Status Đêm Khuya - Tổng Hợp Những Status Về Đêm Khuya Buồn Và Cô Đơn Không Ngủ Được 1

Trong tình yêu, cứ theo đuổi mãi một thứ gì đó không thuộc về mình thì chắc chắn sẽ không là của mình, vì thế đừng chờ hay đợi một ai đó sẽ suy nghĩ giống bạn, đêm đến là lúc cảm xúc con người ta thật với lòng mình nhất, vì thế hôm nay tapchivannghe.com xin gửi đến các bạn những dòng stt buồn đêm khuya, những dòng status đêm khuya hay ý nghĩa cho những ai cô đơn.

STT Đêm Khuya Cô Đơn Một Mình

1. Hạnh phúc của mỗi người đôi khi rất đơn giản: Chỉ cần có người hiểu mình; Chỉ cần có người để có thể gục đầu vào bờ vai để được khóc cho vơi đi gánh nặng cuộc đời; Chỉ cần có người chịu ngồi nghe mình kể chuyện vui buồn của cuộc sống… Chỉ đơn giản vậy thôi..

2. Nếu có thể cứ ở lại đây…
Hãy một lần sống đúng với trái tim mình đi, cứ bước tiếp đi chẳng nghi ngại gì..
Nếu có thể hãy ở lại đây, đừng đi..

3. Họ nói rằng em khó gần, khó chịu. Lại ngại tiếp xúc với người lạ
Nhưng thật ra không phải thế
Đi qua nhiều vấp ngã, ta mới thấy: Cho dù chuyện gì xảy ra, hãy lo cho bản thân mình trước đã.
Cuộc sống này chỉ nên tin chính mình thôi

4. Lại một câu chuyện buồn, được viết lên như một câu chuyện tình yêu, không mục đích, không rõ ràng,… Và lại viết bởi chính mình.

5. Trong lòng mỗi người chúng ta đều có một vết thương, như một bí mật không thể đụng đến, không thể phơi bày, cũng không thể nói ra với ai…chỉ mỗi khi đêm xuống, khi chúng ta cùng cực đến yếu lòng, mới không tự chủ được mà thốt ra cái tên ấy. Nhưng rồi cũng được gì đâu. Sau cùng vẫn chỉ là chờ đợi và thất vọng.

6. Tôi cảm thấy ngày hôm nay tôi đã lớn tôi hiểu được cảm giác của mẹ tôi đang trải qua là gì ? Tôi đang dường như bế tắc tôi muốn mình được đi làm tôi muốn được giàu có tôi muốn thành đạt tôi muốn tất cả nhưng tôi biết bây giờ tôi chưa thể làm được Tôi thật sự muốn làm gì đó trong lúc này.

7. Đúng là nhiều lúc cũng ngu thật, cứ lúc cũng chỉ nghĩ cuộc sống này toàn màu hồng. Nhiều lúc cứ nghĩ đến những thứ làm đã làm mình tức mà rất nhiều lúc cứ nghĩ tại sao mình không đáp trả lại sự bực mình đấy ? lúc đấy lại nghĩ nếu mà mình làm thế thì rất hẹp hòi và không được để những thứ hẹp hòi làm mờ mắt, làm mất đi thứ mình coi trọng.

8. Mỗi 1 người mệt mỏi và tìm đến bạn, thay vì nói cố gắng lên, hãy nói nghỉ ngơi đi, hãy buông và khi nào có thể hãy trở lại.

9. Rượu làm người ta yếu đuối lắm, lộ ra những vết thương thật sâu trong tâm. Và người con trai nào khi chưa quên được người con gái mình yêu, họ khóc khi nốc rượu, rồi tìm ai đấy chỉ để bớt khó chịu, bớt cô đơn.

10. Chúng ta vẫn nằm yên trong quá khứ một điều gì mới biết đâu sẽ dắt chúng ta và đưa lối cho ta di vào hiện tại,cuộc sống đôi khi không thể biết trước được bao đau khổ rồi cũng sẽ có lúc không còn nữa nếu chúng ta cố gắng yêu bản thân nhiều hơn lúc này.

 

11. Mấy nay trời nóng nực ghê. Một mình pha ly nước chanh lon ton lên sân thượng ktx. Tưởng đêm khuya thanh vắng ko có ai, chủ ý lên cho mát rồi vu vơ nghĩ lung tung chứ. Ai ngờ lại có người ngồi đàn ghita, trông cô đơn đến lạ. Thôi thì ngta một góc. Mình một góc vậy. Dù sao vẫn lời là đc nghe ghita miễn phí..

12. Yêu thương thôi là chưa đủ, chúng ta còn phải thật sự hiểu nhau nữa em à! ” Phải chăng hai ta đã mất cảm giác yêu rồi phải không? Bởi những ngày qua ta đã thật sự không thể hiểu nhau. ”

13. Tôi trong ai đó bây giờ cũng chẳng quan trọng nữa…vậy nên hãy làm những gì mình muốn đừng quan tâm điều tôi nói..

14. Nhiều khi, cảm thấy cô đơn, chơi vơi, lạc lõng đến cùng cực. Nhiều khi cũng tự bật khóc vì những chuyện cỏn con không đáng nói, cảm thấy chơi vơi vô cùng. Có những lúc tâm trạng trở nên rất nhạy cảm, dễ dàng chùng xuống không lí do… Không ai hiểu, không ai cảm thông, không thể sẻ chia, rồi cũng tự gặm nhấm 1 mình cho xong…

15. Giữa ranh giới của được và mất, đôi khi ta không biết bản thân mình muốn gì. Nhưng kẻ ở lại chắc chắn sẽ luôn thua, sẽ cảm thấy ray rứt và hụt hẫng. Có khi 1 thời gian ngắn, cũng có khi là sẽ không bao giờ?

16. Tình yêu là tự đến và tự đi ….là sự cho đi và không lấy lại,….không cứ phải hợp nhau mới tới được với nhau …..đây la tình cờ tự mang tới ,… Đã bao lần ta cãi nhau mình bỏ qua được …. co lẽ nào vì một ai đó mà anh đành quên em…

17. Có nên vì một người mà thay đổi …. hay là thay đổi vì một người… hai câu hỏi tưởng chừng như rất đơn giản khi nghĩ về, nhưng càng nghĩ lại càng rối.

18. Tôi lúc nào cũng, tự an ủi mình bằng câu nói quen thuộc “mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.” Nhưng trong lòng tôi thực sự cũng không biết rằng tới khi nào mới thực sự ổn..

19. Hôm nay nhận được một niềm vui nho nhỏ, từ khi nào mà vui cũng để trong lòng, buồn cũng mím chặt môi . Không có ai để sẻ chia Sáng tỉnh dậy vẫn cười toe toét như vậy. Trưởng thành cô đơn vậy sao ?? .

20. Có những người, dù họ đem đến cho bạn biết bao nhiêu cảm xúc, là nguồn động lực cho bạn trong không biết bao nhiêu chuyện. Cứ lảng vảng trong đầu bạn không biết bao nhiêu đêm. Cùng bạn trải qua bao nhiêu là kỷ niệm. Nhưng cuối cùng các bạn chẳng thuộc về nhau.

Thế mới bảo, con người ta xuất hiện đôi khi chỉ là để nhắc nhở nhau sống sao cho nghiêm túc, thôi buông thả bản thân, thôi ngược dòng đời, và ngừng coi nhẹ yêu thương. Xong việc rồi, họ rời đi. Chỉ như vậy thôi.

STT Đêm Khuya Không Ngủ Được

21. Cuộc sống ồn ào, náo nhiệt quá! Mình có làm gì cũng chẳng ai quan tâm, mình có đi chậm lại cũng chẳng ai đợi mình, mình có yếu lòng chẳng ai phiền hỏi thăm đâu, mình có khóc thì cũng chẳng ai cho mình một bờ vai để tựa vào. Sao mà trống vắng thế nhỉ?

22. Đôi khi cảm thấy cuộc sống thật gian nan! Thở thôi cũng có thể khiến con tim ta đau đến thế! Nhìn thôi cũng có thể khiến ta nhận ra mình cô đơn đến thế! Nghĩ thôi cũng có thể cảm thấy chán nản đến thế.! Phải! Buông tay, chạy trốn, rời bỏ… bao giờ cũng dễ dàng hơn níu giữ! Bởi phải từ hai phía! Bởi phải làm cùng nhau! Bởi phải cùng một nhịp! Bởi phải còn cần nhau! Bởi phải còn chung hướng…!
Đôi khi…muốn ngủ một giấc…thật dài…để trốn…để thời gian giải quyết mọi việc…rồi gọi ta…tỉnh giấc.!

23. Màn đêm buông xuống là lúc tôi nhiều tâm trạng…. Tôi chỉ muốn vứt bỏ hết sau lưng mọi thứ để trở về với thời còn bé nhỏ chỉ ăn chơi và vui đùa với lũ bạn mà không phải suy nghĩ,lo lắng về những thứ sắp diễn ra. Tại sao phải chen chân xô bồ vào cái xã hội này!! Bước tiếp và không ngừng lại.

24. Mỗi ngày đều ngắm bình minh lên trông chờ màn đêm buông xuống, sẽ lại thu mình vào căn phòng cô độc dưới những bóng cây um tùm, dùng đôi mắt đen tò mò nhìn quanh, những điều ấy chỉ xảy ra khi đêm xuống.

25. Lún sâu vào cô đơn mới để cô đơn đưa lối chỉ hướng, giống như rơi vào đầm lầy càng giãy giụa càng bị hãm sâu, chống cự cũng chỉ là vô ích.

26. Đem đau thương cùng cô độc khắc lên trang giấy, trải qua thời gian cuối cùng cũng trở thành bia đá ẩn sâu nơi đáy lòng.

27. Tôi muốn cảm ơn màn đêm huyền ảo và bao la. Bởi so với ban ngày, nó càng giúp tôi suy nghĩ sâu sắc và chu toàn hơn, hiểu được thêm nhiều những điều thần bí của cuộc đời.

28. Sống thầm lặng, chậm rãi già đi, con người đứng trước ranh giới sống chết, ai lại không từng một lần ngước lên trời cao, coi thường cuộc sống. Hạnh phúc sẽ chẳng bao giờ dừng lại ở duy chỉ nơi nào.

29. Thông qua ánh sáng ảm đạm tôi đưa đôi mắt sáng ngời ngắm nhìn mặt trăng treo trên cao, tôi yêu vẻ đẹp ưu nhã tĩnh lặng cùng những tia sáng rực rỡ bao quanh nàng. Nhưng tôi vẫn không đành lòng để nàng chiếu sáng tôi cùng chiếc bóng lẻ loi.

30. Trong màn đêm cô độc, quả nhiên vẫn không có cách nào cảm nhận được những bông pháo hoa rạng rỡ ban ngày. Mà ban ngày cũng chẳng thể chạm tới nỗi cô đơn trong màn đêm.

 

31. Đường đi giống như một mặt phẳng với tấm gương là dòng sông uốn quanh những gốc cây đã tỏa ngát hương, chỉ có lá cây vẫn xào xạc dưới những cơn mưa gió điên cuồng, giống như mang theo nỗi hoài niệm sự náo nhiệt, ồn ã lúc sáng trời.

32. Đêm dài dằng dặc, mình tôi ôm nỗi nhớ nhung, sầu muộn ai đã gieo vào lòng. Màn đêm tĩnh lặng, dòng suy nghĩ miên man, người ở phương xa mang theo cả trái tim tôi đi mãi.

33. Đêm, là hiu quạnh, là tĩnh mịch, là vắng vẻ. Bên ngoài mưa từng hạt tí tách rơi, điểm tô cho vẻ đẹp tĩnh mịch của bóng đêm. Trời đêm đen hòa lẫn với tiếng mưa rơi nhè nhẹ tạo thành một màn đêm hiu quạnh, lay lắt.

34. Nơi đồi núi phía xa, có một khe rãnh nhỏ, đều đã bị bao trùm bởi bóng đêm, vạn vật như bị bọc vào trong tấm vải đen.

35. Trời sao rực rỡ khiến tôi chẳng còn cô đơn trong bóng đêm nữa, có những vì sao bầu bạn đó là niềm hạnh phúc của tôi. Chúng giúp tôi quên thế giới đen tối ngoài kia, giúp tôi xua tan nỗi sợ hãi phải bước một mình giữa đêm, giúp tôi quên đi sự bất lực của chính mình. Chúng cũng để tôi nghĩ lại rằng ngoại trừ mặt trời thì những vì sao cũng rất tỏa sáng. Tôi rất hi vọng bầu trời sao mỗi đêm đều sáng như thế !

36. Màn đêm sâu thẳm, ánh đèn thưa thớt, len qua khung cửa nhỏ, chăm chú nghe sẽ nghe được tiếng mưa rơi trên những khung cửa pha lê, giống như cây kim đâm thủng màn đêm tĩnh lặng.

37. Ban đêm cho ta cái quyền lợi được thả hồn vào dòng suy nghĩ miên man, được hưởng sự yên tĩnh do những trang sách đem lại, khẽ nở một nụ cười, mọi thứ rồi cũng sẽ bình ổn trở lại.

38. Tôi thích nhất là bóng đêm, đó là thời khắc tôi có thể trở lại là chính mình, chẳng vướng bận hay ràng buộc, có thể cởi bỏ lớp ngụy trang mình căm ghét nhất, để lặng nghe những thanh âm chân thật nhất từ sâu trong tim.

39. Màn đêm buông xuống, cơn gió nhẹ lay, mơn man trên tấm rèm cửa, trên trời mặt trăng tỏa sáng rực rỡ, những ngôi sao nhỏ xinh kết vòng vây quanh. Trong khoảnh khắc ấy, tôi hoàn toàn có thể tạm quên đi những đau thương, mất mát, phiền não đã từng, có thể chậm rãi nhấp chén trà hay cà phê và ngước mắt ngắm nhìn bầu trời trên cao.

40. Đêm dần buông, bầu trời cao lại khiến lòng người say chất ngất. Đêm tồn tại để đem cho người ta sự lặng yên vô hạn, nó khiến cho đô thị phồn hoa, cuồng loạn cũng chìm trong sự tĩnh mịch. Đêm cũng yên tĩnh trở lại.

41. Sao sáng đầy trời cùng ngọn hải đăng lay lắt phía xa cùng hắt ánh sáng lên mặt biển rộng, ánh sáng tuy có phần chói mắt nhưng lại khiến lòng người thanh thản đến lạ.

42. Đêm dù thế nào cũng vẫn là đêm, sao thoát khỏi sự tĩnh mịch, sao tránh khỏi sự ưu thương, ảm đạm. Là đêm, là tịch mịch, là ưu thương, là đêm thê lương đến xót xa, không phải sao?

43. Có một cuộc sống đau thương là: Lúc trước là ngẩng đầu ngắm sao giữa trời đêm, hiện tại là nhìn đêm đen qua ánh cầu vồng cuối ngày đang vụt tắt.

44. Nỗi nhớ cậu như những giọt nước mắt hạnh phúc, cho dù là sáng sớm hay đêm muộn tớ cũng không thể khống chế được. Tớ không sợ phải nỗ lực, không sợ lang thang giữa phố xá bụi bặm, không sợ khó khăn hiểm trở, chỉ sợ cậu chẳng buồn ngó ngàng đến tớ. Kiếp này có thể nắm lấy tay cậu tớ rất hạnh phúc. Cậu nhất định cũng biết tâm tư tớ lúc này như những đợt sóng cuộn trào dâng mãnh liệt, cậu nhất định cũng biết cậu là ván cược lớn nhất cả đời tớ, lòng tớ đã quyết rồi, sau này tớ muốn để cậu vĩnh viễn ở lại trong thế giới của mình.

45. Tất cả đã chìm sâu trong giấc nồng, ngoại trừ cơn gió vẫn đang dìu dịu thổi qua, ngoại trừ tiếng chó sủa thi thoảng vẫn vang lên ngẫu nhiên, đường đi vắng vẻ, không gian quá đỗi yên tĩnh.

46. Đêm buông xuống tiếng côn trùng văng vẳng ngoài xa, tấu lên khúc ca mùa hạ, nàng gió đưa đôi tay dịu dàng lướt qua chốn phồn hoa, những ngọn cỏ mềm theo gió lay động khẽ khàng. Khi mặt trăng mất đi hào quang vốn có, bầu trời đêm sẽ trở thành thế giới của những vì sao, và chúng sẽ tự mình thắp sáng đêm đen.

47. Nghĩ cũng buồn cười, những ngày bức bối ngột ngạt, cứ mong mưa trở về. Thế rồi ngày gặp lại, sao cơn mưa lại làm người ta suy tư nhiều đến th? Nhưng chắc cũng chẳng sao đâu nhỉ?

48. Hà Nội về đêm là đẹp nhất! Nếu một ngày bạn đến Hà Nội và chẳng thể ngủ, bạn có thể bước ra ngoài phố để nghe tiếng đêm Hà Nội thở, để thấy một Hà Nội trong dáng vẻ trầm tĩnh xưa cũ. Ở trong những đêm đó có sự lặng lẽ bình dị, có chân thực trong cuộc sống mưu sinh. Hà Nội ban ngày hối hả, vội vã quá. Đôi khi tôi bị chính cái sự vội vã ấy cuốn đi, chẳng có đủ thời gian để dừng lại mà ngắm nhìn nét đẹp cổ xưa của 36 phố phường, của Thăng Long ngàn năm văn hiến nữa. Vậy là muốn ngắm được nét đẹp Hà Nội cổ xưa ấy phải chờ đến đêm, khi không còn tắc đường, ngột ngạt trong tiếng còi xe….

49. Chia tay vào mùa thu thật là buồn nhỉ, có những lúc chỉ muốn có một tình yêu bình thường thôi không toan tính không so đo vậy mà không như mình mong đợi.

50. Phố đêm Hà Nội không ồn ào, náo nhiệt như hình ảnh thường nhật của nó mà thay vào đó là không khí tĩnh lặng, yên ả và thanh bình. Về đêm, những con phố ít người qua lại, những ngồi nhà ít người vào ra, dòng chảy cuộc sống như chậm lại một cách kì lạ, mọi thứ trở lên lung linh hơn trong mắt mọi người, tạo cảm giác như một nốt trầm lặng lẽ trong bản nhạc đầy huyên nào mà Hà Nội vẫn “chơi”.

 

51. Tôi không hiểu vì sao trời mưa đêm có thể mang đến cho con người ta những cảm xúc nghẹn ngào khó tả đến thế. Những đêm mưa khi trưởng thành thật khác với những ngày tôi còn 16.

52. Cơn mưa vào ban sáng có thể khiến cho ta cảm thấy thật rắc rối, bẩn thỉu và phiền phức; nhưng cơn mưa đêm thì khác, nó luôn mang lại cảm xúc đau buồn một cách phi lý.

53. Chúng ta luôn phát hiện ra mình trưởng thành bằng nhiều cách, có thể chỉ sau một đêm mưa nào đó, có thể qua một mùa mưa tầm tã, hoặc phải trải qua rất nhiều mùa mưa dai dẳng như thế chúng ta mới biết điều gì là tốt nhất cho bản thân mình. Cho đến khi cơn mưa đêm không thể làm ảnh hưởng đến tâm trạng của bản thân, chúng ta có thể tự tin nói rằng mình đã trưởng thành, sau rất nhiều cơn mưa lòng tưởng chừng như không bao giờ kết thúc.

54. Ta bầu bạn với màn đêm lạnh giá, để trút bầu tâm sự vào hư không. Ở ngoài kia ngột ngạt quá chui vào lánh tạm có được không!

55. Kỳ thực tôi là người rất dễ mềm lòng. Tôi biết em thích tôi và tôi cũng sợ bản thân sẽ đáp lại tình cảm đó. Vì thế, tôi chọn cách rời xa em, dù phải gạt em, làm em tổn thương.

56. Hạnh phúc với tôi là luôn có người chúc ngủ ngon vào mỗi đêm, chỉ thế thôi. Có thể sau khi thức giấc, tôi phải bước ra thế giới, một mình chống chọi với mọi thứ: công việc, các mối quan hệ, cảm xúc rối bời… và hàng trăm sự khó chịu nhỏ nhặt khác nữa. Nhưng rồi trong khoảng lặng hiếm hoi, tôi nhận ra rằng ở trên đời này có người thật lòng mong tôi yên giấc. Chừng ấy cũng đã quá đủ để tôi tiếp tục chịu đựng, vượt qua và sống…

57. Đêm qua tầm mười một giờ đêm, lúc đang cố gắng nằm ngủ thì nhận ra bản thân mình khóc. Tôi khóc nhiều, khóc đến nước mắt ướt cả gối nằm, khóc trong tâm thế của một kẻ đang rất đau lòng, nhưng khóc vì cái gì thì bản thân tôi vẫn đang tìm câu trả lời. Tức và ngay tại lúc này, buổi trưa hôm sau, tôi vẫn chưa biết mình khóc vì điều gì.

58. Dạo này tớ không thích ngủ muộn. Người ta bảo, người ngủ muộn, là người có nhiều tâm sự. Tớ nghĩ cũng đúng. Vì đêm dài lắm, biết bao ý nghĩ tràn về. Tớ không muốn nghĩ, không muốn nhớ, cũng chẳng muốn bân tâm. Một giấc ngủ an yên để sáng mai tớ lại sẵng sang cho 1 ngày mới, ngày không có suy nghĩ muộn phiền.

59. Hiện tại tôi thấy mình như một con thiêu thân…biết rõ lao vào đống lửa sẽ phải chết. Nhưng cảm giác đó, dù có chết, vẫn muốn lao vào.

60. Có những điều nếu đã không nói ra được từ trước, thì khi đêm xuống tuyệt đối càng không nên nghĩ tới việc có nói hay không? Bởi khoảnh khắc xung quanh còn đang chìm trong mờ tỏ của màn tối, thì làm sao bạn mong mình đủ sáng suốt để nói ra những lời tỉnh trí?
Đêm là để dỗ lòng mau ngủ, chứ không phải là để đau lòng vì những lời đã cũ, có biết không?

61. Đêm là lúc bản thân sống thật nhất, tự nằm suy nghĩ lung tung, rồi khóc, rồi buồn cứ thế tràn về. Vì chỉ trong bóng tối, không ai có thể thấy sự yếu đuối của tôi cả…

62. Ở màn đêm có hai thứ rất quyến rũ. Đó là bóng tối và sự yên lặng. Bóng tối thì có thể che dấu rất nhiều thứ. Còn sự yên lặng thì có thể giết chết rất nhiều thứ.

63. Nhiều đêm muốn đi về con phố xa. Nhiều đêm muốn quay về ngồi yên dưới mái nhà.

64. Lâu rồi mới đi chơi lòng vòng Sài Gòn cuối tuần thế này. Thấy mọi thứ rộn ràng và náo nhiệt. Có lẽ già rồi nên không theo kịp tụi trẻ nữa rồi.

65. Không gì sợ bằng cảm giác trong đêm, lật một trang cá nhân quen thuộc, thấy một người từng thân như hơi thở đang hạnh phúc với một người khác. Đúng lúc ấy, giai điệu của ngày xưa cũng được bật lên. Cảm giác rùng mình trong đêm.

66. Đôi lúc những lời khuyên, sự an ủi không hẳn là thứ ta cần. Đơn giản chỉ cần một người lắng nghe ta giãi bày, và hơn cả là một cái ôm xiết…

67. Đêm muộn rồi, nghe mưa rơi ngoài cửa sổ
Nghĩ cách nào để ghi lại những cơn gió se lạnh, tiếng rả rích lộp bộp trên mái tôn
Mưa đầu mùa, vừa yêu vừa nhớ, vừa lãng đãng vừa cô đơn

68. Đêm giật mình thấy lòng trống rỗng. Yêu thương đậm sâu rồi cũng phai màu.

69. Trong đêm muộn nào đó, nếu em vô tình thấy số điện thoại của anh hiển thị trên màn hình. Xin em hãy coi như không có gì hết, đừng nghe máy, cũng đừng tắt máy. Sau cùng những tiếng tút dài mới làm anh thanh thản hơn. Đó là những đêm vật vã trong cơn say và em.

70. Cầu xin em, nếu trong một đêm ngẫu hứng, màn hình điện thoại của em hiện số của tôi, và em biết là tôi đang say, thì xin em đừng nhấc máy.

 

71. Đêm lang thang, yêu thiết tha từng góc phố, anh bán hàng. Thương thành phố hỗn hợp nghiệt ngã này cái mà vẫn luôn đẹp đơn giản giữa một…

72. Thành Phố bắt đầu lên đèn sau trận mưa như trút. Những cơn gió se lạnh của mùa thu, kèm theo mùi hoa sữa phảng phất…Giờ mới chính thức.

73. Ngủ ngon nhé, những thầm ngát lặng lẽ cười trong một cuộc chuyện trò mà trong khoảnh khắc, không ai biết nói gì, và bàn tay không biết phải làm sao để tránh được những cử chỉ âm thầm lạc quẻ. Biết đâu đấy, chính trong những lúc ngủ ngon, chúng chạm tay được tới một bờ môi tận sâu trong dĩ vãng, bờ môi lạnh ngắt, tin chờ mãi một tiếng thương yêu của kẽ đã chôn vùi ký ức tận sâu trong từng kẽ hở của đau thương.

74. Ban đầu thì khó khăn nhưng lâu rồi thì thành thói quen…cứ kìm nén cảm xúc lại khi màn đêm buông xuống những mớ hỗn độn lại bung ra. Cảm thấy bản thân thật vô dụng.

75. Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc thành phố bắt đầu lên đèn, đó cũng là lúc những người cô đơn, lẻ bóng một mình tìm đến những góc tĩnh lặng nơi phố phường tấp nập để ngồi suy tư nghĩ về cuộc sống và con người với một tâm trạng buồn bã nhất.

76. Một mình với không gian im ắng, mở vài ba bản nhạc buồn rồi lảm nhảm hát theo biết rằng thức khuya là không tốt nhưng biết làm sao được khi mà cứ đêm về là ta lại cảm thấy cô đơn…
Ta thích đêm, thích trải lòng trên những cảm xúc, bao năm qua là vậy, giờ thì cũng vẫn vậy. vui, buồn hỗn độn của cuộc sống…

77. Đêm là những buồn phiền chăn chờ khoảnh khắc mà ai nấy đều trải lòng về những gì đã qua có những giọt nước mắt lăn dài và có những hạnh phúc hân hoan , có những mảnh đời kém may mắn. …. cuộc sống mà!

78. Ban đêm là sự cô đơn, tôi đã khóc khi mọi người đã ngủ, khóc cho đến khi cạn cả nước mắt cho những chuyện đã xảy ra liên tiếp làm tôi đau lòng. Nhưng không biết làm gì khác ngoài việc ôm lấy mình mà khóc.

79. Mỗi khi đêm về cảm giác ấy thật xót xa, thế nhưng khi thức giấc lại quay về với cuộc sống hiện tại vẫn phải cố gắng lắm như chưa từng có chuyện gì xảy ram có đôi lúc cười nhạt, không hiểu sao mình làm được như vậy nhỉ.

80. Có những lúc tôi thấy bản thân mình như một trang giấy trắng, chả biết mình đang hướng về đâu, đi đâu, mục đích đạt tới của mình là gì ..! Thật sự hiện tại chưa có.
Tôi rất muốn mình đạt được tới một cái ngưỡng giới nhất định nào đó để được gọi là Dấu Ấn. Cố gắng phải đạt được. Không cần vội nhanh, bước từ từ, bước đủ bước không bỏ bước nào là được. Khó lắm đấy.

81. Bạn sẽ hạnh phúc, khi bạn được sống là chính mình. Được say với những người bạn yêu mến, và được đưa về với người mà bạn tin tưởng. Mãn nguyện chỉ gói gọn trong sáu chữ: “Uống có bạn, say có tình”.

82. Hạnh phúc của mỗi người đôi khi rất đơn giản: Chỉ cần có người hiểu mình. Chỉ cần có người để có thể gục đầu vào bờ vai để được khóc cho vơi đi gánh nặng cuộc đời; Chỉ cần có người chịu ngồi nghe mình kể chuyện vui buồn của cuộc sống… Chỉ đơn giản vậy thôi..

83. Đôi lúc có những chuyện điên rồ vô tình lại tạo nên những khoảnh khắc đáng nhớ và ta gọi đó là kỷ niệm….

84. Sự trưởng thành của mỗi người trải qua khác nhau nhưng tôi tin ai cũng từng đau thương, từng vấp ngã và từng mệt mỏi muốn ngã quỵ. Nhưng đó mới chính là cuộc sống. Và khi nhìn lại bạn mới cảm thấy khâm phục chính bản thân mình làm sao khi đã trải qua từng ấy điều tồi tệ mà mình vẫn đứng vững và phát hiện rằng bản thân mình mạnh mẽ lên biết chừng nào.

85. Có những ngày cô đơn đến lạ, cảm giác như mọi thứ đều quay lưng lại với mình. Rồi cứ như vậy chui vào xó tối ngồi, rồi buồn, rồi khóc chả ai hay.

86. Không phải yêu đương lúc nào cũng là chuyện của cảm xúc, đôi khi nó còn là chuyện của cuộc đời, chúng ta không thể kháng cự trước những biến cố của cuộc đời.

87. Hóa ra em là người yêu những kết thúc đẹp. Hóa ra em không mong có những cuộc chia ly, hóa ra tình cờ chỉ có trong tiểu thuyết.

88. Chỉ muốn đem những kí ức tươi đẹp của anh và em chôn vào dĩ vãng. Để em có thể bước tiếp đến phía trước. Cứ như thế này thì em sẽ chết mất. Nhớ anh lắm!

89. Em không đủ can đảm và anh không muốn, nghe có vẻ khác nhau nhưng thực chất chỉ là việc cả hai đều không thể vượt qua ranh giới để ở bên nhau mà thôi.

90. Tâm trí thì như vũ trụ ngoài kia nhưng sao lòng người không thể như bầu trời rộng lớn. Nặng quá thì buông, âm u rồi cũng sẽ rực sáng…

91. Bây giờ là gần 3h sáng. Tâm trạng lên xuống thất thường. Mới hôm qua còn vui vẻ vì được đi quay. Hôm nay lại lởn vởn cười cợt cho qua ngày. Mai được nghỉ. Và giờ nằm thao thức từ chối Sandman.

92. Đôi lúc những lời khuyên, sự an ủi không hẳn là thứ ta cần. Đơn giản chỉ cần một người lắng nghe ta giãi bày, và hơn cả là một cái ôm xiết…

Tình yêu có là đơn thuần mãi mãi không… hay nó thích thì đến không thích thì đi. Rồi nỗi buồn sẽ tồn tại và nỗi đâu là mãi mãi. Đôi khi muốn tìm một người bạn để tâm sự nhưng biết ai và tin ai, và phải tìm đến những câu nói hay buồn đêm khuya để đọc và cảm nhận những gì mà một bóng đêm bao phủ quanh nơi ta.

Nếu xem hết những câu stt đêm khuya ở trên mà lòng bạn thấy rưng rưng và nao núng thì tôi cam đoan với các bạn một điều là các bạn đang trong tình trạng yêu nhưng không dám nói hay đang phải yêu đơn phương một ai đó hoặc đã phải buông lơi một người mà không nên buông giống như tôi.