Nồng Nàn Phố là một nữ thi sĩ tài năng của làng thơ ca Việt Nam. Những thi phẩm của chị luôn được yêu thích và đón đọc. Đặc biệt là tập thơ Anh Ngủ Thêm Đi Anh, Em Phải Dậy Lấy Chồng đã gây nên một cơn sốt trong cộng đồng mạng. Mạnh dạn trong cách sử dụng hình ảnh trong thơ, những hình ảnh bình dị đời thường, được chị diễn tả bằng một cái nhìn rất mới, rất táo bạo nhưng cũng rất sống động.
Anh là anh của em thôi
Anh là anh của em thôi
Là của riêng là của trời ban em
Anh là của cả ngày đêm
Gộp lại đủ để làm mềm môi ngoan
Anh là anh của nhân gian
Em đem đổi lấy bằng ngàn nỗi đau
Anh là anh của hôm sau
Của hôm nay với những nhàu nhĩ xưa
Em yêu biết mấy cho vừa
Cho anh chưa chạm đã mưa ướt lòng
Em yêu anh lắm biết không?
Em thương anh lắm biết không? Mà cười…
Anh ngủ thêm đi anh, em phải dậy lấy chồng
Anh ngủ thêm đi anh
Em phải dậy lấy chồng
Mùa thu vừa rụng lá
Lòng em đã sang Đông.
Đừng cười và đừng khóc
Đừng tin và đừng nghi
Hãy bình thường mà sống
Em lấy… kẻo lỡ thì
Anh bảo rằng rất yêu
Rất thương và rất nhớ
Rất cần nhưng không thể
Cưới em? Chuyện trong thơ
Chẳng cần phải lí do
Giải thích và phân bua
Chỉ cần anh im lặng
Em đã hiểu: Mình thừa
Ừ! Thôi em lấy chồng
Chẳng còn gì luyến tiếc
Ừ! Thôi lên xe hoa
Bên chồng mà câm điếc
Anh cứ ngủ say thôi
Em dậy đeo nhẫn cưới
Kẻ mắt môi cô dâu
Tím ngực buồn rười rượi
Yêu mà sao lại thế
Thương mà sao vậy anh
Em – đàn bà yếu đuối
…Muốn đời mình duyên lành
Nhưng anh đã không thể
Mạnh mẽ để làm chồng
Cởi áo mà không dám
Mặc cho em váy hồng?
Thì thôi anh ngủ đi
Nhắm mắt và câm điếc
Em cười nụ cuối cùng
Giễu đời này quá nghiệt
Chồng à! Em muốn…
Hihi trêu chồng – tặng cho ai sắp làm cô dâu í ạ
Em muốn một ngày sẽ nhẹ nhàng diễn ra
Anh dậy sớm thơm lên má em đang hì hục pha sữa
Con gái mình nghịch hoa ở cửa
Bi bô bảo rằng: Hông vợ chài nhà này “có duyên”!
Em muốn một mai nỗi đau cũ rồi sẽ được bỏ quên
Không nhớ nữa…hồi đó trước khi làm vợ em đã yêu thiết tha vài người đàn ông tên A, B, C, X, Y, Z
Không ghen nữa… hôm đám cưới tụi mình bạn gái cũ của anh có vẻ mệt
Cô ấy nhìn anh nhiều… đến dễ thương!
Em muốn cuộc sống gia đình sẽ bình thường
Đừng la quá to mà làm con giật mình và em hãi sợ
Đừng vì lo toan đời thường mà kiếm cớ
Không về đúng giờ để hôn em
Em muốn đủ thứ trên đời… nhưng muốn nhất về đêm
Quay qua thấy em trằn trọc hãy biết đường ôm chặt nhé
Thấy nhõng nhẽo hãy biết đường xoa nhẹ
Lên trên chỗ em nhõng nhẽo và… hư!
Em muốn cưới rồi, có baby rồi chúng mình vẫn như
…Ngày anh đòi cầm tay mà em ngần ngại
Ngày anh đòi hôn mà em ngốc dại… cho anh hôn quá trời!
Em muốn nhiều nhỉ anh ơi
Nhưng vì yêu anh nên em tham lam vậy nhé
Bởi đàn bà biết yêu cũng như mùa gió nhẹ
Muốn lớn thành bão giông
Con
Tặng ai đó đã và sắp ký vào đơn ly hôn
Con
Cho bố ôm thêm rồi con đi với mẹ nha con
Khi người lớn không còn yêu nhau… Nghĩa là bố mẹ cần ở xa nhau để giữ gìn
những kỷ niệm ấm áp
Con ơi con cứ ngây thơ nép
Vào lòng bố mà run, mà thút thít mà buồn
Ôm bố đi con
Không phải lần cuối cùng, nhưng đó là lần đánh dấu sự chia cắt
Tóc bố đây, vai bố đây, tay bố đây và kia là mắt
Con nhớ đừng quên… Ghi khắc nhé trong lòng
Con có đau không?
Có buồn không?
Có thấy mình bất hạnh
Có thấy lạnh…cái lạnh tê tim của những đứa con có cha mẹ chia lìa
Ôm chặt bố rồi chạy ùa về với mẹ
Xin lỗi con vì bố cùng với mẹ đã đẻ ra con
Nhưng không thể cùng nhau nuôi con trong hạnh phúc
Làm thằng đàn ông mà bố đành bất lực
Ký vào tờ giấy chết người… rồi đau đớn thương con
Xin lỗi nếu lớn lên mắt con mỏi mòn
Không long lanh, trong veo như chúng bạn
Nỗi buồn con bất tận còn niềm vui có hạn
Bố xin lỗi luôn cả những đêm sao đầy trời mà con nhốt mình và phòng trống vò tim
Cả cơn mơ ngủ con chạy thốc đi tìm
Bàn tay người cha từ lúc chào đời con nắm vội
Bố có tội tày đình đã giết chết tuổi thơ con
Nếu giận bố con cứ đánh đòn
Vào đây… cảm xúc và ký ức bên bố con có được
Đánh luôn vào ngàn triệu vết xước
Trong tim chưa lành dù ngày tháng vẫn trôi qua
Con có quyền không thứ tha
Không xoá tội đê hèn, ác độc của thằng đàn ông tệ bạc tồn tại trong bố
Cứ giận, cứ đau… Nhưng van con đừng nhỏ
Giọt nước mắt nào vì thương, nhớ bố được không
Vì khi ngồi đây bố sẽ đau như cánh đồng
Sau vụ gặt là hàng ngàn vết chân giẫm lên gốc rạ
Cả đời này bố sẽ trả giá
Vì thương con mà không thể ôm, hôn và dậy dỗ con thật nhiều
Bố yêu… sinh linh của bố
Và thêm điều này – một điều không hề nhỏ
Hãy thay bố yêu và chăm sóc mẹ khi không có bố ở bên
Mẹ rất hiền
Mẹ rất đẹp
Mẹ là mẹ của con nhưng sau hôm nay mẹ không còn là vợ của bố
Điều không nhỏ – yêu mẹ chân thành, bố đã không thể… nữa con
Hãy ôm mẹ, hôn mẹ bằng trái tim non
Hãy lau nước mắt, mồ hôi khi mẹ một mình, ngồi khóc…
Bố ngu ngốc
Và vô tâm
Tay rất to nhưng không thể ôm mẹ vào lòng
Vai rất to nhưng không thể bảo mẹ dựa vào và tránh rét mùa đông
Bố không thể làm một người chồng bên cạnh mẹ
Người đã rặn đẻ
Ra giọt máu tuyệt vời của bố hôm nay
Này! con yêu
Ôm hôn mẹ và cảm ơn thật nhiều giùm bố!
Con của bố…
Ôm thêm một lần này rồi con về với mẹ bé nhỏ của con
Bố ra đi và no đòn
Của con, của mẹ, của đời này ác nghiệt
Bố lại để ngọc huyết của mình lặng lẽ đau thôi!
Dặn chồng sắp cưới
Khi cưới nhau rồi
Sẽ có lúc tóc rối quá mà em không kịp chải
Môi nhạt màu mà vội vàng quá làm em chưa kịp đánh son trở lại
Anh đừng cười nghen anh…
Khi làm vợ rồi nếu em vẫn cứ mong manh
Như hồi con gái để anh dỗ dành mãi mà em không thèm ngừng lẫy
Thì anh đừng giận đùng đùng… Hãy mỉm cười để em thấy
Mình nên nhẹ nhàng ôm anh và thương
Khi ở chung dưới một mái nhà và cùng đi chung một đường
Có thể đoạn đường sẽ ngắn thôi… nhưng hãy nắm chặt tay để thấy đoạn đường
mình cùng đi không bao giờ vô nghĩa
Hãy nương vào nhau chỉ để
Hiểu bờ vai vợ chồng mình là để dành cho nhau
Chắc rồi anh sẽ không tránh được đâu
Một vài lần anh sẽ làm em đau, làm em khóc, làm em giận hờn bỏ về nhà mẹ
Một vài lần anh làm em yếu đuối đến cùng cực hoặc làm em điên lên rồi giả vờ mạnh mẽ
Một vài lần mình chưa hiểu nhau… thì đừng lo lắng được không anh?
Chắc rồi (em nghĩ thế) em sẽ quyên, sẽ buông xả, sẽ hiểu mình đang làm vợ
Anh là chồng… chúng ta là một gia đình nên cần thứ tha để hạnh phúc
Và với em… chắc lẽ em không tránh khỏi những lúc
Tính trẻ con em làm anh bực và nổi điên
Nhưng… anh yêu cứ cười hiền
Và em sẽ âm thầm sửa lỗi!
Để vẹn nguyên yêu thương
Khi hai đứa mình nằm chung một giường
Nghĩa là anh và em phải đủ tin yêu để nồng nhiệt
Để gối người này run lên nghĩa là người kia phải biết
Choàng tay ôm hôn
Khi là chồng là vợ đừng tính toán thiệt hơn
Chúng ta không nợ nần gì nhau, chúng ta đều là món quà vô giá mà đời
ban xuống
Hai món quà gặp nhau để yêu thương và chiều chuộng
Để tạo ra những món quà vô giá nữa phải không anh?
Khi cưới em về rồi hãy tôn thờ em như trời xanh
Bởi em sẽ tôn thờ anh hơn trời xanh anh ạ
Em yêu anh quá!
Rồi nè CHỒNG ơi!
Đi cưới người yêu cũ
Đi cưới người yêu cũ
Không biết phải mặc gì
Thôi mặc sơ mi trắng
Na Ná chồng em đi
Đi cưới người yêu cũ
Đúng ngày trời không mưa
Nuốt nước mắt vào họng
Nuốt mấy lần cho vừa
Nhìn em cười như thể
Chồng em là ta đây
Mắt hai người lấp lánh
Bỗng mắt ta hao gầy
Chú rể cài hoa ngực
Một bông lan trắng tinh
Mỗi ngực ta rất trống
Tính gào mà đành thinh
Người ta chúc mừng em
Trăm năm sẽ hạnh phúc
Ta nắm hai tay chặt
Muốn thình thịch lên ngực
Không lẽ ta đang ghen
Hay ích kỷ, hay buồn
Cảm xúc ta lẫn lộn
Trời ơi! lệ muốn tuôn
Ta thấy thương em quá
Muốn tiến tới để hôn
Lên trán, mắt, môi nữa
Nhưng… sợ em vô hồn
Ta thấy bực chồng em
Cười gì mà lắm thế
Tay hắn nhìn đáng ghét
Ôm em… sao không nhẹ
Đi cưới người yêu cũ
Chỉ muốn hùng hổ thôi
Muốn nắm tay để đấm
Vào ai đó cho rồi
Nhưng bỗng yêu trỗi dậy
Nhớ và thương bùng lên
Nhìn em mặc váy cưới
…Ta ước là rể hiền
…Hôm nay em đẹp lắm
Nhưng sẽ hạnh phúc hơn
Nếu ta đi bên cạnh
Lâu lâu ghé môi hôn
…Đi cưới người yêu cũ
Bao ngọt đắng trong tim
Ta giấu yêu vào mắt
Mong em sẽ lần tìm
Nào đâu em mải miết
Cười để làm cô dâu
Riết môi chồng chẳng nhớ
Ta đang điên và đau
Em sẽ về với anh thôi
Tặng Hâm
Anh thân yêu
Sau những bon chen của cuộc sống thường ngày
Em sẽ lại về ôm hôn anh như nhân tình như vợ
Về xếp đôi dép để lệch bên cửa
Xếp lại lo âu cho ngay ngắn đôi đũa trên bàn
Sẽ lại về dịu dàng và hiền ngoan
Đi qua hết nhân gian mới hiểu phận số em là yêu và thương anh cùng kiệt
Là nép cạnh bên cho anh bình an đến chết
Là nhỏ nhoi làm một người đàn bà của anh
Khi giẫm nát đất và cấu xước đủ trời xanh
Em trở về tất bật trong vung bếp bé con để hiểu thế nào là hạnh phúc
Để hiểu đời mình ngọt đức
Vì có anh bên đời
Anh thân yêu
Chiều nay trong vòng tay anh nhìn bão nổi đầy trời
Em nhẹ nhàng đẩy bão giông ra ngoài phía cửa
Mới tỏ tường chỉ có yêu thương mới làm cây khô chảy nhựa
Nhú mầm xanh để đón vựa xuân về
Em bỏ mặc hết tiền tài, danh vọng và đam mê
Trở về làm một cô vợ nhõng nhẽo nhiều hơn con nít
Vén váy lên để che ác nghiệt
Che bạo tàn thương anh…
Chồng của em…
Hãy hiểu ngoài những lúc mạnh mẽ trước đời đàn bà cũng muốn mong manh
Cũng muốn dúi tay mình vào ngực người yêu để gào để khóc
Cũng muốn ai đó gọi mình là cô bé ngốc
…thay cho những danh từ mĩ miều người ta xưng em
Anh thân yêu
Hãy đón vợ về để hôn lên môi mềm
Giông bão em đã đẩy xa ngoài phía cửa
Em vẫn là em… một đời là vợ
Của duy nhất chồng thôi… không
thêm ai nữa giữa đời này
Em yêu anh (I)
Ai cũng có những giây phút ngoài vợ ngoài chồng
Em biết thế nên em tha thứ
Nhưng anh chắc không phải non dại đâu mà không hiểu
Một phút ấy đến rồi ai dám chắc không còn nữa phút sau?
Và biết đâu
Một phút kia làm cả đời anh nông nổi
Một phút kia làm anh nói dối
Một đời với em
…Vì khi đã mất một lần lòng tin
Nghĩa là anh ơi không thể nào tình yêu trở lại
Cũng cười, cũng ôm, cũng hôn… nhưng là ngàn lần ngang trái
Em tự nhét vào họng mình mà nuốt cho vui
Mà nuốt cho xuôi…
Nhưng em không thể nào ngăn một ngày nó ngược lòng em trỗi dậy
Phút ấy
Xin anh cứ chôn kỹ cho riêng mình
Còn em gầy guộc và nguyên trinh
Yêu ngây thơ đến độ biết mình đang đau và vẫn cười như trẩy hội
Phút ấy
Có lẽ chưa phải là phút cuối phải không?
Em hỏi mông lung thôi… em chưa biết gì nên anh đừng quá đau lòng
Anh yêu nhé!
Hạnh phúc
Sáng hôm nay thức dậy
Mặt trời vẫn chưa lên
Em mỉm cười mãn nguyện
Nhìn anh ngủ thật hiền
Hạnh phúc của đàn bà
Giản đơn quá phải không?
Chỉ là được lặng lẽ
Chạm hôn lên môi chồng
Cảm ơn vì tất cả
Đã cho em đủ đầy
Cả bình yên nghiệt ngã
Cả chia ly sum vầy
Cả những ngày gian khó
Khóc, buồn lẫn đợi mong
Cả những ngày êm ả
Thương trọn đạo vợ chồng
Anh ngủ thêm đi anh
Em ru chờ nắng đỏ
Anh đừng lo lắng gì
Em gánh giùm bão tố
Đàn bà không yếu đuối
Khi được yêu chân thành
Em bất chấp giông đổ
Vì đời Em có Anh!
Hay là…
Đừng bỏ tay em ra khi nhung nhớ vẫn vơi đầy
Yêu khổ quá hay ta làm người dưng anh nhỉ
Chỉ đi ngang nhau để thấy bình thường
Không nhức nhối ngón tay gầy ai đó
Ngày mới bắt đầu chỉ chạm xíu đã thương
Yêu khổ quá hay ta làm người quen anh nhỉ
Uống ly cà phê chúc buổi sáng an lành
Hỏi giấc ngủ đêm qua sao mộng mị
Em dễ dàng cười: chắc chắn rồi chẳng phải tại anh
Yêu khổ quá hay ta làm bạn lâu rồi chưa gặp
Tin nhắn hỏi thăm đi- đến một cách quá nhẹ nhàng
Khi ai đó nhắc về một thời thân thiết
Chúng mình sẽ không khóc đến mức vỡ tan
Yêu khổ quá hay ta làm người tri kỉ
Người kia buồn là người còn lại mất vui
Để một bận nào đó nhớ nhau quá mà ôm nhau ngủ vùi
…Như nhân tình đụng vào thịt da mà ko hề xao xuyến
Yêu khổ quá hay ta đừng yêu nữa
Đừng thơm lên má em và nói: nữa nè
Đừng luồn tay trong ngực em và mân mê
…Bao giờ anh biết thương ngực em gầy trước mùa gió thổi?
Yêu quá nhiều mà rồi mình phạm lỗi
Làm khổ người kia!
Thôi chiều nay hai đứa nắm tay đi về
Hai ngả…
Xem mùa có trút nổi lá
Nữa ko?
Mai anh đi
Tặng những ai còn muốn ly hôn
Anh!
Bỏ con và em đi rồi anh sẽ ở đâu?
Chắc anh sẽ bắt đầu xây một ngôi nhà nhỏ xinh giống nhà mình anh nhỉ?
Anh có trồng thêm hoa ngọc lan bên cạnh giàn bí
Tô màu xanh cửa gỗ rồi màu trắng ở ban công?
Anh sẽ làm chú rể phải không?
Lâu rồi anh không mặc vest nhưng em tin sẽ đẹp trai và thu hút mọi ánh nhìn lắm đấy
Hồi đám cưới vợ chồng mình em cứ mãi áy náy
Không hôn anh lâu hơn khi tiệc đã vừa tàn…
Cô dâu của anh – vợ anh đấy chắc rất hiền ngoan
Phải tuyệt vời hơn em nên anh mới đập nát mái ấm nhà mình nhanh thế
Cô ấy tóc dài phải không? môi đỏ không? eo thon không?… cô ấy có mạnh khoẻ
Để cho anh gục vào như em mỗi bận anh mệt mỏi và đau?
Em cứ lo quá nhiều điều hồi mình hạnh phúc bên nhau
Đàn bà lo nhiều sẽ mệt, nhanh già và khổ tâm lắm anh ạ
Nên anh nhớ thương cô gái ấy thật nhiều – Vì làm vợ
……………………………………………………………………………….cũng như
làm một chiếc lá
Xanh để nuôi cây nhưng khổ quá sẽ vàng…
Như em giờ dở dang… trong lòng trăm mối tơ vò chưa gỡ!
Chồng yêu…
Anh ký đơn ly hôn rồi coi như vợ chồng mình hết nợ
Anh sẽ cười nụ cười của một thằng đàn ông
Nụ cười của một người chồng
…Vô tâm nên độc ác!
Còn em sẽ ôm con và hát
Những bài hát không lời… thế thôi!
Anh yêu ơi
Ngày mai anh đi thật rồi
Chắc phòng ngủ sẽ trống, phòng khách
sẽ trống, phòng ăn cũng trống và cô đơn
Em sẽ nói gì đây với con…
Nếu con khóc và đòi em tìm anh về
kể câu chuyện về người cha
tuyệt cú mèo anh vẫn thường hay kể
Em sẽ nằm và dằn ngực mình mạnh mẽ
Nếu một phút nào đó em nhớ quá trời…
Thương quá trời
Khóc quá trời
Mà không thể nào nín được!
Mai anh đi đâu cho em biết trước
Nhỡ đâu anh muốn trở về mà
không dám mở mồm ra gọi em đến đón
Giờ ôm con ngủ thôi anh
để mình em chong mắt đau như nhai lá ngón
Là một người mẹ, người vợ bất an!
Những trang thơ của Nồng Nàn phố luôn chứa đựng những nỗi tâm tự, sự đồng cảm sâu sắc đối với số phận của đàn bà. Qua bài viết chúng ta không khó để cảm nhận những vần thơ táo bạo và đầy bản lĩnh của chị. Mời các bạn đón xem phần 2 cùng những thi phẩm xuất sắc.