Nhắc đến Liêu Hà Trinh là nhắc đến một MC đầy tài năng, thông minh và khéo léo. Những câu nói, bài thơ của cô luôn để lại ấn tượng sâu sắc cho khán giả vì sự tinh tế, lãng mạn nhưng không kém phần nhân văn sâu sắc. Bài viết dưới đây chúng tôi sẽ tổng hợp một số thông tin cũng như những bài thơ hay của MC Liêu Hà Trinh, hãy cùng đọc và cảm nhận nhé!
Liêu Hà Trinh là ai?
Liêu Hà Trinh là một MC, nhà thơ nổi tiếng tại Việt Nam. Cô có nhiều năm gắn bó với nghề, với lối dẫn dắt lưu loát, thu hút mang phong cách riêng, Liêu Hà Trinh đã khiến mọi người yêu mến. Cô thường xuyên lên sóng trên màn ảnh nhỏ với các chương trình truyền hình đình đám. Chính vì khả năng của mình mà nữ MC cũng được tham gia các dự án có tiếng và hợp tác với các đài truyền hình lớn.
Ngoài công việc MC, những người khán giả còn biết cô với vai trò là nhà thơ. Liêu Hà Trinh từng sáng tác nhiều bài thơ bay bổng và sâu sắc. Cô chính là mẫu người phụ nữ hiện đại đa tài và thành công trong sự nghiệp.
Liêu Hà Trinh sinh năm 1988. Năm 2008, cô từng lọt top 6 cuộc thi Người dẫn chương trình truyền hình khi mới 19 tuổi. Từ đó tới nay, Liêu Hà Trinh gắn bó với nghề MC và bằng sự nỗ lực, tài năng của mình, nữ MC đã có được thành công như ngày hôm nay.
Bước ngoặt quan trọng trong sự nghiệp của Liêu Hà Trinh bắt đầu từ năm 2015 khi cô được “chọn mặt gửi vàng” cho nhiều chương trình truyền hình quan trọng cũng như các sự kiện lớn. Sau đó, cô được mời dẫn dắt nhiều game show như: Tôi là diễn viên, Một bước để chiến thắng… Cô còn được mời làm huấn luyện viên trong chương trình Người hùng tí hon.
Năm 2016, Liêu Hà Trinh được trao giải “Én vàng”, một cuộc thi tìm kiếm tài năng về dẫn chương trình. Trải qua 14 năm cầm micro, Liêu Hà Trinh đã nhận được không ít giải thưởng về nghề dẫn chương trình và trở thành một trong những MC có tên tuổi trong showbiz Việt.
Sáng tác của Liêu Hà Trinh
Trên sân khấu Hà Trinh thể hiện sự nhạy bén, hoạt ngôn cùng cách dẫn chuyện chuyên nghiệp, tinh tế, nhưng bên trong cô luôn là người dạt dào cảm xúc và lòng trắc ẩn. Song song với việc cầm mic, Hà Trinh còn thể hiện sự đa tài của mình qua việc cầm bút viết nên những tản văn và thơ hay dành cho mọi người. Một năm sau Hà Trinh cho ra tiếp tác phẩm Nợ nhau lời tạm biệt – Căn hộ 0-1-ai (2017) muốn gửi đến những mối tình không tên cũng chẳng có kết thúc, cứ lững lững lơ lơ khiến người ta day dứt, nhớ mãi không quên.
MC Hà Trinh từng công khai người yêu kém tuổi là doanh nhân Nguyễn Đức Thành người Canada gốc Việt trong buổi ra mắt tập thơ đầu tay “Tự tình lúc 0h”, lúc ấy, ai cũng nhìn thấy được niềm vui, sự hạnh phúc trong mắt nữ MC, cô còn nghĩ đến chuyện kết hôn với chàng phi công trẻ tuổi. Những tưởng may mắn đã mỉm cười với Hà Trinh sau bao năm lẻ bóng, nhưng oái oăm thay, người đàn ông đó lại là một kẻ lừa đảo, không chỉ lừa tình mà còn lừa tiền của Hà Trinh cùng bạn bè của cô.
Các tác phẩm
Nợ nhau lời tạm biệt: Cuốn sách của Liêu Hà Trinh này dành tặng cho những mối tình chẳng thể gọi tên! Những mối tình không có kết thúc, những mối tình chẳng thể đặt tên, những mối tình không thể cho nhau một danh phận thực sự lúc nào cũng là những mối tình khiến cho con người ta day dứt và băn khoăn suốt cả một đời.
Tự tình lúc 0 giờ: Cuốn sách của Liêu Hà Trinh tựa đề Tự Tình Lúc 0 Giờ này là tập thơ, tản văn đầu tay của nữ MC. Đây là những dòng xúc cảm hết sức chân thật, đời thường được Trinh ghi chép lại và tìm kiếm được sự đồng điệu của độc giả trên Facebooks. Trinh mượn trải nghiệm của mình để nói lên tâm sự của tất cả những người cùng quan điểm về tình yêu, về cuộc sống. Nói về tình yêu về sự cô đơn trong tình yêu bằng giọng thơ chân thành, mộc mạc nhưng không kém phần “mạnh mẽ, quyết liệt”.
Cúc hoạ mi: Cúc Họa Mi là tập thơ thứ 2 Liêu Hà Trinh ra mắt bạn đọc. Nối tiếp thành công của Tự tình lúc 0 giờ, tập thơ bé xinh lần này là dư vị ngọt ngào của tình yêu cuộc sống, của tình yêu thương con người, muôn loài; là cay đắng, chông chênh của đổ vỡ trong tình yêu đôi lứa; là hạnh phúc, an lành, chờ đợi, hi vọng của một mối tình viên mãn,…
Những bài thơ hay của Liêu Hà Trinh
Bài: Ai cấm làm thơ
Ai cấm tôi làm thơ
Ai cấm thôi mơ mộng!?
Ai cấm mình lóng ngóng
Lơ lửng ở trên trời
Mặt đất chật quá thôi
Bảy tỷ người chen chúc
Chẳng khác gì địa ngục
Mình sợ, trốn trên này
Nằm giữa những đám mây
Trôi về hồi còn nhỏ
Trôi về trong từng ngõ
Dừng ở khu phố Tàu
Mình thấy bà nhặt rau
Nấu nồi canh thơm phức
Mình thấy ngày oi bức
Chị em họ tắm sông
Mình hét: “Có vui không!??”
Nhưng không ai nghe cả…
Mình trôi về mồ mả
Thấy bà ngoại rất buồn
Miệng nhắc đến mẹ luôn
“Hãy yêu thương sức khỏe”
Mình thấy thời non trẻ
Vụng dại mối tình đầu
Đám mây trôi đến đâu
Mình đau đầu đến đó!
Mình xuống mây, chạm ngõ
Căn nhà góc phố quen
Mình thấy nhà tắt đèn
Hàng cây xanh chết cả
Trời ơi tàn nhẫn quá!
Sử quân tử của tôi
Các người giết mất rồi
Người bạn thân tôi đấy…
Đám mây trên cao thấy
Vội sà xuống đón mình
Đám mây chỉ làm thinh
Đưa mình đi đến đó
Đấy là căn phòng đỏ
Hầm rượu của chúng mình
Tóc ngắn vẫn rất xinh
Ngồi đăm chiêu hút thuốc
Mình kể chuyện rất nuột
Tóc ngắn phá ra cười
Cô bảo thật là vui
Vì có mình là bạn…
Bỗng nhiên sao choáng váng!
Ký ức lại tràn về
Tựa nước lũ tràn đê
Tựa thủy tinh đang vỡ…
Chưa kịp xong bỡ ngỡ
Căn phòng biến mất rồi
Chỉ còn mỗi mình thôi
Lặng im tô son đỏ
Anh đứng sau mình đó
Ôm khẽ, ngọt thì thầm
“Chẳng cần mộng trăm năm
Cảm ơn em, tri kỷ…”
Ôi những điều trân quý
Chỉ dám kể trong thơ
Thôi ai bảo tôi khờ
Chỉ gật đầu, khờ thật!
Thôi mai lan cúc trúc
Các bạn tỏa hương đi
Mình gom theo đom đóm
Về nơi chẳng có gì.
Bài: Điều cuối cùng nên tìm kiếm
Em muốn tìm một người cùng mình lớn lên
Cùng lặng im ngắm mây mù Đà Lạt
Khi già đi chúng mình không hoảng loạn
Không nháo nhào, bội bạc, cũng chẳng đau
Đơn giản vì, mình đủ, nếu có nhau
Bên người này, người kia thêm mạnh mẽ
Em không cần, tóc xanh, tuổi trẻ
Không cần anh, những ngày tháng huy hoàng
Sẽ tốt hơn nếu tim đập nhẹ nhàng
Cầm tay nhau trước khi vào giấc ngủ
Chẳng cần nhiều hơn… Với em vậy là đủ
Em cần anh. Như cần nhịp thở sâu.
Anh đến trễ cũng được, không cần phải vội đâu
Em có thể chờ, vì biết rằng xứng đáng!
Bài: Thư tình không gửi
Đến một lúc nào đó, họ rồi sẽ ra đi
Mang theo bên mình nhiều thứ, hơn hành lý.
Trong đó có cả những khoảng không mộng mị
Nhỏ xíu mà trống hoác chẳng thể đầy
… Anh có hiểu ý nghĩa của thư tay?
Khi thế giới ảo ngắn hơn, chỉ cần viết caption và thêm tag
Thế nhưng em, mong anh hít sâu mùi mực nhạt
Cứ thế mà tưởng tượng ra dáng em ngồi…
Số là cũng đã lâu mình không gặp đấy thôi
Nên em mượn lá thư, nét chữ nghiêng gắm gửi
Đầu thư, xin chào anh trẻ tuổi
Xuống đầu dòng, là ba chấm lặng im.
Em chỉ nghĩ được lời chào thôi
Chẳng biết viết gì thêm
Sợ mấy dòng hỏi han lại thảo mai xa lạ
Nếu hỏi anh còn nhớ em không?
Thì ra khiên cưỡng quá…
Vờ hỏi cuộc sống thế nào?
Thật ra em đã biết cả rồi…
Em chẳng biết nói gì, nên để lại dấu son môi
Gửi trả anh, nụ hôn đầu tháng Chín
Trước biển xanh, màu mắt anh bịn rịn
Tay không rời, trên xe buýt tiễn em…
Chuông đổ 12 giờ, thật tội nghiệp Lọ Lem
Xiêm y lung linh giờ biến đâu mất cả
Chỉ còn chúng ta, người làm công vất vả
Lo chạy đuổi đồng tiền, quên mất việc yêu đương.
Xe buýt chạy đến chặng giữa đường
Em mới nhớ ra, chưa ôm anh lần cuối
Em hẹn mùa sau, ngày nắng mới
Dẹp hết những bộn bề, ta lại sẽ gặp nhau.
Thế mà từ dịp ấy, đã lâu
Mình bặt tin, chẳng còn nhau anh nhỉ?
Riêng mùi áo sơ mi, em nhớ kỹ
Nhưng không thể tả hết trong thư này, e lại thật làm phiền!
Giấy một mặt, nên chẳng dám viết thêm
Em sợ ở chỗ anh, biển xanh làm ướt cả
Phiền anh đọc, rồi xé đi! Tơi tả!
Trả ta về trong gió biển hư vô!
Đã lâu rồi chẳng ai cả đến chơi
Đến món salad, cũng chẳng buồn trộn nấu
Nụ cười héo, chắc nhỏ còn một mẩu
Dao thìa xinh, được dọn cất đi
Đã lâu rồi, từ lúc người ấy đi…
Không ai đứng trong bếp, cho mình ôm hôn nữa
Từ lâu rồi, chén bát mình tự rửa
Cũng hơi nhớ người la:“Sao hậu đậu thế này?”
Từ bao giờ nhỉ, đám hoa tay
Cũng không thôi thúc ta, ngồi vào giá vẽ?
Không còn tương tư, về mối tình tươi trẻ
Không còn đến quán “Chổi 3 Cây” để làm bánh quy dừa
Chắc tại không còn ai ghé đến lúc giữa trưa
“Chào ai đó, xin nghỉ nhờ tí nhé?”
Không còn ai xem mình là cô bé
Tặng quà xinh, đính kèm cả nụ cười.
Rồi vội đi, kéo theo cả bầu trời
Mình len lén, trộm nhìn qua khe cửa…
Đã lâu rồi, bao lâu, không nhớ nữa…
Bài: Yêu như thơ trẻ
Hay chúng mình cứ mãi hồn nhiên đi
Dụi đầu vào nhau
Như một con mèo nhỉ?
Một con mèo ngoan
Sẽ được vuốt ve thủ thỉ
Gãi nhẹ trên lưng
Để đôi mắt nhắm nghiền
Chắc là mình sẽ được bình yên
Nếu bớt mấy phần ‘người lớn’ lại
Như ‘nghĩ xa’, ‘tự suy’ rồi ‘từng trải’
Để đẩy nhau vào trong trách móc đời đời
Hãy cứ cười
Như con trẻ thôi
Cười những khuyết điểm của nhau
Bằng ánh nhìn chân thành nhất
Yêu và cần
Như thương một con vật
Mà là vật cưng!
Được bảo bọc nâng niu
Tình yêu là người bạn nhỏ khó chiều
Đừng để bạn buồn
Hay bạn đói
Đừng lướt thật nhanh
Xin đừng vội!
Dịu dàng với tình yêu
Như với đứa trẻ thôi…
Bài: Cảm ơn
“Đừng cảm ơn anh nữa!
Nghe khách sáo làm sao…”
Nhưng tình yêu đẹp quá
Biết phải nói thế nào…
Em cảm ơn đôi mắt
Em cảm ơn nụ cười
Cảm ơn môi anh nữa
Những cảm giác tuyệt vời!
Cảm ơn vì vuốt tóc
Cảm ơn đã nắm tay
Cảm ơn vì xin lỗi
Cảm ơn những đắng cay!
Cảm ơn vì xa cách
Cảm ơn đã nhớ nhau
Cảm ơn vì ôm siết
Xoa dịu những nỗi đau
Ngày mai đi hai hướng
Anh hãy nhớ, biết đâu…
Lời cảm ơn khách sáo
Cũng là phép nhiệm màu!
Chải tóc cho em
Chải tóc cho em
Một chiều tháng Sáu
Hoa thơm ngoài giậu
Ướp những nồng nàn
Em hãy ngồi ngoan
Để anh vuốt nhẹ
Tóc em rơi khẽ…
Như khói chiều vàng
Chỉ sợ chiều tan
Tình yêu bay mất
Xin đây là thật
Anh ở bên nàng
Nào… hãy ngồi ngoan
Và anh chải tóc..
Bài: Một nhà
Về chung một nhà với nhau đi
Cơm tối không cần hàng quán nữa
Em sẽ nấu, chén thì em cũng rửa
Chỉ cần anh thắp nến giúp được rồi
Qua thăm nhau đi
Để ly rượu có đôi
Để vai mỏi, có người thương xoa giúp
Để trăng tròn, điện đóm vô duyên cúp
Mình lại pha trà, lên tầng thượng ngồi chơi
Có bạn có bè, cơm nước cũng thấy vui
Ở một mình mãi, đảo hoang giờ cũng chán
Tề tựu nhau đi, cho gối chăn có bạn
Để đi làm về…
Bài: Em (Trích)
Em đợi bữa tối cùng…
“Anh có biết về nỗi buồn của em?
Nó rối rắm và đồng thời dễ hiểu
Đan vào nhau như ngân hà tuyệt duyệt
Nhưng nào ai hái được nổi sao trời
Những hố đen có thật ở trên đời
Cuốn người ta vào nghìn trùng tư lự
Nơi cuối cùng, muốn ôm người lắm chứ
Kể người nghe, em vất vả thế nào
Kể cho người, em yếu đuối ra sao…”.
Những mẩu thơ ngắn hay của Liêu Hà Trinh
1. Lòng mình còn một mối tình
Nên mình không hứa rằng mình đã quên
Tim mình còn một cái tên
Nên mình cứ phải bắt đền vì đau
Nếu mà suốt kiếp dài lâu
Mình còn như thế còn rầu trăm năm…
Nếu nhớ thì cứ đến thăm
Phiền thì chủ động nhổ dằm khỏi tim
Còn yêu theo kiểu ghim-ghim
Để lâu sưng tấy phải thêm sự phiền….
2. Người cứ giữ cho người nanh vuốt ấy
Còn phần tôi gỉ sét cũng đã đành
Nhưng nhớ cho những thứ gì sắc bén
Cũng có ngày sát hại lại chính anh…
3. Biển và thuyền, không phải một cuộc chơi
Cũng không phải, chuyện ở đời ở kiếp.
Chỉ là thuyền, đôi khi cần đi tiếp
Còn biển khơi, cũng đâu chỉ 1 thuyền.
4. Trong khi anh muốn có mọi thứ thật nhanh
Em lại thích thưởng thức yêu rất chậm
Anh xem mọi mối duyên đều tiềm năng sâu đậm
Em vì một người, từ chối mọi mối duyên
Cả hai chúng ta, không ai đủ thẩm quyền
Để thay Chúa, tước tình yêu chân thật
Tình yêu này, vốn dĩ không biến mất
Hoá ra ngay từ đầu, mình đã có nó đâu!
5. Những đám mây tiễn người ấy ra đi
Biến thành nước, gột sạch trơn thành phố
Những con đường mùa Thu vàng lá đổ
Biến thành tranh treo khô quắt trên tường
Có vài người quy chụp những nhớ thương
Thành tiếng nhạc gảy lên tình tang tính…
6. Những cánh cửa hoài niệm
Mở ra lại đóng vào
Ta qua quên khoá cửa
Nên chính mình hư hao
7. Ta giờ là, những người lạ thân quen
Chào anh, chào em. Gọi thật chậm cái tên
Rồi trống rỗng, quên sạch lời từng hứa
Đường thênh thang, đón chào riêng 2 đứa
Hai đường song song, thì gặp ở chỗ nào?
8. Anh đổi hình nền điện thoại rồi sao?
Cũng chẳng còn hình của em trên đó
Em cho rằng câu trả lời đã rõ
Không cần tự hỏi mình: ‘Còn gì ở bên trong?’
9. Khi em có người ấy
Cuộc sống chợt đáng yêu
Bởi vì em nhìn thấy
Hai hơn một rất nhiều
10. Thôi em đừng buồn nữa
Chị giữ lại hết rồi
Sáng mai em mở cửa
Đi tìm niềm vui thôi.
Đúng rồi ai cũng thế
Lấp lánh ở bên ngoài
Bên trong nhiều hỗn độn
Ừa… ai cũng giống ai…
11. Chắc phải đóng vai ác
Cho hợp với môi trường
Chọn một cấu hình khác
Không cần nhiều người thương
Biết tàn nhẫn đúng lúc
Tận tâm với đúng người
Biết mưu cầu danh vọng
Không ưa kiểu giỡn chơi
Người ghét thì cứ ghét
Miễn túi đầy tiền lương
Chỉ mong là sau cuối
Mình rộng lối một đường.
12. Không cần nói gì hết
Vì em đã hiểu rồi
Sông thì không có tiếng
Chỉ yêu bằng cách trôi
13. ‘Thương hiệu là cái hiệu được thương’
Người yêu là con người được yêu
Cũng không mất thời gian để hiểu
Chúng là yêu ‘hiệu’ đến bao nhiêu.
14. Tháng Chín sắp về đấy
Còn anh thì lại không
Bánh Trung Thu, trà sấy
Để dành lại trong lòng…
15. Vậy cuối cùng ai thật lòng
Ai là người giả dối?
Khi một người cố làm
Còn người kia chỉ nói?
16. Người ta thương yêu nhất
Đang tranh đấu trong lòng
Hãy quan tâm đến họ
Bớt hời hợt được không?
17. Mặt Trời phải lặn ở đằng Tây
Chuyện đó em đã thấy mỗi ngày
Đã biết đã xem, nhưng chưa hiểu
Tại sao phải mọc, rồi chia tay…
18. Người đến hoặc không đến
Qua đường cũ hôm nay
Nhả khói trên thềm lạnh
Thấy nỗi nhớ vẫn đầy…
19. Em cứ cố, đi nhanh qua giông tố
Vì người ta, có nhắc đến cầu vồng
Em đi mãi thấy bàn chân rát bỏng
Em đi mãi thấy bàn chân rát bỏng
Tự nhủ lòng: ‘Có đến lượt mình không…?’
Em yêu ạ, chị thích em như thế
Tự hỏi mình câu hỏi đó trăm lần
Ngã trăm cú không một ai giúp đỡ
Sẽ có ngày em hiểu được bản thân.
20. Điều chúng ta nghĩ hóa ra đều sai cả
Người với người đâu nhất thiết hơn nhau
Như thông sống nghìn năm đời thong thả
Được bình yên đã là phép nhiệm màu.
21. Ngồi dưới cây dù đỏ
Em mặc áo xanh lam
Như bông hoa Đậu Biếc
Đặt bên cạnh hoa Lan
Mỗi bông đẹp một kiểu
Mọi nỗi buồn khác nhau
Em nói là em hiểu
Mà có hiểu gì đâu…
22. Có thể đã quá trễ
Để em nói thế này
Anh tốt nhưng rất tiếc
Thôi mình đành chia tay…
23. Trong phút giây nhạy cảm
Ta tự nhủ mình là
Ốc sên thì sợ muối
Còn mình sợ gì ta?
24. Trên máy bay hôm đấy
Tôi ngồi cạnh một người
Tôi bảo ‘Biển đẹp đấy!’
Anh bảo ‘Kìa, tuyết rơi…’
25. Có người cho là đúng
Khi mưa lớn thế này
Họ bán ô bán ủng
Nên gọi là vận may
Có người cho là tệ
Cũng mùa bão vừa qua
Họ bán kem chống nắng
Mưa nhiều, bán cho ma?
Hy vọng, qua bài viết “Những câu nói hay của Liêu Hà Trinh” của tapchivannghe.com bạn đã hiểu hơn về chủ đề này. Những bài thơ như sự trải lòng của tác giả về những giá trị tình yêu và cuộc sống, ở đâu đó độc giả như nhìn thấy bản thân mình trong đó, ai yêu mà không trải qua những đắng cay, ngọt bùi. Nhưng quan trọng hơn cả, chúng ta phải yêu bản thân mình trước thì người khác mới yêu thương mình được bạn nhé!