Bài thơ Chiều tháng bảy là câu chuyện về một ngày em quay trở về lối hẹn. Sao cánh bằng lăng lại rũ cành. Và rồi chiều hạ tàn trong trời sâu trầm mặc. Như vẻ u buồn hoen trên bóng hao gầy. Sao anh đi để em với buồn thương đầy vơi.
Articles Tagged: Thơ Mạc Phương
Bài thơ Đón thu – Nhà thơ Mạc Phương
Bài thơ Đón thu là câu chuyện về một ngày trời không nắng và cũng không mưa. Và cơn gió như lả lướt đùa trên ruộng mạ. Bức tranh ấy càng thêm phần giục giã khi có cánh cò trắng bay tung tăng khắp chân trời.
Bài thơ Biển ký ức – Nhà thơ Mạc Phương
Bài thơ Biển ký ức là lời tự tình của con người ta trước biển. Đó là khi biển mùa này cũng đẹp lắm phải không anh. Có con sóng xanh vẫn ngày đêm ôm bờ cát. Và rồi có hàng phi lao vẫn rì rào ca hát khúc tình ca đắm đuối của thủa nào.
Bài thơ Yêu thầm – Nhà thơ Mạc Phương
Bài thơ Yêu thầm là một mối tình thầm lặng. Đó là khi em biết anh yêu em nhiều lắm nhưng vì sao anh cứ mãi lơ lửng để em nhớ em mong. Và rồi giả vờ thôi cứ nói câu hờ hững nhưng trong tim chất chứa những yêu thương. Cuối cùng lại dành em góc nhỏ ở trong trái tim anh.
Bài thơ Mùa hẹn – Nhà thơ Mạc Phương
Bài thơ Mùa hẹn là tâm trạng tiếc nuối ở trong tình yêu này. Đó là khi anh hẹn bao lần mùa thu anh đến. Để rồi em chờ đợi suốt tàn canh. Bỗng trái tim mình xao xuyến một bóng hình nở. Và nước mắt lại làm em nước nở thêm thôi.
Bài thơ Cuộc đời nghiệt ngã – Nhà thơ Mạc Phương
Bài thơ Cuộc đời nghiệt ngã là tâm trạng của con người ta khi em không muốn biện minh điều mà anh nói. Nhưng sự thật là em đau nhói tới tận tim can. Dẫu không khóc nhưng trái tim cũng đầy những uất hận.
Bài thơ Tự ngẫm – Nhà thơ Mạc Phương
Bài thơ Tự ngẫm là những suy tư của con người ta. Bởi trong cuộc đời này đúng là chẳng thể nào biết trước được điều chi. Và rồi lướt qua nhau mà thấy thương nhớ. Nên chẳng phân vân hay suy nghĩ được thua. Dẫu biết rằng cuộc tình này cũng sẽ lắm lúc cua.
Bài thơ Dư dả buồn – Nhà thơ Mạc Phương
Bài thơ Dư dả buồn của Mạc Phương gợi lại con người ta một bức tranh về niềm tin. Đó là sáng đầu tuần tự nhủ lòng mình vẫn phải vui. Hãy tô chút son mặc chút áo hoa và mang nỗi buồn đi bán. Để ngày mai lại là một ngày vui.
Bài thơ Lời cuối – Nhà thơ Mạc Phương
Bài thơ Lời cuối như là một lời chia tay đầy đau đớn. Bởi đây cũng chính là lần cuối cùng mà em gọi tên anh. Để từ đó chôn sâu vào tim hình bóng ấy. Trái tim của em giờ đây đã chai sạn và biết rằng cố buồn, cố nhớ cũng chẳng làm chi.
Bài thơ Tiếng chuông điện thoại – Nhà thơ Mạc Phương
Bài thơ Tiếng chuông điện thoại là một sáng tác vui. Đó là khi ba giờ sáng bỗng giật mình và ngỡ điện thoại reo. Và đôi mắt vẫn mơ màng vì câu nói anh đây mà. Rồi tỉnh dậy khi trái tim ngờ ngợ, đây là tiếng yêu của em mà.