Bài thơ Tự ngẫm – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Tự ngẫm là những suy tư của con người ta. Bởi trong cuộc đời này đúng là chẳng thể nào biết trước được điều chi. Và rồi lướt qua nhau mà thấy thương nhớ. Nên chẳng phân vân hay suy nghĩ được thua. Dẫu biết rằng cuộc tình này cũng sẽ lắm lúc cua.

Read More

Bài thơ Dư dả buồn – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Dư dả buồn của Mạc Phương gợi lại con người ta một bức tranh về niềm tin. Đó là sáng đầu tuần tự nhủ lòng mình vẫn phải vui. Hãy tô chút son mặc chút áo hoa và mang nỗi buồn đi bán. Để ngày mai lại là một ngày vui.

Read More

Bài thơ Lời cuối – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Lời cuối như là một lời chia tay đầy đau đớn. Bởi đây cũng chính là lần cuối cùng mà em gọi tên anh. Để từ đó chôn sâu vào tim hình bóng ấy. Trái tim của em giờ đây đã chai sạn và biết rằng cố buồn, cố nhớ cũng chẳng làm chi.

Read More

Bài thơ Âm thầm – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Âm thầm là sự chờ đợi của người con gái. Đã bao nhiêu năm trôi qua nhưng em vẫn yêu anh. Và dù tình yêu có xa vời vợi thì bóng hình anh vẫn ngự trị ngày ngày. Dẫu cho ngọt ngào khi xưa nay cũng thay bằng những đắng cay.

Read More

Bài thơ Ga cuối chiều – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Ga cuối chiều là một bài thơ buồn khi mùa thu về. Đó là khi lòng em vẫn khắc khoải gửi lời yêu trong bóng thu chiều rơi. Tại sao em lại cứ phải xa vời khi bên anh em thấy mình vui vẻ. Và cuối cùng lại phải rời xa anh trong lặng lẽ đau thương.

Read More

Bài thơ Chiều thu – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Chiều thu gợi lên một bức tranh thu nghiêng nghiêng như lá đổ. Bước chân em in gót mỏi thẫn thờ. Và rồi nơi phố núi vẫn đầy những ngẩn ngơ để mong gặp lại những hạ nồng trong ký ức năm nào.

Read More

Bài thơ Hoa sa mạc – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Hoa sa mạc là tâm trạng của những ngày không có anh. Khi đó toàn bộ quanh em cũng chỉ là những khoảng trống rỗng không thể nào nói lên lời. Trong đêm tiếng tíc tắc vẫn mãi vang rền để làm nỗi niềm cứ reo lên khắc khoải.

Read More