Bây giờ tìm đâu ra một tâm hồn trong sáng, tinh khôi. Chắc chỉ có những đứa trẻ sống vui vẻ mỗi ngày là vì tâm hồn ngay thơ, người trưởng thành không vui vẻ vì cuộc sống không cho phép ngay thơ nữa. Ấy vậy mà trưởng thành vẫn sống vui vẻ lắm, vì họ đã nhìn thấy thế nào là sự ngay thơ của những con người ngoài kia. Vậy tìm đâu một vẻ đẹp tâm hồn trong sáng không bị vấy bẩn, cùng Tapchivannghe.com theo dõi bài viết dưới đây nhé!
Về Vẻ Đẹp Của Tâm Hồn
Để có một cuộc sống với tâm hồn bình thản giữa cái xã hội đầy sự giả tạo này quả thật là khó. Rất muốn sống với một tâm hồn không toan tính, thong dong tự tại theo ngày tháng, không bận tâm những con người ngoài kia với lớp mặt nạ diễn ra sao… bởi lẻ tâm hồn bị vấy bẩn, tổn thương sẽ rất khó để rửa sạch, một tâm hồn trong sáng sẽ rất dễ bị hại những thứ không hay ngoài kia.
Những STT Hay Về Tâm Hồn Ý Nghĩa
1. Đã qua cái thời gian mà cứ có tình cảm với ai là lại cho rằng những gì liên quan đến ngưòi ta đều là những điều thật đặc biệt. Giờ không thấy thích ai cũng hết biết cảm nhận về ai luôn rồi.
2. Sự trong lành của nước không phải vì nó không có tạp chất, mà bởi nó biết lắng đọng những tạp chất đó. Sự lắng đọng trong tâm hồn, không phải vì trong tim không có tạp niệm, mà bởi bản thân biết cách chấp nhận và từ bỏ.
3. Trong tình yêu, không bất kỳ một ai chấp nhận những sự mập mờ không rõ ràng từ đối phương, bạn có thể vô tâm, có thể lạnh nhạt nhưng tuyệt đối đừng mập mờ giữa những mối quan hệ ngoài xã hội và tình yêu của chính mình, bởi sự mập mờ đó không chỉ làm người yêu bạn tổn thương sâu sắc mà còn khiến tâm hồn bạn hoen úa bởi những lời nói dối mà chính bạn buộc phải tạo ra để che lấp cho những bí mật mà bạn không muốn ai biết được. Trong tình yêu, hoặc là yêu cho trọn vẹn, hoặc là đừng yêu.
4. Sự trong lành của nước không phải là vì nó không có tạp chất, mà bởi nó biết lắng đọng những tạp chất đó, sự thanh tịnh trong tâm hồn, không phải vì trong tim không có tạp niệm, mà bởi bản thân biết cách chấp nhận và từ bỏ.
5. Một cuộc chia ly, một cảnh tan vỡ, một sự mất mát sẽ khiến tâm hồn bạn cảm thấy thiếu hụt và nhói đau, để lại trong tim bạn một vết cắt và bạn sẽ tự tìm cách chữa lành nó bằng những phút giây trăn trở, dày vò. Bạn sẽ lật tới lật lui câu chuyện, sẽ lộn trái các biến cố, sẽ xới tung nó lên, sẽ nhìn trừng trừng vào số phận của nhân vật để tìm lý do tại sao mọi sự lại như thế và trong khi quần thảo với các dấu hỏi trong đầu, bạn sẽ thu hoạch được nhiều thứ.
6. Không ai sống trên đời này mà không trải qua những nỗi buồn. Với tuổi trẻ, nỗi buồn càng là một điều tất yếu, khi người ta không còn nhìn cuộc đời bằng tâm hồn ngây thơ của trẻ nhỏ nhưng cũng chưa đủ trầm tĩnh đến bình thản trước mọi thứ như tuổi xế chiều. Nhưng sau tất cả những buồn đau và hụt hẫng ấy, tuổi trẻ vẫn là tuổi đẹp nhất của đời người, cái tuổi mà người ta dám sống và dám yêu hết mình…
7. U uất trong lòng, Ân tình đó của người chắc đã theo chén vong tình năm đó tan vào hư vô, chỉ mình tôi ở lại mãi mãi nhớ nhung, mãi mãi dày vò, mãi mãi đau khổ… là không quên được ân tình này chỉ khiến tâm hồn tôi vẫn hoài chôn vùi trong dĩ vãng…
8. Người ta thường nói cho xinh đẹp là “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Nhưng trời ạ, xấu ma chê quỷ hờn thì đến cái mặt cũng chẳng muốn mất thời gian ngó qua chứ nói gì ở đó mà đào sâu tâm hồn, đào coi nó hồng hay tím. Vậy nên con gái thì phải xúng xính áo quần bôi son trét phấn, con trai thì phải sơ mi giày thể thao vừa thanh xuân dạt dào vừa lãng tử hào phóng. Chúng mình phải cố giữ ánh mắt của đối phương lại cho đến khi họ đủ thời gian nhìn thấu cái tâm hồn xinh đẹp tuyệt trần của mình. Đến lúc đó thì mới có thể “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”.
9. Những vết sẹo tâm hồn, mỗi người đều mang, nhưng đã chẳng ai đặt mình vào vị trí nhau để hiểu.
10. Cảm nhận không khí, niềm vui, nỗi đau tâm hồn. Em đừng trốn tránh nó, cũng đừng ép buộc bản thân mình, mà hãy thật sự cảm nhận nó, em hãy tự nguyện sống với bản thân em.
11. Lúc này em sẽ cảm nhận được nỗi cô đơn của mình, nó ăn vào tâm hồn em. Em à, thà rằng sống với một nỗi cô đơn ăn vào tâm trí hơn là sống với những thứ tốt đẹp trong em.
12. Độc lập – Tự do sẽ luôn đi cùng với Cô đơn.Bạn biết tại sao không, nếu thực sự tâm hồn không có chút cô đơn, sẽ không nỗ lực mà độc lập, khi độc lập rồi nhất định có tự do. Mọi sự phụ thuộc đều có thể loại bỏ, từ đó có thể sống thảnh thơi bởi mọi nguyên do đều đến từ chính bản thân mình. Bớt chút nặng lòng về thế gian. Đương nhiên, vài phần cô đơn là không thể tránh khỏi. Nhưng nó là vừa vặn để đánh đổi cho cả tự do và độc lập.
13. Điều đáng bi ai nhất của người phụ nữ không phải là tuổi xuân già đi, mà là đánh mất chính mình. Điều đáng tiếc nhất của người của phụ nữ không phải là má hồng không còn, mà là lòng tự tin không có. Một người phụ nữ có tâm hồn là một người có sức quyến rũ từ bên trong. Một người phụ nữ có tín ngưỡng là một người có năng lượng tích cực.
14. Điều khiến tôi khó chịu không phải việc nghe những câu hỏi quen thuộc nhàm chán vô nghĩa ấy. Mà là cái suy nghĩ trong đầu người hỏi, cái suy nghĩ đã ăn sâu vào trí não cũng như tâm hồn của họ. “Không ai có thể hạnh phúc một nình”. Và trong tâm trí những kẻ đang yêu cái ý tưởng đó càng rõ nét, càng điên rồ hơn. Họ cho rằng độc thân là một loại bệnh, cần được chữa trị và ngăn chặn. Chỉ bởi vì họ hạnh phúc khi cuộc sống có thêm một người cùng chia sẻ nên họ mặc định những người khác cũng như vậy. Nhưng thế chưa phải tận cùng.
15. Tôi của năm đó, khác nhau ở chổ, đã biết mình muốn gì – cần gì. Giống nhau, chính là luôn tồn tại trong mình tâm hồn của một kẻ lưu lạc.
16. Có thể bạn không xinh nhưng hãy cứ tự tin là thần kinh ổn định. Có thể đôi lúc bạn hâm nhưng hãy cứ an tâm cho tâm hồn thanh thản.
17. Trên đời này làm gì có “tình yêu chân chính”, tình yêu chỉ là cảm giác trong khoảnh khắc, khi thời gian bào mòn, tâm hồn trầm lắng, những nỗi đau và niềm vui trước đây sẽ dần phai nhạt. Đừng quá khát khao vẻ đẹp của tình yêu, cũng đừng quá phóng đại nỗi đau của thất tình.
18. Những bản nhạc, lê thê như tháng năm đã qua đi, chưa từng thôi day dứt. Càng nghe càng bất an. Tâm hồn run rẩy, không lối thoát.
19. Chim sơn ca không hề hạnh phúc với việc mỗi ngày ca hát, tỉa lông trong lồng son. Cho dù chăm sóc kĩ lưỡng, hết mực yêu thương cũng không ngăn được tâm hồn chúng lụi tàn. Bởi thứ chúng cần là bay lượn trên bầu trời tự do với đôi mắt nhìn ra thế giới chứ không phải ánh nhìn ngơ ngác qua chiếc lồng son…
20. Chúng ta phải làm gì để bước qua những buổi chiều trở về nhà với một tâm hồn tràn ngập nỗi thất vọng thế này?
21. Năm bạn mười tám tuổi lại có thể vì sự ra đi của một người mà tâm hồn liền trở nên già cỗi. Đi hay ở là quyết định của họ, nhưng bạn chỉ có thể bị động tiếp nhận. Ấy không phải vì bạn chưa đủ chín chắn, mà vì bạn yêu.
22. Khi một người quyết định mở lời chia tay, chứng tỏ trong trái tim người ấy đã có ít nhất một lý do rõ ràng muốn rời bỏ bạn. Cho dù đó là do thiếu sót của bạn hay vì những lời nói trong lúc nóng giận làm phiền lòng anh ta, thì tại thời điểm đó, trong ánh mắt, suy nghĩ và cả tâm hồn, anh ta chỉ còn thấy những mặt không tốt của bạn. Nếu bạn thấy bất công và phản kháng mạnh mẽ hơn, anh ta sẽ tiếp tục mở rộng những thiếu sót của bạn. Lan ra… Xa hơn… Nhiều hơn… Đến vô cùng.
23. Sống một mình là một loại năng lực, càng là một dạng tu dưỡng, tâm hồn của mỗi người đều cần một cõi Niết bàn, đối mặt với sự huyên náo và xốc nổi của thế giới bên ngoài, nội tâm chúng ta thường sẽ mệt mỏi, chán nản, thời khắc này, việc cần làm nhất là tạo ra một không gian một mình cho bản thân, nghĩ những điều bản thân muốn nghĩ, làm những điều bản thân muốn làm, hoặc dứt khoát không nghĩ gì, không làm gì, chỉ có lúc ở một mình mới là thời điểm chúng ta gần cận với bản thân mình nhất.
24. Có những căn nhà trống gió thổi lùa qua mọi ngõ ngách. Tâm hồn con người cũng có lúc gió lạnh cũng lùa quanh. Đừng nhắc lại dĩ vãng. Nó đẹp nhưng không ích lợi gì cả. Chúng ta sống cho mỗi ngày hôm nay. Hôm nay cũng là quá khứ và chúng ta cố giành giựt với thời gian để biến ngày hôm nay thành một hiện tại vô tận…
25. Thế giới này ngoài những tổn thương đều đặn mỗi ngày, vẫn còn có cả những nơi chốn bình yên nhỏ để tâm hồn trú ngụ. Là ở cạnh nhau, hay hơn hết cả là ở trong lòng nhau.
26. Cho thời gian đôi lần ngoái đầu nhìn lại, cho tâm hồn một chút ấm áp thoảng qua, mọi thứ đi qua, năm tháng tĩnh lặng!
27. Đối với mỗi người khác nhau khái niệm về hạnh phúc sẽ khác nhau, sự thỏa mãn về vật chất, tinh thần, tâm hồn, có thể đó là hạnh phúc. Còn riêng với bản thân mình, những việc bé bé có thể diễn ra hàng ngày, đó là hạnh phúc.
28. Đứng trước những điều bao la, tâm hồn sẽ không thể chật hẹp được.
29. Em lạnh lùng đến nỗi mùa hè lạnh như đông. Tim em làm từ đồng, tâm hồn em là hư không.
30. Mỗi ngày sống qua là mỗi ngày thấy sự bình an sa sút đi một chút. Tâm hồn cũng hư hao đi nhiều.
31. Không rõ ký ức của con người nằm ở đâu nhỉ? Có lẽ là trong mạng lưới các dây thần kinh. Trong cả đầu ngón tay và nhãn cầu? Hay lưu giữ dưới dạng sương mù, không có hình dáng nhất định và không thể nhìn rõ? Thường được gọi là trái tim, tinh thần hay tâm hồn gì đó? Và có thể rút ra như thẻ nhớ chứa hệ điều hành?
32. Cuối cùng thì, không biết là mạng xã hội đã cứu rỗi tâm hồn chúng ta, hay chính chúng ta mới là những kẻ bị phụ thuộc quá đáng vào sự phô trương trên mạng ảo. Hôm nay có người tấm tắc khen bạn đẹp đôi khi chụp ảnh với người yêu, bạn liền coi đó là một lời chúc phúc, và cũng có đôi chút tự hào khi nhận được sự ngưỡng mộ từ người khác…
33. Câu chuyện của một người trẻ cô đơn, sau đổ vỡ không thể vá lành tâm hồn đang đầy vết nứt của mình. Lạc mất lối! Không biết phải đi đâu, về đâu. Không hiểu bản thân thật sự muốn gì và cần gì.
34. Cho đến khi ta nhận ra, những cuộc vui vui nhất, những người bạn tuyệt nhất, trong cảnh sắc huyền diệu nhất. Ta vẫn đang ở đây, trong căn nhà tâm hồn ủ dột. Ta sẽ quay về nhà. Ngay ở đây. Nhà ta nằm giữa những nụ cười giòn nhất, giữa đất trời thênh thang đẹp đẽ nhất,…Ta đang tĩnh lặng quan sát những hỏng hóc trong căn nhà tâm hồn mình, từng vết nứt, từng mảnh vụn,…
35. Mỗi một người đều có câu chuyện buồn và sự cô đơn trống trải bên trong họ. Mỗi một từ ngữ thốt ra từ miệng của người có tâm hồn cô đơn tuy không rõ ràng rành mạch cảm xúc khi ấy nhưng cũng chứa đựng được sự trống trải bên trong và cả nụ cười của họ cũng toát lên một nỗi buồn lạ kỳ.
36. Người đàn ông dịu dàng, họ biết trái tim người vợ, người yêu, người con gái của mình mong manh thế nào, biết tâm hồn phụ nữ khi yêu sẽ tin tưởng, phụ thuộc và yếu đuối bao nhiêu.
37. Khí chất của một người, không nằm ở dung nhan hay vóc dáng, mà là vì trải qua bao nhiêu chuyện, trong lòng lưu lại nhiều vết tích, làm người ta thâm trầm mà an tĩnh. Cho nên, ưu nhã không phải là trang phục bề ngoài, mà là một loại lịch duyệt ngưng tụ, lạnh nhạt không phải là một kiểu ngụy trang, mà là lắng đọng một đoạn nhân sinh. Thời gian ban tặng con người một mảnh tâm hồn, qua tôi luyện càng trở nên cuốn hút. Khống chế tính tình bản thân, tự làm một người biết tu dưỡng.
38. Bởi chúng ta đã lãng quên những giấc mơ của chính mình. Và khi chúng ta xoè bàn tay của tâm hồn chúng ta ra, chúng ta chẳng thấy một hạt giống nào của giấc mơ trong cả hai lòng bàn tay ấy ngoài tiền bạc và những trò giả dối. Chúng ta không biết lấy gì để chữa chạy cơn đau ốm tâm hồn của chính chúng ta và của những đứa trẻ, những chủ nhân tương lai của thế gian này.
39. Cuộc sống thì vẫn vui vẻ, vẫn an nhiên, vẫn hạnh phúc – khi và chỉ khi em cho là như thế. Tin tốt cho em là, em có thể tự làm cho mình cảm thấy như thế. Đó là sức mạnh của tinh thần. Một kiểu tự kỷ ám thị, so to say. Nhưng nó có thể đem lại những điều tốt, chứ không chỉ là điều xấu. Tâm hồn càng vui vẻ, hạnh phúc thì cuộc đời dù có trải qua bao nhiêu nỗi buồn cũng sẽ quay về với điểm bình yên mà tâm hồn đã mặc định.
40. Tình yêu chỉ là cảm giác trong khoảnh khắc, khi thời gian bào mòn, tâm hồn trầm lắng, những nỗi đau và niềm vui trước đây sẽ dần phai nhạt. Đừng quá khát khao vẻ đẹp của tình yêu cũng đừng quá phóng đại nỗi đau thất tình…
41. Tôi viết cho những lúc con người ta đi vào bước đường như thế. Lạc lõng, chới với, không một bàn tay níu lấy mình. Cứ ngỡ rằng mình đang lọt thõm giữa đám đông, thế giới này đang chống lại mình. Cho những tâm hồn ngỡ mình đã bị cô lập, đang bị một bản thể nào đó cố gắng gạt phăng ra khỏi cuộc đời này, vì… không đủ dũng khí chấp nhận nỗi cô độc.
42. Mỗi khi anh cảm thấy cô đơn hay buồn bã, hãy thử đi lên gác xép vào một ngày đẹp trời và nhìn ra bên ngoài. Không phải là nhìn vào những ngôi nhà hay nóc nhà, mà là nhìn lên bầu trời. Chỉ cần anh nhìn lên bầu trời với ánh mắt không sợ hãi, anh sẽ biết rằng tâm hồn mình trong trẻo và anh sẽ lại tìm thấy hạnh phúc một lần nữa.
43. Chỉ là, bản thân có chút khao khát được làm chiếc lông vũ, rơi nhẹ trong trái tim của mỗi người. Mình thích những nỗi đắn đo tựa ánh dương trong tâm hồn của nhân loại. Yêu thương, xót xa, buồn bã, tất thảy những xúc cảm đó thật sự rất đẹp, rất đẹp đẽ đó.
44. Rồi trong màn đêm, cậu ngã dần vào bóng tối. Tưởng chừng chỉ muốn yên một giấc dài, cậu lại cảm thấy uỷ khuất đến tột độ. Thế gian này, không có lấy một chút đồng cảm chỉ có mang thêm gánh nặng trong tâm hồn.
45. Anh nói đúng, người ta tìm kiếm một chút sự quan tâm từ thế giới ảo, là bởi vì trong cuộc sống thật, tâm hồn họ thực sự rất cô đơn.
46. Xấu quá nên ế, xấu không chỉ ngoại hình mà xấu về tính cách, tâm hồn, cách sống. Hời hợt, vô tâm, chỉ biết bản thân mình, suốt ngày chỉ biết lo làm đẹp bề ngoài mà đéo biết làm đẹp nội tâm. Não phẳng đến mức chả ai yêu.
47. Là vậy, chúng ta vội vàng trong mọi thứ. Ở nơi đâu cũng cảm thấy lạc lõng, dù có đủ đầy bao nhiêu cũng vẫn thấy chênh vênh. Đó là ở tận sâu thẳm tâm hồn. Với sự bồng bột và ngông cuồng của tuổi trẻ, đi qua hết tất cả mới thấy mình chẳng có gì. Vốn là thế, nhưng ít ai làm trái đi được.
48. Mỗi ngày, dành chút ít thời rỗi để ngồi ngẫm đọc vài trang sách hay, sẽ kiến tạo nên người phụ nữ thông minh với nội tại hoàn hảo và xúc cảm bình đạm cho tâm hồn.
49. Tôi của lúc này, chính là không còn muốn nhấn chìm vào thứ tuổi trẻ bồng bột bằng một lần say khướt hay ngồi đâu đó đơn côi một mình. Tôi sẽ tự giết chết tâm hồn mình bằng những điều bất cần đó khi mà đáng ra tôi phải luôn vui vẻ, kiếm nhiều tiền, và mua những thứ có thể mua. Miễn là nó thỏa mãn hạnh phúc.
50. Tình yêu chân chính không phải là xứng lứa vừa đôi trong mắt mọi người, mà là tâm hồn hai người hoà hợp, là vì muốn cuộc đời người đó tốt hơn mà lặng lẽ hi sinh.
51. Tôi vẫn nghĩ bình yên là khi cuộc sống sẽ không phải lo nghĩ, không phải chạy ngược chạy xuôi để tìm kiếm một hư danh nào đó trong cuộc đời này. Khi ấy tôi sẽ đón ngày mới bằng việc mở toang cửa sổ, để cái se lạnh của buổi sớm mai ùa vào phòng. Và nắng sẽ bắt đầu thả những giọt đầu tiên vào căn phòng nhỏ. Tôi sẽ pha cho mình một tách cà phê, ngồi lên thành cửa sổ và lắng nghe cuộc sống bằng một tâm hồn phẳng lặng, không một gợn sóng.
52. Dù đục, dù trong con sông vẫn chảy, Dù cao, dù thấp cây lá vẫn xanh, Dù kẻ phàm tục hay kẻ tu hành, Đều phải sống từ những điều rất nhỏ. Ta hay chê cuộc đời méo mó, Sao ta không tròn tự trong tâm? Đất ôm cho những hạt nảy mầm, Nhưng chồi tự vươn lên tìm ánh sáng. Nếu tất cả đường đời đều trơn láng, Thì chắc gì, ta nhận ra ta?
53. Tình yêu, có thể khiến tâm hồn bạn không còn đúng màu sắc vốn dĩ của nó, khiến bạn bi thương vô bờ, khiến bạn thương tâm rơi lệ, hay có lẽ khiến bạn điên cuồng đố kỵ. Nhưng tình yêu, trước sau vẫn là thứ tình cảm ấm áp nhất, có thể cho bạn hy vọng, có thể cho bạn niềm vui, có thể để tâm tư bạn từ bất an đến an toàn. Nếu bạn không cảm giác được những điều này, nếu không phải như thế này, vậy có nghĩa là bạn đã dùng sai cách để yêu, hoặc là, bạn đã yêu nhầm người.
54. Một người phụ nữ đẹp “đúng nghĩa”. Người ta sẽ ngưỡng mộ họ vì nhân cách, tâm hồn của chính họ – vẻ đẹp vừa hiện đại, độc lập và cá tính, vừa kiên định, dịu dàng.
55. Nhưng rồi, nàng bị sứt mẻ ở mặt tâm hồn. Người tìm những lon bia rỗng, cắt đôi chúng để trồng ngải cứu.
56. Phải chăng điều cô hiểu cũng là điều cô bất lực, mà dường như là một thứ mang hai chữ vận mệnh. Giá như cô mang một tâm hồn khác, một hình hài khác chắc có lẽ thế giới của cô đã thay đổi.
57. Không yêu thật lòng xin đừng vội buông lời đường mật.
Không nghiêm túc với mối quan hệ này xin đừng thề non hẹn biển.
Thứ dễ vỡ nhất là trái tim người con gái, thứ mong manh nhất là tâm hồn của họ, thật sự là vậy, tin tôi đi.
58. Cái cốt lõi của tình yêu chính là tâm hồn mỗi người. Để có thể gặp được người như mong ước chỉ có thể không ngừng cố gắng mà thôi.
Đừng tự hỏi sao bản thân quá tốt mà vẫn một mình, hoặc là do tiêu chuẩn quá cao, hoặc là do năng lực bản thân quá thấp so với những gì mơ mộng.
59. ình yêu của năm ba mươi tuổi không thể nào còn giống như tình yêu của năm hai mươi tuổi. Chúng ta không thể nào còn là chúng ta của năm hai mươi, và người mà năm đó chúng ta đã từng yêu với tất cả tâm hồn mình, cũng không thể nào còn là họ của năm đó…
60. Trưởng thành dạy tôi cách chịu đựng trong lặng im, không phải là hèn nhát. Chỉ những khoảng lặng mới khiến ta thanh thản trong tâm hồn.
61. Nhiều lúc cậu thừa biết bản thân đáng thương biết bao nhiêu, đáng để buồn biết bao nhiêu. nhưng mà bới mãi không thể nào tìm thấy nỗi buồn, tất cả chỉ là một khoảng trống, rỗng toác trong tim, cười không được mà khóc cũng không thể. đờ đẫn như thể một cái xác không còn hồn. đúng là những thứ không giết chết chúng ta sẽ giày xéo tâm hồn.
62. Em giống như cây tầm gửi vậy. Em luôn cần có người ở bên, em không cần người đó quan tâm em mà là để em tập trung vào người đó và lãng quên cái tâm hồn xấu xí rách nát này.
63. Lớn bằng này rồi, biết rõ là 2 chữ “ngôn tình” vốn chỉ tìm thấy trong truyện thôi mà chẳng hiểu sao không dứt được nó ra được. Ừ, bề ngoài là con bé 21 tuổi nhưng rõ ràng tâm hồn bên trong tôi cảm thấy mình còn chưa dậy thì xong nữa *moe*, không biết bao giờ mới lớn, không biết bao giờ mới trưởng thành.
64. Có những điều không phải không muốn nói, chỉ là chưa từng được nói. Thế giới này, điều em mong chờ nhất cũng chỉ là một người để em có thể coi như chính trái tim và tâm hồn mình.
65. Khuôn mặt xinh xắn mà tâm hồn thối rữa bẩn thỉu thì chỉ khiến cho người ta khinh thường ghê tởm mà thôi .
66. Tôi rời bỏ bạn vì chính tôi. Dù là tôi không hoàn hảo hay bạn không hoàn hảo, điều đó không quan trọng. Một mối quan hệ chỉ có thể được xây dựng từ cả hai phía. Tôi rời bỏ bạn để có thể tiếp tục khám phá bản thân: những lối đi quanh co sâu thẳm trong tâm hồn tôi, những mạch đỏ đang đập từng nhịp trong trái tim tôi. Tôi hy vọng bạn cũng sẽ làm như thế. Cảm ơn vì tất cả những điều rạng rỡ và những tiếng cười khi ở bên nhau. Tôi mong bạn sẽ có một cuộc gặp sâu sắc hơn với bản thân mình.
67. Tôi rời bỏ bạn vì chính tôi. Dù là tôi không hoàn hảo hay bạn không hoàn hảo, điều đó không quan trọng. Một mối quan hệ chỉ có thể được xây dựng từ cả hai phía. Tôi rời bỏ bạn để có thể tiếp tục khám phá bản thân: những lối đi quanh co sâu thẳm trong tâm hồn tôi, những mạch đỏ đang đập từng nhịp trong trái tim tôi. Tôi hy vọng bạn cũng sẽ làm như thế. Cảm ơn vì tất cả những điều rạng rỡ và những tiếng cười khi ở bên nhau. Tôi mong bạn sẽ có một cuộc gặp sâu sắc hơn với bản thân mình
68. Đôi lúc, tôi thực sự không nhớ chính xác tuổi của mình. Tôi từ chối đối diện với thời gian, khước từ sự mời gọi của tương lai. Tâm hồn tôi – hình như đã ngủ lại ở tuổi 18.
69. Người khác nhìn thấy bạn ngủ đến trưa mới dậy, nhưng họ không biết rằng gần sáng bạn mới ngủ… Người khác nhìn thấy bạn lúc nào cũng cười nói vui vẻ, nhưng họ không biết sâu trong tâm hồn bạn cảm thấy cô đơn… Người ta ít quan tâm bạn vất vả ra sao, đã làm việc như thế nào, bạn nói gì… Họ quan tâm nhiều hơn những gì bạn đạt được.
70. Tôi tạo ra nữ nhân vật chính là một cô bé bình thường, người mà bất kỳ người xem nào cũng có thể đồng cảm. Đây không phải là một câu chuyện kể về sự trưởng thành của các nhân vật, đây là câu chuyện mà ở đó các nhân vật của chúng ta tìm thấy được thứ gì đó vốn đã nằm sẵn trong tâm hồn họ, được bộc lộ ra khi họ ở trong những hoàn cảnh nhất định. Tôi muốn những người bạn trẻ của mình sống như vậy và tôi nghĩ rằng họ, cũng như tôi, cùng có mong ước như thế.
71. Có những khoảng trống trong tim sẽ không thể nào lấp đầy, cũng như là có những người đi qua cuộc đời nhau không thể nào quên được!! Có lẽ đến một giai đoạn nào đó trong cuộc đời, con người ta sẽ nhận ra rằng tình bạn thật sự không chỉ là nhận ra sự đồng điệu về tâm hồn với một người khác mà đó còn là sự hi sinh, yêu thương tận đáy lòng của bản thân mình dành cho người đó. Thứ quan trọng hơn kỉ niệm… là người đã cùng mình làm nên kỉ niệm.
72. Hãy yêu người nào có thể làm bạn luôn mỉm cười vì chỉ có nụ cười mới có thể xua đi những góc khuất tăm tối trong tâm hồn.
73. Tôi đã từng muốn cầm ô để mưa khỏi làm ướt áo. Đáng tiếc sau này mới nhận ra, mưa rơi vốn dĩ vẫn luôn ở trong lòng. Áo quần tuy khô nhưng tâm hồn vẫn ủ dột, không có cách nào hong khô.
74. Và khi mình ngồi đây, nói về những ngày tháng đó, thì cũng có nghĩa là mọi chuyện đã qua, hoặc có thể chỉ là mình nghĩ mọi chuyện đã qua. Nhưng điều đó không có nghĩa là nó sẽ không xảy ra một lần nào nữa, nhất là khi tâm hồn mình đang mục rữa từng ngày từng ngày như thế này. Biết đâu được.
75. Bông hoa trà trắng nhỏ tinh khiết… hương thơm nhẹ nhàng thanh thoát…. tâm hồn cô cũng thế… tự cho mình cái quyền thanh cao, kiêu hãnh và thoát tục nhưng lại luôn phải đấu tranh với những suy nghĩ xấu xí, vẩn đục méo mó về cuộc sống…Cô là người như thế nào… Đôi khi cô chỉ biết cười ngây ngô ừ thì chắc là lương thiện và ngu ngốc…
76. Có những ngày lòng tôi thật tĩnh lặng. Tâm hồn rệu rã. Lười nói lười cười chẳng biết đi đâu. Chăng muốn làm gì. Chẳng muốn gặp ai. Có những ngày, những ngày thật buồn như thế
Những ngày thật khờ dại lắm thay
Cảm thấy rằng đời chẳng còn đáng thiết tha, khi thiếu vắng đi mất một người.
77. Sống bao dung để được bình yên, để thanh thản trong chính tâm hồn mình chứ không phải để chứng tỏ mình cao thượng.
78. Có những người đau đớn hay tổn thương họ đều chọn cách im lặng, họ không khóc oà lên hay trách cứ. Bạn không nhìn thấy họ phản ứng gì và mặc nhiên cho rằng đó là kẻ có tội, bạn không thể hiểu được vì bạn chưa từng biết tâm hồn đó đã đổ nát như thế nào. Với những người như vậy, họ đều đã học được cách im lặng trước mọi nỗi đau.
79. Người nào đó từng nói với tôi, con người có 3 khía cạnh. Việc bạn nhìn thấy bản thân thế nào, việc người khác nhìn bạn ra sao và bạn muốn người khác nhìn nhận bạn thế nào. Định nghĩa của 3 khía cạnh này càng giống nhau, thì bạn càng tìm thấy sự ổn định và bình yên trong tâm hồn.
80. Có duyên nhưng chưa chắc sẽ gây được nợ đời với nhau. Vào một chiều mưa, mối duyên đó tự dưng biến mất như bong bóng xà phòng. Vào một chiều mưa, hai con người trong mối duyên đó lại bỗng nhiên xa lạ. Vào một chiều mưa, hai trái tim lại chẳng còn chung nhịp. Vào một chiều mưa, hai tâm hồn chẳng có thể vì nhau một lần nữa.
Không hẳn là vì không yêu. Chỉ là hết duyên, thì một trong hai người phải ra đi. Vì đã trả hết mối nhân duyên, nên duyên tới đó là phải ngừng lại. Em muốn chia tay. Duyên mình tới đây là trọn vẹn.
81. Bạn sống hai mươi mấy năm trên đời, chỉ mong gặp được một ai đó thật sự hiểu mình, có tâm hồn đồng điệu với mình. Rồi cái điều mà bạn chờ đợi ấy cuối cùng cũng đến, ồ ạt và bất ngờ như một cơn mưa tầm tã, chỉ tiếc một điều, cơn mưa ấy đến không đúng lúc, và bạn biết chắc nó sẽ chỉ làm bạn cảm lạnh. Vì vậy, bạn quyết định sẽ ở lì trong nhà và chờ đợi nó qua đi…
82. Có lẽ một ngày nào đó anh sẽ nhận ra được, yêu một người hết lòng hết dạ, cần phải có nhiều dũng khí đến mức nào. Trái tim, tâm hồn, đều mở ra để hứng chịu hết những thương tổn mà tình yêu có thể đem tới. Và rồi đến khi xa nhau, một lời nữa thôi cũng không thể thốt ra được.
83. Đàn bà, hễ mũi xấu thì mắt đẹp, mắt mũi xấu thì miệng đẹp, mặt xấu thì dáng đẹp, người xấu tâm hồn đẹp. Bằng cách này hay cách khác, họ cứ phải đẹp.
84. Có những mối quan hệ. Đến một thời điểm nào đó, hai phía tự không liên lạc, không hỏi han, không gặp gỡ. Tự trong lòng mình biết, đã đến lúc rời xa nhau rồi. Ai nói ra cuối cùng không có gì là quan trọng nữa. Rồi một thời gian dài sau đó, bạn sẽ tìm thấy bình yên trong tâm hồn. Tình yêu chắc chắn không thể làm người ta chết được. Chuyện gì đã qua, hãy là kỉ niệm đẹp.
85. Tôi lưu cô ấy trong góc nhỏ tâm hồn, chỉ để nhớ, 1 thời, tôi và cô ấy đã từng yêu nhau…
86. Sau chia tay, điều khiến tôi đau lòng nhất không phải là những việc anh đã làm hay những lời anh đã nói, càng không phải vì anh bỏ rơi tôi để về bên cạnh một cô gái khác, thứ khiến tôi đau lòng nhất chính là trong một khoảnh khắc nào đó, anh đã vẽ lên trong tôi một niềm tin rằng anh là người tôi ao ước và rồi trong một khoảnh khắc nào sau đó, cũng tự tay anh bóp chết con người mà tôi đã từng yêu, thứ còn lại cuối cùng chỉ là vẻ bề ngoài của họ, còn tâm hồn, đã đổi mới lâu rồi.
87. Hai ta chỉ đang cố gắng níu giữ một mối quan hệ giả tạo bằng những lời nói dối dễ nghe và những tâm hồn trống rỗng mà thôi.
88. Hãy để thời gian rửa sạch vết thương, để tâm hồn con lắng lại rồi nỗi đau của con cũng sẽ dần biến mất. Con đừng mơ ước một tình yêu hoàn hảo, cũng đừng thổi phồng nỗi đau khi nó không còn.
Người ta thường nói, cái vẻ đẹp của tâm hồn mới là quan trọng, nhưng người ta có đủ kiên nhẫn để tìm cái đẹp đó hay chỉ quyết định qua vẻ bề ngoài của người khác. Đừng bao giờ đánh giá và nhìn một con người qua cái nét bề ngoài nhé, nó chỉ là long bào tô điểm hoặc làm xấu đi một con người mà thôi. Tâm hồn bên trong mới là cái tinh túy mà mọi người cần khám phá.
Và vừa rồi các bạn đã xem những câu nói hay về vẻ đẹp tâm hồn, giúp một phần nào các bạn tìm được tâm hồn trong sáng của những người mà bạn gặp.