”, “đồng bào” và tiếng “Đảng”
Ta có thêm hai tiếng “Bác Hồ”
II
Giặc Pháp xâm lăng lần thứ hai lại đến
Bác gọi toàn dân đoàn kết chống xâm lăng
Ôi lời Bác những ngày đầu kháng chiến
Vang trong lòng dân tộc đến nghìn năm
Tôi từ giã nhà trường, từ giã mẹ
Nhập đoàn quân theo tiếng gọi thiêng liêng
Qua ruộng lúa vườn rau, qua tuổi trẻ
Con đường ra mặt trận cỏ xanh thêm
Xưa yêu cảnh, ngày nay yêu đất nước
Mơ một lưng đèo, nhớ một giòng sông
Trái tim cũng khác xa buổi trước
Lần đầu tiên gắn bó với công nông
Bác chỉ cho chúng ta đâu là mục đích
Sống vì ai và chết vì ai
Câu thơ đẹp là câu thơ có ích
Uống tự nguồn những suối ngọt ban mai
III
Em ở ngoài này cá nhân xuất sắc
Anh ở trong kia giết giặc lập công
Tình cảm lớn như lửa nồng không thể tắt
Chiếu hai miền hình ảnh Bác soi chung
Bác nói: Vì miền Nam ruột thịt
Mỗi một người phải làm việc bằng hai
Và toàn dân từ Nam đến Bắc
Cùng đánh cho giặc Mỹ chạy dài
Bác dạy ta yêu cuộc đời tập thể
Để hạnh phúc chung trên hạnh phúc riêng mình
Bác thắt chặt mối tình quốc tế
Giữ trong ngần chủ nghĩa Marx – Lenin
Nắm tay nhau những thế hệ Việt Nam
Đến mừng Bác bảy mươi lăm tuổi
Dâng Bác hôm nay tinh thần những Nguyễn Viết Xuân, Nguyễn Văn Trỗi…
Như hôm qua những Phan Đình Giót, Bế Văn Đàn…
IV
Bác Hồ ơi cháu từ khi biết Bác
Thuở đang xanh của lứa tuổi hai mươi
Nay tóc cháu bắt đầu xen sợi bạc
Hai mươi năm. Lứa tuổi bốn mươi rồi
Con lớn cháu đã quàng khăn quàng đỏ
Vào đội thiếu niên, chào ảnh Bác trang nghiêm
Học hết lớp vỡ lòng, con bé nhỏ
Suốt ngày ca: “Bác của chúng em…”
Cháu không khỏi có lần vấp váp
Nhưng cháu vẫn hướng cả lòng theo Bác
Trải bao năm xuống bể lên ngàn
Trước con đường vinh quang chống Pháp
Nay con đường chống Mỹ vinh quang
Trung với Đảng, hiếu với dân. Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành. Khó khăn nào cũng vượt qua. Kẻ thù nào cũng đánh thắng.
Cháu khắc sâu trong tim lời Bác dặn
Nguyện sống theo lời Bác trọn đời mình
Trên con đường rợp bóng Hồ Chí Minh
Tiếng gọi thiêng liêng
Nghe lời kêu gọi của Hồ Chủ tịch ngày 17-7-1966
“Đồng bào và chiến sĩ cả nước anh dũng tiến lên”
Lời kêu gọi của Bác Hồ, tiếng gọi thiêng liêng
Bản công bố lệnh động viên, cứu nước
Lời lãnh tụ hay hiệu còi tổ quốc
Ba mươi mốt triệu nhân dân từ Bắc đến Nam
Ngẩng đầu nghe, xáo động cả tâm can
Ôi lời Bác trong những ngày tháng bảy
Mang ánh sáng của nghìn cây đuốc cháy
Lệnh truyền đi vang dội cả thời gian
Ta tưởng tiếng Người hồi tháng 9 bốn lăm
Mở lịch sử: bản Tuyên ngôn độc lập
Hay tiếng Người khi bắt đầu chống Pháp
Kêu gọi toàn dân kháng chiến trường kỳ
Ngày 19 tháng 12 năm bốn sáu, vọng về đây…
Bọn giặc Mỹ mười hai năm gây tội ác
Miền Nam ta lớn lên trong bão táp
Đang đạp đầu lũ cướp nước xuống mồ
Chỉ sáu tháng qua trong chiến thắng mùa khô
Bọn nhà Trắng đã ngập đầu lút cổ
Lầu Năm Góc bàng hoàng như sắp đổ
Và ở miền Bắc ta, chúng bắn phá suốt hai năm
Tan xác máy bay trên một nghìn hai trăm
Bọn Johnson bù đầu trong thất bại
Lồng lộn cắn càn như bầy chó dại
Chúng đụng vào Hà Nội trái tim ta
Chúng đụng vào Hải Phòng cuống họng của ta
Bọn thú vật trên con đường tội lỗi
Càng leo thang càng gần ngày hấp hối
Đồng bào và chiến sĩ cả nước anh dũng tiến lên
Lời kêu gọi của Bác Hồ, tiếng gọi thiêng liêng
Giải phóng miền Nam, bảo vệ miền Bắc
Đất nước nghìn năm giao chúng ta gánh vác
Thế kỷ hai mươi, thế hệ Hồ Chí Minh
Trong lịch sử nước nhà giai đoạn quang vinh
Đánh thắng Mỹ, tên giặc ngoại xâm hung hãn nhất
Và nghìn triệu nhân dân khắp nơi trên trái đất
Ngoảnh về ta, dân tộc Việt Nam
Đi hàng đầu. Ôi nhiệm vụ vinh quang
Đánh thắng Mỹ, tên trùm đế quốc
Bác đã gọi. Chúng ta thề tiến bước
Hà Nội 1966
Hà Nội bớt phố đông
Hà Nội bớt ánh điện
Hà Nội về nông thôn
Hà Nội đi tiền tuyến
Hà Nội vận xanh, nâu
Khoác trên vai khẩu súng
Hà Nội vẫn yêu nhau
Miệng cười tươi, bước vững
Hà Nội vút mây xanh
Cánh thiên thần phản lực
Hà Nội nối nghìn năm
Nước sông Hồng thao thức
Hà Nội ở khắp nơi
Như lương tâm thời đại
Hà Nội trong mọi người
Như trái tim nóng hổi
Một góc Hà Nội bom
Tim Quảng Bình sôi sục
Tên lửa Hà Nội vang
Lòng Sài Gòn rạo rực
Ơi hình ảnh Bác Hồ
Nước hồ Gươm sáng chói
Hà Nội mãi thủ đô
Hà Nội mãi Hà Nội…
Ngay từ khi mới xuất hiện, Tế Hanh đã mang tâm trạng, giọng thơ riêng, tha thiết, đằm thắm, tinh tế và đặc biệt là những tình cảm hết sức chân thành, hồn nhiên với những xúc cảm về nội tâm dễ đi vào lòng người, được nhiều thế hệ độc giả mến mộ.