Hà Nội! Cái tên đã nghe là liên tưởng ngay đến với một cái gì đó xưa củ, Hà Nội đến những con ngỏ thôi cũng lên rêu cũ xưa. Hà Nội là thế, những thứ củ xưa ở đây vẫn còn len lỏi ở ngóc ngách nào đó ở giữa lòng thủ đô. Những độ giao mùa luôn có những cảm xúc đặc biệt của mùa tại Hà Nội, dạo này Hà Nội đã vào Thu sẽ có rất nhiều cảm xúc và hình ảnh đẹp về Hà Nội mà tapchivannghe.com muốn chia sẻ đến các bạn, cùng xem dòng STT Hà Nội mùa thu cực hay dưới đây nhé.
Với tôi Hà Nội mùa nào cũng đẹp. Hà Nội đẹp ngay cả trong cái nắng gắt mùa hạ, đẹp trong cái lạnh thấu xương mùa đông, Hà Nội đẹp trong từng góc phố.Người ta vẫn thường nói Hà Nội đẹp nhất về đêm. Quả thực rất đẹp. Tôi yêu Hà Nội bởi với tôi Hà Nội đã là một mối tình. Dù là ở đâu, cũng thích mùa thu lắm, nhưng mùa Thu ở Hà Nội lại mang đến cảm xúc rõ ràng nhất.
Status Về Mùa Thu Hà Nội
1. Tôi thường đọc đâu đó đôi ba lời tâm sự về mùa thu Hà Nội.
Về những tương tư, nhớ nhung cho thứ mùa được mong chờ nhất trong năm. Người ta thường nói Hà Nội đẹp, bình yên và dịu dàng nhất khi thu về. Bao nhiêu màu sắc, hương vị, khung cảnh cứ thế hòa quyện cứ làm ngây ngất say đắm lòng người thôi.
Đôi khi cũng chỉ ước được một lần trong năm, về thăm Hà Nội, đắm mình thưởng thức thứ tiết trời si mê này…
2. Sớm thức dậy sau một trận mưa dài,
Hà Nội của ta lại lạnh thêm chút nữa…
Một chiếc áo mỏng, một ly sữa ấm, hãy bắt đầu một ngày làm việc mới nhẹ nhàng như chính mùa thu Hà Nội vậy ..
3. Chỉ có những kẻ trót đem lòng si mê Hà Nội, mới hiểu và yêu những thứ cũ kĩ, lụp xụp, lúc gần đôi khi còn hờn dỗi, chê bôi, nhưng chỉ nghĩ đến việc xa thôi mà nôn nao quá…
4. “Quà” là 1 từ rất Hà Nội, ăn ít thôi nhưng ngon và nhất là không đắt,người lao động bình thường chắt chiu đôi chút cũng có thể có xuất “quà” cho tất cả các khung thời gian trong một ngày,từ quà sáng đến tận tối khuya.
Quà cũng là 1 cách chống đói của dân lao động bên cạnh cái sang chảnh của những người có nhiều tiền.chắc là vì thế mà quà sẽ sống mãi với người Hà Nội.
5. Thời tiết này mà được ngồi trong một góc quán, tay khẽ ôm tách trà nóng, nhâm nhi từng giọt, từng giọt…
Lặng yên tận hưởng những giọt mưa tạt vào tận chỗ ngồi.
Vẫn ngồi yên ngắm mưa. Người ướt không sợ bằng mắt ướt…
6. Hương đêm Hà Nội
Hà Nội mùa nào cũng có riêng một “màu” hương đêm. Chẳng rõ mùa tạo ra hương, hay hương gọi mùa về?
Đi trong đêm, nhất là khi đã về khuya, màu đêm đã lọc đi sự ồn ào tấp nập của phố xá, để lại cho ta một khoảng hồn thanh tịnh. Đó là chút thời gian hiếm hoi ta cảm nhận được nhịp thở của từng nhành cây, chiếc lá, và của cả thành phố này…
Yêu biết bao những làn hương đêm Hà Nội ấy. Sẽ chẳng uổng phí nếu như ta lỡ ngẫu hứng một lần thức đêm dài đi dạo trên những con đường ngan ngát của Hà Nội.
7. Chợt nhận ra, có những thứ chẳng bao giờ quay trở lại, chỉ có thu Hà Nội vẫn ở đó. Giá như không có những ngày mùa Thu quá đỗi bình yên ấy, có lẽ chúng ta đã không từng đi trên cùng một con đường, phải không ?
8. Hà Nội, mùa nào cũng vậy, cứ phải thật chậm, thật khẽ mới có thể từng phút, từng giây, từng khoảnh khắc cảm nhận hết những mùi hương si mê, những thanh âm trầm mặc hay những nét cổ kính rêu phong…
9. Chúng ta cứ thường trách móc “Hà Nội ngày nay xô bồ và lắm bon chen…”
Rồi lại cứ than thở “Hà Nôi cứ khiến ta cảm thấy ngột ngạt bức bách…”
Vậy đã bao giờ ta ngẫm mình tự hỏi bản thân: “Ta đã đối xử với Hà Nội như thế nào…?”
Sâu thẳm mỗi người nơi đây đều mang trong mình một thứ tình cảm đặc biệt với Hà Nội, nhưng rồi lại chẳng nhớ mình đã thể hiện tình cảm ấy như thế nào…
10. Chiều chủ nhật, thật là uổng phí nếu không đi dạo và thưởng thức ánh nắng thu Hà Nội đẹp đến nao lòng thế này.
11. Có những ngày cuối tuần tôi chỉ muốn một mình, dạo quanh phố phường Hà Nội, những nơi đã từng qua, ngồi vào những nơi quen thuộc, nhấm nháp hương vị của một trái dừa thơm nồng. Rồi chợt tự hỏi, bản thân đã có thói quen này từ lúc nào, mà thật ra chính tôi cũng chẳng nhớ rõ nữa. Một mình nơi góc phố, chiều dần buông, bên góc đường làn gió nhè nhẹ êm dịu thoáng qua!
12. Có người hỏi tôi nên làm gì không biết đi đâu trong tiết thu đẹp thế này.
Tôi bảo họ: “Làm gì thì làm, cứ ra ngoài ngõ làm ly trà đá cái đã…”
13. Người ta chỉ có thể biết mình cần ai đó tới mức nào khi phải rời xa họ.
Chỉ tiếc là lúc ấy đã quá muộn…
Thật may, nếu bạn yêu một thành phố, cho dù bạn quay lại vào lúc nào, nó vẫn đẹp và một mực bao dung chờ đợi không chút phiền lòng nào cả…
14. Mấy hôm ròng trời thu Hà Nội trong xanh dịu nhẹ, không còn những ánh nắng chói chang ban chiều, cũng chẳng còn vài cơn mưa vội vã. Hà Nội lặng yên đón nhận những hương vị đầu tiên của gió thu…
15. Sáng sớm hôm nay se se lạnh cứ ngỡ như đông đã về. Tỉnh dậy mà nghĩ ngay đến một tô phở bò ở Bát Đàn cùng rổ quẩy giòn thơm ngon, rồi vòng xe qua chợ Đồng Xuân mua vài thứ đồ cho ngày mới…
16. Em hỏi thành phố này có gì đẹp mà sao người ta lại yêu thế?
Tôi chỉ mỉm cười.
“Vì ta yêu, nên Hà Nội mới đẹp là vậy…”
17. Thu đã về, tiết trời dịu dàng, cây cỏ cũng thay màu. Bao nhiêu hương vị, màu sắc, khung cảnh đều đẹp ở mùa thu. Nếu chọn đi đâu đó, hãy đi vào mùa Thu, ta sẽ chẳng phải suy nghĩ thêm điều gì.
18. Những cuộc gặp gỡ rồi chia ly khiến nỗi nhớ về Hà Nội sẽ chỉ còn trong ký ức. Mùa và Hà Nội cũng sẽ dần trôi vào miền xưa cũ ấy. “”Để rồi nếu được yêu cầu, sẽ vẽ lại cho mình một cái loa phường, một khung cửa sổ và một thằng điên người Hà Nội đang ngồi khóc…”” – Trích từ lời tâm sự của một người Hà Nội tha phương .”
19. Sớm cuối tuần, nhẹ nhàng tỉnh giấc, báo thức reo. Không còn vội vã lo đến giờ làm, nhẹ nhàng lật tấm chăn mỏng, hé mở cánh cửa gỗ bên hiên nhà.
Làn gió thu se lạnh, qua khe cửa, len lỏi vào từng góc phòng. Đâu đó từng thớ da thịt rộn ràng cảm nhận những hương vị nồng nàn mà se lạnh tinh khôi đặc trưng đầu tiên của gió thu..
20. Hôm trước vòng vòng Hồ Tây, bỗng đâu đó cây sữa trong Công viên nước ra bông, mùi dìu dịu, man mát… chợt nghĩ: À, thì ra thu cũng đến rồi. Chớp mắt một cái thu sang, đông về, tết lại đến, cái vị quê nhà xộc lên sống mũi cay cay.. những giây phút như thế, có dịp gia đình đoàn tụ thì vui biết bao, vậy mà, ở thành phố này có biết bao nhiêu bạn trẻ cũng ôm đam mê, hoài bão, giấc mơ để rồi phải rời xa gia đình như mình nhỉ?
21. Thì những kẻ xa nhau sẽ vẫn bất chợt nhớ đến nhau mặc cho bộn bề công việc. Nhớ đến Hà Nội ngày xưa có nhau, mặc cho khoảnh cách địa lý, nhớ đến những năm tháng tuổi trẻ ở khoảng trời ấy mặc cho thời gian chẳng đợi một ai.
Và chúng tôi sẽ vẫn đợi nhau, có lẽ vậy, đợi cơn mưa của tuổi thanh xuân, đợi ngày trở lại Hà Nội – vùng đất của những giấc mơ – những giấc mơ chẳng thể lớn…
22. Ngày gió mùa về, Hà Nội trầm mình tĩnh lặng dưới cơn mưa đầu mùa.
Mưa như trút hết bao tâm tư của kẻ lỡ yêu những cơn gió thu nồng sau cả mùa hè oi bức, chói chang mà gai góc…
Thu thật rồi, em chợt nhớ đến ai…?
23. Những ngày ngồi nghe tiếng mưa rơi bên khung cửa sổ quán cà phê quen nơi ngã tư đường, bất chợt tôi thấy yêu thu Hà Nội đến lạ. Mùa thu tràn về trên phố, nhẹ bẫng nhưng lắng sâu, tựa như ngày hôm qua vẫn nằm yên ở đó, đợi chờ một người xoay trở trái tim để yêu thêm lần nữa…
24. Người lúc nào cũng ướt nhem vì mưa tìm mọi cách len lỏi qua từng ngóc ngách trên cơ thể làm da thịt ta lạnh giá. Con đường hằng ngày ta đi bây giờ trắng xóa, trơn trượt có thể làm ta ngã bất cứ lúc nào. Người đi đường, kẻ bán người mua thẫn thờ đứng trú bên hiên nhà, mỗi người một suy nghĩ. Chỉ có lũ trẻ con là vui vẻ hứng thú cởi truồng chạy nhong nhong trên những con hẻm nhỏ chào đón cơn mưa đến bất chợt….
25. Đâu đó trong những góc khuất nằm trên những con phố cổ vẫn còn xót lại những hàng quán cổ như thế này đây. Ai cũng biết đặc sản của Hà Nội là phở. Người Hà Nội ai cũng biết đặc sản của Hà Nội là phở Thìn. Nhưng chỉ có người Hà Nội sống mấy đời ở đây mới biết được địa chỉ của quán phở Thìn “xịn”. Đứng nhìn mà cứ ngỡ quay trở về thời đổi mới, quán phở dù nhỏ bé nhưng vẫn luôn tấp nập khách ra vào, có cả những tiếng cười thoả mãn và tiếng giục giã của cô bán hàng. Người ta nhâm nhi, thẩm thức mùi vị tinh tế ngạt ngào của từng ngụm nước phở kèm với sợi bánh phở mềm mại, chứ không như bây giờ, khi mà con người hoà mình vào công cuộc đổi mới của đất nước, bận rộn thậm chí không có thời gian để ăn sáng. Nếu như những người Hà Nội, ai còn giữ được thói quen này thì quả thật là may mắn…
26. Giữa ngược xuôi xe cộ, giữa bộn bề những lo toan ngày thường, chỉ cần ngước mắt lên, thấy màu tím thủy chung bung nở, người ta quên đi giọt mồ hôi đang lăn dài, quên đi khói bụi, tiếng còi xe chát chúa…
Hãy ra đường vào một sáng sớm tháng 5, xuống phố bắt gặp thành phố tràn ngập trong sắc màu của những loài hoa, bỗng thấy Hà Nội bình yên lắm…
27. Hà Nội không chỉ đặc trưng bởi mùi hoa sữa nồng nàn mà mỗi sớm mai còn nhẹ nhàng hấp dẫn bởi hương thơm dịu nhẹ, thanh mát của những bông hoa dâu da xoan. Một hương thơm thật tuyệt mà bạn sẽ được cảm nhận vào mỗi sáng khi trời chưa rạng, những cơn mưa bất chợt làm bao người đi đường xao xuyến.
28. Hà Nội không chỉ đặc trưng bởi mùi hoa sữa nồng nàn mà mỗi sớm mai còn nhẹ nhàng hấp dẫn bởi hương thơm dịu nhẹ, thanh mát của những bông hoa dâu da xoan. Một hương thơm thật tuyệt mà bạn sẽ được cảm nhận vào mỗi sáng khi trời chưa rạng, những cơn mưa bất chợt làm bao người đi đường xao xuyến.
29. Có người từng bảo: “Mùa mưa là lúc con người ta lãng mạn nhất. Bản thân mưa đã mang trên mình cái không khí ảm đạm rồi nên họ chẳng muốn buồn thêm nữa, phải làm gì đó sưởi ấm lòng nhau qua những ngày mưa rét buốt này.” Ừ cũng đúng, con người ta sống vội vàng quá, đôi khi cũng cần đến những hạt mưa để tìm về với cảm xúc lâu nay vẫn bỏ quên, để còn có dịp đứng lại ngắm nghía những thứ bao lâu nay mình vẫn lướt qua chẳng thèm chú ý….
30. Người ta bảo, cúc họa mi gõ cửa mùa đông tới. Người ta bảo, đông Hà Nội đẹp và “tình” bởi những chiếc xe chở đầy cúc họa mi len lỏi khắp phố phường. Thu qua đông tới, mùa cúc họa mi Hà Nội dệt nên một “bản tình ca trắng tinh khôi” làm nao lòng bao người!
31. Yên bình, cổ kính và đẹp đến nao lòng là ấn tượng của nhiều người khi lần đầu tiên đặt chân đến những ngôi làng cổ ở Hà Nội…. Bạn đã có dịp khám phá những nơi đây!
32. Đã bao lâu rồi, bạn không bước chân ra khỏi nhà từ 5h sáng, để thấy một Hà Nội còn nhập nhọang trong màu ghi, những con phố không bóng người qua lại…
33. Mùa thu Hà Nội khiến người ta nao nao mong nhớ bởi có những cơn mưa mang không khí mát lành, mang tiết trời dịu dàng về với Hà Nội sau những ngày oi bức. Và người ta nhớ tới mùa thu Hà Nội càng không thể nào quên được những thức quà đặc trưng như hương cốm non, sấu chín.
Hơn thế nữa, Hà Nội vào thu càng trở nên xao xuyến, có một vị trí đặc biệt trong tâm hồn mỗi người, ấy là qua những ca khúc bất hủ về Thủ đô khi vào mùa thu.
34. Mùa thu, nếu nhìn thấy một cánh đồng bạt ngàn nắng gió và có rất nhiều cây cải ra hoa thì bạn mới thấy hết vẻ đẹp của loài hoa “trời cho” này. Một cánh đồng đầy hoa, mộc mạc, khiêm nhường, không chói chang nhưng vẫn phát sáng. Tuổi trẻ, tôi đã từng ngồi hàng giờ trước cánh đồng hoa ấy và ước gì mình là họa sĩ để có thể tạc vẻ đẹp dung dị hiền lành ấy bằng một kiệt tác, tôi ước mình là một thi sĩ để viết một bản tình ca về hoa cải…
35. Hà Nội chẳng đẹp như những khúc ca của nhạc sĩ Phú Quang, hay trong những câu chữ của Thạch Lam, hay Nguyễn Tuân…Hà Nội đổi thay nhiều từ thành phố của vài chục nghìn người, và giờ là 10 triệu người. Ai cũng hoài niệm về một Hà Nội xưa thanh bình, trong vắt với tiềng leng keeng của tầu điện, những Hồ rộng trong xanh, những thảm cây như ở rừng…
36. Hà Nội những ngày chớm thu. Tiết trời mát mẻ như muốn ru người ta vào cơn buồn ngủ. Ngoảnh lại hóa ra mình đã sống ở đây cũng được năm năm. Năm năm trôi qua chỉ như một cái chớp mắt. Mấy ngày này luôn nghĩ về việc làm. Tương lai sẽ làm gì sẽ đi về đâu. Luôn muốn rướn mình vươn đến những chân trời mới lạ. Muốn được thử sức với những thứ mình đam mê. Vậy mà…
37. Dù đường có tắc thì mình vẫn cảm thấy ổn hơn là đi ra đường lúc vắng người.
Vì mùa này Hà Nội đẹp mà buồn quá.
Có những hôm chạy xe một mình ngang qua đường Trần Phú, ngang qua Villa Des Fleur, lại thêm mấy chiếc lá sấu rụng nữa, tự dưng cứ thấy tủi tủi buồn buồn.
Năm nay đã là mùa thu thứ 5 mình ở đất Hà Nội, nhưng chưa có một mùa thu nào có bạn đồng hành.
38. Không chạy trốn khỏi Hà Nội mãi được, rồi cũng đến ngày phải mặt đối mặt với nó. Hà Nội là biển người, Hà Nội cũng rất nhỏ bé, thậm chí còn duyên là còn gặp lại người. Chỉ là tôi đứng bên này, anh đứng bên kia, giữa 2 người chẳng phải tư cách đặc biệt năm xưa mà thôi…
Mùa thu sang mang theo một chút gió nhẹ nhàng, một chút nắng hanh vàng, và một chút mưa… tạo nên một chút nhớ, một chút buồn, không ồn ào mà thâm trầm lặng lẽ. Có ai đó nói rằng, nếu đã yêu rồi mà có muốn chia tay, đừng dại gì chọn chia tay vào mùa thu rụng lá. Bởi vào thời điểm đó, người buồn mà cảnh cũng buồn. Nhưng em vẫn nghĩ, một khi đã không thể cùng nhau nắm tay đi trọn đường tình thì mùa nào, ngày nào chia ly cũng khiến lòng xót xa, tiếc nuối.
Thu Hà Nội mang đến chúng ta nhiều cảm xúc, mỗi người một cảm xúc, một góc phố là những hình ảnh quen thuộc xưa củ, những cô gánh hàng rông, những chiếc lá vàng rơi nhẹ khiến cho cả một con đường như chậm lại với thời gian. Hi vọng với những status thu hà nội ở trên sẽ giúp các bạn tìm thấy cho trong bạn một Hà Nội thật riêng nhé.