199+ Bài thơ 4 câu về mùa thu hay và lắng đọng 1

Mùa thu đến mang theo cái tiết trời se lạnh, một chút hanh khô, một chút buồn bã, ly biệt như chiếc lá lìa cành đã là nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca. Nếu bạn cũng yêu thích mùa thu thì hãy đọc bài viết dưới đây. Những bài thơ 4 câu về mùa thu hay nhất được sưu tầm và tổng hợp.

Những bài thơ 4 câu về mua thu hay

199+ Bài thơ 4 câu về mùa thu hay và lắng đọng 2
Những bài thơ 4 câu về mua thu hay

MÙA THU ĐẸP

Cứ mỗi độ thu sang
Hoa cúc lại nở vàng
Ngoài vườn hoa thơm ngát
Ong bướm bay rộn ràng

Em cắp sách tới trường
Nắng tươi trải trên đường
Trời cao xanh gió mát
Đẹp thay lúc thu sang.

TIẾNG THU

Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức ?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ ?

Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô ?

Lưu Trọng Lư

THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU

Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá

Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả:

Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay

Tình ta như hàng cây
Đã bao mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ.

Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
– Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.

Xuân Quỳnh

ĐÂY MÙA THU TỚI

Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng:
Đây mùa thu tới – mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.

Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
Những luồng run rẩy rung rinh lá…
Đôi nhánh khô gầy sương mỏng manh.

Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ…
Non xa khởi sự nhạt sương mờ…
Đã nghe rét mướt luồn trong gió…
Đã vắng người sang những chuyến đò…

Mây vẩn từng không, chim bay đi.
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.

Xuân Diệu

MÙA THU CHO EM

Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ
Em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương
Và em có nghe khi mùa thu tới
mang ái ân mang tình yêu tới
Em có nghe, nghe hồn thu nói
mình yêu nhau nhé.

Em có hay mùa thu mưa bay gió nhẹ
Em có hay thu về hết dấu cô liêu
Và em có hay khi mùa thu tới
bao trái tim vương màu xanh mới
Em có hay, hay mùa thu tới
hồn anh ngất ngây.

Nắng úa dệt mi em, và mây xanh thay tóc rối
Nhạt môi, môi em thơm nồng
Tình yêu vương vương má hồng
Sẽ hát bài cho em, và ru em yên giấc tối
Ngày mai khi mưa ngang lưng đồi
Chờ em anh nghe mùa thu trôi

Em có mơ mùa thu cho ai nức nở
Em có mơ, mơ mùa mắt ướt hoen mi
Và em có mơ khi mùa thu tới
hai chúng ta sẽ cùng chung lối
Em với anh mơ mùa thu ấy
tình ta ngát hương

Ngô Thụy Miên

THU QUYẾN RŨ

Anh mong chờ mùa Thu
Trời đất kia ngả màu xanh lơ
Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa
Bên những bông hồng đẹp xinh.

Anh mong chờ mùa Thu
Dìu thế nhân dần vào chốn thiên thai
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay
Mùa Thu quyến rũ anh rồi.

Mây bay về đây cuốn trời, mưa rơi làm rung lá vàng
Duyên ta từ đây lỡ làng còn đâu những chiều dệt cung đàn yêu.
Thu nay vì đâu nhớ nhiều, Thu nay vì đâu tiếc nhiều
Đêm đêm nhìn cây trút lá lòng thấy rộn ràng ngỡ bóng ai về.

Anh mong chờ mùa Thu
Tà áo xanh nào về với giấc mơ
Màu áo xanh là màu anh trót yêu
Người mơ không đến bao giờ.

Đoàn Chuẩn

199+ Bài thơ 4 câu về mùa thu hay và lắng đọng 3
Những bài thơ 4 câu về mua thu hay

NHÌN NHỮNG MÙA THU ĐI

Nhìn những mùa thu đi
em nghe sầu lên trong nắng
và lá rụng ngoài song
nghe tên mình vào quên lãng
nghe tháng ngày chết trong thu vàng

Nhìn những lần thu đi
tay trơn buồn ôm nuối tiếc
nghe gió lạnh về đêm
hai mươi sầu dâng mắt biếc
thương cho người rồi lạnh lùng riêng

Gió heo may đã về
chiều tím loang vỉa hè
và gió hôn tóc thề
rồi mùa thu bay đi
trong nắng vàng chiều nay
anh nghe buồn mình trên ấy
chiều cuối trời nhiều mây
đơn côi bàn tay quên lối
đưa em về nắng vương nhè nhẹ

Đã mấy lần thu sang
công viên chiều qua rất ngắn
chuyện chúng mình ngày xưa
anh ghi bằng nhiều thu vắng
đến thu này thì mộng nhạt phai.

Trịnh Công Sơn

BẮT GẶP MÙA THU

Xơ xác hồ sen đã nhạt hương
Bên song hoa lựu cũng phai hường
Sớm mai lá úa rơi từng trận
Bắt gặp mùa thu khắp nẻo đường

Tóc liễu hong dài nỗi nhớ nhung
Trăng nghiêng nửa mái gội mơ mòng
Sầu nghiêng theo cánh chim lìa tổ
Biết lạc về đâu lòng hỡi lòng

Thu về sông núi bỗng tiêu sơ
Cây rũ vườn xiêu, cỏ áy bờ
Xử nữ đôi cô buồn tựa cửa
Nghe mùa gió lạnh cắn môi tơ

Sương phủ lưng đồi rặng núi xa
Thương ôi! Lữ khách nhớ quê nhà
Mấy thu mưa gió ngoài thiên hạ
Vườn cũ còn chăng cúc nở hoa?

Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ
Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ
Xe ngựa người về tung cát bụi
Con mình không một lá thư đưa

Nghìn lạy cha già lượng thứ cho
Trót thân con vướng nợ giang hồ
Lòng son bán rẻ vào sương gió
Lãi được gì đâu? Đã mấy thu!

Một chút công danh rất hão huyền
Và dang dở nữa cuộc tình duyên
Thu sang, quán lẻ con đăm đắm
Rõi bóng quê nhà mắt lệ hoen.

Nguyễn Bính

HOA CÚC

Có thay đổi gì không màu hoa ấy
Mùa hạ qua rồi lại đến mùa thu
Thời gian đi màu hoa cũ về đâu
Nay trở lại vẫn còn như mới mẻ
Bao mùa thu hoa vẫn vàng như thế
Chỉ là em đã khác với em xưa
Nắng nhạt vàng, ngày đã quá trưa
Nào đâu những biển chờ nơi cuối đất
Bao ngày tháng đi về trên mái tóc
Chỉ em là đã khác với em thôi
Nhưng màu hoa đâu dễ quên nguôi
Thành phố ngợp ngày nao chiều gió dậy
Gương mặt ấy lời yêu thưở ấy

Xuân Quỳnh

THÁNG MƯỜI HOA CÚC

Bây giờ là tháng mười
Em mong manh như cúc
Sao anh không là nắng
Ôm em ấm một ngày

Bây giờ là tháng mười
Sao anh không là rượu
Em là hoa cúc vàng
Cho anh Hoàng Hoa Tửu

Tháng mười tháng mười đến
Mùa thu mùa thu qua
Cúc vàng cúc vàng héo
Anh xa anh xa … xa

Trần Mộng Tú

CHỢT NHỚ MÙA THU …

Có một thời hoa cúc của riêng em
Mùa thu ghé gió về đưa phím nhạc
Em hồn nhiên đôi mắt tròn ngơ ngác
Bản nhạc tình hoa cúc gợi vầng trăng!

Có một thời – thời hoa cỏ tung tăng
Vầng trăng khuyết giắt lược cài mái tóc
Em hồn nhiên trong veo đôi mắt ngọc
Heo may về khe khẽ.. đợi tình quân…

Có một thời hoa cúc vàng trước sân
Trăng cuối thu chợt rũ buồn xao xác
Bài hát xưa không còn ngân tiếng nhạc
Dáng em gầy in trên lối hoa phai…

Có một thời-một thời của riêng ai???

Rải thu vàng, cho rực rỡ cúc vàng hoa
Mây thu xanh, cho trời xanh cao thẳm
Gió nhẹ thổi về từ phương nào xa lắm
Giọt thu long lanh sương sớm đón ngày lên

Thu về rồi, nhè nhẹ dịu êm
Rì rào sóng, âm vang dòng chảy
Mùa mới đến, sao bâng khuâng đến vậy
Một chút dùng dằng hơi nóng, tiễn hạ đi

Hà Vân

THU VÀNG

Chiều hôm qua lang thang trên đường
Hoàng hôn xuống, chiều thắm muôn hương
chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng
Có mùa Thu về, tơ vàng vương vương

Một mình đi lang thang trên đường
Buồn hiu hắt và nhớ bâng khuâng
Lòng xa xôi và sầu mênh mông.
Có nghe lá vàng não nề rơi không

Mùa Thu vàng tới là mùa lá vàng rơi
Và lá vàng rơi, khi tình Thu vừa khơi
Nhặt lá vàng rơi, xem màu lá còn tươi
Nghe chừng đâu đây màu tê tái

Chiều hôm qua lang thang trên đường
Nhớ nhớ, buồn buồn với chán chường
Chiều hôm nay trời nhiều mây vương
Có mùa Thu Vàng bao nhiêu là hương.

Cung Tiến

GỌI MÙA THU MƠ

Anh gọi mùa thu mơ
Một sớm thu sương mờ
Nai vàng đạp trên lá
Bước từng bước xa xa

Anh gọi mùa thu mơ
Trời sớm sông không bờ
Lá vàng rơi lác đác
Dịu dàng cơn gió mát

Anh hẹn mùa thu sang
Chiều vắng giăng mây ngàn
Nắng vàng đùa áo trắng
Gió lùa lướt mơn man

Anh hẹn mùa thu sang
Chiều nắng phai phai tàn
Em về qua lối ấy
Ngại ngùng cơn gió lay

Mây đem giấc mơ ngàn ngập tràn nắng thơ
Mưa đưa lá thu vàng để tàn cánh hoa
Chơi vơi phím tơ đàn dạo lòng nao nao
Mùa thu mưa bay hoa rụng vương vương tà áo
Ngàn thu mưa rơi lệ nhòa vương vấn hồn anh

Anh tìm mùa thu xưa
Nhìn ánh trăng phai màu
Bên thềm đầy lá úa
Ngàn sao khuất trong mưa

Anh tìm mùa thu xưa
Đêm trắng dâng dâng sầu
Chim buồn bay trước ngõ
Người về trong giấc mơ

Anh đợi mùa thu qua
Hoa rụng cây xao xác
Lá đổ ngoài sân vắng
Nghe vọng tiếng thu sang.

Phạm Anh Dũng

CÓ PHẢI EM LÀ MÙA THU HÀ NỘI

Tháng Tám mùa thu lá khởi vàng chưa nhỉ
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em là mùa thu xưa.

Có bóng mùa thu thức ta lòng sang mùa
Một ngày về chân ghé Thăng Long buồn
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Ngày sang thu anh lót lá em nằm
Bên trời xa sương gió bay.

Thôi thì có em đời ta hy vọng
Thôi thì có em sương khói môi mềm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Nghe đâu đây lá ướt và mi xanh
Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát.

Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi
Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương cầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Nghìn năm sau ta níu bóng quay về
Ôi mùa thu của ước mơ.

Những bài thơ 4 câu về mua thu lắng đọng

199+ Bài thơ 4 câu về mùa thu hay và lắng đọng 4
Những bài thơ 4 câu về mua thu hay

Hãy Nói Lời Yêu

Cuối thu rồi mình hò hẹn đi anh.
Khi gió heo may gọi đông về hối hả.
Bầy chim di cư cũng tìm nơi tránh rét.
Lá rụng rơi đầy vương trên lối sỏi quen.

Cuối thu rồi mình yêu nhau nhé anh !
Khi khoảng trời xanh vẫn hững hờ mây trắng.
Trôi bãng lãng bay về nơi vô định.
Hoàng hôn buông sắc tím nhuộm chân mây.

Cuối thu rồi hàng cây gió lao xao.
Như nhắn nhủ cặp tình nhân mùa cũ.
Hãy tìm lại thuở một thời nông nổi.
Đã yêu nhau để cháy dẫu tro tàn.

Ngỡ Còn Có Em

Phượng đã phai rồi thuở dấu yêu
Mà sao tưởng đến vẫn luôn nhiều
Bên đường lặng lẽ chờ em bước
Ngõ phố âm thầm đợi dáng trêu
Trải mấy mùa hoa sầu giã biệt
Chằm bao nỗi nhớ chạnh mưa chiều
Gầy nghiên lối cũ ai còn đứng?
Xỏa tóc cho hồn lỡ mộng phiêu

Thu Nhớ

Tôi nhớ có lần em đi vắng.
Mây chiều lẵng lặng chẳng buồn trôi,
Rồi hoàng hôn phủ, chiều tắt nắng.
Tôi ngồi đợi mãi,,, chỉ tôi thôi….!

Tôi nhớ có lần em đến thăm,
Mưa buồn nức nở, lạnh căm căm,,,
Tiễn em đêm ấy,,, mưa sùi sụt,,,
Đường ướt thênh thang, phố lặng thầm..

Tôi nhớ có lần em đi xa.
Mấy ngày tôi đợi,,, đợi người ta,,,,
Gió thu hiu hắt không buồn thổi,,,
Mây hững hờ trôi,,, đêm thiết tha,,,,,

Tôi nhớ từng giây phút hẹn hò,
Nhớ mãi ngọt ngào ta trao cho,,,,,
Cố nhân có biết trăm đêm nhớ,
Là cả ngàn thương rối tợ vò,,,,??

Thu Về Nơi Ấy Thiếu Em

Chiều hạ tàn anh đưa tiến em đi
Giờ thu sang em vẫn chưa trở lại
Có phải chăng nơi đó nhiều trở ngại
Để thu buồn thăm thẳm cuối trời xanh

Thu đã về sao em chẳng gặp anh
Để mây đen giăng giăng đầy hối hả
Để ngực anh phập phồng nghe rất lạ
Người chông chênh rơi rớt mặn bờ môi

Thu Và Nỗi Nhớ

Dường như mỗi độ đón thu sang
Chiều rơi bàng bạc… lá thu vàng
Ngọn gió thu phong về man mác
Là lúc thi nhân lại bàng hoàng…

Vãng cảnh trời thu chỉ thêm sầu
Lác đác cành trơ lá về đâu?
Hoang liêu phủ kín màu rêu úa
Mây trắng trùng dương sóng bạc đầu

Tình thơ nuốt lệ cảnh chia xa
Cám cảnh cô đơn buổi chiều tà
Hoa xuân đã héo rơi thêm vắng
Hạ cũng tàn phai tuổi đã già !

Quê Hương Tuổi Thơ

Ôi nhớ quá tuổi thơ xa lắc
Chập chững bước chân theo mẹ ra đồng
Gốc rạ vàng lí lắc làm chông
Cọng rơm khô phất cờ hồng khởi nghĩa.

Chạy nhảy tung tăng nụ cười tròn trịa
Rộn rã góc đồng, vang vọng cả chiều quê
Nô đùa mệt nhoài nằm nghỉ bờ đê
Ngắm đàn trâu già đang say mê gặm cỏ.Xem thêm →

BÀI THƠ: BỒI HỒI SẮC THU

Tác giả: Thanh Trần

Sương mai níu cánh lá vàng
Nửa đêm thu đến ngỡ ngàng xác ve
Phượng hồng rực rỡ mùa hè
Những ngày hạ nắng ..nhường nghe thu về
Mùa thu neo đậu thôn quê
Trải vàng thảm cỏ triền đê nương đồi
Thu về vẽ nét em ngồi
Ngày qua đêm tới bồi hồi trăng lên
Mây hồng lặng lẽ nhường bên
Gió như ngừng thổi bỏ quên chị Hằng
Dập dìu sóng nước đêm trăng
Sương rơi mờ ảo …nghe rằng thu sang.

Ta Sẽ Là Người Khách Cuối Cùng

Ta đâu nghĩ mùa thu buồn như vậy
Hay tại mình nên trời cũng tuôn mưa
Từng giọt, từng giọt thẫn thờ tiếc nuối
Như tiễn ai đi, không về nữa bao giờ

Thương là gì sao khó khăn đến thế
Yêu là gì chắc chỉ để xa nhau
Vẫn biết cuộc đời là sân ga nhỏ
Cứ trông theo mải miết những chuyến tàu

Đến bao giờ sẽ gặp người khách cuối?
Ai cũng vội vàng chợt đến chợt đi
Ta đến muộn lỡ làng sân ga vắng
Đành “một mình làm cả cuộc chia ly”

Thu Đã Về, Em Có Về Không ?

Em có về cùng với mùa thu
Mang lá vàng thả rơi hè phố
Mang hương sữa thả vào từng cơn gió
Đưa anh về với kỉ niệm xưa

Em có về cùng với mùa thu
Góc phố quen đôi lần hò hẹn
Ly kem lạnh tan dần trong tay ấm
Góc quán quen nhìn phố lên đèn

Em có về cùng với mùa thu
Mưa nhẹ bay vương trên mái tóc
Anh đón em sau giờ tan học
Bối rối chạm tay, chiếc ô nhỏ không vừa

Những bài thơ 4 câu về mua thu ý nghĩa

199+ Bài thơ 4 câu về mùa thu hay và lắng đọng 5
Những bài thơ 4 câu về mua thu ý nghĩa

1. Sang thu – Hữu Thỉnh

Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về.

Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu

Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi

2. Khi thu rụng lá – Lưu Trọng Lư

Em có bao giờ nói với anh
Những câu tình tứ thuở ngày xanh,
Khi thu rụng lá bên hè vắng
Tiếng sáo ngân xa vắng trước mành.

Em có bao giờ nghĩ tới anh
Khi tay vin rũ lá trên cành?
Cười chim cợt gió nào đâu biết:
Chua chát lòng anh biết mấy tình?

Lòng anh như nước hồ thu lạnh,
Quạnh quẽ đêm soi bóng nguyện tà…
Ngày tháng anh mong chầm chậm lại,
Hững hờ em mặc tháng ngày qua…

Mùa đông đến đón ở bên sông,
Vội vã cô em đi lấy chồng
Em có nhớ chăng ngày hạ thắm:
Tình anh lưu luyến một bên lòng?

3. Câu cá mùa thu – Thu điếu – Nguyễn Khuyến

Câu cá mùa thu – Thu điếu

Ao thu lạnh lẽ nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, buông cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.

4. Mùa thu tiễn em – Tế Hanh

Em đi, trăng sắp độ tròn
Mùa thu quá nửa, lá giòn khô cây
Tiễn em trong cảnh thu này
Lòng em muôn tiếng, sao đầy lặng im?
Ta về, giữa khoảng trời đêm
Vành trăng như thể mắt em soi đường.

5. Gió thu – Tản Đà

Trận gió thu phong rụng lá vàng
Lá rơi hàng xóm, lá bay sang
Vàng bay mấy lá năm già nửa
Hờ hững ai xui thiếp phụ chàng!

Trận gió thu phong rụng lá hồng
Lá bay sang tường bắc, lá sang đông
Hồng bay mấy lá năm hồ hết
Thơ thẩn kìa ai vẫn đứng không!

6. Tức cảnh chiều thu – Bà Huyện Thanh Quan

Thánh thót tàu tiêu mấy hạt mưa,
Khen ai khéo vẽ cảnh tiêu sơ.
Xanh om cổ thụ tròn xoe tán,
Trắng xóa trường giang phẳng lặng tờ.
Bầu dốc giang sơn, say chấp rượu,
Túi lưng phong nguyệt, nặng vì thơ.
Cho hay cảnh cũng ưa người nhỉ,
Thấy cảnh ai mà chẳng ngẩn ngơ.

7. Tiếng thu – Lưu Trọng Lư

Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chính phu
Trong lòng người cô phụ?

Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?

8. Thu rơi từng cánh – Nguyễn Bính

Mùa thu hoa cúc lại tàn
Thuyền ai buộc mãi bên làn cây cong!
Người về để lại phòng không
Thu rời từng cánh cho lòng nhớ thương.
Có người cung nữ họ Vương
Lên lầu nhìn dải sông Hương nhớ nhà.

9. Anh ghét mùa thu – Nguyễn Minh Dũng

Bốn mùa. Anh “ghét nhất” mùa thu
Lá rụng nhiều hơn, lối sương mù
Rồi mưa, lại nắng, hờn ghen chín
Người rẽ về đâu trong giấc mơ.

Vẫn say. Say đắm những hòng hôn
Để ngõ cho thu khỏa điếng hồn
Dìu nhánh trăng gầy xuyên cánh mộng
Biết có ngây khờ… Hoang vắng hơn?

10. Cảm xúc mùa thu – Hương Nam

Thu về cành lá nghiêng chao,
Mang theo nỗi nhớ xuyến xao vào lòng.
Thu về nhớ cốm làng Vòng,
Nhớ hương hoa sữa nhớ bông cúc vàng.
Thu về ta nhớ đến nàng,
Gió heo may thổi ta càng nhớ thêm.
Thu về cho nắng nhẹ êm,
Trời xanh biêng biếc mây mềm nhẹ bay.
Thu về khao khát đắm say,
Được quay lại tuổi thơ ngây ngày rằm.
Thu về để đón chị Hằng,
Ngắm sư tử múa ngắm trăng ngoài trời.
Thu về tuyệt lắm bạn ơi,
Hãy cùng tận hưởng tiết trời mùa thu.

11. Thu rừng – Huy cận

Bỗng dưng buồn bã không gian,
Mây bay lũng thấp giăng màn âm u.
Nai cao gót lẫn trong mù
Xuống rừng nẻo thuộc nhìn thu mới về.
Sắc trời trôi nhạt dưới khe,
Chim đi lá rụng, cành nghe lạnh lùng.
Sầu thu lên vút, song song
Với cây hiu quạnh, với lòng quạnh hiu.
Non xanh ngây cả buồn chiều,
Nhân gian e cũng tiêu điều dưới kia.

12. Đây mùa thu tới – Xuân Diệu

Đây mùa thu tới

Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ hàng ngàn
Đây mùa thu tới – mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.

Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ giữa màu xanh
Những luồng run rẩy rung rinh lá
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.
Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ
Non xa khởi sự nhạt sương mờ
Đã nghe rét mướt luồn trong gió
Đã vắng người sang những chuyến đò.

Mây vẫn từng không chim bay đi,
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.

13. Sang thu – Anh Thơ

Gió may nổi bờ tre buồn xao xác!
Trên ao bèo tàn lụi nước trong mây
Hoa mướp rụng từng đóa vàng rải rác
Lũ chuồn chuồn nhớ nắng ngẩn ngơ bay.

Trên đe cỏ dựt diều sa đứt sợi,
Gã mục đồng chán nản lắng tai nghe
Trong thông xóm hóa vàng nghi ngút khói
Gió vang âm tiếng trống cúng ra hè.

14. Thu – Xuân Diệu

Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu
Nắng nhỏ bâng khuân chiều lỡ thì
Hư vô bóng khói trên đầy hạnh
Cành biếc run run chân ý nhi.

Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa,
Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà.
Buồn ở sông xanh nghe đã lại,
Mơ hồ trong một tiếng chim qua.

Bên cửa ngừng kim thêu bức gấm,
Hây hây thục nữ mắt như thuyền.
Gió thu hoa cúc vàng lưng giậu,
Sắc mạnh huy hoàng áo trạng nguyên.

15. Cuối thu – Hàn Mặc Tử

Lụa trời ai dệt với ai căng,
Ai thả chim bay đến Quảng Hàn.
Và ai gánh máu đi trên tuyết,
Mảnh áo da cừu ngắm nở nang.

Mây vẽ hằng hà sa số lệ,
Là nguồn ly biệt giữa cô đơn.
Sao không tô điểm nên sương khói,
Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn.

Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ,
Với buồn phơn phớt, vắng trơ vơ.
Cây gì mảnh mảnh run cầm cập,
Điềm báo thu vàng gầy xác xơ.

Thu héo nấc thành những tiếng khô.
Một vì sao lạ mọc phương mô?
Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ?
Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ?

16. Thu Vũ – Mưa thu – Hồ Xuân Hương

Trời cách mây mù thảm chả xanh,
Mưa thu sân vắng giọt buồn tanh.
Đầu cành cây héo châu dài vắn,
Trên lá tiêu vàng tiếng chậm thanh.
Hát dứt đê mê mơ vạn dặm,
Sầu giăng quạnh quẽ nỗi năm canh.
Khuê sâu rất khổ mày hoa ấy,
Vẻ mặt buồn thương vẽ chẳng thành.

Những bài thơ 4 câu về mua thu sâu sắc

199+ Bài thơ 4 câu về mùa thu hay và lắng đọng 6
Những bài thơ 4 câu về mua thu sâu sắc

1. Thơ Sang Thu

Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về
Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu
Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi.
(Tác giả Hữu Thỉnh)

2. Thơ Mùa Thu Ơi

Ừ nhỉ… Mùa Thu rồi
Lá vàng tóc em tôi
Ngược dòng thơ năm ấy
Lòng xao xuyến bồi hồi
Mùa Thu qua hồn tôi
Như tình qua ngõ tối
Hơi thở nghe vồi vội
sầu dâng tím làn môi
Toà lâu đài xa xôi
Chưa hẳn là đã mất
Bao đắng cay chớp giật
Có thể bật thành người
Trái tim anh còn lửa
Và giông bão cuộc đời
Trong tay em còn sóng
Lùa dần về biển khơi…
Mùa Thu ơi…chơi vơi …
(Tác giả Vũ Kim Thanh)

3. Thơ Thu

Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu;
Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì.
Hư vô bóng khói trên đầu hạnh;
Cành biếc run run chân ý nhi.
Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa,
Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà.
Buồn ở sông xanh nghe đã lại,
Mơ hồ trong một tiếng chim qua.
Bên cửa ngừng kim thêu bức gấm,
Hây hây thục nữ mắt như thuyền.
Gió thu hoa cúc vàng lưng giậu,
Sắc mạnh huy hoàng áo trạng nguyên.

(Tác giả Xuân Diệu)

4. Thơ Tiếng Thu

Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu
Lá thu kêu xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?
Thơ Trái tim mùa thu
Bởi quả tim chia hai phần phải, trái
Em ở đâu mà tim nhói đau hoài
Trước mùa thu đành lựa lời nói dối
Những buổi chờ giọt gõ suốt trên vai
Nên tim vốn chứa trăm nghìn kiểu đập
Người thoáng qua tim loạn nhịp mưa rơi
Dáng khuất nẻo tim gầy như áp thấp
Đến thu nào tim sẽ một lần ngơi?
(Tác giả Đào Công Điện)

5. Thơ Mùa Thu Tóc Rối

Một mùa thu tóc rối
Còn hoài trên môi em
Khi anh đến cạnh bên
Nâng cằm rồi chạm khẽ
Một mùa thu thật nhẹ
Chim lượn cánh bên hồ
Hoàng hôn chẳng buồn nhô
Chiều nghiêng nghiêng tĩnh lặng
Một mùa thu nhạt nắng
Lá đổ ngập con đường
Nhuộm khoảng trời yêu thương
Bằng màu vàng tinh khiết
Một mùa thu mải miết
Đuổi theo một mùa thu
Anh đi xa biền biệt
Giăng mắt thu mịt mù
Hồn thu nay ở lại
Trên năm nhánh tay thon
Đưa tình vào dĩ vãng
Thu chết trong mỏi mòn
(Tác giả Đỗ Ngọc)

6. Thơ Thu Điếu

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, buông cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.
(Tác giả Nguyễn Khuyến)

7. Thơ Thu

Hôm qua thu mới về,
Với một cành hoa gãy.
Sương nặng gieo đầu tre,
Lạnh tràn theo gió đẩy.
Thu tới trong vườn bên,
Ngợ ngàng màu cúc mới.
Đêm qua bên láng giềng,
Êm tựa nhàn, thu tới.
Cô gái nhỏ thung dung,
Qua miếng vườn hoa nhỏ.
Đất nằm im dưới cỏ,
Hoa tạ màu nhớ nhung.
(Tác giả Huy Cận)

Những bài thơ 4 câu về mua thu tình cảm

199+ Bài thơ 4 câu về mùa thu hay và lắng đọng 7
Những bài thơ 4 câu về mua thu tình cảm

Đừng buồn em nhé

Em có nghe tiếng lòng nức nở
Và nỗi buồn rạn vỡ trong tim?
Xa rồi tăm cá, bóng chim
Chia tay ngày ấy biết tìm nơi đâu?
Thu đã về mưa ngâu ập tới
Tình cô đơn vời vợi cách xa…!
Đêm khuya dưới ánh trăng ngà
Nhớ em tha thiết xót xa trong lòng!
Nơi xa ấy em mong ngóng đợi
Chờ cuối thu mình mới gặp nhau
Cây xanh thay lá đổi màu
Còn ta mòn mỏi nát nhàu ruột gan.
Trong xa cách ngập tràn thương nhớ
Cho dù em có ở nơi đâu !
Trăng kia dẫu có bạc màu
Lòng anh mãi mãi ghi sâu nghĩa tình.
Đêm dài có lúc bình minh
Đời ta mãi mãi ấm tình trong nhau.

Thu buồn

Lặng nhìn những chiếc lá rơi
Bỗng nhiên thấy nhớ một nơi đã về
Ừ thì chẳng nghĩa phu thê
Nhưng nào quên được lời thề hôm nao.
Gió vờn mây trắng trên cao
Hanh hao nhẹ thổi chênh chao nỗi lòng
Thu à! Có thấy gì không ?
Sao buông mấy vạt nắng hồng nhạt phai…
Chiều buồn tím tận chân mây
Làm cong lọn nhớ mi gầy dõi theo
Giật mình nhìn ánh trăng treo
Khuyết đi một nửa thả neo mạn thuyền.
Thôi thì nợ chẳng cùng duyên
Đành chung chịu một nỗi niềm mất nhau
Chia tay từ đó rất lâu
Thêm mùa thu nữa tóc màu điểm phai?

Tiếc lá thu tàn

Hết mùa rồi chiếc lá cũng tàn phai
Chiều thu cuối cuốn bay theo làn gió
Sầu rưng rức khi đông vừa chạm ngõ
Lời thơ buồn vàng võ những hoài mong.
Giao mùa rồi anh nơi đó thấy không?
Có buốt giá cõi lòng đêm thao thức
Những suy tư có làm tim day dứt
Khi dư hương lẩn khuất giữa canh trường.
Thu theo người dang dở cả mùa thương
Khung trời cũ vầng dương giờ tắt lịm
Khơi tro tàn tìm lại từng kỷ niệm
Thầm dối lòng ước nguyện vẫn còn đây.
Mây của trời sẽ cùng gió xa bay
Đường nhân thế lạc loài đôi chân nhỏ
Dấu hài xưa ẩn mình trong lớp cỏ
Như nhắc người còn đó một thời yêu.
Khu vườn tình giờ hoang phế cô liêu
Cây cằn cỗi tiêu điều trong buốt giá
Cành run rẩy luyến thương từng xác lá
Gió trở mùa chia ngã mộng ngày xanh.
Tiếc lá thu tàn…hay tiếc nuối tình anh…

Khóc mùa thu chết

Gom lá khô vùi thu vào huyệt lạnh
Đêm tủi sầu cô quạnh chít khăn tang
Mảnh duyên thừa ở đợ ải trần gian
Đông buốt giá lỡ làng bao ước vọng.
Chuyện ngày xưa bây giờ là ảo mộng
Sẽ tan theo gió lộng bóng mây trôi
Vầng trăng nghiêng về miền nhớ xa xôi
Cho ký ức mồ côi nằm thao thức.
Ngọn sầu đông sầu đâu dâng chất ngất
Bóng hình quen ẩn khuất bụi thời gian
Soi gương đời héo hắt mảnh dung nhan
Thu lịm chết dở dang mùa thương cũ.
Đáy mộ sâu lời thơ buồn héo rủ
Níu dư hương ấp ủ chút tàn phai
Trả lại người tình một thoáng xa bay
Đường nhân thế đọa đày câu duyên kiếp.
Thu đã chết trong âm thầm nuối tiếc
Lời di ngôn rên xiết lối rêu phong
Gió thì thầm hát khúc hát sầu đông
Cho nỗi nhớ mênh mông vùng kỷ niệm.
Lệ tràn mi lửa tình đành tắt lịm
Tiếng kinh cầu tiễn biệt một mùa thơ.

Mùa thu và nỗi nhớ

Đã bao lần em tự hỏi vu vơ
Anh nghĩ gì sao hồn thơ hờn lẫy
Thu ngày xưa vẫn dễ thương vậy đấy
Kỷ niệm nào xao xuyến trái tim anh
Nhớ không anh thủa xưa ấy xa xanh
Thu nhớ ai để hanh vàng sắc lá
Bản tình ca khúc giao mùa lạ quá
Mắt mơ màng nghe điệp khúc đầu đông
Trời chuyển mùa xao xác cả dòng sông
Bao yêu thương cháy hồng con tim nhỏ
Lời yêu xưa cùng những đêm trăng tỏ
Vòng tay nào tha thiết gọi yêu thương
Em và thu như dạ lý ngát hương
Mình trao nhau lời yêu thương trìu mến
Thu và em luôn mong chờ anh đến
Mắt em buồn lặng lẽ đợi xa xăm
Viết tặng anh những tình khúc ngàn năm
Nắm tay em mình cùng nhau dạo bước
Ở ngoài kia trời xanh như mộng ước
Em trở về hong lại những vần thơ

Mùa thu trong mưa

Ta viết về mùa thu
Mùa thu về trong mưa
Ta viết trong nỗi nhớ
Nỗi nhớ người thương xưa
Ta lắng nghe hơi thở
Hơi thở đón trung thu
Ta nghe từng nhip đập
Trái tim yêu bốn mùa
Em – mùa thu – nỗi nhớ
Có tất cả trong mưa
Gom dấu yêu kỷ niệm
Thổn thức tình nên thơ

Thế Là Mùa Thu

Tháng Tám về một cơn gió heo may
Con đường vắng hoa mỗi ngày vẫn nở
Chỉ lá vàng một chiếc bay trong ngõ
Ta hiểu rằng thế là có mùa thu
Trong công viên vọng một tiếng chim gù
Mặt hồ nước cũng hình như xanh lắm
Ngọn gió chiều bồng bềnh trôi xa thẳm
Không gian mờ văng vẳng tiếng chuông ngân
Góc phố nào ai rộn rã bước chân
Ai đứng đợi, ai tần ngần ánh mắt
Mùa thu về để nắng vàng như mật
Mùa thu về, em cất rượu tình say.

Mùa Thu Và Em

Có mùa Thu nào, vừa qua trước ngõ
Trong từng cơn gió nồng nàn heo may
Sắc Thu vàng ươm trên màu hoa cỏ
Những chiếc lá vàng dịu nhẹ bay bay!
Có mùa Thu nào mà say đến thế!?
Trên từng góc phố, nắng vàng nghiêng nghiêng
Em bước qua tôi… mắt tình ngạo nghễ
Ta thấy như mình bất chợt thôi miên!
Mùa Thu du dương, giữa miền êm ả
Mùa Thu nhẹ nhàng, mát lạ tinh khôi
Mùa Thu và em, tim ta rộn rã
Mùa Thu tuyệt vời, rơi giữa dòng trôi!
Ta thấy bên ta, đất trời tinh khiết
Em còn luyến tiếc mùa Hạ bâng quơ
Đôi mắt u tình, nhìn Thu tha thiết
Để cảm xúc đầy ta viết bài thơ!

Những bài thơ 4 câu về mua thu bình yên

199+ Bài thơ 4 câu về mùa thu hay và lắng đọng 8
Những bài thơ 4 câu về mua thu bình yên

1, Chờ Cánh Thiên Di

Khi chiều về thăm thẳm cuối trời xanh
Mây tim tím giăng giăng đầy hối hả
Lồng ngực đập phập phồng nghe rất lạ
Hồn chông chênh rơi rớt nỗi mặn mà
Ngày hôm ấy phố thẫn thờ trông ngóng
Hạ lạnh lùng mưa tiễn bước em đi
Thu dằng dặc một trời vàng võ khóc
Gió nặng nề xao xuyến cánh thiên di
Từ ngày ấy sầu đằng đẵng nghìn thu
Bóng chiều loang in sương khói mịt mù
Ta ngơ ngác một hồn thu xơ xác
Tình liêu xiêu mỏi rũ sợi yêu rung
Để chiều nay tơ nắng rớt rơi đây
Giữa mênh mông thương nhớ rụng vơi đầy
Bóng hoàng hôn ngại ngần thôi ráng đỏ
Đã muộn màng… giữ lấy… cánh chim bay…
(Huỳnh Minh Nhật)

2, Phố Thu

Phố đứng rầu rầu khóc chiều sang
Hoàng hôn lớp lớp phủ lá vàng
Tôi về phố cũ thưa thưa vắng
Xơ xác bên lề vạt nắng hoang
Tôi vẫn về đây mỗi ngày ngày
Tháng tháng trả về những hôm nay
Thời gian xuôi ngược mênh mông quá
Năm tháng ưu tư nỗi một ngày
Tôi về, thu đến, phố đơn côi
Nỗi niềm đơn chiếc: xác lá rơi
Thăm thẳm chân mây sầu lặng lẽ
Hoàng hôn nắng đổ rợp rợp trời
Tôi đứng đợi gì? Nhớ nhớ ai?
Chiều nghiêng nghiêng bước bóng chạy dài
Ửng vầng mây tím: buồn vô cớ!
Nghe mùa thu về rơi trên vai…
Khói thuốc rơi đầy: dáng chiều mơ!
Nửa nhớ nửa quên, gót hững hờ
Góc phố tôi qua chầm chậm lại
Như ngắm anh chàng đứng làm thơ.
Ôi thu đợi chờ, thu ước ao:
“Người ấy về đây khép áo chào”
Duyên dáng làm sao, mùa thu nhỉ?
Mới nghĩ thôi mà tim xôn xao!
(Huỳnh Minh Nhật)

3, Tôi Về Phố Cũ Cùng Thu

Tôi trở về con phố cũ hoàng hôn
Qua góc quán liêu xiêu gầy xác lá
Phố thân quen bỗng bây chừ xa lạ
Có lạc không? Hay thiếu một điều gì…
Tôi về đây nghe phố hát thầm thì
Mồi điếu thuốc chân tìm trong hoang hoải
Chiều hò hẹn mơ dấu thời vụng dại
Kỷ niệm nào xa ngái những mùa qua
Gió dạt dào gọi mãi bóng hình xa
Trời trở lạnh mưa rạt rào khắp lối
Giọt lệ đầy thấm mòn trên mái ngói
Hóa rêu xanh phong kín gót chân sầu
Tôi trở về mà chẳng thấy người đâu
Hay đã lỡ mối tình duyên một thuở
Mắt ai rưng màu hoa tim tím nhớ
Có thương người mòn mỏi đứng chờ mong?
Tôi về đây dư hương giấu trong lòng
Thu kín lối, phố chuyển mình như thể
Độ tan tầm người ta đông như thế
Ấy vậy mà… vẫn thiếu một bàn chân…
(Huỳnh Minh Nhật)

4, Và Em Là Thu!

Em là thu đó, em biết chăng?
Hoàng hôn nắng đổ bóng chiều giăng
Thu chết ngả nghiêng trên làn tóc
Em đứng trông theo lá úa vàng
Em là thu đó, em biết không?
Là nỗi tình thu của nhớ mong
Đứng lên em hỡi gom thu lại
Đừng để mùa đông nhỏ lệ hồng
Tôi thấy gió sầu của chia ly
Em có đưa tay cố ôm ghì ?
Gió đông đến rồi! Đừng bỡ ngỡ
Xin giữ trong lòng trái tim si
Em là mùa thu, em là thu
Em là mong nhớ của tình ai
Đừng sang đông nhé! Em – thu hỡi!
Để vương chút nắng ngõ hồn dài..
Và em là thu, em là thu!
(Huỳnh Minh Nhật)

5, Nắng Chiều

Có phải mắt em trong chiều biếc
Cho anh thương nhớ ngẩn ngơ lòng
Sợi nắng hoàng hôn vương mái tóc
Buông chùng tơ liễu giữa thu không
Thuở ấy giấu lòng một tiếng thương
Ôm ấp mộng mơ cõi miên trường
Ngoài hiên lá đổ chờ trăng sáng
Khe phòng trăn trở một niềm vương
Mùa đến mùa đi mùa lại qua
Thu qua thu lại thu đi xa
Xác xơ cành lá, xơ xác phố
Niềm nỗi riêng mang vẫn mặn mà
Bên ấy chiều nay có vui không?
Chắc vẫn mây xanh, vẫn nắng hồng
Nhớ chăng một người thời xa đó?
Buồn nắng buồn mưa mãi chờ trông
(Huỳnh Minh Nhật)

6, Ghé Về Phố Cũ

Ta ghé ngang một chiều phố cũ
Hoàng hôn buồn vàng võ chân rêu
Tiếng gió gọi mơ hồ xào xạc
Dư hương xưa chợt vướng ngang chiều
Phố thân quen bây chừ xa lạ
Ta loay hoay đợi phố lên đèn
Rằng hôm nay mưa không tầm tã
Hay bên đời thiếu dấu chân quen?
Này yêu dấu buổi đầu tím nhớ
Thành phố sầu lạc lõng sương thu
Và tâm hồn ướt mềm sỏi đá
Đã tan tành khúc nhạc tình ru
Phố buồn lắm buồn không kể xiết
Bóng dòng người giết bóng đời ta
Ta thương nhớ ai về ai biết
Phố ồn ào cùng gió phôi pha
Tìm đâu đây một thời yêu dấu
Trót chia lìa tan cõi hư không
Tìm đâu đây một thời để nhớ
Đã bao ngày mỏi mắt chờ trông
Mỗi lần về ghé ngang phố cũ
Lối em về phong kín mưa giăng?
Hay cuối đường có ai đứng đợi
Em đi về quên một mùa trăng!
(Huỳnh Minh Nhật)

7, Tôi Có Một Mùa Thu

Tự bao giờ ta có một mùa thu
Mãi cháy nồng màu u sầu vàng võ
Lá hoài rơi trong mấy chiều trở gió
Nắng thu tàn xào xạc dưới hiên xa
Thu vội vàng in dấu bước em sang
Ngày em đi lối hoang tàn lá đổ
Mấy năm trôi thu rơi hoài trên phố
Em trong thu nên thu hóa mặn mà
Duyên yêu chết, người đi, tim băng giá
Tình quên ta nhưng thu lại bên ta
Người đời bảo xuân rũ cánh chiều qua
Hạ ngơ ngác buông cơn mưa rào rạc
Mà trong ta tiếng lòng thu xơ xác
Vẫn vọng vang lịm tím cả trời chiều
Ở nơi này mùa gợi nhớ em ơi
Khói thuốc buông đưa hoàng hôn vào tối
Mùa còn xanh nhưng thu ta rơi vội
Đưa hồn thơ vào cõi lặng nhạt nhòa…
(Huỳnh Minh Nhật)

8, Xôn Xao Mùa Thu

Chiều buồn loang tím cuối đường mây
Lác đác yêu thương rụng vơi đầy
Ve tấu khúc sầu nghe não ruột
Sương hòa khói thuốc lạnh lùng bay
Ai về đường ai thời gian trôi
Dư hương phảng phất mặn bờ môi
Người ơi lối cũ buồn hiu hắt
Bạc trắng tình duyên thuở xa rồi
Ta trốn vào nhau trái tim đau
Để một mùa thu phải nát nhàu
Nhẹ nhàng em giết mùa thu chết
Nắng đẹp chiều xưa đã phai màu
Chiều nay làn tóc phủ trời mây
Và em biền biệt chẳng còn đây
Dõi mắt xa xăm chờ mưa xuống
Nắng buồn vẫn khóc cuối trời tây
Từ ấy em về phương trời nao?
Chẳng có cho nhau cái vẫy chào
Mỗi lúc tiếng lòng vương chân bước
Có nghe mùa thu đang xôn xao?
(Huỳnh Minh Nhật)

Trên đây là những bài thơ 4 câu về mùa thu hay và lắng đọng do tapchivannghe.com đã tổng hợp và chia sẻ đến các bạn. Hy vọng rằng các bạn sẽ yêu thích những vần thơ này khi mùa thu sang nhé. Chúc bạn có được những giây phút vui vẻ và tận hưởng một mùa thu đúng nghĩa.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *