Mùa xuân đi qua mùa hề lại đến sau những câu thơ hay về mùa Xuân thì hôm nay chúng tôi sẽ tiếp tục gửi đến các bạn những bài thơ lục bát mùa hạ mùa của hoa phượng đỏ, mùa chia tay bạn bè, thầy cô và mái trường dấu yêu, với những bài thơ này giúp bạn đọc gợi nhớ ký ức của tuổi học trò, tình yêu lãng mạn.
Những bài thơ lục bát về mùa hạ hay
THƠ LỤC BÁT MÙA HẠ
Tác giả: Lãng Du Khách
Hạ đến gọi khúc chia xa
Hạ đến gọi phượng nở hoa gọi hè
Hạ đến rộn rã tiếng ve
Hạ đến gọi nắng trưa hè gắt gao
Hạ về vàng nắng hanh hao
Hạ về gọi nắng gió Lào nồng oi
Hạ về giọt nắng đưa thoi
Hạ về cây rủ bóng soi rũ cành
Hạ mang ta nắng vàng hanh
Hạ mang bằng tím trên cành rộ hoa
Hạ mang áo trắng chia xa
Hạ mang mơ mộng tình ta học trò
Hạ ơi ta nhớ phượng rơi
Hạ ơi ta nhớ cái thời trắng tinh
Hạ ơi trong nắng lung linh
Hạ ơi phượng lỡ dứt tình bay xa
Hạ rời ta mãi bôn ba
Hạ rời thu tới lá xa lìa cành
Hạ rời gọi tiết trời xanh
Hạ rời gọi mãi tình anh cùng nàng.
BÀI THƠ: SẮC ĐỎ HẠ THƯƠNG
Tác giả: Quý Phương
Hạ về phượng thắm hàng cây
Sân trường ngập nắng tung bay áo dài
Hẹn nhau lưu bút trao tay
Mùa vương vấn củ mắt ai lén nhìn
Hạ ơi mùa của chúng mình
Viết trang nhật ký tự tình chia xa
Luyến lưu rơi rớt giọt ngà
Phút giây bịn rịn rời xa không đành
Khi không gọi hắn bằng anh
Đường xưa từng bước song hành bên nhau
Vẫn thường gọi hắn mày tao
Bây giờ bẽn lẽn gặp nhau cuối đầu
Tiếng ve vang khúc nhạc sầu
Còn đâu mùa củ đưa vào câu thơ
Áo ai trắng mãi dại khờ
Để cho một kẻ ngẩn ngơ trong lòng
Với tay đón cánh phượng hồng
Bâng khuâng dừng bước phiêu bồng chiều nay
Tình thơ chưa kịp trao tay
Hạ ơi nổi nhớ vẫn đầy trong tim.
BÀI THƠ: HẠ VỀ
Tác giả: Phượng Loan
Mùa xuân cất cánh bay rồi
Hạ đang rừng rực lên ngôi đất trời
Dát vàng rực rỡ muôn nơi
Ẩn trong trái chín, nhuộm ngời hương hoa.
Ve sầu ngân vọng khúc ca
Phượng hồng rực lửa chia xa bạn bè
Tháng tư mới chớm sang hè
Mà sao lòng bỗng nghe tê tái lòng.
Hạ về mây trắng thong dong
Rủ đàn ong mật dạo rong vườn nhà
Rủ cơn gió đến la đà
Rủ cơn mưa xuống cho ngà ngà say.
Hạ về chắp cánh diều bay
Tuổi thơ tỉnh giấc chợt lay mình về…!
BÀI THƠ: HÈ VỀ
Tác giả: Lê Thanh Tâm
Tìm về Hạ cũ quanh co
Hỏi ngày xưa có buồn xo tháng ngày
Nắng vừa khẽ chạm bàn tay
Chợt mưa rơi đến ướt vai mất rồi
Nhớ hoài mùa cũ trong tôi
Áo em trắng mộng bồi hồi ngẩn ngơ
Chiều nay ngắm cánh phượng mơ
Bỗng đâu thấy lại bài thơ năm nào
Thẹn thùng viết – ngại ngùng trao
Để giờ năm tháng ngã màu thời gian!
Xa nhau buổi ấy hè sang
Tiếng ve gọi mãi theo hàng phượng đưa
Hạ ơi! thương mấy cho vừa
Nhớ ơi! còn đấy giọt thưa, giọt gầy
Về thăm niệm khúc chiều nay
Nghe chút rong ruổi theo ngày tháng xưa!
BÀI THƠ: GỌI HÈ
Tác giả: Hải Phương
Men theo vạt nắng ta đi
Xểnh tay rơi rớt những gì còn xuân
Hoàng hôn sao lắm trái ngang
Chiều chưa tắt nắng vội mang đêm về
Gọi em rung chuyển cơn mê
Ai ơi lẻ bạn tìm về cố nhân
Mai kia trả nợ sắc cầm
Hỏi phù sa chớ trách lầm dòng sông
Ai gọi kí ức phải không..?
Chỉ cho ta với.. yêu thương chỗ nào
Men về bước thấp bước cao
Tìm em nơi chốn ồn ào trường xưa
Ra sông gom mớ thực hư
Tưới vào gốc phượng coi như gọi hè.
THƠ LỤC BÁT: HẠ VỀ
Tác giả: Liên Phạm
Hạ về, nghiêng nắng trên vai
Chợt mưa, chợt nắng từng ngày đi qua.
Trên cây lá thắm mượt mà,
Vi vu, gió thoảng hương hoa dịu dàng.
Nắng vàng toả nhẹ không gian,
Để cho Anh ước, mơ màng… Có nhau.
Phượng hồng đỏ thắm một màu,
Mênh mang điệp khúc ve sầu râm ran…
Mong sao tiếng nhạc, cung đàn
Câu thơ mộng ước chẳng màng đợi trông.
Lời thơ trải rất nhiều dòng,
Cũng không nói hết trọn lòng Anh đây.
Hạ về trên cả nhành cây,
Hoa đua nhau nở, làm ngây ngất lòng.
Anh ngồi ôm mộng ước mong,
Hôn môi thật nhẹ, hôn trong bóng chiều.
Trao em cả một trời yêu,
Trao em một chút nâng niu dỗ dành.
Mong sao mùa hạ qua nhanh,
Tình Anh ở lại kết thành keo sơn…!
BÀI THƠ: HẠ CUỐI
Tác giả: Liên Phạm
Anh ơi, Hạ sắp xa rồi
Gốc phượng còn đó chỗ ngồi hôm qua
Bóng anh khuất nẻo đường xa
Phượng hồng phai sắc nhạt nhoà dưới mưa
Nhớ sao những buổi nắng trưa
Chụm đầu dưới gốc phượng xưa thầm thì
Ước gì chẳng có chia ly
Khắc ghi kỷ niệm một thời mến thân
Anh ơi, hạ đã xa dần
Sắc hoa phượng mãi thắm ngần không phôi
Cứ trôi vào giấc mơ thôi
Để cho em mãi còn ngồi nhớ anh!
BÀI THƠ: HẠ THƯƠNG
Tác giả: Nguyễn Minh Ngọc
Trời xanh không gợn bóng mây
Hạ xưa để lại đong đầy nhớ thương
Hoàng hôn chải mái tóc buông
Gió kia cứ mãi vấn vương mây chiều.
Hạ ơi…tôi nhớ rất nhiều
Hạ cho tôi gửi bao điều tới anh
Tình ta chẳng thể mộng lành
Bài thơ dang dở thôi đành cất đi.
Nhủ lòng đừng có nghĩ suy
Nhưng khi hạ đến dạ thì nhớ thêm
Hạ à….tôi đã cố quên
Mà sao cứ thế gọi tên một người!
Những bài thơ lục bát mùa hè ý nghĩa
Hạ Thương
Hạ ơi ! Thương nhớ vô bờ
Qua bao năm tháng, bây giờ chưa quên
Sân trường tiếng ve vang rền
Cùng hình bóng ấy… đứng bên góc đường !
Tuổi thơ tươi đẹp phi thường
Hồn nhiên trong sáng, mến thương một thời
Thế rồi ta bước vào đời
Biết bao kỷ niệm… không rời lòng ta.
Thời gian cứ thế trôi qua
Xa quê xa bạn, bôn ba mọi miền
Ít khi gặp gỡ hữu hiền
Cũng vì cuộc sống… lương tiền khó khăn.
Giờ đây sung túc miếng ăn
Mái đầu đã bạc… trở trăn bao điều
Luyến tiếc tuổi thơ đáng yêu
Nhưng sao có được… Những điều như xưa… !
VÕNG ĐƯA
Trưa hè nắng rọi chói chang
Em nằm trên võng, đưa sang đưa về
Tóc dài buông xõa lê thê
Ru em vào giấc, say mê hương đời .
Lá vàng trước gió bay rơi
Hong khô dưới nắng, hè ơi khô cằn
Võng say, quên cả nhọc nhằn
Hương tóc trước gió, in hằn dấu xưa .
Đời thường với giấc ngủ trưa
Kẻo kè kẻo kẹt, võng đưa đi về
Yên lành một chốn vùng quê
Vẳng nghe tiếng gió, say mê tâm hồn .
Làng quê vắng hẳn tiếng ồn
Lao xao tiếng lá, gió dồn một phương
Võng đưa, tình củ nhớ thương
Lắng nghe chim hót, vấn vương tơ lòng !
DƯỚI ÁNH SAO ĐÊM
Màn đêm buông xuống mịt mờ
Một màu xa thẳm, vô bờ không gian
Chợt lòng suy nghĩ miên man
Nhìn sao lấp lánh, thở than một mình .
Ánh sao nhấp nháy lung linh
Lúc ẩn lúc hiện, đẹp xinh tuyệt vời
Xưa kia đã có một thời
Dưới trăng hò hẹn, nói lời yêu thương.
Tiêu giao, một khúc sông tương
Để rồi lưu luyến, nặng vương tình sầu
Người xưa giờ ở nơi đâu
Có hay còn nhớ, những câu hẹn thề.
Xuân qua rồi lại hè về
Qua bao năm tháng, chưa hề đổi thay
Lặng thầm đón gió heo may
Thả hồn mơ mộng, đắm say tâm hồn .
Đêm hè dưới ánh hoàng hôn
Ánh trăng mờ ảo, đầu thôn cuối làng
Tuổi xuân qua đi vội vàng
Mái đầu điểm bạc, ngỡ ngàng tiếc thay !
NỢ DUYÊN
Bao năm xa cách quê hương
Trong lòng mang nặng nhớ thương tràn trề
Đình làng, giếng nước, bờ đê
Mái trường bè bạn, hè về xuyến xao.
Tuổi thơ chìm đắm ước ao
Tình yêu mộng đẹp, bay cao với đời
Ánh mắt như nói thay lời
Hẹn ngày tươi đẹp, thiệp mời gửi trao.
Ngày hè lá bay lao xao
Tiếng ve gọi nắng, bay vào rêm tai
Xa nhau hẹn một ngày mai
Thế rồi hai đứa, miệt mài ly tan.
Mong đời quay ngược thời gian
Ta về bên ấy, gian nan quản gì
Cùng nhau nắm tay bước đi
Thõa lòng ước nguyện, tình si vẹn tròn.
Nhưng đâu, chờ đợi mỏi mòn
Thời gian trôi mãi… đâu còn nợ duyên.
MỘNG CHIỀU
Chiều về gió thổi lao xao
Lá khô theo gió bay vào trước sân
Bên thềm vẳng tiếng ai ngân
Nghe lòng xao xuyến lúc gần lúc xa.
Hè về vang tiếng ve ca
Ngân trong hạt nắng, bay ra bốn bề
Ngất ngây âm điệu đồng quê
Mượn lời thơ tỏ, say mê tràn trề.
Mây trôi theo gió đi về
Lê thê tóc xõa, mãi mê một thời
Ước gì quay lại đầu đời
Cho ta bày tỏ đôi lời thiết tha.
Thời gian cứ mãi trôi xa
Ngẩn ngơ nhớ cảnh, lòng ta mơ màng
Trời đất rộng lớn thênh thang
Mộng chiều vẫn đẹp, mênh mang cõi lòng !
NHỚ HẠ
Qua rồi cái tuổi mộng mơ
Hạ về nắng gắt ngẩn ngơ đợi chờ
Phượng hồng ép kín trang thơ
Nhuộm vàng trang giấy tinh mơ học trò.
Còn đâu những buổi hẹn hò
Gặp nhau e lệ, âu lo thẹn thùng
Hoàng hôn đom đóm chập chùng
Bên nhau lặng lẻ, ngại ngùng lặng im.
Mắt giờ in dấu chân chim
Mái đầu đã bạc, mong tìm dáng xưa
Hạ về nhớ cảnh đón đưa
Hẹn nhau đầu ngõ, mãi chưa phai mờ .
GIỌT MƯA MÙA HẠ
Mưa rơi tý tách bên thềm
Nước trôi lặng lẽ, êm đềm buồn tênh
Bong bóng phập phồng lênh đênh
Trôi theo dòng nước, chông chênh giữa đời !
Ngoài hiên gió rít từng hồi
Chiều buông từng đám mây trôi lững lờ
Mây chiều trước gió xác xơ
Mưa bay từng đợt, phất phơ miệt mài.
Mưa rơi, giọt ngắn giọt dài
Gió đưa gió đẫy, bên ngoài mái hiên
Dòng nước nối tiếp liên miên
Vẫn không trôi hết u phiền nhân gian.
Biên hiên dáng ai thở than
Bao nhiêu kỳ vọng đã tan hết rồi
Đường trần vạn nẻo xa xôi
Chân trời thăm thẳm, nỗi trôi kiếp người .
KÝ ỨC LÀNG QUÊ
Nắng chiều từng hạt còn vương
Xen trong mây trắng từng đường vàng hanh
Xa xa bầu trời trong xanh
Chân trời đầu hạ, long lanh nắng vàng.
Bên kia, ở phía đầu làng
Từng làn khói trắng muộn màng tung bay
Là đà vương vấn ngọn cây
Xoay theo chiều gió, như mây trên trời.
Mùi thơm thoang thoảng tuyệt vời
Hương đồng cỏ nội, nhớ thời ấu thơ
Hè về vui hơn bao giờ
Bắt chuồn đuổi bướm, đợi chờ trăng lên.
Xóm làng tiếng trẻ vang rền
Hoàng hôn vừa xuống đôi bên trốn tìm
Trò chơi trẻ nhỏ ú tim
Cùng nhau bày trận, lặng im đánh thù.
Giờ đây đã mấy chục thu
Mái đầu đã bạc, vi vu nẻo về
Tâm trạng thường nhớ làng quê
Nỗi niềm xa xứ, tràn trề nhớ thương !
TUỔI MƠ
Tiếng ve báo hiệu hè về
Ngân trong nắng gió, lê thê từng hồi
Phượng hồng rủ cánh từng đôi
Sân trường, áo trắng, xa rồi còn đâu .
Tuổi mơ kỷ niệm in sâu
Trong tà áo trắng, mắt nâu thẹn thùng
Nghiêng che nón lá ngập ngừng
Bên gốc phượng vĩ, ngại ngùng gặp nhau.
Thời gian thấm thoát qua mau
Tình đầu e ấp, trong nhau lớn dần
Hè về trong dạ bần thần
Xa trường vắng bạn, bội phần nhớ thương.
Tình đầu mơ mộng vấn vương
Bao điều thầm kín, vẫn đương e dè
Bạn bè trêu chọc khắt khe
Nên nào ai dám, vản ve vui cười.
Thầm thương thầm nhớ một người
Tình thư gói gọn, từng lời tương tư
Ngại ngùng chẳng dám đưa thư
Vẫn còn dấu kín, chần chừ đợi trao.
Thư tình, cùng những ước ao
Ép trong trang sách, với bao nỗi niềm.
Nhìn hoa phượng rớt bên thềm
Nhớ mùa hè ấy… vai mềm tiển đưa .
Thơ lục bát về mùa hè mộng mơ
1. Bài thơ số 1:
Hạ đến gọi khúc chia xa
Hạ đến gọi phượng nở hoa gọi hè
Hạ đến rộn rã tiếng ve
Hạ đến gọi nắng trưa hè gắt gao
Hạ về vàng nắng hanh hao
Hạ về gọi nắng gió Lào nồng oi
Hạ về giọt nắng đưa thoi
Hạ về cây rủ bóng soi rũ cành
Hạ mang ta nắng vàng hanh
Hạ mang bằng tím trên cành rộ hoa
Hạ mang áo trắng chia xa
Hạ mang mơ mộng tình ta học trò
Hạ ơi ta nhớ phượng rơi
Hạ ơi ta nhớ cái thời trắng tinh
Hạ ơi trong nắng lung linh
Hạ ơi phượng lỡ dứt tình bay xa
Hạ rời ta mãi bôn ba
Hạ rời thu tới lá xa lìa cành
Hạ rời gọi tiết trời xanh
Hạ rời gọi mãi tình anh cùng nàng.
2. Bài thơ số 2:
Men theo vạt nắng ta đi
Xểnh tay rơi rớt những gì còn xuân
Hoàng hôn sao lắm trái ngang
Chiều chưa tắt nắng vội mang đêm về
Gọi em rung chuyển cơn mê
Ai ơi lẻ bạn tìm về cố nhân
Mai kia trả nợ sắc cầm
Hỏi phù sa chớ trách lầm dòng sông
Ai gọi kí ức phải không..?
Chỉ cho ta với.. yêu thương chỗ nào
Men về bước thấp bước cao
Tìm em nơi chốn ồn ào trường xưa
Ra sông gom mớ thực hư
Tưới vào gốc phượng coi như gọi hè.
(Gọi hè – Hải Phương)
3. Bài thơ số 3:
Hạ về, nghiêng nắng trên vai
Chợt mưa, chợt nắng từng ngày đi qua.
Trên cây lá thắm mượt mà,
Vi vu, gió thoảng hương hoa dịu dàng.
Nắng vàng toả nhẹ không gian,
Để cho Anh ước, mơ màng… Có nhau.
Phượng hồng đỏ thắm một màu,
Mênh mang điệp khúc ve sầu râm ran…
Mong sao tiếng nhạc, cung đàn
Câu thơ mộng ước chẳng màng đợi trông.
Lời thơ trải rất nhiều dòng,
Cũng không nói hết trọn lòng Anh đây.
Hạ về trên cả nhành cây,
Hoa đua nhau nở, làm ngây ngất lòng.
Anh ngồi ôm mộng ước mong,
Hôn môi thật nhẹ, hôn trong bóng chiều.
Trao em cả một trời yêu,
Trao em một chút nâng niu dỗ dành.
Mong sao mùa hạ qua nhanh,
Tình Anh ở lại kết thành keo sơn…!
(Hạ về – Liên Phạm)
4. Bài thơ hay về mùa hè số 4:
Hạ về phượng thắm hàng cây
Sân trường ngập nắng tung bay áo dài
Hẹn nhau lưu bút trao tay
Mùa vương vấn củ mắt ai lén nhìn
Hạ ơi mùa của chúng mình
Viết trang nhật ký tự tình chia xa
Luyến lưu rơi rớt giọt ngà
Phút giây bịn rịn rời xa không đành
Khi không gọi hắn bằng anh
Đường xưa từng bước song hành bên nhau
Vẫn thường gọi hắn mày tao
Bây giờ bẽn lẽn gặp nhau cuối đầu
Tiếng ve vang khúc nhạc sầu
Còn đâu mùa củ đưa vào câu thơ
Áo ai trắng mãi dại khờ
Để cho một kẻ ngẩn ngơ trong lòng
Với tay đón cánh phượng hồng
Bâng khuâng dừng bước phiêu bồng chiều nay
Tình thơ chưa kịp trao tay
Hạ ơi nổi nhớ vẫn đầy trong tim.
(Sắc đỏ hạ thương – Quý Phương)
5. Bài thơ 8 chữ về mùa hè số 5:
Tìm về Hạ cũ quanh co
Hỏi ngày xưa có buồn xo tháng ngày
Nắng vừa khẽ chạm bàn tay
Chợt mưa rơi đến ướt vai mất rồi
Nhớ hoài mùa cũ trong tôi
Áo em trắng mộng bồi hồi ngẩn ngơ
Chiều nay ngắm cánh phượng mơ
Bỗng đâu thấy lại bài thơ năm nào
Thẹn thùng viết – ngại ngùng trao
Để giờ năm tháng ngã màu thời gian!
Xa nhau buổi ấy hè sang
Tiếng ve gọi mãi theo hàng phượng đưa
Hạ ơi! thương mấy cho vừa
Nhớ ơi! còn đấy giọt thưa, giọt gầy
Về thăm niệm khúc chiều nay
Nghe chút rong ruổi theo ngày tháng xưa!
(Hè về – Lê Thanh Tâm)
6. Bài thơ số 6:
Trời xanh không gợn bóng mây
Hạ xưa để lại đong đầy nhớ thương
Hoàng hôn chải mái tóc buông
Gió kia cứ mãi vấn vương mây chiều.
Hạ ơi…tôi nhớ rất nhiều
Hạ cho tôi gửi bao điều tới anh
Tình ta chẳng thể mộng lành
Bài thơ dang dở thôi đành cất đi.
Nhủ lòng đừng có nghĩ suy
Nhưng khi hạ đến dạ thì nhớ thêm
Hạ à….tôi đã cố quên
Mà sao cứ thế gọi tên một người!
(Hạ thương – Nguyễn Minh Ngọc)
7. Bài thơ về mùa hè số 7:
Mùa xuân cất cánh bay rồi
Hạ đang rừng rực lên ngôi đất trời
Dát vàng rực rỡ muôn nơi
Ẩn trong trái chín, nhuộm ngời hương hoa.
Ve sầu ngân vọng khúc ca
Phượng hồng rực lửa chia xa bạn bè
Tháng tư mới chớm sang hè
Mà sao lòng bỗng nghe tê tái lòng.
Hạ về mây trắng thong dong
Rủ đàn ong mật dạo rong vườn nhà
Rủ cơn gió đến la đà
Rủ cơn mưa xuống cho ngà ngà say.
Hạ về chắp cánh diều bay
Tuổi thơ tỉnh giấc chợt lay mình về…!
(Hạ về – Phượng Loan)
Những bài thơ lục bát về mùa hạ thương nhớ
BÀI THƠ: HẠ THƯƠNG
Thơ: Hạnh Ngọc
Tháng năm kề, rộn rả tiếng ve ngân
Lòng bâng khuâng mở từng trang lưu bút
Vẫn vẹn nguyên những câu chào, lời chúc
Của một thời bè bạn lúc tuổi xanh…
Hạ đến rồi, phượng nở thắm trên cành
Nắng sân trường chắc còn vương màu nhớ?
Thầy, bạn xưa… giờ xa xôi , cách trở
Chợt hiện về… Sao thương quá… người ơi!
Tháng năm chờ… nhắc lại tuổi mộng mơ
Lời ai kia từng hẹn hò một thuở…
” Cảm ơn em, đã ngồi xe anh chở,
Cuộc đời này, Mong…được nợ cùng nhau…!”
Tháng năm về, lất phất hạt mưa rào
Hoa phượng đỏ như buồn trong lá biếc
Tiếng ve ngân… Gợi lời xa…tạm biệt
Biết còn ai… Thương miền nhớ…tìm về?
Đã xa rồi những mong đợi một thời
Giờ còn lại chỉ khung trời kỷ niệm
Nắng hạ vàng sao bỗng vương sắc tím?
Tiếng ve gầy…thảng thốt một niềm riêng.
BÀI THƠ: VÀO HẠ
Thơ: Sa Sa
Mùa hè đã tới thật rồi đây
Gió hết vi vu nắng ngập đầy
Mây trắng ngang trời thôi lả lướt
Trên cành ve cất tiếng đinh tai
Đôi mắt u buồn trông ngóng ai
Đợi chờ tàn tạ vóc hình mai
Xuân thì mải mốt đi xa mãi
Mùa Hạ mang về chỉ gắt gay
Những dòng kỷ niệm dù hoen úa
Dấu vết ngày nào vẫn chẳng phai
Theo bước thời gian về quá khứ
Muộn sầu khắc khoải bám dằng dai
BÀI THƠ: GIẤC MƠ MÙA HẠ
Thơ: Sa Sa
Nắng mùa Hạ sao dịu dàng thế nhỉ
Lũ ve sầu đang thủ thỉ cùng cây
Trên bầu trời mây trắng lả lướt bay
Và gió hát khúc mê say nhè nhẹ
“Sớm mùa Hạ em dịu hiền đến thế”
Mình đang nghe lời khe khẽ bên tai
Chỉ giấc mơ hay là thật sớm nay….
Em chờ đợi lời này từ lâu lắm
Ngày mùa Hạ trời xanh cao thăm thẳm
Chẳng oi nồng không nóng bức lạ chưa
Lời của anh chẳng khác một cơn mưa
Làm mát dịu một giấc mơ mùa Hạ…
BÀI THƠ: NẮNG HẠ
Thơ: Ho Nhu
Nắng hạ đầu mùa đã chói chang
Nhìn cây trụi lá mắt hoa vàng
Lang thang dạo phố bâng khuâng nghĩ
Có phải do trời đổ nắng hoang
Em ngồi ngắm lại chút dung nhan
Thắc thỏm lo âu sắc bị tàn
Tiễn biệt xuân thì âu phải lạ
Hè sang nắng đổ ắt truyền lan
Ốm thật rồi hay bởi tại đâu
Đường xa gánh nặng để âu sầu
Chênh vênh lạc bước ôi không thể
Gắng giữ thanh xuân được lắng sâu
Bao ngày nắng đổ biệt tăm xa
Khúc nhạc tơ vương vẫn đậm đà
Gửi chút ân tình theo sắc là
Men tình khởi sắc đặng đơm hoa.
THƠ LỤC BÁT: HẠ THƯƠNG
Thơ: AN Mai Ka
Ngày xưa mình dấu ước mơ
Vào trong cánh phượng đợi chờ mùa thi
Rồi thì hạ cũng qua đi
Chia tay trường cũ nghỉ gì bạn ơi!
Bây giờ! Mỗi đứa, mỗi nơi
Nhớ về hạ ấy! Buồn ơi! Là buồn
Ve kêu gợi nhớ, gợi thương !
Phượng hồng đứng đó ! Sân trường vắng hoe
Nắng vàng cùng với tiếng ve
Nhưng mà thầy cũ, bạn bè tôi đâu?
Chia tay mình dấu nỗi sầu
Nhưng về trăng trọc, đêm thâu mơ màng
Giờ đây! Tôi thấy ngở ngàng
Biết tìm đâu? Thuở son vàng ngày xưa
Hạ buồn trời đổ cơn mưa
Riêng tôi đi sớm, về trưa một mình
Biết tìm đâu? Được bóng hình
Không mờ nhân cảnh, cho tình không phai
Ta mong một buổi sớm mai
Bạn bè họp mặt, một ngày cho vui.
BÀI THƠ: CẢM XÚC MÙA HẠ
Thơ: Sa Sa
Phượng nở rực hồng đẹp ngẩn ngơ
Bằng lăng quyến rũ đến không ngờ
Ve sầu ra rả bài mong nhớ
Cơn gió vi vu khúc đợi chờ
Lưu bút ghi vào trong cuốn vở
Tình đầu đọng lại giữa trang thơ
Bao nhiêu hoài niệm còn dang dở
Hạ tới nồng nàn tựa giấc mơ.
Những bài thơ về mùa hạ buồn
1, Mùa Hạ
Đó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
Đất thành cây, mật trào lên vị quả
Bước chân người bỗng mở những đường đi
Đó là mùa không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.
Đó là mùa của những ước mơ
Những dục vọng muôn đời không xiết kể
Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể
Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêu
Đó là mùa của những buổi chiều
Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút
Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức
Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa
Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa
Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?
Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.
(Xuân Quỳnh)
2, Mùa Hạ Tương Tư
Mùa hạ đến sân trường đầy hoa nở
Em đi về phương ấy quá mênh mông
Tôi hái cho em một cánh phượng hồng
Hương hạ nói hộ nỗi lòng trong đó
Mùa hạ cho em xa tôi rồi đó
Hương hạ trả về đôi mắt ướt bay bay
Có mùa hạ nào em trở lại đây
Cho tôi gặp lại áo bay chiều tím cũ
Cho tôi gặp lại mùa hoa quá khứ
Hương hạ vẫn còn thơm ngát mãi em ơi!
(Trần Hồng Ngọc)
3, Anh – Em Và Mùa Hạ
Trời hôm nay nắng nhuộm màu hoa cúc
Gío mơn man tà áo mỏng ngại ngần
Nắng mỉm cười hôn nhẹ má bâng khuâng
Mây trắng xoá bay về đâu vội vã
Công viên vắng lá vương đầy ghế đá
Em lang thang gót mỏng bóng nghiêng gầy
Chiều Hạ buồn phơn phớt tím màu mây
Trời hanh nắng gió ngập ngừng thở nhẹ
Em đưa tay ngoắt Hạ vàng hỏi khẽ
Vào Hạ rồi, người ấy có lạnh không ?
Ở nơi đây em cùng chút nắng hồng
Xin ôm trọn vòng tay tròn sưởi ấm
Lời xa xôi… tim em giờ đã thấm
Bởi vô tình mùa Hạ tím không gian
Bởi bây giờ còn cách nẻo quan san
Nên giá rét về đây dành nắng Hạ
Em và anh hai đời hai mùa Hạ
Hạ bên em phượng đỏ rực sân trường
Mùa Hạ về anh lại thoáng vấn vương
Bao kỷ niệm thuở học trò xưa cũ
Em không có kỷ niệm nào ấp ủ
Để cùng anh dạo mãi khúc tình ca
Nhìn anh buồn nuối tiếc những ngày xa
Em ao ước bên anh cùng chia sẻ
Anh hỡi anh kỷ niệm rời xa nhé !
Người đi rồi cùng hạnh phúc đời riêng
Đừng nghe anh! Đừng ôm mãi ưu phiền
Xin rũ bỏ những buồn vui quá khứ
Vui đi anh! Đừng mãi chìm tư lự
Hãy mỉm cười em đang ở kề bên
Vào lãng quên mùa – Hạ kỷ niệm buồn
Em xin nguyện cùng anh mùa Hạ mới….
(Viễn Du)
4, Hạ Hồng!
Anh về mùa Hạ nghiêng vai
Chút mưa, chút nắng gọi ngày đi qua
Cành cao xanh, lá mượt mà
Tự tình, gió ngát hương hoa dịu dàng
Gửi em ngần ấy không gian
Nhắm đôi mắt lại, mơ màng gặp nhau
Chợt thương mùa Hạ trên đầu
Chợt thương nước dưới chân cầu lang thang
Gửi em ngần ấy thời gian
Câu thơ chẳng đủ gói ngàn đợi trông
Dẫu cho anh viết nhiều dòng
Làm sao nói hết trọn lòng anh đây
Anh về, mùa Hạ trên tay
Xôn xao nhành trúc làm ngây ngất lòng
Bổ làm đôi trái ước mong
Chạm môi thật khẽ, hôn trong bóng chiều
Cho em một góc trời yêu
Cho anh một cõi nâng niu để dành
Ví dầu mùa Hạ qua nhanh
Tình ta ở lại bên thành keo sơn…
(Chấn Vũ)
5, Cơn Mưa Hạ
Cơn mưa hạ cuốn trôi bao kỷ niệm
Thuở đầu đời ta mới biết vào yêu
Màu mực tím với thơ tình mềm yếu
Nuớc mắt nào xiêu đổ một con tim
Trời mùa hạ nỗi nhớ cứ đêm đêm
Lòng cô liêu tìm lại thuở êm đềm
Yêu và hận bắt đầu từ ngày ấy
Không giả từ nguời quay buớc ra đi
Tình mùa hạ như trăng rằm tháng bảy
Tỏ sáng ngời bỗng khuất bởi mây đen
Chức biệt Ngưu mỗi năm bỗng thành quen
Cơn mưa ngâu làm nên sầu mùa hạ
Nguời ra đi không gửi câu từ tạ
Lặng tiễn nguời bằng tất cả tim yêu
Bây giờ đây ở nơi chốn phiêu diêu
Nguời chắc hiểu những điều tôi nhắn gửi
Cơn mưa hạ em chẳng còn chờ đợi
Nhưng mỗi năm vẫn đúng hẹn lại về
Bây giờ đây không còn nữa tái tê
Em đã quen với bốn bề mưa hạ…
(Băng Nguyệt)
6, Mưa Hạ Buồn
Mùa hạ bước qua đi
Cánh phượng hồng rớt lại
Đâu rồi thời thơ dại
Tan theo tiếng ve sầu
Ngày em bước qua cầu
Mưa hạ buồn rả rích
Vết thương nào chưa khít
Lại tiếp nối đớn đau
Đêm nghe tiếng kinh cầu
Vang lên niềm sám hối
Em làm gì có lỗi?
Sao đời toàn chông gai
Mưa mùa hạ rơi hoài
Rửa bụi đường tinh sạch
Đời còn bao thử thách?
Bao giờ thắm tình nhau!
Mùa hạ cũng qua mau
Mùa thu về thổn thức
Lá vàng rơi không dứt
Úa như nỗi lòng ta
(Băng Nguyệt)
7, Sắc Hương Mùa Hạ
Hạ đã về lâu chưa hở em?
Anh đang tìm nhặt cánh hoa mềm
Hoa mùa năm cũ giờ khô héo
Trong lớp bụi mờ hoa ngã nghiêng
Hạ có về ngang qua cửa lớp?
Cho em hái phượng lúc đang mùa
Làn môi em đỏ hương mùa hạ
Để cánh phượng hờn ghen giữa trưa
Anh về níu lại hương mùa hạ
Giữ phượng đừng phai giữa nắng hè
Cho tóc em thơm mùi hạ biếc
Cho người năm cũ những đam mê
Mùa hạ rạng ngời trên nét môi
Mang về nỗi nhớ tận xa xôi
Sân trường, sách vở, khung trời hạ
Lưu luyến trong anh đến trọn đời.
(Minh Tường)
8, Chờ Nghe Mưa Rơi
Chiều nằm đợi cơn mưa về trên phố
Trong lòng anh đầy mùa hạ oi nồng
Mặt trời hồng vừa rớt cuối dòng sông
Cho anh biết một ngày vui đã tắt
Em có đến mang gió vàng hiu hắt
Làm mát tình cây lá đứng bên hiên
Đời loanh quanh trong lối cũ muộn phiền
Mây giăng kín con đường về hạnh phúc
Trái tim anh có buồn vui chen chúc
Đợi vang đều theo nhịp bước chân em
Hãy cùng anh tiếp nối tháng ngày êm
Cho mùa hạ thêm cơn mưa rộn rã
Cơn gió nhẹ bay về đường muôn ngả
Chiều cuối tuần còn đợi tiếng mưa rơi
Anh vẫn đi làm bóng xế ngang đời
Trên mặt đất đã hằn lên nỗi nhớ
(Đỗ Hồng)
9, Hạ Buồn
Qua lối nhỏ cô đơn sầu gõ
Gió ngập ngừng phượng đỏ buông lơi
Sương buồn sa xuống muôn nơi
Thả lòng xao xuyến rã rời lòng đau…
Nghe nhỏ nhẹ gọi nhau trong gió
Nhớ không em nơi đó phượng hồng
Ngỡ ngàng dừng lại thinh không
Ồ hay nhớ quá mênh mông một trời…
Chiều hạ đến giọt sầu tím nhạt
Gió vương vương xao xác gọi mây
Bóng ai thấp thoáng vai gầy
Nghiêng che chiếc nón cặp đầy trên tay
Chiều hoang ảo gió lay áo trắng
Em nhẹ đi đường vắng bên anh
Thoáng hương dịu ngọt trong lành
Cơn mưa mùa hạ không đành ướt vai
Anh ôm chặt bờ vai em mỏng
Thở nhẹ thôi nóng bỏng bên tai
Lòng buồn xao xuyến ngày mai
Hạ buồn ly biệt buốt dài đời nhau…
Ngày tốt nghiệp lòng đau biết mấy
Mình xa nhau ngày ấy sao anh?
Thảng lòng em khóc vàng oanh
Niềm vui thì ít mong manh giọt tình…
Ôm thật chặt mối tình mùa hạ
Mình lớn khôn mỗi ngã mỗi người
Gió buồn gió cuốn ngược xuôi
Phượng buồn rơi rớt nụ cười vụt tan
Anh nhớ lại chiều tàn mùa hạ
Rơi trên vai chiếc lá đêm dài
Xa xôi hoang dại hồn ai
Ve sầu hát khúc đau cài tim nhau…
Cánh hoa phượng nát nhàu cho chết
Nắng hạ về cho hết chiều xưa
Dương cầm lả lướt sao vừa
Vỡ toang âm điệu cho chừa nhớ nhung
Chiều hạ nhớ lung linh hương thoảng
Dấu chân xưa còn thoáng bên hè
Nhớ không khúc nhạc tiếng ve
Tuổi xuân bỏ lại… hạ về năm xưa…
(Hồng Dương)
10, Mối Tình Đầu
Ta nhặt về đóa hoa tím bằng lăng
Nhuộm tươi nguyên một sắc màu nỗi nhớ
Mùa hạ đi qua… tình ta dang dở
Mùa hạ theo về… tình vẫn dở dang
Ta lại một mình đếm bước lang thang
Trên lối cũ ngôi trường xưa kỷ niệm
Em ở đâu? Bao ngày ta tìm kiếm
Trả lời ta chỉ có tiếng ve sầu
Người giấu điều gì trong đáy mắt nâu
Giấu điều chi trong đôi tà áo trắng
Khi phượng hồng cháy bừng theo ánh nắng
Là tim ta cũng đỏ rực niềm yêu
Nỗi nhớ đốt lòng, nỗi nhớ như thiêu
Tình chôn sâu bao ngày em có hiểu?
Một gã khờ vẫn ôm đàn thất thểu
Bước theo em trên mỗi lối đi về
Ta lạc loài trong từng giấc ngủ mê
Gọi tên em từ niềm yêu cháy bỏng
Tuổi mười tám ta vụng về, lóng ngóng
Lời yêu đầu… không nói… hóa lặng câm
Ta đã yêu em, em đã xa xăm
Để tà áo ai trắng miền ký ức
Để trái tim khờ muôn đời thổn thức
Mối tình đầu… nơi ngực trái… còn đau…
Những bài thơ hay về nắng mùa hạ
NẮNG MÙA HÈ
Thơ: Ngư Phạm
Chào những chùm hoa nắng
Vương trên mái tóc em
Đọng trên má em hiền
Tô làn môi em đẹp…
Long lanh trong ánh mắt
Những giọt nắng mùa hè
Ngân đầy điệp khúc ve
Cho một mùa thương nhớ !
MÙA HÈ NẮNG NÓNG
Thơ: Trần Nhạc
Bình minh như giữa trưa !
Nắng chang chang đổ lửa
Nóng ập vào gõ cửa
Gió trốn biệt nơi đâu ?
Bầu trời cao thật cao
Nền trời trong leo lẻo
Đất cong mình dưới Nắng
Cây rủ lá che thân
Nắng tràn ngập khắp sân
Nhựa sôi trong cây sống
Mặt ao hồ nóng bỏng
Không gian ngập tiếng ve
Gạo tung hoa cháy bỏng
Phương đốt lửa giữa trời
Sợ quá Mùa hè ơi !
Ở nơi đâu cũng Nóng.
NẮNG XƯA
Thơ: Phan Quỳnh Như
Nắng xưa nhớ…ngày thơ chơi đồng cỏ
Gió mênh mông vui gót nhỏ tung tăng
Đất bùn sâu in dấu vết chân hằn
Thầm vui sướng ta vân đằng Thánh Gióng
Trưa vắt vẻo cơn mơ nghiêng cánh võng
Nép mành tre tia sáng óng lung linh
Hôn má em ru nắng nhẹ bên mình
Vàng da sạm thân ôm tình non nước
Hoàng hôn xuống ai soi gương tóc mượt
Nắng đi tìm cơn gió lướt bờ mi
Bao yêu thương xao xuyến nhớ nhung gì?
Nồng giấc ngủ ru vần thi kiều diễm
Xa tuổi mộng tha phương trời mây tím
Lá dần rơi sương điểm tóc mây bồng
Dư âm nào ngơ ngẩn cả trời đông
Làng quê cũ…nắng còn không..màu nhớ?
Những bài thơ hay về mùa hè gợi nhớ những ký ức tuổi học trò 5
Những bài thơ hay về nắng mùa hè
NẮNG HẠ
Thơ: Thủy Cúc
Mới chớm đầu mùa hạ
Mà đã nắng cháy da
Ve râm ran các ngả
Hè sang ôi, oi nồng
Nhành hoa hồng héo rũ
Tàn úa giữa trưa hè
Trời như đổ lửa về
Bao chùm lên khắp nẻo
Hà Nội ơi, mây kéo
Phiêu du tận nơi nào
Để nắng cứ xôn xao
Em nhìn vào hoa mắt
Trưa hè đường vắng ngắt
Hàng cây đứng im lìm
Bằng Lăng chẳng rung rinh
Phượng hồng như đỏ thẫm
Mồ hôi ai ướt đẫm
Mệt mỏi đứng bên đường
Khao khát ước mưa tuôn
Cho dịu dàng đôi chút!
NẮNG VẪN HOÀI THƯƠNG
Thơ: Đoàn Phiên
Nắng muôn thủa vẫn nồng nàn như thế
Vẫn tia vàng như để dỗ dành hoa
Vẫn hong khô giọt lệ tủi hoen nhòa
Vẫn kiên định tháng năm qua nào đổi
Dù đôi bận cơn giông cuồng phủ lối
Ngăn cách đường nên lỗi hẹn hoa yêu
Nhưng tâm tư nắng vẫn nhớ thương nhiều
Vẫn nung nấu biết bao nhiêu hẹn hứa
Vẫn mơ ước duyên ngày kia ghép nửa
Đem bờ vai để dựa lúc hoa buồn
Vẫn mong chờ ve vuốt cánh hoa suôn
Mơ kề cạnh ấm áp nguồn hạnh phúc.
HOÀI NIỆM HÈ
Thơ: Thánh Tâm
Ngày tháng trôi qua nắng Hạ về
Âm thanh trỗi khúc nhạc đê mê
Gợi lòng quay lại Hè năm cũ
Ấm áp tình yêu rộn tiếng Ve
Cánh phượng ngày xưa mái tóc thề
Cài cành hoa thắm giữa chiều quê
Tay nắm đan tay chung hẹn ước
Sanh bước bên nhau nhuộm nắng Hè
Góc phượng ngày nao đã ước thề
Khắc tên hai đứa hẹn phu thê
Nay còn sót lại cung ai oán
Thổn thức tim lòng đơn tiếng Ve.
ĐÁNH THỨC MÙA YÊU
Thơ: Cầm Đỗ
Tháng Năm về anh còn nhớ không anh
Mùa hạ đầu tiên ngọt lành kỷ niệm
Cái nắng chói chang buổi đầu anh đến
Đưa em về miền lưu luyến… ngủ quên
Con ngõ nhỏ đan dầy bước chân quen
Rượu ủ men dâng nồng lên môi mắt
Ve sầu khát nhau nỉ non réo rắt
Mình sớm khuya quyện chặt lối đi về
Mùa hạ nồng nàn gọi những đam mê
Cả cơn mưa về cũng tràn trề thi vị
Em cứ mong mưa dài thêm nữa nhỉ
Nép vào anh thủ thỉ chuyện trăng sao
Hè lại hè đầy ắp những khát khao
Có lẽ nào hè nay mình xa cách
Em ngồi hứng giọt buồn rơi tí tách
Ngỡ anh về bên cạnh nhắc chuyện xưa
Mùa hạ về vẫn cứ nắng cứ mưa…
Con đường xưa vẫn rắc đầy hoa tím
Ai bên ai nói lời yêu ngọt lịm
Vần thơ tình đánh thức một mùa yêu
Ngày kỷ niệm… nhớ anh biết bao nhiêu
Đêm mùa hạ lòng buồn hưu quạnh quẽ
Ánh trăng vàng hình như ngân ngấn lệ
Cũng thương buồn anh có biết không anh.
NẮNG HẠ
Thơ: Đỗ Ngọc Khanh
Vừa mới sang hè nắng biết bao
Không gian oi bức nóng hun cao
Trời xanh thăm thẳm trời xanh biếc
Nắng gắt chang chang nắng gắt gao
Đàn sẻ ẩn mình không ríu rít
Hàng cây đứng lặng chẳng lao xao
Mây cùng với gió đi đâu nhỉ ?
Mong đợi mưa rào nỗi khát khao .
GỬI TÌNH THÁNG NĂM
Thơ: Lê Minh Thuận
Nắng về mở cửa tháng năm
Phơi khô mái tóc đêm rằm bên ai
Môi son má thắm mi dài
Anh như sóng vỗ tim hoài chẳng yên
Ve kêu hạ khúc hồn nhiên
Phượng rơi cánh mỏng môi mềm si mê
Em ơi chớ quên câu thề
Trăm năm còn đó chưa hề lãng quên
Buộc tình hai chữ vững bền
Tháng năm mát gió bồng bềnh… ái ân.
HỎI NẮNG CHÚT
Thơ: Ngọc My
Hỏi nắng này có nhớ nụ hồng xinh
Mà hồng cứ nghiêng mình từng đêm trải
Còn chàng Nắng vẫn lang thang đi mãi
Để hồng buồn trong hoang dại nhớ ai
Nắng hãy về đừng để nụ hồng phai
Đêm nức nở lệ lăn dài buồn thảm
Bờ mi ướt má hồng kia ảm đạm
Nên Nắng à đừng ghé thảm cỏ xanh
Bờ môi ngoan vẫn đấy mãi ́ để dành
Chờ nắng quyện ươm mầm xanh hạnh phúc
Trái tim nhỏ ngày đêm luôn thúc giục
Đợi nắng về hun đúc một tình yêu.
TIA NẮNG DỖI HỜN
Thơ: Dương Tuấn
Nắng là tia nắng ban mai
Đậu trên xóm nhỏ, lăn ngoài nương xanh
Giúp Mẹ hong áo cho anh
Trong vườn trái chín trĩu cành hôm xưa.
Nắng là tia nắng ban trưa
Mồ hôi Cha đổ như mưa ngoài đồng
Đợi ngày lúa trổ oằn bông
Bát cơm mùa gặt ấm lòng trẻ thơ.
Nắng chiều hát lý ..ầu.. ơ
Có đôi hồn trẻ tình cờ yêu nhau
Nắng tràn trên mấy buồng cau
Nắng vun vén gốc mương trầu xanh dây.
Hôm rày em chẳng qua đây
Cho đêm mòn mỏi , cho ngày thênh thang
Hờn chi nắng chẳng thiết vàng
Giận chi em chẳng thèm sang bên này ?
MÀU NẮNG YÊU THƯƠNG
Thơ Tình Nhỏ
Nắng vẫn hồng trước ngõ đợi tình sang
Để mắt ngọc mơ màng trong xa vắng
Nhớ điệu nhớ chiều nao đàn gảy tặng
Thương vần thương bữa nọ phú qua mời
Bỗng nghe lòng xao xuyến quá người ơi !
Duyên thắm đỏ trên bờ môi con gái
Ước lại ước trao niềm yêu tuổi dại
Mơ vẫn mơ thỏa giấc mộng xuân thì
Thích ghê nà , nhân nghĩa đẹp từng khi…
Tâm hãnh diện điều chi mình đã có
Anh hãy thử nhìn trông về chốn nọ
Nắng vẫn hồng trước ngõ đợi tình sang
HẠ BUỒN
Thơ: Hoa Hồng Đen
Nắng mùa hạ sao nỡ vàng đến thế
Để phượng hồng lưu luyến cánh hoa rơi
Có làn gió cứ cong mình kể lể
Chuyện ngày xưa tím biếc cả khung trời.
Trao ánh mắt bâng khuâng rồi chẳng nói
Hương đượm nồng quấn quýt mãi vào nhau
Nụ hôm ấy anh trao chiều xuống vội
Hẹn ngõ về chung bước những ngày sau.
Trên ghế đá mùa thì thầm to nhỏ
E ấp say vương vấn dịu nồng nàn
Bài thơ viết tâm tình vui rạng rỡ
Tiếng yêu đầu bỡ ngỡ cả không gian.
Đây mùa hạ sang trang trên lối vắng
Em lại mơ nhặt sợi nắng đong đầy
Nghe dòng chảy miệt mài trong sâu lắng
Chiều hạ buồn tự tay nắm bàn tay.
TÌNH EM LÀ TẤT CẢ
Thơ: Hoàng Anh
Nhặt nắng vàng ướp tình em mùa hạ
Đợi trăng về dệt cả mộng Hằng Nga
Nhớ thương anh khẽ dạo bản tình ca
Khúc giao mùa tình em là biển rộng
Em khẽ gọi tên anh mà vang vọng
Núi sông này đồng ruộng mãi hoà âm
Tiếng ve ran hát bản nhạc mê trầm
Anh biết không em đằm trong nỗi nhớ
Em muốn gửi hàng tùng dương ngọn gió
Ve vuốt đời lá trổ diệu kỳ đêm
Gửi về anh ngọt lành bờ môi em
Cho ngất ngây ruộng đời thêm ân ái
Gió nói gì trong lời em mê mải
Cù anh cười hết tê dại hờn ghen
Kỷ niệm yêu mình giữ nhé êm đềm
Bản tình ca ướt mềm môi nhau lạ…
HẠ NHỚ
Thơ: Phạm Văn Hoàng
Hoa phượng nở gọi ve sầu nắng hạ
Gió ngập ngừng vì những bước chân ngâu
Từ xa em thương nhớ thuở ban đầu
Ngày hai đứa vẫn chung đường chung lối
Nhành phượng vĩ đâu làm em bối rối
Những chiều tà trên phố nhỏ yêu thương
Dìu nhau đi cho nắng ngã môi hường
Hoa thắm đỏ thướt tha tà áo trắng
Hè vẫy gọi trong ta niềm say đắm
Biết bao giờ gặp lại .. thuở ngày xưa
Cho ta yêu .. biết nói mãi sao vừa.
Người con gái mang tên loài phượng vĩ.
PHƯỢNG VĨ
Thơ: Triệu Nguyễn
Kìa tia nắng lan tỏa theo chiều gió
Mùa hè về màu hoa đỏ đáng yêu
Bạn thân ơi ta vẫn nhớ bao điều
Màu phượng vĩ mến yêu và nhung nhớ
Bao năm tháng bạn tôi cùng hoa nở
Vẫn tươi cười hớn hở chạy bên nhau
Đã tô thêm sắc đẹp của muôn màu
Lòng vui sướng càng đậm sâu nồng thắm
Cùng nhau đã hoà chung niềm say đắm
Những tháng ngày nhớ lắm cánh phượng rơi
Đã vui chung tiếng nói bao nụ cười
Càng thắm thiết bao lời thật trong sáng
Hè đã đến vui cùng ta năm tháng
Ở trong lòng thắp sáng biết bao nhiêu
Mái trường kia vẫn đó thật yêu kiều
Lòng thổn thức bao những dòng suy nghĩ
Nắng hạ đến vui chung cùng hoan hỷ
Của hè yêu trong tâm trí nao nao
Mà lòng ta nghĩ như giấc chiêm bao
Cùng hoa đỏ vẫy chào bay theo gió !
NẮNG HẠ ĐI..
Thơ: Phú Sĩ
Cơn nắng hạ thẩn thờ theo nỗi nhớ
Thuở học trò mộc mạc những vần thơ
Ký ức về những mùa hạ ngu ngơ
Ve rỉ rích khúc tình chờ nhau mãi
Mình buông tay xa rời mùa phượng ấy
Tiếng lòng buồn khơi dậy lúc chiều say
Chiếc giỏ xe em chở cả hương thừa
Cho tôi giữ qua bao mùa mưa nắng
Mưa rơi rớt những cơn mưa Hạ vắng
Nghe ngậm ngùi sâu lắng chút tương tư
Đã ngả vàng màu giấy trắng phong thư
Dòng lưu bút ngày xưa người trao vội
Thời gian trôi theo dòng đời chìm nổi
Hoàng hôn vàng trăn trối nhớ màn đêm
Hoa phượng xưa rơi từng đợt úa mềm
Chiều em hỡi! Chở tình đi đâu đấy!
Mùa phượng nhớ mối tình xưa ngây dại
Nỗi ngậm ngùi còn đọng mãi trong tim.
VỆT NẮNG CUỐI TRỜI
Thơ: Thanh Nga
Lung linh giọt nắng cuối chiều
Thả rơi trên mái tóc phiêu bồng bềnh
Nhẹ nhàng gió nép một bên
Nhường cho sợi nắng vướng trên vai gầy
Em nghiêng ánh mắt về đây
Cười duyên một nụ ngất ngây tim hồng
Vi vu trổi khúc nhạc lòng
Hòa âm cung điệu gió không ngại ngần
Say tình gió cứ lâng lâng
Đẩy đưa trêu áng phù vân mơ màng
Một vùng trời rộng thênh thang
Đủ cho vạt nắng mơn man cùng nàng
Nắng hôn làn tóc khẽ khàng
Gió nghe hờn dỗi vội sang bên này
Thì thầm to nhỏ bên tai
Với chùm hoa dại tàn phai cuối ngày
Vô tư chàng nắng cứ say
Vuốt ve đôi má khiến ai thẹn thùng
Gió buồn hướng cõi mông lung
Cuối trời vệt nắng vẫn cùng bên ai.
Trên đây là những bài thơ lục bát hay về mùa hạ do tapchivannghe.com đã tổng hợp và chia sẻ đến các bạn. Hy vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những áng thơ tình mùa hạ này.