Status Về Tháng 10 - Những Dòng Cảm Xúc Về Mùa Thu Tháng 10 Đầy Ấn Tượng 1

Chào tháng 10! Tháng của mùa thu vàng óng ánh, tháng của những lời hẹn nhưng không thành, tháng mà những con phố Hà Nội trở nên tình tứ… những cơn gió thoảng se se mùi hoa sửa. Mùa thu, là thời gian con người ta sống chậm, cùng nhìn loại những khoảnh khắc một chặn đường dài đã đi qua. Các bàn chào đón tháng 10 như thế nào, cùng tapchivannghe.com xem loạt stt tháng 10 hay & ý nghĩa kèm theo những hình ảnh đẹp về tháng 10 nhé!

Tháng 10 rồi anh còn nhớ hay không, em ngồi đây với căn phòng xưa cũ, nghĩ về những lời hẹn xưa ấy, em đây rồi còn anh ở đâu. Thoáng chốc tháng 10 đến như không mời gọi, vì nó là mùa thu mà, sự nhẹ nhàng như ánh nắng cuối chiều. Lại một tháng 9 nữa sắp trôi đi, mỗi người lại có một nỗi niềm dành riêng cho tháng 9. Có người nhớ tới cái thời học sinh, có người lại nhớ những buổi hẹn hò một thuở đã trôi vào dĩ vãng…Tháng 10 rồi bạn đã sẳn sàng chưa, cùng đón nhận những ngày tháng mùa thu chín rực nhé.

Những Dòng Cảm Xúc Về Mùa Thu Tháng 10

1. Tháng Mười khép lại, dẫu vẫn nhớ một người không dám chắc có nghĩ tới mình nữa không, dẫu vẫn thấy chênh chao một nỗi buồn xám xịt giữa ngày tháng ủ ê vơ vẩn. Dẫu vẫn chưa thanh thản, vẫn chưa dũng cảm để không còn nắm những thứ nên để nó rơi đi…

2. Tháng Mười. Em buồn lắm phải không em? Nhưng em được sống tận cùng từng nỗi rung động trong cõi lòng đầy bí ẩn của em. Những cơn mưa tháng mười triền miên, tầm tã vần vũ ngoài kia sẽ khiến hồn em lắng dịu lại. Chút nhớ thương tháng ngày xưa cũ dẫu có len lách vào từng ngõ nhỏ trong tâm hồn em, em cũng thấy tháng Mười đã sống trong ta một đời sống rất riêng, đã lưu giấu lại trong miền hoang vu nhất của cõi lòng ta chút nắng, chút mưa, chút gió… và cả những đêm dài thổn thức…

3. Tháng 10, tháng của những cơn mưa, của làn gió se se lạnh khiến bạn tỉnh giấc mỗi sớm mai đi làm. Cái thời tiết khiến con người ta muốn được dựa dẫm, muốn được vỗ về, và nhiều khi muốn được khóc. Tháng 10 khiến cho nỗi cô đơn trở nên khó chịu hơn bao giờ hết nên một cô gái như tôi cũng trở nên thất thường như cái thời tiết như vậy.

4. Tháng mười của Thư chẳng có gì đặc biệt, à hình như có anh, Thư gặp anh vào tháng mười, rồi đổ anh những dần dần cho tới tháng mười hôm nay anh đã vào lãng quên của em rồi. Em không thích ai lâu cả tất cả chỉ là cẩm xúc thoáng qua. hôm nay là thứ hai đầu tiên của tháng mười, trời mưa tầm tả. Em đã dậy sớm nghe audio ăn sáng và chuẩn bị đi học thì trời mưa và em quyết định hôm nay ở nhà luôn. Những ngày ở lớp là những ngày làm bài thi, trường không điểm danh, em sẽ ở nhà và hoàn thành bài màu nước “ bữa sáng nông trại”, rồi em sẽ làm lại bài này ở 1 góc khác. Sáng mưa làm người ta thơ thẫn, em thơ thẫn và em muốn viết về tháng chín vừa qua. Một tháng hạnh phúc.

5. Tháng 10 đến, mang theo những điều không mấy dễ chịu. Thật may là còn những cơn mưa, nếu không, chắc tôi đã bị đốt cháy bởi những cảm xúc của mình.

6. Tháng 10 của trời thu, là gió, là nắng, là cái tiết trời se lạnh cũng yêu mà cũng ghét. Cả mùi hoa sữa thơm lừng cả xóm phố
Là tháng mà cô gái sắp bước qua 1 nấc tuổi trưởng thành.
Cô chẳng muốn lớn thêm nhưng vẫn phải chạy đua vì mọi thứ.
Tháng 10 có phải đến quá nhanh mà chưa bao giờ cô mong đến cả. Vì cô yêu tháng 10 nên cô chẳng muốn nó đến, vì đến rồi lại phải nhìn nó vội trôi qua. Thôi thì đành tận hưởng hết 31 ngày của tháng 10 này vậy.
Mong tháng 10 an yên, mong tháng 10 may mắn.

7. Trở mình. Hà Nội ấy lại thêm một tuổi. Mỗi dịp tháng 10 qua, lại thấy thành phố mình già đi về lịch sử, nhưng trẻ ra về nhịp sống, trẻ đến mức đôi khi người ta gọi là Hà Nội trẻ trâu. Nhưng đâu đó trong nhịp sống ồn ào, vẫn có những con người ngồi lặng im bên tách trà nóng vỉa hè, xuýt xoa hương hoa sữa đêm và nhìn các nam thanh nữ tú chạy xe đạp điện hò hét dọc đường Bà Triệu mà tặc lưỡi, lắc đầu. Thôi thì, trót yêu ai, thì yêu cho đến cùng của những mặt trái, đã một lần phải lòng cái chốn này, thì suốt một đời, cứ đeo đẳng mãi những mong manh hoài niệm, và sống với sự đổi thay của nó. Chỉ biết rằng, Hà Nội đã từng một thời đẹp đến thế trong tôi.

8. Giữa lòng sài gòn, tôi lại gặp một chút gì đó của Hà Nội. Phải chăng những ngày cuối cùng của tháng 10 lại ngọt ngào đến thế.

9. Tiễn tháng 10 sắc tươi màu thắm gió, Em nồng nàn em, hoa nồng nàn phố, anh hỏi đêm phía người giấc lạnh có về không?

10. Tháng mười thoáng qua như con gió chưa kịp nhận ra … đã qua mất rồi …

11. Ở đâu đó, tháng mười đã gõ cửa nhà bằng không khí ảm đạm, trời hơi lạnh và con người hơi ẩm ương!

12. Tháng mười về con nắng như vỡ đôi. Và dường như mùa thu đang rất vội.” Đi kiếm chút nắng chút gió chút cỏ hương mây ây ây.

13. Tháng mười xinh đẹp, tháng mười mộng mơ, tháng mười của những nụ cười. Dạo này tâm lý cũng hơi bất ổn, học hành cũng mệt mỏi, lúc nào mình cũng chỉ chờ đến thâng mười. Sao nhỉ? Tháng mười lúc nào cũng làm mình vui. Mọi thứ xảy ra trong tháng mười cũng nhẹ nhàng như nó vậy, đến rồi trôi đi nhẹ nhàng không luyến tiếc. Thôi thì cảm ơn đã tới tháng mười.

14. Mùa Thu – thời tiết thật biết chiều lòng người, chút se lạnh, chút khô hanh, chút nắng ấm, chút gió lùa. Mùa Thu – mùa của mình sinh ra, mùa của những khoảng thời gian, khiến ngta dễ suy nghĩ, dễ nhớ nhung. Cộng cà phê – Chiều Thu tháng 10.

15. Thì ra dưới bầu trời trong xanh của tuổi xuân ấy, em lại tuyệt tình như vậy. Không để hình bóng của một ai trong trái tim đầy vết cắt.

 

16. Đừng nhầm lẫn giữa độc thân và cô đơn, có nhiều người độc thân nhưng lại chẳng cô đơn chút nào.

17. Xin chào tháng 10 trong những cơn gió chớm mùa lạnh, xin chào tháng 10 nhẹ nhàng bước đến.

18. Mỗi người đều đang đi trên đúng con đường của mình tại đúng thời điểm.
Một ngày lánh xa mọi sự phiền muộn, chỉ đơn giản là ngồi xuống “nhìn cuộc đời như một khán giả”.

19. Anh thích xoài, sinh tố xoài cũng không được, xoài dầm cũng không được. Cũng như anh thích em ngoại hình giống em cũng không được, giọng nói giống em cũng không được.

20. Hãy tin rằng cuộc đời sẽ không bất công với em nếu em biết tự yêu bản thân mình. Thay vì thù hận em hãy sống và tha thứ.

Tháng 10 để cảm nhận rõ mùa thu nhất, thì chỉ có ở Hà Nội, những góc phố xưa củ với bóng người lang thang cô quạnh… Người ta cũng buồn nhiều lắm, người ta nghe nhạc mùa thu, người ta viết về mùa thu còn não nề hơn mớ xác lá dạt bên lề đường mỗi chiều rơi ở phương trời đâu đó… Mùa thu là vậy, không đến thì trong ngóng đến rồi thì lại hiu quạnh, mỗi người một vẻ một cảm nhận khác nhau về thu tháng 10.