Thời gian trôi qua thật nhanh, những cậu bé cô bé tinh nghịch, ngây thơ ngày ngày cắp sách đến trường năm nào nay đã trưởng thành. Những kỷ niệm về nơi góc sân trường có cây hoa phượng vĩ, tình bạn năm ấy ấy vẫn luôn khắc sâu trong tim. Tuổi học trò đầy mộng mơ có chăng chỉ còn là hoài niệm, giữ một góc trong tim mình qua những áng thơ 4 câu về tuổi học trò. Mời bạn đọc cùng ngẫm thơ.
Thơ 4 câu về tuổi học trò mộng mơ
1.Mực tím dễ thương áo trắng ai
Đừng đem mây xuống vắng chân trời
Em đi một bước ta dừng lại
Nghe tím dọc đường cỏ non phơi
2.Ngập ngừng áo trắng ô hay
Bài thơ lưu bút trao tay thẹn thùng
Đến rồi ngày đỏ rưng rưng
Con ve rã giọng trên lưng phượng hồng
3.Một chút thu vàng một chút xuân
Rằm trăng ngày ấy chẳng bâng khuâng
Tinh khôi trang giấy thơm mùi vở
Cỏ rối đường về không vướng chân
4.Áo nàng vàng tôi yêu hoa cúc
Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu thương
Tôi thay mực cho vừa màu áo tím
5.Một mai rồi tháng năm sẽ lớn
Ai sẽ quên một thoáng trời hồng
Sẽ quên có một người đợi trông
Một kẻ đứng dọc đường mãi đợi
6.Vậy đó mà bỗng nhiên họ lớn
Tuổi 20 đã đến có ai ngờ?
Một hôm giai khúc mùa ve lại
Đứng ngẩn trông vời màu áo tuổi thơ
7.Xin được mãi là thiên thần áo trắng
Giọt mực hồn nhiên đậu lại trên tay
Xin nghe hoài loài sơn ca thánh thót
Của những ngày hoa nắng thơ ngây
8.Đừng đến nữa ngày giã từ lớp học
Đừng chia tay để rồi ai cũng khóc
Khi tất cả quanh mình hóa thân thương
Và đừng quên nghe một thuở học đường
9.Hững hờ gió thổi rung cây
Một bông hoa phượng rơi ngay đầu thềm
Ra sân định nhặt tặng em
Ngờ đâu em đã đến xem trước rồi
10.Kỉ niệm xưa ngỡ chừng như im bặt
Chợt hiện vế nguyên vẹn ở trong tim
Nghe bâng khuâng sao cứ muốn đi tìm
Tháng ngày qua lấm lem màu mực tím
11.Mấy nhịp cầu tre đưa ta về chốn cũ
Chút ân tình xin nhắn gởi về ai
Ngõ vắng năm xưa giờ còn chung kỉ niệm
Khi xa rồi còn đọng mãi trong tim
Những bài thơ về tuổi học trò kỉ niệm
1.Bạn ơi
Nếu ngày mai khi cổng trường khép lại
Bóng bạn hiền yêu dấu vút ngân nga
Trên đường đời đầy rẫy những phong ba
Kỉ niệm cũ còn đây là nét chữ
Nếu ngày mai tôi đã là cát bụi
Thì gió ơi xin đừng cuốn tôi đi
Để tôi mãi phơi mình trên sa mạc
Và vô tình chứng kiến cảnh biệt ly
Khi xa nhau đừng quên mình bạn nhé
Dù khóc hay cười cũng vậy thôi
Quả đất tròn xoay còn gặp lại
Hẹn ngày tình bạn mãi không phai.
2.Sân trường thuở mười sáu
Hoa phượng tàn, xác phượng rụng ngẩn ngơ
Thảng thốt tiếng ve rơi chiều lặng gió
Ba mươi tuổi lòng bỗng quay quắt nhớ
Về sân trường thuở mười sáu mười lăm
Nơi tàng cây xao xác lá bâng khuâng
Ta đứng dưới cơn mưa chiều xa vắng
Người con gái đi ngang nhìn lãng mạn
Nở nụ cười mới khó hiểu làm sao!
Nơi nằm ngoan những vạt cỏ ca dao
Ru đôi lứa ban trưa vào tình tự
Tuổi mười sáu riêng lòng ta lúc đó
Phải không em thầm kín đến dường nào.
Ngày quen nhau đêm dằng dặc chiêm bao
Em hiển hiện, em chập chờn chiếc bóng
Hoa phượng nở bất ngờ hoa phượng rụng
Tiếng ve gần bất chợt hóa xa xôi.
Ngẩn ngơ lòng vô cớ những buồn vui
Tập nhật ký dịu dàng dòng mực tím,
Từng trang viết bàng hoàng bao kỷ niệm
Về thân thương một mùa hạ đầu đời.
Mười lăm năm vẫn tàng phượng ấy thôi
Và tiếng ve vẫn tiếng ve ngày cũ
Người bạn gái năm nào, giờ, có nhớ
Như lòng mình khi về lại trường xưa.
3.Chỉ là bạn thôi
Mình với cậu chỉ là bạn thôi
Không thể hơn, suốt đời chỉ vậy!
Dù vắng cậu, mình có buồn thật đấy
Nhưng buồn, đâu phải đã cô đơn.
Mình với cậu chưa có phút giận hờn
Nhớ về cậu chưa bao giờ mình khóc
Gặp nhau ở cầu thang chỉ cười bằng mắt
Chỉ cười hoài… vì là bạn, không hơn.
Cậu bên mình luôn thấy rất vui
Nhưng không bực khi cậu đi cùng người khác
Và hồng trắng là hoa mình yêu nhất
Cậu biết rồi sao lại tặng hồng nhung?
4.Kỉ niệm tuổi hoa
Năm học với niềm vui rộn rã
Bạn với thầy vừa lạ vừa quen
Bàn học cô xếp kẽ xen
Muốn ngồi bên cạnh… hắn chen vô liền.
Giả làm bộ ngoan hiền… ít nói
Khẽ quay sang nhẹ gọi… ấy ơi!
Mặt nhìn sao ghét… chả chơi
Suốt ngày nói chuyện khơi khơi trong giờ.
Bài trên lớp ngu ngơ không chép
Cặp vở thì lép kẹp rỗng không
Nên cô chỉ định ghép lồng
Mình kèm bên hắn nhắc trông mỗi giờ.
Mốm liến thoắng… mộng mơ thế giới
Mượn bút rồi lại khới chuyện ăn
Bực mình dùng phấn vạch ngăn
Phân đôi ranh giới, thước căn chia đều.
Mặt buồn bã… hắn kêu xin lỗi
Tự nhiên mình thấy tội hắn ghê
Nhưng mà cảnh giác… cận kề
Âm mưu gì đó… phải đề phòng ngay.
Rồi một bữa… trăng đầy, học tối
Hắn gặp riêng… bối rối cầm tay
Bài thơ mến gửi mê say
Chiếc nơ kỷ niệm lòng này xốn xang.
Cuốn vở viết lật sang trang mới
Mong đến trường thầm đợi chờ ai
Kẹp nơ được tặng luôn cài
Xóa nhòa vạch phấn chia hai hôm nào.
Năm học cuối thấy sao nhanh lạ
Phải xa thầy, xa cả bạn gần
Xa hàng phượng vĩ ve ngân
Hắn buồn tya nắm tần ngần hiền ghê.
Rỗi bẽn lẽn vân vê tà áo
Hắn kêu rằng… muốn bảo chút nghe
Tưởng là câu chúc… cuối hè
Ai ngờ hôn vụng… lăm le lâu rồi!
5.Học trò
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học mình chờ đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao ngượng ngùng.
Sao em tôi cũng ngượng ngùng
Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao rồi ngại, ngại rồi không trao.
Để mùa hạ ấy qua mau
Để rồi kỉ niệm đi vào tháng năm
Để giờ tôi đã xa xăm
Còn đâu trong gió tiếng thẹn thùng xưa.
6. Mình và cậu
Ta là bạn và suốt đời là bạn
Dẫu thời gian chan chứa mối duyên thừa
Mình và cậu đâu có những chiều mưa
Hay nhớ nhung khi gió thu vừa đến.
Nếu cậu buồn mình sẽ ở cạnh bên
Đem cho cậu đôi ba lời chia sẻ
Với tấm lòng và một câu mắng nhẹ
Mạnh mẽ lên, không lẽ cứ khóc hoài.
Mình với cậu chỉ có thể vậy thôi
Nếu tóc cậu gió vô tình làm rối
Mình sẽ mắng gió đi đâu mà vội
Rồi đôi tay cậu hãy vuốt tóc mềm.
Mình với cậu sẽ chẳng có gì thêm
Ngoài tình bạn bao la không bờ bến
Lỡ cậu mệt hãy nhắn cho mình đến
Nhưng vai mình cậu không thể tựa lên.
Cậu biết rồi mà sao cứ gọi tên
Trong giấc mơ chuyện yêu đương vô nghĩa
Mình là bạn đừng lạc trong cơn mộng
Nếu tặng hoa xin đừng tặng hoa hồng.
7. Tình bạn
Tình nào đẹp bằng tình bằng hữu
Cùng chia sẻ vui thú – buồn đau
Nơi nào ta cũng có nhau
Bạn bè ta mãi gởi trao tâm tình
Bạn cứ gọi khi mình thổn thức
Hya khi lòng bứt dứt không yên
Có ta bên cạnh xua phiền
Khắc ghi bạn nhé nỗi niềm riêng tư
Bạn hãy gọi dẫu từ xa lắm
Ta sẵn sàng khóc đẫm cùng nhau
Sớt chia bao nỗi nghẹn ngào
Chỉ cần bạn được với bao khối sầu!
Bạn đừng vội gục đầu than trách
Bởi cuộc đời thử thách đắng cay
Bạn buồn tôi sẽ kề vai
Đừng bao giờ để bi ai tủi hờn
Bạn nhớ nhé… cô đơn… hãy đến
Những bạn bè là bến yêu thương
Mãi luôn giúp bạn kiên cường
Xóa tan phiền não, sầu vương… giã từ!
8. Gửi người áo trắng
Một ngày thấy mình không còn muốn khóc?
Nỗi buồn xưa đã nhạt nhẽo quá rồi!
Chợt biết tình yêu không hẳn là biển rộng
Những gì một thời ta đau đớn khôn nguôi.
Một ngày thấy mình cười sao khó quá?
Tán phượng xanh đã đổ mấy lá vàng
Có những người chưa bao giờ gặp lại
Kể từ bãi trường độ ấy – thu sáng.
Ta đã cất tà áo dài này nọ
Cả những câu thơ biết khóc biết cười
Cả một thời không biết mình trẻ dại
Trong trẻo vui đùa mười tám đôi mươi.
Cả tình yêu, tà áo dài, tán phượng
Ta ngỡ sẽ theo chân đến suốt cuộc đời
Câu thơ biết cái năm mười chín tuổi
Hai mốt rồi đã biết chỉ thơ thôi.
Ta chẳng gửi lại bài thơ áo trắng
Nỗi buồn ngây ngô cũng hóa lâu rồi
Chỉ còn tán phượng bên đường hoài đúng đợi
Những tà áo dài mười tám, đôi mươi.
9. Ngày xưa hoa phượng
Bây giờ ai đã quên chưa?
Màu hoa phượng nở khi Hè vừa sang
Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng
Tặng nhau cánh phượng ai mang đi rồi.
Ngày xưa chỉ có vậy thôi
Có ai biết được để rồi cách xa
Mùa Hè từng mùa hè qua
Tiếc hoài cái tuổi ngọc ngà chẳng quên
Nỗi buồn không thể đặt tên
Nhẹ nhàng nhưng lại mênh mông trong lòng
Ai còn nhớ kỷ niệm không?
Ngày xưa, một cánh phượng hồng đã trao.
10. Nhớ bạn
Mình không gặp bạn hiền yêu dấu,
Hai đứa thân, từ thuở lớp ba
Bây giờ bạn lấy chồng xa
Con thơ bận quá đôi ta khó gần.
Tôi khuya sớm chuyên cần làm việc
Và còn đang học miết bạn ơi
Về nhà mình chẳng nghỉ ngơi
Chồng con lo lắng đứng ngồi không yên.
Nhiều khi muốn hàn huyên một lúc
Nhưng quá xa bạn thức khuya cùng
Trên dòng lưu bút mình dùng
Viết lên nỗi nhớ ngày chung đến trường.
Kể sao hết tình thương ngày ấy
Bạn với tôi đều thấy niềm vui
Nụ cười luôn thắm trên môi
Đi đâu hai đứa sóng đôi chuyện trò.
Giờ xa bạn muốn cho gần lại
Để gặp nhau nhắc mãi tuổi thơ
Ngày xưa đôi bạn như mơ
Giờ đây xa cách mịt mờ nhớ nhung.
11. Bạn bè ơi
Cái thời gian áo trắng mộng mơ
Nhớ hoài cái thuở còn thơ đến trường
Yêu sao tà áo thân thương
Dịu dàng tha thướt vấn vương bên đời.
Tung bay tà áo buông lơi
Như làng mây trắng cùng trời thong dong
Cái thời áo trắng phượng hồng
Bâng khuâng nỗi nhớ phiêu bồng dáng ai.
Tình thơ chưa kịp trao tay
Hạ ơi! Tôi nhớ áo dài thôm nao
Sân trường áo trắng hôm nào
Nhớ về nơi ấy dạt dào tình thương.
Cái thời tôi mãi vấn vương
Hạ cho tôi gởi lời thương tới người
Cái thời áo trắng rạng ngời
Hạ ơi tôi mãi nhớ người năm xưa…!
12. Đôi bạn
Nhớ xưa áo trắng tinh khôi
Học tan ở lớp sóng đôi đi về
Đôi bạn hẹn ước cùng thề
Thi vào đại học trường xa
Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu
Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu
Rồi bạn cũng phải gật đầu người ta
Còn tôi tiếp tục học xa
Để khi về lại bạn đã hai con
Gặp nhau nước mắt nỉ non
Ôn bao kỉ niệm thời còn hoa niên
Nhìn cảnh bạn cũng điền viên
Vui mừng hai đứa triền miên nói cười
Nhìn bạn lòng tôi bồi hồi
Mỗi người một cảnh một thời vấn vương.
13. Chút tình đầu
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chỏ mùa hè của tôi đi đâu?
Chùm phượng vĩ en cần là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu.
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cờn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại… mang về.
Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
Nên có mộ gã khờ ngọng ngịu mãi… thành câm.
Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Ngớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.
14. Tình yêu áo trắng
Nỗi nhớ đầu đời em nhớ về anh
Nhớ tuổi học trò tình xanh ước vọng
Áo trắng tan trường bay trong gió lộng
E ấp thư tình giấc mộng đầu tiên.
Ký ức ngọt ngào năm tháng vẹn nguyên
Lưu lạc trăm miền tình xưa còn đó
Có cây còng già bạc đầu trong gió
Lớp vỏ xù xì còn rõ hàng tên.
Ai xa ai rồi, ai nhớ ai quên
Nhân chứng tình đầu đôi tên còn đó
Nét chữ nghiêng nghiêng với dòng mực đỏ
Bên cạnh hoa hồng còn có đôi tim.
Mấy mươi năm rồi tăm cá bóng chim
Người ở phương xa, người tìm kỷ niệm
Để giấc mơ xưa nữa chừng tắt lịm
Nuối tiếc ngập lòng chiều tím hoàng hôn.
Mùa hạ lại về nỗi nhớ dài hơn
Nhớ cây còng già trước sân trơ trọi
Ai ở xa xôi có từng về lại
Tìm kiếm một thời vụng dại hồn nhiên.
15. Gửi người áo trắng
Một ngày thấy mình không còn muốn khóc
Nỗi buồn xưa đã nhạt nhẽo quá rồi
Chợt biết tình yêu không hẳn là biển rộng
Những gì một thời ta đau đớn khôn nguôi.
Một ngày thấy mình cười sao khó quá?
Tán phượng xanh đã đổ mấy lá vàng
Có những người chưa bao giờ gặp lại
Kể từ bãi trường độ ấy – thu sáng.
Ta đã cất tà áo dài ngày nọ
Cả những câu thơ biết khóc biết cười
Cả một thời không biết mình trẻ dại
Trong trẻo vui đùa mười tám đôi mươi.
Cả tình yêu, tà áo dài, tán phượng
Ta ngỡ sẽ theo chân đến suốt cuộc đời
Câu thơ biết cái năm mười chín tuổi
Hai mốt rồi đã biết chỉ thơ thôi.
Ta chẳng gửi lại bài thơ áo trắng
Nỗi buồn ngây ngô cũng hóa đá lâu rồi
Chỉ còn tán phượng bên đường hoài đứng đợi
Những tà áo dài mười tám, đôi mươi.
Những bài thơ về tuổi học trò đầy lưu luyến
1. Tiếc
Liên hoan cuối năm đứa nào cũng khóc
Ghi ta buồn gẩy điệu chia ly
Riêng mỗi tớ cố tình… cười sằng sặc
Sẽ lại gặp nhau… khóc để làm gì
Ấy nguýt dài… cái đồ tủ lạnh
Ra đó rồi cùng lớp nữa đâu
Đừng hòng mà than nhớ ai ngồi bên cạnh
Cứ nhăn nhở cười muốn cốc một cái vào đầu
Thế rồi tớ thi vào xây dựng
Thế rồi ấy lại chọn ngân hàng
Rủ nhau đi chơi, vẫn mạnh mồm nói cứng
Chả phải chia ai mỗi một cái bàn
Năm thứ hai, thứ ba, thứ bốn
Ngày dần trôi ấy cứ dần xa
Thi thoảng gặp vẫn chọc cười để bị lườm cái đồ ba trợn
Sao tiếng cười tớ thấy phôi pha
Mấy thằng cu rủ nhau họp lớp
Nháy mắt cười: Nhớ đem đến người ngoài
Nghĩ vẩn vơ… tim tông xương bôm bốp
Nếu phải đem… người đó là ai?
Hôm họp lớp ấy đi cùng người lạ
Cao hơn tớ nhiều, chín chắn cũng hơn
Tớ bám riết mấy thằng cu hợp cạ
Cố che đi cảm giác hờn hờn
Chợt nghĩ về ngày liên hoan thuở đó
Thật ra thì… tớ khóc tơi bời
Thôi hết rồi, cái thằng khờ khốn khổ
Dấu diếm hoài… trót thương ấy, ấy ơi…!
2. Tình bạn
Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc… ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc ngếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ
Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn lạ ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc.
3. Bạn bè ơi
Sau những buồn vui mình phải chia xa
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?
Đường đến tôi là con đường xa ngái
Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay.
Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay
Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện
Đường “bạn hữu” ở đâu, nào ai biết!
Nắm tay vào vẽ một nét bình yên.
Ở nơi xa, khi băng giá triền miên
Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp
Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp
Giữ trên môi trong trẻo một nét cười.
Để mai này, lỡ bạn gặp tôi
Sẽ nhận ra ngay nụ cười thơ thuở ấy
Sẽ nghe trong ta ấm nồng lửa cháy
Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi!
4. Tình yêu Toán học
Lối vào tim em như một đường hàm số
Uốn vòng vèo như đồ thị hàm sin
Anh tìm vào tọa độ trái tim
Mở khoảng nghiệm có tình em trong đó.
Ôi mắt em phương trình để ngỏ
Rèm mi mịn màng nghiêng một góc anpha
Mái tóc em dài như định lí Bunhia
Và môi em đường tròn hàm số cos.
Xin em đừng bảo anh là ngốc
Sinh nhật em anh tặng trái cầu xoay
Và đêm Noel hình chóp cụt trên tay
Anh giận em cả con tim thổc thức
Mãi em ơi phương trình không mẫu mực
Em là nghiệm duy nhất của đời anh.
5. Kỷ niệm thời áo trắng
Nắng ươm hồng trải nhẹ bóng chiều rơi
Tô điểm sắc bâng khuâng trời cõi hạ
Vùng kỉ niệm dâng trào không thể xóa
Tuổi học trò ôi lạ đến vấn vương
Thắm rạng ngời màu áo thật mến thương
Như mấy trắng khắp sân trường phủ bọc
Ghế đá cũ hàng cây bàng cạnh góc
Biết bao mùa lũ bạn học bài thi
Vỏn vẹn còn khoảnh khắc buổi chia ly
Bằng lăng tím buồn thêm vì cách biệt
Xin gửi tặng chút niềm tin da diết
Những tạ từ nên đem viết thành thơ.
6. Thương lắm tuổi học trò
Tuổi học trò ơi, thương lắm mái tóc mây
Em đạp xe qua phố dài phượng vỹ
Nghe trong gió, lời ai thủ thỉ
Cho mình về cùng lối với cậu nghe!
Tuổi học trò, thương lắm tiếng ve
Cánh phượng ép đỏ trang sách nhỏ
Lời thầy cô thân thương còn đó
Cả bụi phấn nào rơi trắng ước mơ
Tuổi học trò ơi, thương lắm những vần thơ
Cũng vụng dại, ngu ngơ thời đang lớn
Có cánh cò, chở giấc mơ cha trĩu nặng
Có ánh mắt người, sao nén nhìn ta.
Thương biết bao những ngày tháng đã xa
Trong trẻo quá, chẳng bao giờ thấy lại
Con tàu đã qua, sao qua mãi mãi
Có chuyến tàu nào cho tôi trở lại, tuổi thơ tôi?
7. Tuổi học trò – Nguyễn Mây
Lặng nhìn chiếc lá bàng rơi
Làm em nhớ lại cái thời học sinh
Tuổi thơ trọng nghĩa nặng tình
Thầy cô bè bạn chúng mình bên nhau!
Bảng đen trang giấy trắng phau
Bút chì – thước kẻ – sáp màu nhỏ xinh
Với tà áo trắng khiết tinh
Thướt tha trong gió dáng hình thanh tao!
Tới trường í ới gọi nhau
Mày, tao, cậu, tớ dạt dài niềm vui
Cái thời cắp sách xa rồi
Thầy cô bè bạn mỗi nơi một người!
Hỏi rằng bạn có nhớ tôi?
Thầy cô ngày ấy bây giờ ở đâu?
Tóc xanh giờ cũng điểm màu
Phai theo năm tháng dãi dầu nắng mưa!
Thầy cô chắc vẫn như xưa
Vững tay chèo lái để đưa học trò
Bao đêm trăn trở âu lo
Bên trang giáo án mong trò học nên!
Cơm cha áo mẹ không quên
Thầy cô dạy chữ lớn lên xây đời.
8. Nhớ quá bạn tôi ơi
Chiều nay về thăm trường cũ
Tìm nhặt những cánh phượng rơi
Kỷ niệm xưa giờ yên ngủ
Phong sương sỏi đá một thời.
Dĩ vãng im lìm rêu phủ
Sân trường xưa ta vui chơi
Gốc phượng già như nhắn nhủ
Tình xưa không nói lên lời.
Nửa đời quay cuồng vần vũ
Trở về bỗng thấy chơi vơi
Bạn bè đâu còn đông đủ
Giờ đây mỗi đứa một nơi.
Có đứa đã thành tỷ phú
Có bạn còn khó trong đời
Có đứa ra quân xuất ngũ
Có bạn vĩnh viễn xa rồi.
Gió lay cây buồn ủ rũ
Chợt nghe lệ đắng bờ môi
Mong được trở về quá khứ
Nhớ quá các bạn tôi ơi.
9. Giờ chia tay
Tiếng trống trường vang lên vội vã
Tôi bàng hoàng từ giã tuổi học sinh
Dẫu dặn mình giờ chia tay sẽ đến,
Những hồn tôi vẫn cuộn nỗi buồn thương!
Trách trái tim luôn vương sầu vạn cổ,
Hay trách thời gian chia cắt phũ phàng?
Trường lớp hỡi thôi giờ xa cách mãi,
Bạn bè ơi đâu đó còn thân thương?
Thầy cô ơi, giờ phải xa mãi mãi,
Biết bao giờ mới tìm được dáng quen?
Cánh hoa phượng hững hờ vương trước gió,
Có bóng ai lặng lẽ đứng sầu thương?
Có ai mắt tím buồn trong lớp học?
Có ai tim đau đớn buổi chia tay?
10. Nhớ mùa hạ xưa
Tháng tư về phượng đỏ thắm sân trường
Chợt nhớ mối tình dễ thương ngày ấy
Bài thơ tình anh viết trên trang giấy
Trao em rồi sao vẫn thấy bâng khuâng.
Ánh mắt giao nhau trong dạ lâng lâng
Sao quên được cái tuổi hồng ngày đó
Thuở học trò mộng mơ cùng mây gió
Hai đứa mình luôn gắn bó bên nhau.
Anh chở em đi bất cứ nơi đâu
Trên chiếc xe đạp bạc màu sơn tróc
Em ngồi phía sau gió vờn mái tóc
Suốt một thời ta cùng học cùng chơi.
Nụ hôn đầu anh vẫn nhớ em ơi
Thật ngọt ngào khi bờ môi gắn chặt
Nguyện ước mai sau tình mình son sắt
Không có gì chia cắt được tình ta.
Tháng tám về mùa hè cũng trôi qua
Hai đứa chúng mình chia xa hai lối
Cũng vì ngày xưa một thời nông nổi
Ta mất nhau rồi biết lỗi của ai.
Thời gian phôi pha bao tháng năm dài
Giờ nhận ra ta đều sai em ạ
Anh về đây khi sân trường vào hạ
Nhớ em nhiều anh nhớ cả hè xưa.
11. Còn mãi
Ngày xưa rồi cũng đi qua
Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa
Đường qua lối cũ trường xưa
Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày
Bây giờ lối ấy còn ai
Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?
Bồi hồi nhớ nhớ thương thương
Biết bao kỷ niệm còn vương một thời.
Bảng đen phấn trắng cả đời
Những câu thơ cũ cắt rời từ khi
Thôi đành đếm bước quay đi
Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!
Xa rồi để nhớ thẫn thờ
Những ngày còn lại thôi chờ tiếng ve
Quay vòng dĩ vãng lặng nghe
Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng.
12. Tình bạn – Thụy Anh
Năm tháng cứ đầy lên… tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc… ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng.
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ.
Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc.
13. Bâng khuâng tháng 9
Tôi nghe tiếng trống trường bâng khuâng tháng 9
Nghoảng lại sau lưng mùa hạ đã qua rồi
Ai nép vội góc hiên trường bỡ ngỡ
Chờ heo may về vương tóc rối bay.
Đốm phượng vĩ cất vào ngăn cặp mới
Thu soi gương tô bờ má thêm hồng
Đừng vẫy gió thả rơi mùa cũ vội
Kẻo nắng sân trường hỏi lá có vàng không?
Làn mắt biếc tiếng nói cười xao xuyến
Ai thênh thang trong một khúc giao mùa
Tôi khép lại đôi dòng lưu bút cũ
Gọi tháng 9 về nghe nhịp trống bâng khuâng.
14. Không đề
Trong hơi thở của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say.
Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu.
Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Bài hát đầu, xin hát về trường cũ
Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm – Rụng xuống trái bàng đêm.
Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi?
“Có một nàng Bạch Tuyết, các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy”
“Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy”
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao).
Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm.
Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi!
Em đã yêu anh, anh đã xa vời
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá! Mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường – chiếc lá buổi đầu tiên.
15. Nhớ quá bạn tôi ơi
Chiều nay về thăm trường cũ
Tìm nhặt những cánh phượng rơi
Kỷ niệm xưa giờ yên ngủ
Phong sương sỏi đá một thời.
Dĩ vãng im lìm rêu phủ
Sân trường xưa ta vui chơi
Gốc phượng già như nhắn nhủ
Tình xưa không nói lên lời.
Nửa đời quay cuồng vần vũ
Trở về bỗng thấy chơi vơi
Bạn bè đâu còn đông đủ
Giờ đây mỗi đứa một nơi.
Có đứa đã thành tỷ phú
Có bạn còn khó trong đời
Có đứa ra quân xuất ngũ
Có bạn vĩnh viễn xa rồi.
Gió lay cây buồn ủ rũ
Chợt nghe lệ đắng bờ môi
Mong được trở về quá khứ
Nhớ quá các bạn tôi ơi.
Những bài thơ hay về tuổi học trò xúc động
Kỷ Niệm Thời Áo Trắng
Nắng ươm hồng trải nhẹ bóng chiều rơi
Tô điểm sắc bâng khuâng trời cõi hạ
Vùng kỉ niệm dâng trào không thể xóa
Tuổi học trò ôi đến lạ vấn vương
Thắm rạng ngời màu áo thật mến thương
Như mây trắng khắp sân trường phủ bọc
Ghế đá cũ hàng cây bàng cạnh góc
Biết bao mùa lũ bạn học bài thi
Vỏn vẹn còn khoảnh khắc buổi chia ly
Bằng lăng tím buồn thêm vì cách biệt
Xin gửi tặng chút niềm kia da diết
Những tạ từ nên đem viết thành thơ.
Tình yêu toán học
Lối vào tim em như một đường hàm số
Uốn vòng vèo như đồ thị hàm sin
Anh tìm vào tọa độ trái tim
Mở khoảng nghiệm có tình em trong đó
Ôi mắt em phương trình để ngỏ
Rèm mi mịn màng nghiêng một góc anpha
Mái tóc em dài như định lí Bunhia
Và môi em đường tròn hàm số cos
Xin em đừng bảo anh là ngốc
Sinh nhật em anh tặng trái cầu xoay
Và đêm Noel hình chóp cụt trên tay
Anh giận em cả con tim thổc thức
Mãi em ơi phương trình không mẫu mực
Em là nghiệm duy nhất của đời anh.
Tình yêu Lý học
Anh gặp em cảm hứng một tình yêu
Hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ
Anh bối rối lao vào trường điện lực
Tìm quang hình chinh phục trái tim em
Khi đêm về cường độ nhớ thâu đêm
Trong giấc mơ hình em là ảo ảnh
Anh vẫn bước trên con đường quý đạo
Hai cuộc đời giao điểm ở nơi đâu
Màu tím thuỷ chung
Người ta bảo màu tím là chung thuỷ
Tím chân thành son sắt của con tim
Tím u buồn với dáng dấp im lìm
Tím đau khổ của tình yêu đổ vỡ.
Tím là sắc hoa màu nhung nhớ
Tím đoan trinh thể hiện ở tâm hồn
Tím âm thầm chịu đựng mọi cô đơn
Tím son sắt cho đi không đòi lại.
Tím đã yêu ai là mãi mãi
Tím không cần nhung lụa với vàng son
Tím đơn sơ trong cuộc sống tâm hồn
Tím chấp nhận thả mình trong bóng tối.
Tím bước đi không có hoa trải lối
Tím cuối đầu thua thiệt với quyền uy
Tím chua cay khi tình chẳng còn gì?
Tím u hoài với niềm đau chất ngất.
Tím lặng lẽ yêu gió buốt vào lòng
Tím thương sầu ai có biết cho chăng?
Tím run rẩy dưới trời đông băng giá
Không hiểu sao tôi lại yêu màu tím
Có lẽ tím dại,tím buồn,tím cô đơn
Thương màu tím bơ vơ chiều chủ nhật
Nhớ mùa hạ xưa
Tháng tư về phượng đỏ thắm sân trường
Chợt nhớ mối tình dễ thương ngày ấy
Bài thơ tình anh viết trên trang giấy
Trao em rồi sao vẫn thấy bâng khuâng
Ánh mắt giao nhau trong dạ lâng lâng
Sao quên được cái tuổi hồng ngày đó
Thuở học trò mộng mơ cùng mây gió
Hai đứa mình luôn gắn bó bên nhau
Anh chở em đi bất cứ nơi đâu
Trên chiếc xe đạp bạc màu sơn tróc
Em ngồi phía sau gió vờn mái tóc
Suốt một thời ta cùng học cùng chơi
Nụ hôn đầu anh vẫn nhớ em ơi
Thật ngọt ngào khi bờ môi gắn chặt
Nguyện ước mai sau tình mình son sắt
Không có gì chia cắt được tình ta
Tháng tám về mùa hè cũng trôi qua
Hai đứa chúng mình chia xa hai lối
Cũng vì ngày xưa một thời nông nổi
Ta mất nhau rồi biết lỗi của ai
Thời gian phôi pha bao tháng năm dài
Giờ nhận ra ta đều sai em ạ
Anh về đây khi sân trường vào hạ
Nhớ em nhiều anh nhớ cả hè xưa.
Những bài thơ hay nhất về tuổi học trò
Cơn mưa sân trường
Mùa hạ về trời trong xanh đầy nắng
Em nhớ không thời áo trắng ngày xưa
Có những chiều trời bất chợt đổ mưa
Hạt mưa rơi sân trường xưa loang nước
Có nỗi buồn không thể nào nói được
Khi ta ngồi trong lớp đếm mưa rơi
Hạt mưa nào nghe lạnh buốt trong tôi
Hạt mưa nào chơi vơi trong nỗi nhớ
Ngày mai đây khi kẻ đi người ở
Giọt mưa nào như không nỡ chia ly
Giọt lệ sầu làm ướt đẫm bờ mi
Anh vẫn biết anh đi em buồn lắm
Sân trường rơi rơi đầy hoa phượng thắm
Nụ hôn ngọt ngào say đắm trong mưa
Ngày lên đường em đã tới tiễn đưa
Nơi chiến trường anh nhìn mưa nhớ quá
Nhớ sân trường nhớ cơn mưa mùa hạ
Anh trở về trường xưa đã đổi thay
Gặp lại em tay ta nắm trong tay
Nơi trường xưa nay em là cô giáo
Mối tình xưa trải qua bao giông bão
Hai đứa mình mãi hoàn hảo một đôi.
Tình yêu áo trắng
Nỗi nhớ đầu đời em nhớ về anh
Nhớ tuổi học trò tình xanh ước vọng
Áo trắng tan trường bay trong gió lộng
E ấp thư tình giấc mộng đầu tiên.
Ký ức ngọt ngào năm tháng vẹn nguyên
Lưu lạc trăm miền tình xưa còn đó
Có cây còng già bạc đầu trong gió
Lớp vỏ xù xì còn rõ hàng tên.
Ai xa ai rồi ,ai nhớ ai quên
Nhân chứng tình đầu đôi tên còn đó
Nét chữ nghiêng nghiêng với dòng mực đỏ
Bên cạnh hoa hồng còn có đôi tim.
Mấy mươi năm rồi tăm cá bóng chim
Người ở phương xa ,người tìm kỷ niệm
Để giấc mơ xưa nữa chừng tắt lịm
Nuối tiếc ngập lòng chiều tím hoàng hôn.
Mùa hạ lại về nỗi nhớ dài hơn
Nhớ cây còng già trước sân trơ trọi
Ai ở xa xôi có từng về lại
Dáng Thầy
Ngắm nhìn gió thổi chiều nay
Rồi em bỗng thấy tóc thầy bạc thêm
Ngỡ đâu bụi phấn trên thềm
Mà hồn xao xuyến nhẹ êm cõi lòng
Bao năm chờ đợi cùng mong
Quay về lớp học đứng trông bóng thầy
Gió đưa thoang thoảng làn mâ
Quay về trường cũ mà thầy đi xa.
Nhiều năm xa cách quê nhà
Trường xưa vẫn đợi, cây đa vẫn chờ
Thời gian dệt mấy vần thơ
Cho em nhận lấy bến bờ yêu thương
Thầy ơi? Nhớ nắng sân trường
Ngày còn đi học vấn vương tâm hồn.
Nhớ Quá Bạn Tôi ơi
Chiều nay về thăm trường cũ
Tìm nhặt những cánh phượng rơi
Kỷ niệm xưa giờ yên ngủ
Phong sương sỏi đá một thời
Dĩ vãng im lìm rêu phủ
Sân trường xưa ta vui chơi
Gốc phượng già như nhắn nhủ
Tình xưa không nói lên lời
Nửa đời quay cuồng vần vũ
Trở về bỗng thấy chơi vơi
Bạn bè đâu còn đông đủ
Giờ đây mỗi đứa một nơi
Có đứa đã thành tỷ phú
Có bạn còn khó trong đời
Có đứa ra quân xuất ngũ
Có bạn vĩnh viễn xa rồi
Gió lay cây buồn ủ rũ
Chợt nghe lệ đắng bờ môi
Mong được trở về quá khứ
Nhớ quá các bạn tôi ơi.
Những bài thơ về tuổi học trò ngây ngô
1.Giã từ áo trắng thơ ngây (Tác giả: Huyền Thư)
‘Giây phút cuối, xa rời ngôi trường cũ
Xa bạn bè, nơi ấp ủ niềm thương
Tuổi học trò, lưu luyến mộng yêu đương
Giờ cách trở, nỗi buồn vương khóe mắt
Chân bước mãi, biết lòng đau như cắt
Chẳng dám nhìn, chỉ cúi mặt quay đi
Lệ chảy đầy, tuôn ướt cả bờ mi
Ôm kỷ niệm, bẽ bàng khi tiễn biệt
Màu phượng đỏ, tiếng ve sầu da diết
Đành chôn vùi, những tha thiết từ đây
Thôi giã từ, bao ước vọng thơ ngây
Thôi khép kín, chuỗi ngày mơ với mộng
Tôi đứng giữa bầu trời cao lồng lộng
Mắt dõi nhìn, khoảng xa rộng thênh thang
Tự hỏi lòng, ngày tháng sẽ dần tan
Hay nhớ mãi, dẫu thời gian chẳng đợi’.
2.Nhớ tuổi học trò (Tác giả: Đỗ Thị Kim Thoa)
Đã bao mùa nhìn phượng vỹ đơm hoa
Đã bao năm xa rời trường lớp cũ
Bạn bè xưa biết có còn đông đủ?
Thầy cô xưa biết ai mất ai còn?
Đứa đường đời công danh trải thênh thang
Đứa vắn số vùi sâu ba tất đất
Đứa bạo bệnh đếm từng ngày lay lất
Đứa cuộc đời nhẹ tựa khói sương bay
Bao nhiêu năm ngày ấy buổi chia tay
Trang lưu bút bao nhiêu điều gói ghém
Chút vấn vương chưa một lần hò hẹn
Cánh phượng hồng trao vội phút chia ly
Ai ngập ngừng che giấu mối tình si
Ai vô tư hay giả vờ không biết
Sợ nước mắt nhoè trang thơ ly biệt
Miệng mỉm cười sao khoé mắt cay cay…
Tuổi học trò đẹp tựa những áng mây
Màu trắng muốt trên nền trời xanh thắm
Bạn bè ơi trong lòng yêu yêu lắm
Có một thời cháy bỏng những đam mê’.
3. Thương lắm tuổi học trò (Tác giả: Chưa rõ)
‘Tuổi học trò ơi, thương lắm mái tóc mây
Em đạp xe qua phố dài phượng vỹ
Nghe trong gió, lời ai thủ thỉ
Cho mình về cùng lối với cậu nghe!
Tuổi học trò ơi, thương lắm tiếng ve
Cánh phượng ép đỏ trang sách nhỏ
Lời thầy cô thân thương còn đó
Cả bụi phấn nào rơi trắng ước mơ.
Tuổi học trò ơi, thương lắm những vần thơ
Cũng vụng dại, ngu ngơ thời đang lớn
Có cánh cò, chở giấc mơ cha trĩu nặng
Có ánh mắt người, sao lén nhìn ta.
Thương biết bao, những ngày tháng đã xa
Trong trẻo quá, chẳng bao giờ thấy lại
Con tàu đã qua, sao qua mãi mãi
Có chuyến tàu nào cho tôi trở lại, tuổi thơ tôi?’.
4. Một chút hoài niệm tuổi học sinh (Tác giả: Quê hương)
‘Qua rồi cái tuổi học sinh
Qua rồi cái tuổi chúng mình ngây thơ
Tuổi xuân dệt bao ước mơ
Tung tăng cắp sách đón chờ tương lai
Qua rồi những buổi sớm mai
Áo dài phấp phới cùng ai tới trường
Tinh khôi như những giọt sương
Hoa phượng đỏ thắm rợp đường tuổi thơ
Qua rồi những buổi ban trưa
Tan trường ai đón ai đưa đi về
Vi vu trên quãng đường đê
Áo dài phấp phới tóc thề ngang vai.
Qua rồi ký ức một mai
Qua rồi những tháng năm dài mộng mơ
Tuổi xuân dệt muôn ý thơ
Cho ta hoài niệm thẫn thờ trong tâm’.
5. Tuổi học trò (Tác giả: Nguyễn Mây)
‘Lặng nhìn chiếc lá bàng rơi
Làm em nhớ lại cái thời học sinh
Tuổi thơ trọng nghĩa nặng tình
Thầy cô bè bạn chúng mình bên nhau!
Bảng đen trang giấy trắng phau
Bút chì – thước kẻ – sáp màu nhỏ xinh
Với tà áo trắng khiết tinh
Thướt tha trong gió dáng hình thanh tao!
Tới trường í ới gọi nhau
Mày, tao, cậu, tớ dạt dào niềm vui
Cái thời cắp sách xa rồi
Thầy cô bè bạn mỗi nơi một người!
Hỏi rằng bạn có nhớ tôi?
Thầy cô ngày ấy bây giờ ở đâu?
Tóc xanh giờ cũng điểm màu
Phai theo năm tháng dãi dầu nắng mưa!
Thầy cô chắc vẫn như xưa
Vững tay chèo lái để đưa học trò
Bao đêm trăn trở âu lo
Bên trang giáo án mong trò học nên!
Cơm cha áo mẹ không quên
Thầy cô dạy chữ lớn lên xây đời!’.
6. Dòng lưu bút (Tác giả: Quốc Phương)
‘Dòng lưu bút… sổ tay còn đó
Hè lại về… phượng đỏ sân trường
Người nay tóc đã điểm sương
Mà bao kỷ niệm vấn vương trong lòng
Có những lúc… ước mong trở lại
Cái thời mà… dưới mái trường xưa
Cùng nhau đùa nghịch sớm trưa
Thương thầm nhớ trộm đón đưa cuối chiều
Tình khờ dại… cô liêu lẻ bóng
Chỉ đơn phương… ca vọng khúc tình
Rằng người thiếu nữ dáng xinh
Yêu mà không dám tỏ tình là sao
Dòng lưu bút… đi vào tâm trí
Bao năm rồi.. ngự trị trong tim
Nổi trôi cuộc sống kiếm tìm
Mỗi mùa phượng nở đắm chìm nhớ nhung’.
7. Một thời đã xa (Tác giả: Phương Nguyễn)
‘Xa xa nghe tiếng trống trường
Mà sao cảm thấy trong lòng lệ tuôn
Nhớ về bóng dáng thân thương
Nhớ ngày cắp sách một thời đã qua.
Nhớ cành phương vỹ là đà
Tiềng ve rộn rã gọi mùa hè sang
Nhớ từng ghế đá thân quen
Nhớ tà áo trắng thướt tha hôm nào.
Bao nhiêu kỷ niệm dạt dào
Bỗng dưng gợi lại trong tôi thế này
Nhớ từng giọng nói của thầy
Nhớ dòng nước mắt ngày nào xa nhau.
Giờ đây lòng dạ xuyến xao
Nhớ trang lưu bút hôm nào trao tay
Xa nhau mười bốn năm dài
Mà tôi cứ ngỡ như là hôm qua’.
8. Nỗi nhớ mùa hè (Tác giả: Tạ Quang Sum)
‘Có những mùa hè không hề trở lại
Để tiếng ve, nặng trĩu cánh phượng hồng
Trang sách cũ… mờ xa, rồi xa mãi
Khúc nhạc lòng, vương nỗi nhớ bâng khuâng
Người năm ấy tay còn lem dấu mực!
Hay đã phôi pha theo mấy dặm trường!
Còn nhặt lá vàng, mỗi mùa thu tới!
Hay đã… lên thuyền xuôi bến cùng ai!
Mùa hè xưa, vườn hoa – bướm tung tăng
Áo dài thấp vai đi bên tóc ngắn
Bạn bè xầm xì, trêu đùa… tinh nghịch
Bước vội, nhìn nhau đỏ mặt, thì thầm…
Mùa hè xưa, nắng lụa dải bên song
Tiếng chân ai lao xao về lối sỏi!
Để một người bỗng dưng thành thi sĩ
Nắn nót hoài… lận đận những vần thơ
Ai lên bảng ấp úng bài chưa thuộc!
Ai dưới lớp nhìn, mắt thoáng rưng rưng!
Ai ngúng nguẩy tóc bên thềm bục giảng!
Ai như ‘gã khờ’ ngọng mãi… thành câm!
Ai còn giữ mùa hè trong kỷ yếu!
Cánh hoa khô thơm ngái tuổi học trò
Ai gặp lại! ai xa, rồi mất hút!
Để suốt đời thương mãi mùa hè xưa!’…
Trên đây là những bài thơ hay về tuổi học trò do tapchivannghe.com đã tổng hợp và chia sẻ đến các bạn. Hy vọng rằng với những chia sẻ trên đây bạn sẽ có được trong mình một chút những hoài niệm về tuổi học trò ngây ngô đáng yêu này, đừng quyên theo dõi bài viết của chúng tôi để cập nhật những bài thơ mới và hay nhất bạn nhé!