Những Bài Thơ Hay Về Vợ Chồng Sâu Sắc và Ý Nghĩa không thể bỏ qua 1

Người ta từng nói rằng :” Thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn” đâu phải tự dưng hai người xa lạ gặp được nhau, quen nhau, yêu nhau và tình nguyện ở bên cạnh nhau là dễ dàng. hai vợ chồng nếu như muốn ở cạnh nhau lâu dài thì hãy yêu thương nhau, nhẫn nhịn vì nhau, có như vậy thì hạnh phúc gia đình mới bền lâu được. Và để các bạn hiểu nhiều hơn về tình nghĩa vợ chồng, thấu hiểu nhau hơn thì sau đây chúng tôi sẽ chia sẻ đến các bạn những bài thơ hay về vợ chồng, cùng theo dõi bạn nhé!

 Những bài thơ hay về hạnh phúc vợ chồng

Bài 1: Nhắn chồng

Nhớ anh nhé!
Nhớ anh nhé!
Em cũng chỉ cần anh có vậy thôi
Khi tan sở anh về ngồi bên vợ
Bao nhiêu buồn phiền bao nhiêu trăn trở
Về tới nhà cũng bỏ hết ngoài hiên
Anh về bên em, về với vợ hiền
Là trút bỏ mọi ưu phiền rắc rối
Để gia đình ta quây quần buổi tối
Mâm cơm chiều em nấu vội thơm ngon
Em chỉ cần anh dạy dỗ các con
Chúng cũng đã lớn, không còn thơ dại
Ra ngoài đời anh là người bươn chải
Khi về nhà nơi ấy chốn bình an
Cuộc sống bây giờ còn lắm gian nan
Nhưng nhà mình luôn ngập tràn hạnh phúc
Ta thương nhau bánh đa bánh đúc
Khi huy hoàng và cả lúc khó khăn
Có vậy thôi, em cũng chỉ cần anh
Không nhiều đâu, thế thôi anh yêu nhé
Để gia đình ta bình an vui vẻ
Tổ ấm mình cứ thế nhé anh ơi.

Bài 2: Chồng em

Yêu anh – người chồng tuyệt vời
Yêu anh – người chồng tuyệt vời
Em tìm ghép những vần thơ
Để đưa anh tới bến bờ yêu thương
Chồng em áo rách em nhường
Chồng người áo gấm sông hương mặc người.
Bên anh em mãi vui tươi
Vắng anh lịm tắt nụ cười trên môi
Mới yêu tim đập bồi hồi
Mười ba.. năm nghĩa… gấp đôi mặn mà.
Bây giờ anh đã làm Cha
Của hai công chúa thật là đáng yêu
Thương anh vất vả sáng… chiều
Dầm mưa dãi nắng liêu xiêu… kiếm tiền.
Chăm con… lo vợ mãn viên
Tự thân gánh vác chẳng phiền đến ai
Phục anh lắm chí nhiều tài
Khó khăn gian khổ chẳng phai… nản lòng.
Anh ơi ngày tháng long đong
Bao năm tình nghĩa vợ chồng ấm êm
Tặng nhau hơi ấm ngọt mềm
Nghèo nàn… mình cố gắng thêm… sẽ giàu.
Mặc cho cay đắng bể dâu
Chịu thương chịu khó… sẻ bầu tâm tư
Vén vun hạnh phúc từ từ
Vợ chồng mình hãy cứ như ngày nào.
Thân em phận gái duyên hao
Tâm hồn thi sĩ ngọt ngào tung bay
Mượn thơ ghép chữ tỏ bàyAnh đừng chán ghét để lay lắt buồn.
Với em… anh mãi luôn luôn
Là người chồng tốt như nguồn suối mơ
Dù em có chút khạo khờ
Nhưng tâm trong sáng như thơ anh à…!!!!

Bài 3: Nghĩa vợ

Cảm ơn em – người vợ tuyệt vời
Cảm ơn em – người vợ tuyệt vời
Lòng ta mãi ơn em nhiều lắm
Suốt cuộc đời chăm bẵm chồng con
Gian nan mà vẫn vẹn tròn
Trọn đời giữ tấm lòng son với chồng
Nay ta cũng chẳng mong gì nữa
Tình của em chan chứa hương yêu
Bên nhau càng mến thương nhiều
Ngọt bùi chia sẻ sớm chiều có nhau
Dù xa cách ta nào thay đổi
Suốt đời yêu chỉ mỗi mình em
Em ơi chớ ướt môi mềm
Thương em lạnh lẽo từng đêm ngóng chờ.

Bài 4: Người vợ yêu dấu

Vợ yêu dấu
Vợ yêu dấu
Hôm nay viết bài thơ tặng vợ
Nhớ buổi đầu bỡ ngỡ gặp nhau
Sân nhà chớm nở hoa cau
Tóc em dài mượt nghiêng đầu anh yêu.
Không sắc nước diễm kiều khả ái
Đứng trước anh vụng dại ngây thơ
Long lanh đôi mắt đợi chờ
Từ đây em bước vào mơ anh rồi.
Mỗi lần gặp sao bồi hồi lạ
Từ lúc nào mình đã của nhau
Lung linh như phép nhiệm màu
Yêu nhau tha thiết con tàu vào ga…
Kể từ đó một nhà gắn bó
Đi đến đâu cũng có dáng hình
Như Sam quấn quýt chung tình
Vượt qua giông bão nhục vinh cuộc đời.
Mái nhà nhỏ là nơi bến đỗ
Mảnh đất nghèo lấy chỗ dừng chân
Yêu thương không chút phân vân
Thức khuya dậy sớm chẳng cần nghĩ suy.
Buổi đầu ấy điều chi cũng thiếu
Mùa đông về giường chiếu đơn sơ
Chỉ có tình ái vô bờ
Lửa lòng luôn rực sóng xô ngút ngàn.
Thật diễm phúc Trời ban báu vật
Nghĩa vợ chồng ngây ngất đắp xây
Tháng ngày trôi mãi, tràn đầy
Cho dù có lúc thân gầy héo hon.
Mặc cuộc sống bon chen hối hả
Ở ngoài đời bản ngã đổi thay
Vợ chồng tay nắm chặt tay
Chữ Tình chữ Hiếu mỗi ngày thêm son.
Rồi lần lượt cái con khôn lớn
Rất ngoan hiền chẳng gợn điều chi
Học hành chịu khó nhu mì
Sự nghiệp sẽ đến lo gì tương lai.
Rất yêu mến, cả hai bên họ
Nét đoan trang như tỏ rạng ngời
Trọng tình, trọng nghĩa, kiệm lời
Kính trên nhường dưới suốt đời khắc ghi.
Khuya cặm cụi, sáng thì dậy sớm
Từ đầu đông cho chớm sang xuân
Cửa nhà vun vén quây quần
Tiếng cười rộn rã tình thân ấm nồng.
Yêu đằm thắm người chồng thơ thẩn
Rất tận tình: Cẩn thận nhé anh!
Đừng vội mà viết cho nhanh
Chọn từ, câu cú, đúng thanh, chuẩn vần…
Công việc lớn chẳng ngần quản ngại
Vẫn bình thân thư thái trước sau
Đẹp người nào bởi sắc màu
Công, Dung, Ngôn, Hạnh phải đâu xa vời.
Lúc trái gió trở trời đau ốm
Rất nhẹ nhàng chăm bón thuốc thang
Trong tim có ngọn lửa vàng
Bệnh kia mau khỏi hơn ngàn danh y.
Trong cuộc sống luôn vì người khác
Lời Phật răn đã tạc vào tâm
Giản dị, trong sáng, âm thầm
Hôm nay anh viết thơ ngâm tặng Người…

Bài 5: Nói với chồng yêu

Gia đình nhỏ luôn chờ đón anh
Gia đình nhỏ luôn chờ đón anh
Không phải nói gì đâu nữa mình ơi!
Vòng tay yêu thương đã nói lên tất cả
Dù vợ chồng trải qua bao vất vả
Vẫn ngọt ngào, đằm thắm, yêu thương
Anh cũng đừng day dứt, vấn vương
Khi đi xa, em không người chăm sóc
Thì anh nhé, cuộc đời dù khó nhọc
Cũng không bao giờ nói tiếng chia xa
Anh nhớ không? Suốt những tháng năm qua
Bao khó khăn, bao ngọt bùi, cay đắng
Có khoảnh khắc đắm chìm vào khoảng lặng
Vẫn bên nhau dù vật đổi sao dời
Có đôi khi lòng cũng thấy chơi vơi
Nhẹ nhàng tìm bờ vai anh em tựa
Những lúc đó sao thấy lòng chan chứa
Anh là khoảng trời xanh mát em yêu!
Thì anh nhé! Mình đừng suy nghĩ nhiều
Vẫn mong anh sau mỗi chiều tan sở
Gia đình nhỏ, em và con mong nhớ
Luôn là khoảng trời hạnh phúc, bình yên !

Bài 6: Tình nghèo có nhau

Gia đình nhỏ luôn chờ đón anh
Dù nghèo vẫn mãi có đôi
Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
Chúng mình khác họ người dưng
Một lần gặp gỡ như từng đã quen
Bởi anh thân phận nghèo hèn
Tháng năm vất vả da đen chai sần
Bùn lầy quến chặt bàn chân
Đồng trưa ruộng sớm đỡ đần mẹ cha
Còn em rẫy bắp nương cà
Mồ hôi từng giọt mặn mà thấm lưng
Kiếp nghèo chôn chặt tuổi xuân
Phấn son nhung lụa chưa từng dám mơ
Chúng mình một mái tranh sơ
Thầm câu ước hẹn đợi chờ mai sau
Mong ngày trầu thắm duyên cau
Đắp xây hạnh phúc bên nhau trọn đời
Ngọt ngào anh gọi mình ơi
Em cười bẽn lẽn mắt ngời ước mơ
Tình nghèo vẫn đẹp như thơ
Bao nhiêu năm tháng đợi chờ là đây

Bài 7: Người Bạn Đời – Tác giả: Hảo Trần

Cùng nhau đi suốt cuộc đời
Cùng nhau đi suốt cuộc đời
Anh cuối chân trời em giữa ngàn sao
Hai mảnh đời mình tìm nhau ghép lại
Duyên tao ngộ từ ngàn năm hẹn mãi
Để đời này ta có được nhau đây
Qua thăng trầm cuộc sống đến hôm nay
Người bạn đời đi bên nhau hạnh phúc
Nắm tay nhau hai ta cùng chung bước
Cuối con đường nơi ấy đợi chờ ta
Dẫu cuộc đời nhiều bão tố phong ba
Ở đâu đó lời gọi mời tha thiết
Không ít phút giây xao lòng choáng ngợp
Ta vẫn bền lòng chung thuỷ săt son
Vui bên nhau với hạnh phúc cháu con
Gần gủi yêu thương giữ gìn sức khoẻ
Chuyện ái ân em bây giờ chẳng thể
Anh vui lòng chuyện thủ thỉ đêm khuya
Sưởi ấm lòng khi giá buốt đông về
Vòng tay ôm ta chìm vào giấc ngủ
Cuộc đời này còn bao nhiêu cho đủ…?
Để chúng mình kịp gửi hết yêu thương..!

Bài 8: Tình Nghĩa Vợ Chồng – Tác giả: Trầm Vân

Tình cảm vợ chồng – thiêng liêng, cao quý
Tình cảm vợ chồng – thiêng liêng, cao quý
Dễ gì kiếm được một người
Chịu bao gian khổ suốt đời vì ta
Dẫu là chồng trẻ vợ già
Yêu nhau ngào ngạt hương hoa say tình
Xưa em mười ngón tay xinh
Giờ tay chống gậy nép mình bảy hai
Anh ôm nhè nhẹ bờ vai
Vuốt ve mái tóc đêm cài làn sương
Yêu thương tìm đến yêu thương
Tình đi qua ngõ thiên đường chơi vơi
Cách nhau mười một tuổi thôi
Tình như đôi tám vành môi còn hồng
Em đi sáng nhớ chiều mong
Em về anh bế tay bồng niềm vui
Trăm năm chưa đã cuộc đời
Kiếp này kiếp nữa hẹn mười kiếp sau.

Những bài thơ hay về tình cảm vợ chồng lãng mạng nhất

MÌNH NHÉ…! – Thơ: Ngọc Hân

Muốn yêu anh suốt chặng đường còn lại
Tay trong tay, mãi mãi chẳng xa rời
Trọn kiếp này chỉ biết có anh thôi
Mình hạnh phúc suốt đời luôn gắn bó
Dẫu khó khăn chỉ cần không từ bỏ
Chẳng khi nào ta có thể lạc nhau
Cùng yêu thương chung sống đến bạc đầu
Tay nắm chặt, bể dâu không sờn chí
Mình có nhau ở trong từng suy nghĩ
Những gió giông chỉ thử thách lòng người
Nên chỉ cần hai đứa vững tin thôi
Ta sẽ có những nụ cười hạnh phúc
Nếu lúc nào em mệt tâm bất lực
Sẽ tựa vào nơi lồng ngực của anh
Được yêu thương, được ôm ấp dỗ dành
Muộn phiền cũng sẽ qua nhanh như thế
Em sẽ là người vợ ngoan nhỏ bé
Luôn bên anh chia sẻ những nhọc nhằn
Đừng nản lòng khi gặp phải khó khăn
Hãy vững bước vượt gian nan mình nhé.

MÌNH ƠI – Thơ: Phương Tâm

Lâu lắm rồi chẳng nghe tiếng Mình ơi!
Em thấy buồn, thấy chơi vơi nhiều lắm!
Giản đơn thôi nhưng chứa chan tình cảm
Đượm nghĩa tình, hai tiếng gọi thân thương
Em vẫn biết trong cuộc sống đời thường
Giữa bon chen, giữa thương trường hối hả
Nhiều khi ta đã lãng quên nhiều quá
Nên nhạt nhoà gia vị của tình yêu
Em cũng biết và rất hiểu một điều
Đã yêu nhau không cần lời xáo rỗng
Hạnh phúc vẹn tròn không phải chỉ mơ mộng
Nên em chọn một cuộc sống giản đơn
Ai không muốn được quan tâm nhiều hơn
Bỏ mặc nhau ai chả hờn chả giận
Nên em muốn có bận gì thì bận
Khi rảnh rỗi anh vẫn gọi Mình ơi!

CHUYỆN VỢ CHỒNG – Thơ: Hồ Như

Chuyện vợ chồng có bùi, ngọt, đắng, cay
Bởi cuộc sống cũng từng ngày biến động
Nhưng như thế mới thật là sự sống
Buồn hay vui cũng lắm mộng nhiều mơ
Vẫn biết rằng mỗi tối ta đợi chờ
Được đón nhận một vòng tay ân ái
Vợ và chồng đều phải người từng trải
Nếu vì nhau ta hãy loại chuyện buồn
Đón niềm vui nhận điều tốt sẻ suôn
Xua hết thảy những cội nguồn rắc rối
Có những lúc cả hai người có lỗi
Nên vị tha để gỡ rối cùng nhau
Hãy vì tình, đừng để lũ con đau
Chúng vô tội điều đó là sự thật
Bởi vì chúng chưa hiểu gì được mất
Để phân trần chuyện cha mẹ trong nhà
Muốn bình yên khi mỗi sáng ngày ra
Thấy cha mẹ tươi như hoa… tạm biệt
Rồi chiều về cảnh ân tình… thân thiết
Dù mâm cơm còn thiếu ít thức ăn
Hãy ngẫm mình bớt đi nỗi nhọc nhằn
Nén trở trăn sống vì tình chồng vợ
Nếu không duyên thì vẫn còn chút nợ
Nghĩa luân hồi đừng ai nỡ vô tình
Thử hạ mình để lòng dạ sáng minh
Rồi suy xét cho thấu tình đạt lí
Đừng kiêu căng mỗi người riêng một ý
Mang theo mình những ích kỉ vô tâm
Sống và yêu cho hạnh phúc ngang tầm
Khi phán quyết đừng để nhầm lí trí …

NÓI VỚI CHỒNG YÊU – Thơ: Hoàng Nhân

Không phải nói gì đâu nữa mình ơi!
Vòng tay yêu thương đã nói lên tất cả
Dù vợ chồng trải qua bao vất vả
Vẫn ngọt ngào, đằm thắm, yêu thương
Anh cũng đừng day dứt, vấn vương
Khi đi xa, em không người chăm sóc
Thì anh nhé, cuộc đời dù khó nhọc
Cũng không bao giờ nói tiếng chia xa
Anh nhớ không? Suốt những tháng năm qua
Bao khó khăn, bao ngọt bùi, cay đắng
Có khoảnh khắc đắm chìm vào khoảng lặng
Vẫn bên nhau dù vật đổi sao dời
Có đôi khi lòng cũng thấy chơi vơi
Nhẹ nhàng tìm bờ vai anh em tựa
Những lúc đó sao thấy lòng chan chứa
Anh là khoảng trời xanh mát em yêu!
Thì anh nhé! Mình đừng suy nghĩ nhiều
Vẫn mong anh sau mỗi chiều tan sở
Gia đình nhỏ, em và con mong nhớ
Luôn là khoảng trời hạnh phúc, bình yên!

NHẮN CHỒNG – Thơ: Nguyễn Đình Huân

Em cũng chỉ cần anh có vậy thôi
Khi tan sở anh về ngồi bên vợ
Bao nhiêu buồn phiền bao nhiêu trăn trở
Về tới nhà cũng bỏ hết ngoài hiên
Anh về bên em, về với vợ hiền
Là trút bỏ mọi ưu phiền rắc rối
Để gia đình ta quây quần buổi tối
Mâm cơm chiều em nấu vội thơm ngon
Em chỉ cần anh dạy dỗ các con
Chúng cũng đã lớn, không còn thơ dại
Ra ngoài đời anh là người bươn chải
Khi về nhà nơi ấy chốn bình an
Cuộc sống bây giờ còn lắm gian nan
Nhưng nhà mình luôn ngập tràn hạnh phúc
Ta thương nhau bánh đa bánh đúc
Khi huy hoàng và cả lúc khó khăn
Có vậy thôi, em cũng chỉ cần anh
Không nhiều đâu, thế thôi anh yêu nhé
Để gia đình ta bình an vui vẻ
Tổ ấm mình cứ thế nhé anh ơi.

TÌNH SAY – Thơ: Hương Giang

Môi hôn chan chứa ta trao
Yêu thương thắm thiết dạt dào người ơi
Trải bao năm tháng tuyệt vời
Nghĩa tình chồng vợ muôn đời sắc son
Bên nhau hạnh phúc vẹn tròn
Vòng tay ấm áp … môi hôn đậm tình
Bên nhau dệt mộng thắm xinh
Cho đời thơm ngát lung linh đất trời
Em bên anh mãi muôn đời
Tháng ngày bền chặt rộn lời ái ân
Tình say muôn thuở ngọt lành
Êm đềm chung thủy yến oanh nồng nàn
Yêu thương vút tận mây ngàn
Đôi bờ môi thắm chứa chan cõi lòng…
Hồn lâng say chốn phiêu bồng
Hương tình nồng đượm …dập dồn đôi tim..

CHỒNG EM – Thơ: Song Linh

Em tìm ghép những vần thơ
Để đưa anh tới bến bờ yêu thương
Chồng em áo rách em nhường
Chồng người áo gấm sông hương mặc người.
Bên anh em mãi vui tươi
Vắng anh lịm tắt nụ cười trên môi
Mới yêu tim đập bồi hồi
Mười ba.. năm nghĩa… gấp đôi mặn mà.
Bây giờ anh đã làm Cha
Của hai công chúa thật là đáng yêu
Thương anh vất vả sáng… chiều
Dầm mưa dãi nắng liêu xiêu… kiếm tiền.
Chăm con… lo vợ mãn viên
Tự thân gánh vác chẳng phiền đến ai
Phục anh lắm chí nhiều tài
Khó khăn gian khổ chẳng phai… nản lòng.
Anh ơi ngày tháng long đong
Bao năm tình nghĩa vợ chồng ấm êm
Tặng nhau hơi ấm ngọt mềm
Nghèo nàn… mình cố gắng thêm… sẽ giàu.
Mặc cho cay đắng bể dâu
Chịu thương chịu khó… sẻ bầu tâm tư
Vén vun hạnh phúc từ từ
Vợ chồng mình hãy cứ như ngày nào.
Thân em phận gái duyên hao
Tâm hồn thi sĩ ngọt ngào tung bay
Mượn thơ ghép chữ tỏ bày
Anh đừng chán ghét để lay lắt buồn.
Với em… anh mãi luôn luôn
Là người chồng tốt như nguồn suối mơ
Dù em có chút khạo khờ
Nhưng tâm trong sáng như thơ anh à…!!!!

NGHĨA VỢ – Thơ: Ngọa Long Tiên Sinh

Lòng ta mãi ơn em nhiều lắm
Suốt cuộc đời chăm bẵm chồng con
Gian nan mà vẫn vẹn tròn
Trọn đời giữ tấm lòng son với chồng
Nay ta cũng chẳng mong gì nữa
Tình của em chan chứa hương yêu
Bên nhau càng mến thương nhiều
Ngọt bùi chia sẻ sớm chiều có nhau
Dù xa cách ta nào thay đổi
Suốt đời yêu chỉ mỗi mình em
Em ơi chớ ướt môi mềm
Thương em lạnh lẽo từng đêm ngóng chờ.

THƠ VUI TẶNG VỢ YÊU – Thơ: Đức Trung

Mấy ai sống ở trên đời
Buồn vui hạnh phúc thiếu người vợ yêu
Vợ như cái bóng sớm chiều
Chăm lo tất cả những điều quanh ta
Vợ là tình nghĩa thiết tha
Là thương, là nhớ, xót xa trong lòng
Vợ là bao nỗi chờ mong
Mỗi khi xa vắng thấy lòng bơ vơ…
Vợ là ngàn vạn ý thơ
Để ta xao xuyến, ngẩn ngơ nhớ nàng
Vợ là muôn ánh trăng vàng
Lúc soi, lúc tỏ, lúc tàn trong đêm
Vợ là ngan ngát hương sen
Là con bướm nhỏ đã quen lối về…
Vợ là bình rượu hương quê
Nhấp môi một chút đã mê mẩn lòng
Vợ là cái rét đêm đông
Nhiều khi buốt giá để lòng tái tê
Vợ là cái nắng trưa hè
Như cơn gió thoảng bờ tre xạc xào…
Vợ là tinh tú trên cao
Nhấp nha nhấp nháy lẩn vào trời xanh
Vợ là biển cả mông mênh
Tình sâu nghĩa nặng thác ghềnh cũng qua
Vợ là hương sắc muôn hoa
Vợ là tất cả bài ca tuyệt vời…
Một điều sợ nhất vợ ơi.!
Vợ làm Sư tử…rụng rời chân tay.!!!

NIỀM HẠNH PHÚC – Thơ: Nhật Minh

Niềm hạnh phúc như thế nào anh nhỉ
Trả lời ngay chẳng phải nghĩ phút giây
Đó chính là những thời khắc thế này
Tay ôm chặt sau một ngày xuôi ngược.
Điều giản dị mà mình hằng mơ ước
Như trẻ thơ được mẹ dắt đi chơi
Là trên môi luôn tươi tắn nụ cười
Là mình được rất nhiều người mến quí.
Niềm hạnh phúc mỗi người một cách nghĩ
Nhưng với anh nó bình dị vô cùng
Là sáng chiều được hai đứa đi chung
Ngày hai bữa chúng mình cùng ăn uống.
Luôn san sẻ mà lòng không ép giượng
Là sang hèn hay sướng khổ có nhau
Luôn quan tâm và tâm hợp ý đầu
Sống đúng nghĩa chữ dâu hiền rể thảo.

ĐÔI DÉP – Thơ: Nguyên Dũ

Anh và em quen biết tự bao giờ
Hay duyên số tình cờ ta ghép lại
Như đôi dép song song cùng tồn tại
Chia mảnh đời trang trải mọi lo âu
Kiếp mưu sinh vạn nẻo có cơ cầu
Đời mưa nắng dãi dầu trong sướng khổ
Bên trái phải đôi dép cùng một chỗ
Bước song hành ta cố gắng vượt qua
Nếu một mai chiếc dép có lìa xa
Chiếc còn lại sẽ ra sao anh hả
Hay sẽ khóc vì không còn tất cả
Vì trên đời dép đã phải thành đôi
Chỉ cần anh em hạnh phúc lắm rồi
Mình sẽ sống như hồi anh còn khoẻ
Sẽ bước tiếp dâng trào lên sức trẻ
Luôn tươi cười trao vẽ đẹp cho nhau
Đôi dép kia một chiếc đã phai màu
Nhưng không thể đổi trao cùng chiếc khác
Vì đôi dép sẽ vô cùng lệch lạc
Bước chồng chềnh sẽ khác lạ không quen
Hãy vì em xoá hết những màu đen
Trong suy nghĩ còn hoen trên khéo mắt
Hãy nắm lấy bàn tay em thật chặt
Ta cùng nhau đối mặt với tương lai
Quãng đường xa tuy rất đổi còn dài
Nhưng phía cuối ngày mai là hạnh phúc
Như đôi dép thăng trầm bao vinh nhục
Vẫn song hành một phút chẳng lìa xa…

HẠNH PHÚC CHẲNG ĐÂU XA – Thơ: Song Linh

Niềm hạnh phúc như thế nào anh nhỉ ?
Chẳng bận lòng suy nghĩ ở đâu xa
Trả lời ngay là thời khắc giao hòa
Trời và đất xui khiến ta gặp gỡ
Lão Tơ – Nguyện se chúng mình chồng… vợ
Trái tim hồng chung nhịp thở xuyến xao
Vòng tay ôm cùng với những ngọt ngào
Luôn bền vững trải bao điều gian khó
Niềm hạnh phúc là vui cùng con nhỏ
Là sớm chiều ta có những nụ cười
Là rạng ngời với nét mặt xinh tươi
Là mình được rất nhiều người yêu quý
Niềm hạnh phúc mỗi người một cách nghĩ
Nhưng với em nó bình dị vô cùng
Mong suốt đời hai đứa bước đi chung
Tình nồng ấm không lạnh lùng gượng ép
Sống đúng nghĩa với tấm lòng không hẹp
Dù sang nghèo chẳng được phép rời nhau
Là sẻ chia và ý hợp tâm đầu
Để mãi mãi bền lâu niềm hạnh phúc…!!!

MÌNH ƠI – Thơ: Hảo Trần

Mình ơi hai tiếng thân thương..
Theo ta đi hết chặng đường thời gian.
Mùa xanh giờ đã phai tàn.
Chỉ còn hơi ấm nồng nàn trong nhau.
Cuộc đời mưa nắng giải dầu.
Đi qua năm tháng còn đâu thủa nào…
Tóc mây em bối cao cao
Hương chanh hương bưởi đọng vào hồn tôi
Long lanh ánh mắt em cười.
Làm anh đắm đuối một thời mê say.
Se duyên kết tóc đời này.
Hạnh phúc mong muốn đủ đầy trăm năm..
Cháu con bận học bận làm..
Hai ta nương tựa an nhàn tấm thân.
Mình giờ lóng ngóng tay chân.
Vụng về run rẩy nên cần nâng niu..
Một đời ta đã thương yêu..
Mình ơi vui nhé sớm chiều bên nhau..!

MÌNH ƠI – Thơ: Thu Hà

Đã lâu rồi chẳng thấy tiếng… mình ơi!
Em thấy nhớ những lời yêu thương ấy
Nhẹ nhàng thôi mà lòng em ấm vậy
Mình quên rồi em chợt thấy cô đơn…
Mình biết không trong giấc ngủ chập chờn
Em vẫn gọi qua từng cơn mộng mị
Khát vọng ấy đâu phải là phi lý
Em dỗi hờn mà chỉ biết nín câm…
Mình biết không em cứ phải âm thầm
Như chiếc bóng chìm dần trong bóng tối
Sợ ngoài kia bao dòng đời trôi nổi
Sẽ đưa mình lạc lối tiếng yêu thương…
Mình nhớ không bao đêm thức canh trường
Lời tâm sự dường như không nói hết
Mình bên nhau chưa khi nào mỏi mệt
Nhớ mình nhiều… em quên hết hờn ghen!

TÌNH YÊU KHÔNG TUỔI – Thơ: Nguyễn Thị Thắm

Người ta bảo: Già rồi, còn yêu đương gì nữa
Ở tuổi này chỉ có cãi nhau thôi
Mấy chục năm tình cũng đã phai phôi
Còn gì đâu mà nồng nàn đắm đuối!?
Nhưng với em tình yêu không có tuổi
Vẫn say mê như cái thuở ban đầu.
Bởi bên anh như có phép nhiệm màu
Em thấy lòng luôn rộn ràng phơi phới!
Bao đông qua, rồi bao mùa hạ tới
Hai chúng mình vẫn ngây ngất men say
Dẫu khó khăn vẫn nắm chắc bàn tay
Vẫn kề vai, vẫn sánh đôi cùng bước.
Tình yêu anh không gì đong đếm được
Luôn dịu dàng như hương vị mùa thu
Và ngọt ngào như điệu hát lời ru
Đầy sắc xuân cho lòng em trẻ lại!
Ta đã nguyện suốt đời này yêu mãi
Thì chẳng bao giờ tình có thể phôi phai
Nguyện bên nhau sánh bước đến tương lai
Tóc bạc răng long vẫn một lòng chung thủy.
Mấy chục năm thành bạn đời tri kỉ
Ta đã yêu, yêu say đắm, nồng nàn
Như biến với thuyền gắn bó sắt son
Nên với ta tình yêu không có tuổi!

THÌ THẦM – Thơ: Xuân Nghệ

Vợ yêu ơi, hãy mãi nắm chặt tay
Đừng buông bỏ dẫu cuộc đời bão tố
Không kiên trì, ắt sẽ là gục đổ
Bởi thiếu nhau…cố gắng cũng bằng thừa…
Cuộc tình nào, chẳng lúc nắng lúc mưa
Sống yêu thương bằng lòng vừa là đủ
Đừng tham vọng như mưa rừng thác lũ
Khi về trời cũng rũ… chẳng mang đi
Dù giận hờn đừng nói tiếng chia ly
Mặc ai đó có muôn vàn cách nghĩ
Vợ chồng phải vững vàng lòng chung thủy
Để cuộc đời như ý… ngọt cơm canh…
Yêu không già, lưu mãi nét xuân xanh
Thiêng liêng sẽ dành cho nhau tất cả
Vốn cuộc sống rất khó khăn vất vả
Nắm chặt nào… như ta đã từng yêu…
Hãy chấp nhận nhau, tất cả mọi điều
Duy nhất anh, duy nhất em, thôi nhỉ.
Cháy hết tình, nghĩa vợ chồng cao quý
Để tự hào… mỗi khi nghĩ về nhau…

LÀ VỢ CHỒNG – Thơ: Bình Nguyễn

Là vợ chồng ôi sao quá tuyệt vời
Là duyên nợ của bao đời trước đó
Là vợ chồng dĩ nhiên là rất khó
Phải đương đầu với sóng gió phong ba
Là vợ chồng thường mang nỗi xót xa
Đâu thơ mộng như buổi đầu hò hẹn
Vẻ thẹn thùng xuyến xao và bẽn lẽn
Nét ngại ngùng e thẹn chẳng còn đâu
Là vợ chồng phải mưa nắng dãi dầu
Cuộc sống thực với gạo tiền cơm áo
Bao lãng mạn lặng trôi vào hoài bão
Ngọn lửa tình dần tắt chẳng ai hay
Là vợ chồng thường mang nỗi đắng cay
Khi trong hai có một người phản bội
Chữ thủy chung người ta đem đánh đổi
Bằng ngôn từ gian dối rất tinh vi
Là vợ chồng thường lệ đẫm hoen mi
Bị tổn thương hơn một lần có lẽ
Chẳng như xưa với ngôn từ nhỏ nhẹ
Khi chuyện thường là bé xé ra to
Là vợ chồng thường mang nặng nỗi lo
Bởi nhịp sống mỗi ngày thêm hối hả
Dành thời gian kiếm tiền trong vất vả
Mà vô tình quên cả bạn trăm năm
Là vợ chồng thường nuốt lệ lặng thầm
Lửa tình yêu mỗi ngày dần tắt lịm
Nỗi khát khao vào trong mơ tìm kiếm
Phút bâng khuâng xao xuyến buổi ban đầu
Là vợ chồng là nghĩa nặng tình sâu
Nói với nhau không cần lời hoa mĩ
Nói giản đơn chân thành và dung dị
Buông lời đừng để chồng vợ phải đau
Là vợ chồng nên nhớ chữ vì nhau
Là an ủi lúc ốm đau hữu sự
Bỏ chữ “tôi” mà mở lòng lượng thứ
Nên thật lòng đừng ích kỷ hơn thua
Là vợ chồng đâu phải một trò đùa
Cuộc sống thực với muôn màu muôn vẻ
Biết vì nhau thì trên đời có lẽ
Sẽ không còn nước mắt phút chia tay…

TÂM TÌNH VỢ CHỒNG NÔNG DÂN – Thơ: Hồ Phương

Công việc đồng áng xong rồi
Nghỉ ngơi một chút ta ngồi thong dong
Chúng mình cuộc sống nhà nông
Vợ chồng vất vả, cấy trồng quanh năm
Nhà nông cực khổ, nhọc nhằn
Làm ra hạt thóc vô vàn khó khăn
Gian nan mới có miếng ăn
Thuận chồng thuận vợ chứa chan nghĩa tình
Sáng ra thức dậy bình minh
Nhìn đồng lúa chín là mình vui thôi
Vợ chồng cái nghĩa ở đời
Đắng cay, cơ cực ta thời vượt qua.

Những bài thơ hay về cuộc sống vợ chồng

Tình nghèo có nhau
Thơ: Giọt Buồn Không Tên
Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
Chúng mình khác họ người dưng
Một lần gặp gỡ như từng đã quen
Bởi anh thân phận nghèo hèn
Tháng năm vất vả da đen chai sần
Bùn lầy quến chặt bàn chân
Đồng trưa ruộng sớm đỡ đần mẹ cha
Còn em rẫy bắp nương cà
Mồ hôi từng giọt mặn mà thấm lưng
Kiếp nghèo chôn chặt tuổi xuân
Phấn son nhung lụa chưa từng dám mơ
Chúng mình một mái tranh sơ
Thầm câu ước hẹn đợi chờ mai sau
Mong ngày trầu thắm duyên cau
Đắp xây hạnh phúc bên nhau trọn đời
Ngọt ngào anh gọi mình ơi
Em cười bẽn lẽn mắt ngời ước mơ
Tình nghèo vẫn đẹp như thơ
Bao nhiêu năm tháng đợi chờ là đây
Đường quê hoa nắng ngập đầy
Đón nàng dâu mới xuân này thêm vui.

Mình ơi

Thơ: Phương Tâm
Lâu lắm rồi chẳng nghe tiếng Mình ơi!
Em thấy buồn, thấy chơi vơi nhiều lắm!
Giản đơn thôi nhưng chứa chan tình cảm
Đượm nghĩa tình, hai tiếng gọi thân thương
Em vẫn biết trong cuộc sống đời thường
Giữa bon chen, giữa thương trường hối hả
Nhiều khi ta đã lãng quên nhiều quá
Nên nhạt nhoà gia vị của tình yêu
Em cũng biết và rất hiểu một điều
Đã yêu nhau không cần lời xáo rỗng
Hạnh phúc vẹn tròn không phải chỉ mơ mộng
Nên em chọn một cuộc sống giản đơn
Ai không muốn được quan tâm nhiều hơn
Bỏ mặc nhau ai chả hờn chả giận
Nên em muốn có bận gì thì bận
Khi rảnh rỗi anh vẫn gọi Mình ơi!

Nói với chồng yêu

Thơ: Toan Hoang Nhan
Không phải nói gì đâu nữa mình ơi!
Vòng tay yêu thương đã nói lên tất cả
Dù vợ chồng trải qua bao vất vả
Vẫn ngọt ngào, đằm thắm, yêu thương
Anh cũng đừng day dứt, vấn vương
Khi đi xa, em không người chăm sóc
Thì anh nhé, cuộc đời dù khó nhọc
Cũng không bao giờ nói tiếng chia xa
Anh nhớ không? Suốt những tháng năm qua
Bao khó khăn, bao ngọt bùi, cay đắng
Có khoảnh khắc đắm chìm vào khoảng lặng
Vẫn bên nhau dù vật đổi sao dời
Có đôi khi lòng cũng thấy chơi vơi
Nhẹ nhàng tìm bờ vai anh em tựa
Những lúc đó sao thấy lòng chan chứa
Anh là khoảng trời xanh mát em yêu!
Thì anh nhé! Mình đừng suy nghĩ nhiều
Vẫn mong anh sau mỗi chiều tan sở
Gia đình nhỏ, em và con mong nhớ
Luôn là khoảng trời hạnh phúc, bình yên !

Tình say

Thơ: Hương Giang
Môi hôn chan chứa ta trao
Yêu thương thắm thiết dạt dào người ơi
Trải bao năm tháng tuyệt vời
Nghĩa tình chồng vợ muôn đời sắc son
Bên nhau hạnh phúc vẹn tròn
Vòng tay ấm áp … môi hôn đậm tình
Bên nhau dệt mộng thắm xinh
Cho đời thơm ngát lung linh đất trời
Em bên anh mãi muôn đời
Tháng ngày bền chặt rộn lời ái ân
Tình say muôn thuở ngọt lành
Êm đềm chung thủy yến oanh nồng nàn
Yêu thương vút tận mây ngàn
Đôi bờ môi thắm chứa chan cõi lòng…
Hồn lâng say chốn phiêu bồng
Hương tình nồng đượm …dập dồn đôi tim…

Thơ vui tặng vợ yêu

Thơ: Đức Trung
Mấy ai sống ở trên đời
Buồn vui hạnh phúc thiếu người vợ yêu
Vợ như cái bóng sớm chiều
Chăm lo tất cả những điều quanh ta
Vợ là tình nghĩa thiết tha
Là thương, là nhớ, xót xa trong lòng
Vợ là bao nỗi chờ mong
Mỗi khi xa vắng thấy lòng bơ vơ…
Vợ là ngàn vạn ý thơ
Để ta xao xuyến, ngẩn ngơ nhớ nàng
Vợ là muôn ánh trăng vàng
Lúc soi, lúc tỏ, lúc tàn trong đêm
Vợ là ngan ngát hương sen
Là con bướm nhỏ đã quen lối về…
Vợ là bình rượu hương quê
Nhấp môi một chút đã mê mẩn lòng
Vợ là cái rét đêm đông
Nhiều khi buốt giá để lòng tái tê
Vợ là cái nắng trưa hè
Như cơn gió thoảng bờ tre xạc xào…
Vợ là tinh tú trên cao
Nhấp nha nhấp nháy lẩn vào trời xanh
Vợ là biển cả mông mênh
Tình sâu nghĩa nặng thác ghềnh cũng qua
Vợ là hương sắc muôn hoa
Vợ là tất cả bài ca tuyệt vời…
Một điều sợ nhất vợ ơi.!
Vợ làm Sư tử…rụng rời chân tay.!!!

Người bạn đời

Tác giả: Hảo Trần
Anh cuối chân trời em giữa ngàn sao
Hai mảnh đời mình tìm nhau ghép lại
Duyên tao ngộ từ ngàn năm hẹn mãi
Để đời này ta có được nhau đây
Qua thăng trầm cuộc sống đến hôm nay
Người bạn đời đi bên nhau hạnh phúc
Nắm tay nhau hai ta cùng chung bước
Cuối con đường nơi ấy đợi chờ ta
Dẫu cuộc đời nhiều bão tố phong ba
Ở đâu đó lời gọi mời tha thiết
Không ít phút giây xao lòng choáng ngợp
Ta vẫn bền lòng chung thuỷ săt son
Vui bên nhau với hạnh phúc cháu con
Gần gủi yêu thương giữ gìn sức khoẻ
Chuyện ái ân em bây giờ chẳng thể
Anh vui lòng chuyện thủ thỉ đêm khuya
Sưởi ấm lòng khi giá buốt đông về
Vòng tay ôm ta chìm vào giấc ngủ
Cuộc đời này còn bao nhiêu cho đủ…?
Để chúng mình kịp gửi hết yêu thương..!

Đạo vợ chồng

(Sưu tầm)
Duyên phận vợ chồng đạo nào sâu
Nghìn năm ân nghĩa mới chung cầu
Một ngày chồng vợ không tự có
Sướng khổ, vui buồn nhớ tựa nhau
Khỏe mạnh, thảnh thơi đâu cần hỏi
Hoạn nạn, nguy nan lúc ốm đau
Mới hay tình nghĩa cùng vun nở
Ai cần… ai biết… đạo nào sâu…

Nghĩa vợ chồng

Tác giả: Cohoang Tinhbuon
Còn gì nói nữa không Anh
Bao năm em vẫn dỗ dành lời ru
Sao nay tình hóa như thù
Để rồi chịu cảnh thiên thu rủa nguyền.
Đất trời như muốn chao nghiêng
Bởi anh quên hết lời nguyền ngày xưa
Tóc em từng sợi cũng vừa
Anh đem cắt bỏ vẫn chưa chán lòng.
Đời em sao quá long đong
Tai em anh cắt từng dòng máu rơi
Đắng cay nói chẳng thành lời
Tình chồng nghĩa vợ chơi vơi ngậm ngùi.
Anh đi trăng gió tìm vui
Về đây hành hạ dập vùi nhiễu nhương
Từ đây rẽ lối chia đường
Mỗi người một lối…hai phương chia lìa.

Đôi đũa

Tác giả: Đặng Hoàng Vũ
Vợ chồng như đũa có đôi
Đời còn một chiếc canh hôi cơm buồn
Thìa nĩa nào có tình thương
Cũng chang cũng cắt nẻo đường cô đơn
Vợ chồng cũng lúc dỗi hờn
Bỏ cơm tìm phở thỏa cơn thèm thuồng
Ăn phở cũng phải đũa suông
Nhớ tình chồng vợ thôi cơn dỗi hờn
Đôi đũa ôm ấp vui buồn
Cùng no cùng đói vẫn luôn song hành
Vợ chồng chia bát cơm canh
Nhờ đôi đũa thẳng xoa lành khó khăn
Vợ chồng đừng nghĩ lăn tăn
Như đôi đũa lệch khó ăn cơm nhà
Hôm nay ngày tám tháng ba
Tặng em đôi đũa thay quà mọi năm

Hỏi ai

Thơ: Hương Vang
Giọt nước mắt lăn dài trên má
Trái tim này tơi tả vì ai
Sương rơi ướt đẫm cánh nhài
Heo may se lạnh bờ vai hao gầy
Tình chồng vợ bao ngày ấp ủ
Nay vội vàng ai rũ sạch trơn
Ai gieo nên sợi tủi hờn
Để nay em phải cô đơn một mình
Ngày xưa ấy hoa tình chớm nở
Câu hẹn thề chồng vợ sắc son
Cho dù nước chảy đá mòn
Gia đình hạnh phúc bên con chẳng rời
Mà nay vội chia đôi hạnh phúc
Mà bao ngày vinh nhục bên nhau
Hỏi ai chia cắt nhịp cầu
Để cho cách trở sông sâu đôi dòng
Ai đã cắt chỉ hồng xưa buộc
Ai đã quên nguyện ước khi xưa
Ai gieo chi ngọn gió mùa
Khi thu chạm ngõ đông chưa muốn về
Đem cái lạnh tái tê buồn tủi
Vẫn đi về lầm lũi riêng em
Còn đâu ngày tháng êm đềm
Hỏi ai có thấu từng đêm lạnh lòng !!!

Thơ nịnh chồng, đong đầy yêu thương nhất

Chồng em

Chồng em dãi nắng dầm sương
Chồng em vất vả tìm đường mưu sinh
Nhưng chồng em rất chung tình
Chồng em chỉ biết có mình em thôi.
Tối về hai đứa chung đôi
Chồng ngồi kể chuyện, em ngồi lắng nghe…
Em mời chồng một bát chè
Chồng cười, chồng bảo…tiền nè vợ yêu.
Tháng này chỉ có bấy nhiêu
Phần này em giữ chi tiêu trong nhà
Phần này anh giữ mua quà
Mừng em Sinh Nhật cả nhà cùng vui.
Nghe chồng nói…dạ bùi ngùi
Trong lòng tràn ngập niềm vui…lệ trào
Nguyện lòng vẹn giữ trước sau
Tình này trọn kiếp chỉ trao cho chồng!!!

Thương chồng

Vai anh nặng gánh lo toan
Để cho cuộc sống vợ con đề huề
Thấy anh vất vả thương ghê
Mặc dù cực nhọc chẳng hề thở than.
Tình anh em mãi nặng mang
Hãy cho em được sẻ san cùng mình
Cho tình càng thắm đượm tình
Hai ta như bóng với hình chẳng xa.
Tình em vẫn mãi đậm đà
Dù cho ngày tháng trôi qua vẫn nồng
Như con đò với dòng sông
Trọn đời trọn kiếp vẫn không tách rời.
Thương anh thương mãi một đời
Dù cho vật đổi sao dời vẫn thương
Cùng anh đi hết đoạn đường
Nguyện đem dâng hết yêu thương cho chồng!!!

Thơ nịnh chồng

Vần thơ em viết hôm nay
Tặng anh: ý đẹp lời hay của mình
Anh là: trụ cột gia đình
Việc làm, lời nói chứng minh rõ ràng
Việc xã hội, việc xóm làng
Đối nhân, xử thế, họ hàng dưới, trên
Anh là sức mạnh, niềm tin
Cho con, cho vợ, hướng nhìn bước đi…
Anh là sức mạnh thần kỳ
Anh là tất cả những gì… em mong
Vần thơ cất tận đáy lòng
Ngày xuân viết tặng cho chồng của em
Niềm vui càng được nhân lên
Gia đình hạnh phúc, ấm êm, yên lành
Các con khôn lớn trưởng thành
Cả nhà đều biết: “công anh hàng đầu”
Nghìn vàng chẳng sánh được đâu
Gia đình trụ cột đứng đầu là anh.

Chồng

Chồng là một đấng anh hào
Là duyên, là nợ trời trao cho mình
Chồng là trụ cột gia đình
“Ba đồng một mớ” ta dinh về nhà
Chồng là Bố của con ta
To đầu mà dại đến già chưa khôn
Chồng là loài sống bằng cơm
Lại ham món phở, bia ôm vỉa hè
Chồng là một gã lái xe
Uống nhiều, hút lắm, lè phè ngày đêm
Chồng là anh của nhiều em
Ga lăng nên dễ có tiền là vung
Chồng là cái thế anh hùng
Mát xa, sàn nhảy vẫy vùng khắp nơi
Chồng là hào kiệt trên đời
Vợ mình thì sợ, vợ người thì yêu
Chồng là quân tử hạng siêu
Cứ ai phái yếu là chiều, là thương
Chồng là một gã ương ương
Bỏ đi thì tội, phải vương cả đời!

Gửi chồng

Anh đi làm em cũng đi làm
Việc cơ quan vẫn mỗi ngày tám tiếng
Sao về nhà chỉ em lo mọi việc
Anh nằm biếng lười hay căm cổ xem phim
Em nhờ gì anh cũng ngồi im
Nói không biết, em làm đi cho lẹ
Nếu đổi lại em cũng ngồi như thế
Liệu cơm canh ai sẽ nấu mỗi ngày
Em chỉ muốn anh giúp đỡ một tay
Nhặt mớ rau hay củ hành củ tỏi
Thi thoảng quay sang nhìn em cười và hỏi: Cái này làm thế nào sao khó quá vợ ơi?
Chỉ như thế em sẽ thấy rất vui
Dù anh vụng làm rối tung căn bếp
Nhưng như thế sẽ khiến em bớt mệt
Cơm ngon hơn khi chồng biết thương mình

Cặp Vợ Chồng

Họ tắt ngọn đèn, bầu sáng còn trong
đôi phút sau, ánh ngời tắt hẳn
như viên thuốc tan trong ly đựng đầy bóng tối
Vách tường khách sạn chói rạng trong trời đêm
Những vuốt ve của tình yêu đã hiền dịu lại
Họ ngủ nhưng tình cảm sâu xa vẫn nối liền nhau
hai sắc màu quấn quýt chan hoà
trên tờ giấy phớt bột hồ của hoạ sĩ
Thảy đều tối om, êm thấm. Nhưng trong đêm nay
thành phố như muốn xích tới gần
Mọi cửa sổ đều khép chặt. Các ngôi nhà đã rủ nhau vươn tới
Chúng đã có đây xếp kín hàng chờ đợi
một đám đông những con người vẻ mặt thản nhiên
Có một đôi vợ chồng
Khi đi, họ sánh bước ngang nhau
Người vợ dìu chồng chân bước đau
Hồn anh đọng lại hai con mắt
Hai con mắt chẳng bao giờ khép
Vợ thì mệt mỏi, chồng thận suy
Họ chẳng lẻ loi, thương nhau hết mực
Tuần ba buổi, chị đưa anh học
Chất độc nhiễm từ ở Trường Sơn
Chất độc thấm vào tận thịt xương
Suốt ca ba ầm ì máy chạy,
Suốt ca ba âm thầm máu chảy
Chị ngồi bên chồng suốt đêm sâu.
Hết ca ba trăng lên ngang đầu,
Họ trở về, chị dìu anh từng bước.
Hồn anh đọng lại hai con mắt,
Tình chị, vằng vặc ánh trăng thâu…

Những bài thơ ý nghĩa về tình cảm vợ chồng

Đan Áo Cho Chồng

Chậm chân dừng bước hỡi thu ơi
Đừng để đông sang giá buốt trời
Ta khóc người sầu nghe não nuột
Tơ chùng phím lạc nỗi buồn khơi
Đông hỡi ! Chậm về chút nhé đông
Đợi ta đan áo gửi cho chồng
Năm nay bão lũ hơn năm cũ
Đừng để đò xuôi… nước ngược dòng
Ta vốn vụng về trước đến nay
Thu ơi chậm bước kéo thêm ngày
Đan xong chiếc áo cho người mặc
Chẳng biết bao giờ mới tới tay
Nhưng mà… đợi chiếc áo may xong
Phải đến tàn đông mới tới chồng
Chắc tại nàng Bân xưa lộn kiếp
Thu tàn chưa hết đã đông phong
Tim hồng ta tặng một người thôi
Cho dẫu phong ba phủ trắng trời
Cũng chẳng đổi dời khi cách biệt
Đông ơi chậm bước nhé… giùm tôi
(Hoàng Mai)

Gửi Vợ Nơi Xa

Rời quê hương anh đi tìm cơm áo
Mảnh phong trần gánh vác nặng bờ vai
Này vợ anh, trong suốt tháng ngày dài
Đừng buồn tủi khi phòng không gối chiếc
Đất xứ người nhớ về em da diết
Hãy mặc anh tha thiết lắm yêu thương
Những đêm sương ngân khúc hát đoạn trường
Để mặc anh chớ ưu sầu phiền muộn
Người lữ khách buồn – từng hạt mưa tuôn
Lời yêu đương vạn dặm đường nhắn gởi
Như vẫn ngóng về và lòng em vẫn đợi
Cánh mai vàng lấp lóe gợi ngày xuân
Đời dãi dầu đất khách lắm gian truân
Mưa chiều nay nhớ em òa nức nở
Em biết không, tin anh, đừng lo sợ
Anh sẽ gặp em một buổi cuối tuần
Tiết trời đông oằn mình như tiễn biệt
Hẹn gặp xuân với gió nắng ngàn hoa
Anh nhớ em chiều xuống mắt lệ nhòa
Chẳng xa xôi một ngày ta tái ngộ…
(Huỳnh Minh Nhật)

 Tình Nghĩa Vợ Chồng

Dễ gì kiếm được một người
Chịu bao gian khổ suốt đời vì ta
Dẫu là chồng trẻ vợ già
Yêu nhau ngào ngạt hương hoa say tình
Xưa em mười ngón tay xinh
Giờ tay chống gậy nép mình bảy hai
Anh ôm nhè nhẹ bờ vai
Vuốt ve mái tóc đêm cài làn sương
Yêu thương tìm đến yêu thương
Tình đi qua ngõ thiên đường chơi vơi
Cách nhau mười một tuổi thôi
Tình như đôi tám vành môi còn hồng
Em đi sáng nhớ chiều mong
Em về anh bế tay bồng niềm vui
Trăm năm chưa đã cuộc đời
Kiếp này kiếp nữa hẹn mười kiếp sau
(Trầm Vân)

 Thương Sao Tóc Bạc Vẫn Còn Thương

Thương sao tóc bạc vẫn còn thương
Một nắng hai sương nghĩa vợ chồng
Bao nhiêu gian khổ bao cay đắng
Em vẫn là em dạ sắc son
Mỗi từng sợi bạc mỗi niềm thương
Mỗi sợi ân tình mỗi sợi vương
Mới biết yêu anh hơn thuở ấy
Cái thuở yêu đương vẫn nẩy mầm
Hãy nắm tay em, bàn tay rắn!
Hãy dẫn em đi cuối chặn đường
Hãy tựa vào nhau dù vấp ngã
Em vẫn là em dạ thủy chung
(Trương Văn Tú)

Tình Vợ Chồng

Lặn lội một đời thân cơ cực
Xá gì dâu bể nghĩa keo sơn
Nghĩa vợ tình chồng ai quản gánh
Gian nan bền chí trọn tâm đầu
Nửa bát canh cũng mình cũng bạn
Hạt muối nghèo cũng bạn cũng ta
Khó khăn nào chồng vợ chẳng xa
Qua cảnh khổ là ta mặn nồng
Đời vất vả thuở còn tay trắng
Yêu nhau từ mái lá đơn sơ
Nguyện chung lòng xây đắp ước mơ
Đường khập khểnh truân chuyên có sợ
Ta với bạn là chồng là vợ
Nghĩa phu thê còn có tri âm
Cũng do mình vững dạ đồng tâm
Thoát nghèo đói qua cơn bi cực
Một quãng đời lên non xuống vực
Tình vợ chồng chẳng bạc như vôi
Phút ban đầu phu phụ giao bôi
Cùng hẹn ước chung tay dệt mộng
Thề một dạ một lòng chèo chống
Thử thách là lẽ sống tình yêu
Dẫu cơ hàn ta có bao nhiêu
Tròn chung thủy trăm năm kết tóc !
(Nguyễn Tâm)

Nghĩa Vợ Chồng

Còn gì nói nữa không Anh
Bao năm em vẫn dỗ dành lời ru
Sao nay tình hóa như thù
Để rồi chịu cảnh thiên thu rủa nguyền.
Đất trời như muốn chao nghiêng
Bởi anh quên hết lời nguyền ngày xưa
Tóc em từng sợi cũng vừa
Anh đem cắt bỏ vẫn chưa chán lòng.
Đời em sao quá long đong
Tai em anh cắt từng dòng máu rơi
Đắng cay nói chẳng thành lời
Tình chồng nghĩa vợ chơi vơi ngậm ngùi.
Anh đi trăng gió tìm vui
Về đây hành hạ dập vùi nhiễu nhương
Từ đây rẽ lối chia đường
Mỗi người một lối… hai phương chia lìa.
(Cohoang tinhbuon)

Cảnh Già

Lục tuần ai bảo đã là già
Râu tóc xanh rì cứ mãi là
Chẳng rượu không trà hồn thơ mộng
Đoàn kết cháu con miệng hát ca
Vợ chồng hòa thuận nghĩa bao la
Gia tộc xóm thôn thật mặn mà
Tiên tổ mỉm cười nơi chín suối
Mới hay thỏa cái tấm thân tra….
(Hồng Dương)

Lửa Hờn

Hoa lòng lạnh buốt tim yêu
Tình yêu đã cạn, lửa thiêu tơ hồng
Thôi mình cạn chén rượu nồng
Chia phôi ta uống, cho lòng cô liêu
Em về tắt tiếng thương yêu
Anh đi chẳng nói, bao chiều xót thương
Từ nay lạc lối uyên ương
Còn đâu lời hứa tình trường đêm thâu.
Anh đi mây kéo u sầu
Thương em ở lại buồn rầu với mưa
Nếu còn thương nhớ tình xưa
Mong anh hãy nhớ thuở xưa mặn nồng
Một thời ân ái vợ chồng
Sớm hôm rau cháo, vợ chồng có nhau
Bây giờ cay đắng niềm đau
Dĩ vãng đã chết, ngàn sau hận thù
Chỉ mong một cõi thanh tu
Lửa hờn nguội lạnh viễn du trọn đời
Để ta vui sống giữa trời
Yêu thương lặng lẽ, cuộc đời thảnh thơi.
(Phuong Vuong)

Vợ Chồng

Thế gian thường gọi cánh đàn ông
Một chữ ngon ngon… ấy gọi chồng
Không biết tự bao giờ xuất hiện
Ngôn từ diễn tả chuyện trăm năm
Em người thục nữ dang tay vớ
Anh gã mày râu xác thân Chồng
Cho nên em đành cam phận vợ
Từ ngày thân gái chẳng còn không
Em nhớ em thương đàn ông ấy
Chỉ bởi tình em, kiếp đàn bà !
Người đến cùng em từ dạo đó
Cho đến bây giờ… mãi nhớ thương
Gió mang hơi ấm vòng tay trọn
Mây chở sầu thương dấu chân mòn
Dù thế gió kia không ngừng thổi
Lửa tình yêu… vợ gió mây chồng!!!
(Hoàng Hạc Bay)

Già

Tôi thèm chút lãng mạn xưa
Áo em ngày đó thon vừa lưng ong
Trầu cau và chén rượu nồng
Cho ta nên nghĩa vợ chồng mình ơi !
Đã qua góc biển chân trời
Gừng cay muối mặn trọn đời yêu em !
Giữ cho chân cứng đá mềm
Gian nan rồi sẽ giàu thêm nghĩa tình
Rã rời theo cuộc mưu sinh
Tôi – con sóng nhỏ lênh đênh tháng ngày
Cảm ơn “muối mặn gừng cay”
Và em quên tuổi thơ ngây theo chồng
Người ta xúng xính vàng ròng
Em không tốt số nên không sang giàu
Chút tình lãng mạn trao nhau
Bạc tiền xin gửi đời sau giữ giùm
Bao giờ chân mỏi tay run
Mây rơi xuống thấp đất đùn lên cao
Lời ru xưa vẫn ngọt ngào
Em ru tôi – điệu ru nào cho em?
(Hương Anh)

Chuyện Hai Người

Vợ chồng ngày tháng ở với nhau
Có lúc tình yêu sẽ nhạt màu
Sóng gió triền miên miền gia đạo
Đường đời lên xuống mệnh lao đao
Con tim ai đấy đau nghẹn ngào
Lòng buồn cầu khấn đấng trời cao
Nếu có thiêng liêng nơi trần thế
Đưa hồn rời khỏi bến sông mê
Nào chỉ chuyện hay về hai người
Vui sao chi lắm lệ sầu rơi
Âm dương giao hợp sinh nhân loại
Thượng đế trên kia có mỉm cười ?
Một cõi hận sân tình đôi lứa
Nhiều năm ôm mối chẳng buông rời
Sông sâu nghĩa đậm tâm chan chứa
Bão nổi tình hời tín tả tơi
Cho gặp nhau chi để bẽ bàng
Yêu người người phụ nỗi trái ngang
Âm thầm ngõ vắng chân quay bước
Giã biệt thu sang quyết lên đàng
Ai sẽ quên đi tình tuyệt vời ?
Bao năm chung sống giấc lả lơi
Đường xưa hạ sáng tràn hoa nắng
Ngõ mới thu vàng ngập lá rơi !
(Quoc Hung Nguyen Cao)
Trên đây là những bài thơ hay về vợ chồng do tapchivannghe.com tổng hợp và chia sẻ đến các bạn. Cuộc sống vốn dĩ không dễ dàng, nếu đã gặp được nhau và lấy được nhau thì hãy yêu thương và trân trọng nhau để những giây phút bên nhau là hạnh phúc bạn nhé!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *