Không phải đi phượt chỉ là đi mua vui, đi để trải nghiệm những vùng đất mới, con người mới. Phượt cũng là lúc giúp chúng ta tịnh tâm và tìm cho mình một lối đi thích hợp nhất. Thơ Chế Đi Phượt Hài Hước dưới đây sẽ giúp bạn có được những giây phút thoải mái và thư giãn sau những giờ làm việc mệt mỏi, cùng chúng tôi khám phá những bài thơ ấy ngay sau đây nhé!
Những Bài Thơ Chế Đi Phượt Cực Hài
1. Chưa đi chưa biết Sapa
Đi rồi mới biết thiệt là Pa Sa
Hôm qua người nói với ta.
Ba ngày ở lại cả ba ngày mù.
2. Chưa đi chưa biết Cát Bà
Đi rồi mới biết cả nhà đều say.
3. Chưa đi chưa biết Tràng An
Đi rồi mới biết gian nan quá nhiều
Chưa đi chưa biết Ninh Kiều
Đi rồi mới biết, gái nhiều hơn dân.
4. Chưa đi chưa biết Hải Phòng
Đi về mới thấy bềnh bồng câu thơ
Hải Phòng toàn những chuyện rồ
Sông thì đem Lấp, còn Đồ đem Sơn.
5. Chưa đi chưa biết Lai Châu
Đi rồi mới thấy buồn rầu nhiều hơn
Rừng xanh ai cạo sạch trơn
Thái đen, Thái trắng chẳng hơn Thái Bình.
Những Bài Thơ Chế Đi Phượt Vui Nhộn
Đi Và Yêu
Ôi ngay cả phút lòng cô quạnh nhất
Chẳng dám mua một vé để đi xa
Sợ đến lúc bốn chung quanh là núi
Mình sẽ thành trong suốt đến tan ra
Cố Lên Tôi Ơi
Có môt chiều ta lạc bước nơi đây
Nghe gió gọi hòa nhịp cùng cây lá
Đường thật xa bướm ong thì cũng lạ
Miệng vẫn tươi cười nhẹ bước chân qua
Khi con người trải qua những xa hoa
Rồi gục ngã vẫn dung hòa cuộc sống
Và gắng gượng sau bao lần thất vọng
Nỗi đau kia giữ cô độc riêng mình
Cuộc sống mà đâu dễ chữ yên bình
Và cuộc đời thì lại nhiều toan tính
Sau bão giông người ta dần chợt tỉnh
Rồi lặng thinh trong khoảng trống im lìm
Còn lại gì ở nơi góc trái tim
Soi bóng hình chẳng thấy mình ở đó
Vượt qua hết bao ngàn khốn khó
Cứ yếu mềm đời càng lắm chông chênh
Nổi trôi đời với kiếp sống lênh đênh
Hãy tự tin đôi chân mình mạnh mẽ
Vượt qua hết đừng trách mình đơn lẻ
Tự vẽ đường mở lối rẽ thênh thang
Và mai kia có đón chút nắng vàng
Hãy hy vọng đời muôn vàn lẽ sống.
Khát Vọng Đêm
Chuyến bay đưa người về xứ lạ
Trăng âm thầm theo gót chân yêu
Mây vờn bay thương nhớ thật nhiều
Gửi đêm mộng an lành xao xuyến.
Con phố nhỏ xa mà lưu luyến
Ánh đèn hoang đâu tỏ cõi lòng
Người đã đi rồi khúc đợi mong
Biệt ly chi ngăn dòng rụng vỡ.
Ta gặp nhau đó là duyên nợ
Cầu màn đêm nối bước tương tư
Lúc đêm tàn dừng trôi thứ lữ
Người hãy về đan mộng ngày xuân.
Đợi Anh Về Em Nhé
Cơn mưa rào ập tới
Cùng gió quấn anh đi
Để em cùng con nhỏ
Với nỗi buồn vu vơ
Em ơi đừng buồn nhé
Anh đi rồi sẽ về !
Quê mình còn nghèo quá
Chỉ có đá lên nghèo
Nghèo theo ta mãi mãi
Mãi mãi từ bao đời
Than ôi một kiếp người
Chỉ nghèo thế thôi sao !
Tiếng thở dài con nhỏ
Nó đói đòi bát cơm
Cơm ngon thì không có
Có ngô chan nước lã
Nước mắt mẹ tuôn rơi
Trời ơi sao nghèo quá !
Con ơi chờ cha nhé
Cha đi rồi sẽ về
Mang cho con quần áo mới
Mang cho con chút rau dại
Vợ ơi chờ anh nhé
Anh đi rồi sẽ về
Mang cho vợ cuộc sống mới
Mang cho vợ cả tình thương
Chờ anh vợ yêu nhé
Anh sẽ gửi nắng về
Cho đôi môi em đỏ
Cho đôi má em hồng
Thơ Tình Nàng Phượt
Sẽ có ngày anh tìm gặp được em
Là khi ấy trái tim ta chung nhịp đập
Anh sẽ đưa em đến vùng đất lạ
Ghi tên hai đứa vào những nơi ta qua
Nếu khi ấy em chưa thích thong rong
Anh kể em nge về những nơi anh đến
Và anh tin em sẽ chung cảm nhận
Yêu nhau rồi đến hơi thở cũng giống phải không em?
Đi bên anh,em sẽ có những bức hình đẹp
Để giữ lại những tháng ngày vui vẻ ấy
Em ngượng ngùng vì chưa biết tạo dáng
Anh sẽ chỉ em những bức hình dễ thương
Em biết không anh là con của núi rừng
Chuyến đầu tiên anh sẽ đưa em về miền xa ấy
Nơi có gió,mây ngàn và đôi mắt em cười
Xuất hiện đi nào cô gái của anh ơi!!
Đi Để Kịp Tuổi Thanh Xuân – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Đi đi em, ngày mai ai biết được?
Nỗi đau sớm qua nhưng vết xước sẽ chẳng nhạt nhòa
Tuổi thanh xuân muôn thuở trôi nhanh không ai kịp đếm
Và tuổi trẻ sẽ lụi tàn dần như một nhành hoa…
Đi đi em , đi để kiếm tìm hạnh phúc giản đơn
Để mai đây khi ta có ngồi nhớ về một thời trai trẻ
Ta chẳng tiếc gì, lặng yên mỉm cười bởi cuộc đời muôn ngàn lối rẽ
Vẫn có những con đường mang tên “những dấu chân hoang”…
Ngước Lên – Những Chân Trời
Em ơi mình đi thôi
Chờ chi ngày tắt nắng
Cứ lên xe rồi ngủ
Đường xá để anh lo
Cài số vào chân ga
Ta đưa nhau đi trốn
Chào nhé – Ngày bận rộn
Những Bài Thơ Chế Đi Phượt Vui Vẻ
Ký Ức Tuổi Trẻ – Tác Giả: Shil
Đã có những ngày tôi và cậu,
Tay cầm tay qua những miền trời xa.
Nơi rừng núi hoang sơ, không cửa -chẳng nhà
Ngồi bên nhau ta kể hết chuyện ngày xưa.
Có nhưng ngày chẳng sợ những cơn mưa,
Vì đã có cậu kề vai trong đêm dài lạnh giá.
Ở cùng nhau ta vượt qua tất cả,
Những thăng trầm khốn khó ngoài kia.
Đã từng mang hết nỗi lòng cùng sẻ chia,
Bên bếp lửa hồng,bài ca chẳng thuộc.
Bỏ lại nỗi buồn sau đôi vai gầy guộc,
Để giữ lấy cho mình,một tuổi trẻ long lanh!
Đã có những ngày chẳng muốn trôi nhanh,
Cứ thế thôi, nụ cười tươi an lành trên đôi mắt biếc,
Đi qua những ngày chẳng bao giờ hối tiếc,
Đến mãi sau này nghĩ lại vẫn cười tươi!!
Đi Thôi Em – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Đi thôi em ngại ngần chi nữa
Tuổi thu buồn đang đuổi theo ta
Hồn ta rộng nhưng lòng phố chật
Đi thôi em xa những nếp nhà
Đi đến nơi chẳng vướng một ánh mắt nhìn
Xa bóng chiều rêu phong và những căn nhà ngói đỏ
Những con đường không tên
Hàng cây ngọn cỏ
Đi tìm bình yên chẳng chút thân quen…
Bao Nhiêu Cung Đường Cho Đủ
Bao nhiêu cung đường mới đủ cho con tim
Những chặng đường chưa bao giờ là đủ
Vì cuộc đời là những chuyến đi xa
Vì cuộc đời là những chuyến xe xa!!!!
Lữ Khách Cô Đơn – Tác Giả: Nguyễn Thị Mai Trang
Một buổi chiều lang thang trên phố
Thấy cô đơn lạnh lẽo giữa muôn người
Cơn mưa phùn cứ từng hạt rơi rơi
Vương tóc mềm một lữ hành cô độc
Người cứ đi, những bước chân vô định
Mưa cứ rơi, từng hạt, hạt nặng dần
Lòng buồn buồn lâng lâng chiều khó tả
Cơn mưa phùn lại từng hạt, nặng, rơi
Người lữ hành cứ đi vào bóng tối
Mưa cứ rơi tan lẫn giọt sương đêm
Ai thấu hiểu nỗi lòng người lữ khách
Bởi yêu người, nên người mãi cô đơn
Đi Thôi Em – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Đi thôi em, đi để cảm nhận, đi để mà yêu
Đi ngắm mùa trăng liêu xiêu
Nhớ thời mười tám
Đi thôi em, đường xa lắm, đời đâu xa lắm
Một cái quay lưng đã bạc mái đầu…
Khóc đi em cho mắt bạc trăng mờ
Rồi theo anh, quên đi bụi tình ngày cũ
Vai lả rã rời, chân chùng mỏi gối
Hoàng hôn vào tối
Đẹp!
Em khóc đi em…
Này tặng em những ánh sao khuya
Này cho em bình minh nắng ấm
Này tặng em cơn mưa ướt đẫm
Này cho em cả một cuộc đời
Em nín đi em…
Những Bài Thơ Chế Đi Phượt Đôc Đáo
Chiều Tây Đô
Tác Giả: Nguyễn Nhật
Cần Thơ có bến Ninh Kiều
Cho ai dạo bước những chiều Tây Đô
Qua sông Cái Lớn trầm trồ
Xuôi dòng Phụng Hiệp sóng xô mạn thuyền
Huê Tình làn điệu giao duyên
Chàng trai thành thị nghe liền muốn qua
Tìm cô Trà Nóc mặn mà
Lo xuồng đến chậm người ta vùng vằng
Len vào Chợ Nổi Cái Răng
Còn duyên mua hết ai bằng lòng ưng
Dẫu cho Bình Thủy tương phùng
Sao người viễn khách mông lung thả hồn
Nghe lời ca Út Trà Ôn
Tình Anh Bán Chiếu như hờn dỗi ai
Cần Thơ đêm vắn tình dài
Em ừ tôi sẽ không quay về nhà.
Cầu Tình Yêu
Tác Giả: Nguyễn Tuyết
Cần thơ có Bến Ninh Kiều
Vói cầu nối nhịp là cầu tình yêu
Hoa giăng sáng rực như sao
Du thuyền đón khách tiếng ca ngọt ngào
Cần thơ chợ nổi Cái Răng
Trong và ngoài nước tham quan ngày ngày
Nhìn sông trăng nước gió mây
Ai ơi xin chớ bỏ qua nơi nầy…
Mình Đi Trốn Em À
Sưu tầm
Mình phải đi trốn thôi em ạ
Em trốn những chuyến công tác xa nhà
Anh trốn những ngày dài lặp lại
Mình bỏ quên lap-top điện thoại
Bỏ văn phòng 8 tiếng chật chội
Nổ máy lên và cứ thế đi thôi
Mình đến những vùng đât xa xôi
Những cung đường mà ta chưa từng tới
Phóng tầm mắt đến chân trời mới lạ
Ngồi sau xe em ngân vang câu hát
“ Một lần mình sống như những đứa nhóc không nhà
Sáng thức dậy ở một nơi xa”.
Chợ nổi Cái Răng
Tác giả: Nguyễn Đình Xuân
Người đi chợ nổi Cái Răng
Sớm mai còn khuyết mảnh trăng hạ tuần.
Thuyền ghe ngang dọc quây quần
Trăm quê bẹo dựng cột cần nhấp nhô.
Chòng chành xuống chợ ngẩn ngơ
Tại sông nước hay bất ngờ mắt ai.
Giật mình lỡ chạm bờ vai
Làm chung chiêng cả nắng ngoài bờ sông.
Thuyền đi sóng động ngang dòng
Tôi về thưa vắng nỗi lòng Hậu Giang.
Rằng mình đã trót đa mang
Mà còn đeo đẳng lo toan phận người.
Lênh đênh cá nước, chim trời
Nổi nênh mong được lãi lời chút thôi
Người đi chợ vắng thuyền trôi
Sớm mai nhớ gặp lại người được chăng?
Vì Cuộc Đời Là Những Chuyến Xe Xa
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Đôi lúc giữa những ngày tháng xô bồ
Ta muốn ngắm hoàng hôn nơi đỉnh đèo nào đó
Rít vài hơi thuốc nơi đồi cao lộng gió
Khó gì đâu, cứ thế ta đi…
Cuộc đời buồn vui cười khóc mấy khi
Cứ lẩn quẩn chi với tháng ngày tẻ nhạt
Đứng giữa trùng mây ta ngân nga câu hát
Dưới sóng ru êm một mối tình đầu
Đi cho đến khi mặt sạm, da nâu
Cho đến khi đôi tay chẳng còn sức chống chèo tay lái
Nhưng đường ta đi là con đường vẫn còn xa ngái
Mặc những ngày dài nắng cháy, đêm mưa
Đi đến những nơi cùng cốc thâm sơn
Ta mang vẻ phong trần ngang qua bao miền phố thị
Với những người khác chắc ta hơi kì dị
Ngồi giữa lề đường gặm cái bánh mì khô
Nhe răng cười hô hô
Ta thả hồn vào với biển, với hồ
Đứng trên Ngoạn Mục vu vơ nhìn về sông Cái
Ừ thì đi cho hết miền Trung duyên hải
Tắm bãi Bình Tiên, ta thèm cưỡi lên “con ngựa trắng”
Chẳng mấy chốc đã ngồi trên cái đỉnh Hải Vân
Ôi! Những chuyến đi biết bao nhiêu cho đủ
Đã nhiều đêm thao thức hoài không thèm ngủ
Mắt đã hoen thâm
Đến lúc phải về
Hẹn một ngày không xa lại bon bon
Một mình một ngựa lon ton
Trôi phiêu lưu triền miên trên sóng
Đứng trên mây ghềnh đá phải cúi đầu
Những chặng đường chưa bao giờ là đủ
Vì cuộc đời là những chuyến đi xa
Vì cuộc đời là những chuyến xe xa…
Đi Để Kịp Tuổi Thanh Xuân
Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Đi đi em, ngày mai ai biết được?
Nỗi đau sớm qua nhưng vết xước sẽ chẳng nhạt nhòa
Tuổi thanh xuân muôn thuở trôi nhanh không ai kịp đếm
Và tuổi trẻ sẽ lụi tàn dần như một nhành hoa…
Đi đi em , đi để kiếm tìm hạnh phúc giản đơn
Để mai đây khi ta có ngồi nhớ về một thời trai trẻ
Ta chẳng tiếc gì, lặng yên mỉm cười bởi cuộc đời muôn ngàn lối rẽ
Vẫn có những con đường mang tên “những dấu chân hoang”…
Những Bài Thơ Chế Đi Phượt Ngắn Gọn
Chiều chiều gió thổi hiu hiu,
Vì mê hai tỉ, mất tiêu 10 ngàn.
– Sưu tầm
Đem ký ức cất vào tủ,
Cái gì cũ cứ để nó tự phai.
– Sưu tầm
Trời sinh bản tính dịu hiền,
Để che bớt vẻ thiếu tiền bên trong.
– Sưu tầm
Nắng chiếu lung linh muôn hoa vàng,
Gần tới Tết là mình hết tiền tiêu.
– Sưu tầm
Đôi khi lỡ hẹn một giờ,
Lần sau miễn gặp, khỏi chờ, mất công.
– Sưu tầm
Tiền không phải là tất cả,
Nhưng không có tiền thì tất cả bằng không.
– Sưu tầm
Người ta khóc chuyện tình yêu,
Còn tôi lại khóc vì tiêu nhiều tiền.
– Sưu tầm
Muốn đi nhanh thì đi một mình,
Muốn đi cà khịa thì mình đi chung.
– Sưu tầm
Họ gầy vào mùa hạ,
Họ béo vào mùa đông,
Còn em như lợn hồng,
Mùa nào em cũng béo.
– Sưu tầm
Trời buồn trời đổ cơn mưa,
Ta buồn ta ngủ từ trưa đến chiều,
Ngủ xong dậy ăn cơm chiều,
Ăn xong lại ngủ từ chiều đến mai.
– Sưu tầm
Bao nhiêu lần nói to là bỏ,
Bấy nhiêu lần nói nhỏ là yêu.
– Sưu tầm
Muốn giàu thì nuôi cá,
Muốn phá sản thì nuôi em.
– Sưu tầm
Không chê anh quá thường,
Vì thương anh quá trời.
– Sưu tầm
Em vụng về nên làm gì cũng đổ,
Tấm thân này cũng lỡ đổ vào anh.
– Sưu tầm
Thích em thì nói một câu,
Để em còn học làm dâu nhà chàng.
– Sưu tầm
Trà sữa phải có trân châu,
Đời anh phải có thêm em mới ngầu.
– Sưu tầm
Muốn ăn cơm trắng với giò,
Lại đây mà đẩy xe bò với anh.
– Sưu tầm
Thằng Bờm thì thích nắm xôi,
Còn anh thích nắm tay tôi chứ gì?
– Sưu tầm
Tưởng anh là hoa đã có chủ,
Ai ngờ anh là chủ một vườn hoa.
– Sưu tầm
Vạn cổ thiên thu, yêu là khổ,
Thiên thu vạn cổ, khổ vẫn yêu.
– Sưu tầm
Nếu anh là một chàng trai hay ho,
Đừng lo em sẽ là cô nàng bổ phế.
– Sưu tầm
Mười mấy năm cục súc với thiên hạ,
Chỉ vì một chàng trai lạ mà dịu dàng cả thanh xuân.
– Sưu tầm
Tôi muốn tắt nắng đi,
Cho màu đừng nhạt mất.
Tôi muốn buộc cậu lại,
Cho cậu thành của tôi.
– Sưu tầm
Những Bài Thơ Chế Đi Phượt Thú Vị
1. Con gái Du lịch
Mẹ bảo em là con gái,
Chọn làm chi nghề Du lịch con ơi.
Suốt ngày góc bể, chân trời,
Da đen, tóc quắn, làm sao lấy chồng?
Mẹ đâu có biết nỗi lòng,
Của con gái mẹ trông mong đêm ngày.
Được ngao du khắp đó đây,
Trong Nam, ngoài Bắc đẹp thay quê mình.
Em là một Hướng dẫn viên,
Thường đưa quý khách thăm miền gần xa.
Hãy lên xứ Lạng quê ta,
Hòn Vọng phu vẫn thiết tha tình người.
Ghé thăm Yên Tử anh ơi,
Cội nguồn Đạo Phật, là nơi tu hành.
Linh thiêng đất Tổ Hùng Vương,
Phong Châu, Phú Thọ, thuận đường ta qua.
Về thăm Pắc Bó quê Cha,
Đừng quên ghé đến cây đa Tân Trào.
Hỡi cô du kích sông Thao,
Có yêu thì chống cây sào anh sang.
Nam Đàn, xứ Nghệ mênh mang,
Quê hương của Bác, muôn vàn lời ca.
Cố đô Thành Huế không xa,
Hải Vân trùng điệp, la đà mây bay.
Bà Nà ở sát ngay đây,
Ngũ Hành Sơn vẫn đêm ngày chờ mong.
Hội An phố cổ, người đông,
Đẹp thay dải đất Miền Trung anh hùng.
Ghé thăm phố biển Nha Trang,
Thăm Hòn Ngọc Việt, xốn xang tình đời.
Mời anh một phút nghỉ ngơi,
Biển xanh Cà Ná thảnh thơi anh ngồi.
Một chiều Mũi Né ta bơi,
Sương mù Đà Lạt, anh ơi em chờ.
Quảng Ninh có núi Bài thơ,
Tây Ninh có núi Bà Đen, ngát đời.
Ghé thăm Tòa thánh Cao Đài,
Tiện đường về với Củ Chi anh hùng.
Xuôi dòng đến với núi Sam,
Hoà chung ngày hội cúng am Chúa Bà.
Thăm cầu Mĩ Thuận ta qua,
Vũng Tàu – Côn Đảo thiết tha mời chào.
Về thăm Đất mũi Cà Mau,
Bay ra Phú Quốc, đảo giàu tài nguyên.
Một chiều trên bến Hà Tiên,
Bóng em hòa với bóng chiều làm đôi.
Yêu nghề em chọn, em ơi
Tình em hòa với đất trời quê hương.
Yêu em, lòng những vấn vương,
Xin làm ngọn đuốc soi đường em đi.
2. Người yêu Hướng dẫn viên
Yêu em, em hỏi: nghề chi?
Mỉm cười anh nói: nghề đi rất nhiều
Em lườm… chắc lắm người yêu
Gật đầu anh nói… nhưng đều không theo
Em rằng: chắc tại anh… kiêu
Chỉ tại xa cách sớm chiều em ơi!
Du lịch anh đến nhiều nơi
Tình yêu em chỉ một lời mà thôi.
Anh đi dẫn khách xa xôi
Thương em làm vợ một đời nhớ mong,
Em vừa làm vợ, làm chồng
Chỉ e em ngại má hồng phôi pha
Hành trình ngàn dặm còn xa
Sao lòng như ở quê nhà cùng em.
Cuộc đời đẹp mãi đức tin
Tình yêu em đẹp những miền anh qua.
3. Tình anh hướng dẫn
Anh là trai, là anh trai hướng dẫn
Khắp nẻo đường, anh vẫn bôn ba
Da anh ngăm, nét ngăm chiều xứ lạ
Sương gió dạn dày trên mái tóc… phương xa
Hành trang anh đi
Một ba lô và vô số những nụ cười
Mắt anh sáng ngời
Đầy lòng tin và nhiệt huyết
Nghề của anh, ừ thì ai cũng biết…
Lênh đênh mải miết
Không bến, không bờ
Không phải bơ vơ
Nhưng chẳng là cố định.
Nghề của anh chỉ bằng lời nói
Nói người nghe, người hiểu và nhìn
Nghe anh yêu, anh kể đất nước mình
Nơi anh qua biết bao tình anh gửi
Gửi câu thơ, chút nhạc cho đời
Anh gửi chút hương cho em gái xứ người
Chỉ dám nhìn mà lòng hoài e thẹn…
Anh gửi tình cho những gì rất rộng.
Rồi bỗng chốc xót lòng nơi góc trái tim.
….
Anh đi xa rày đây mai đó
Dăm ba ngày, bảy bữa, một tuần hơn
Người yêu anh cứ giận… cứ hờn
Thoắt đến… thoắt đi …. ngày thương đêm nhớ!
Anh đi về vương chút hồng, chút huệ
Nguời yêu anh bỗng hóa ghen tuông
Trai hướng dẫn phải vướng chút bụi đường
Chẳng thế mà lại mang tiếng đào hoa
Anh buồn vì lời nói chua ngoa:
“Mồm hướng dẫn, con nghe chi rồi khổ
Tin chỉ năm rồi trừ hết nghe con!”
….
Anh đi khắp chân trời, góc bể
Chị anh mong, mẹ anh cũng thế
Trông con mình yên ổn lúc đi xa
Anh vẫn biết mỗi lần rời tổ ấm
Anh bưng cơm, rót nước mời trà
Anh ân cần bên những người khách lạ
Là một lần anh lỗi mẹ, lỗi cha!
Bạn bè anh người thành danh, thành tiếng
Vợ con đủ đầy, sung túc sớm hôm
Chạnh lòng anh mà vẫn phải ôn tồn
Nghề đã chọn anh biết làm sao được …
Anh có nhà, đứa con và vợ
Niềm tin yêu ví như là tạm bợ
Bởi vì anh chẳng ở gần bên
Hiểu lòng anh, nên ra chiều thông cảm
Vợ chăm con, cho anh ở với người!
Đêm tối buồn, chăn gối một mình thôi
Sinh nhật con, ngày tour về chẳng dám vội
Sợ khách phiền lòng nhưng dạ thì nóng ran
Con ơi con, quà thì đã mang
Đợi ba về kịp tối
Hạnh phúc muộn nghe con…
Nghề ba vậy, ích kỉ hoài luôn thế
Mắt mẹ con buồn, ba biết con ơi !
Yêu cái nghề nên đời anh luôn thế
Nhưng lòng anh, tình vẫn dạt dào
Vô tâm nào chẳng phải anh đâu
Tại cái nghề và đời anh luôn thế!
Yêu cái nghề mà anh phải làm dâu
Được anh được và được nhiều hơn là mất
Nghề cho anh những gì rất thật
Đam mê, hạnh phúc và tất cả tiền tài
Thỏa chí làm trai, bốn bề vùng vẫy
Thỏa sức cười, thỏa sức nói
Thỏa cả lòng mong mỏi
Thỏa cả một đời trai!
Trên đây là những stt hay về biển được ReviewEdu tổng hợp và chia sẻ đến các bạn. Hy vọng bạn sẽ luôn vui vẻ, hạnh phúc và yêu đời khi đọc được những vần thơ hài hước về đi phượt trên đây nhé!