Gia đình chính là cái nôi của mỗi cá thể, ở gia đình chứa rất nhiều những tình cảm, những tình yêu thương, cảm thông, chia sẻ mà không nơi nào có thể thay thế được. Dưới đây là những bài thơ về gia đình hay mà chúng tôi muốn chia sẻ đến các bạn để thể hiện được phần nào những tình cảm trong cuộc sống gia định, cùng theo dõi nhé!
Không Gia Đình
Không gia đình buồn lắm ai ơi
Cả đời vất vưởng cứ chơi vơi
Lúc đau lúc ốm nào ai ngó
Đau đáu lo âu chẳng thảnh thơi
Không gia đình nghĩ tủi lắm à
Người ta có chốn để về nhà
Vui buồn người thân còn chia sẻ
Rôm rả chuyện gần tới chuyện xa
Không gia đình bất hạnh lắm thay
Cô đơn thui thủi chẳng ai hay
Nếp nhà sao cứ im như thóc
Chẳng có tiếng cười , tiếng vỗ tay
Thế mà ngày nay nghĩ cũng kỳ
Nhà nhà khi đã có ti vi
Nghĩa tình làng xóm coi như mất
Xóm trên làng dưới chẳng ai đi
Điện thoại Thông minh lại ra đời
Mỗi người một góc để ngồi chơi
Chẳng ai nói chuyện , chẳng đi lại
Mủm mỉm một mình chẳng chịu ngơi
Người lớn không chơi với trẻ con
Để cho em bé sống mỏi mòn
Tự kỷ sinh ra là cái chắc
Cuộc đời là cả sự héo hon
Thôi thôi ta hãy tỉnh lại thôi
Gia đình quan trọng nhất trên đời
Cái nôi nuôi dưỡng tạo nhân cách
Lấy lại tình thân đã xa dời
Kiếp Nhà Nghèo
Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khó
Rồi lớn lên với cuộc sống cơ hàn
Nên tôi quý những thứ tôi đang có
Biết làm gì lúc sóng gió gian nan?
Cha mẹ tôi là nông dân lam lũ
Tấm lưng gầy chẳng kịp ráo mồ hôi
Nhưng tô ko cúi đầu hay tủi hổ
Bởi riêng tôi họ đẹp nhất trên đời
Bạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữa
Cũng chưa từng uống nước lã cầm hơi
Thì sao bạn biết quý từng hạt lúa
Mẹ cùng cha gom nhặt cả một thời
Nếu còn sống bằng đồng tiền của mẹ
Vẫn ngửa tay xin cha lúc đi chơi
Thì bạn ạ ! đừng vô tình cười nhạo
Khi gặp ai nghèo khó ở trong đời…
Ước Mơ Trẻ Thơ
Gia đình có cũng như không
Mẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhau
Mới nghe câu chuyện mà rầu
Bốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền
Cha thì đi vắng triền miên
Chỉ ông bà nội kề bên bốn mùa
Tội cho con trẻ ngây thơ
Ước ao có đủ sớm trưa cả nhà
Ngó sang bè bạn gần xa
Ai ai cũng vậy mẹ cha cận kề
Bỗng dưng nước mắt tràn trề
Sinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì
Thơ Về Gia Đình
Chỉ cần một nơi về mãi nhớ,
Bước chân vào…cửa mở đón chào…!
GIA ĐÌNH luôn chứa ngọt ngào,
Mâm cơm nghi ngút …chứa bao ân tình!
Ta chỉ có GIA ĐÌNH mỗi một,
Nơi sẳn sàng chứa cốt nhục mình.
Luôn là bệ phóng quang vinh,
Giúp ta xây dựng bước trình tương lai…!
Khi ta gặp bước dài gian khó…!
Về GIA ĐÌNH sẽ có niềm vui!
Yêu thương sẽ giúp đẩy lùi…
Bao nhiêu đỗ vở dập vùi giảm đau !
Khi tim nhỏ rối nhàu tình khổ,
Hãy nhớ về bến đổ GIA ĐÌNH.
Hãy ghi nhớ mẹ cha sinh…
Hãy trân quý công trình dưỡng nhi !
Ta thấy đó…xuân thì thay đổi,
Bốn mùa qua tiếp nối phút giây.
Đông Tây Nam Bắc đổi thay,
GIA ĐÌNH vẫn cứ đêm ngày đợi con .
Dòng Sông Mùa Thu
Tôi đã lớn cũng từ căn bếp
Để giờ đây ngồi xếp vần thơ
Đi xa vẫn mãi ngóng chờ
Nơi tôi hằng ủ giấc mơ đời mình
Tôi biết rõ gia đình nghèo khó
Bởi quê nghèo chỉ có ruộng thôi
Quanh năm lưng bán cho trời
Mặt kia cúi đất cả đời chẳng hơn
Từ cuộc sống tôi hờn cái khổ
Cố đi lên bằng nổ lực thân
Tuổi thơ vốn đã chuyên cần
Dù cho vất vả chẳng than một lời
Nhìn rạng rỡ nụ cười ai biết
Tôi trải qua mải miết gió sương
Những hôm thức trắng đêm trường
Mắt nâu trũng lại má hường kém xinh
Nhưng ngẫm lại đời mình là sướng
Bởi so bì số hưởng hơn ai
Ngoài kia nhiều lắm cảnh dài
Cơm ăn chưa đủ ngày mai thế nào
Vượt Lên Số Phận
Con người sống trên chốn hồng trần
Số kiếp ông trời đã định phân
Vui, buồn, bất hạnh hay may mắn
Người quá giàu sang,kẻ thiếu phần
Người khổ biết vượt qua số phận
Ăn ở hiền lành,khỏe tấm thân
Nếu muốn bản thân không lận đận
Cố gắng đừng gieo chuyện nợ nần
Khi quá túng cùng,đừng nghĩ quẫn
Rồi vướng vào những chuyện bất nhân
Lao động cần cù ta kiên nhẫn
Một ngày sẽ thoát được khó khăn
Còn khi giàu phải có lòng nhân
Giúp kẻ sa cơ,kẻ cơ bần
Răng mình,luôn có lòng trắc ẩn
Giúp người là tự giúp bản thân
Cao xanh đã định rất công bằng
Làm người phải phân biệt giả chân
Con người đạo đức luôn chiến thắng
Thoát khỏi u mê,hết nhọc nhằn
Hãy Thương
Ai mà không có mẹ cha
Ai mà không biết ở nhà có con
Vậy mà đôi lúc vẫn quên
Tiền tiêu xả láng …là quyền của ta
Khi đó lại thấy ở nhà
Mẹ phải lọ mọ …lân la ngoài đường
Con thì cũng rất đáng thương
Học hành bập bõm…tìm đường mưu sinh
Bớt tiêu đi mất chục nghìn
Mẹ và con cái…gió sương làm gì
Ai ơi hãy nghĩ lại đi
Giúp mẹ những gì thì hãy giúp ngay
Kẻo mai nhắm mắt xuôi tay
Có làm ma lớn chẳng hay tý nào
Cuộc Đời Bể Dâu
Cuộc đời khốn khó bể dâu
Cái nghèo đeo bám đã lâu chẳng rời
Nhiều khi ngẩng mặt kêu trời
Bao giờ mới hết cuộc đời khó khăn
Mong Manh
Như chiếc lá xế chiều vội vã
Trước biển đời sóng cả gió to
Xung quanh cạm bẫy tấu trò
Mong manh yếu ớt thật lo thân gầy .
Chẳng mộng ước đó đây ngang dọc
Khi bạc đầu mái tóc pha sương
Mai danh ẩn tích khiêm nhường
Nhẹ nhàng mà sống yêu thương thanh bình .
Lá vàng sợ rung rinh cơn gió
Ta sợ mình vò võ năm canh
Rèm the rủ kín buông mành
Hết thời cười nói yến oanh ru tình .
Ồ ! Sao lại tự rinh sống khép
Khi cuộc đời vẫn đẹp như mơ
Mãi như con sóng xô bờ
Còn ta mãi vẫn ngẩn ngơ yêu đời !
Suy Ngẫm
Nếu cuộc đời để vào nơi cõi tạm
Thấy nắng trời thiêu sạm cháy làn da
Nếu quăng đời trong cơn bão phong ba
Ta thấy đời già đi thêm chút nữa
Nếu nhốt mình từng đêm sau ô cửa
Hẳn chắc rằng thiếu mất nửa tự do
Nếu gieo mình bước xuống những con đò
Sẽ thấy đời bồng bềnh theo con nước
Nếu quyết tâm cuộc đời sẽ có được
Những ước mơ và hạnh phúc ngọt ngào
Nếu khó khăn hãy giữ chớ chênh chao
Để vững bước tự hào ta đi tới
Nếu có danh cũng đừng nên ham lợi
Giữ cho đời phẩm giá khỏi uổng công
Nếu tài ba khiêm tốn nhớ đừng ngông
Cho xứng đáng với con rồng cháu giống …
Một Bóng Đi Về
Có những đêm gói chặt cô đơn vào lòng
Nhìn chiếu chăn lạnh lẽo mà hờn tủi
Ước mái gia đình hạnh phúc bớt lủi thủi
Nhưng nay quá tuổi lập thất thành gia
Nỗi buồn cô quạnh bơ vơ lúc về già
Mới thấy thời gian vu vút biết mấy
Lỡ mai ốm đau ai người săn sóc
Trời trở gió mệt mỏi cam chịu qua dần
Sông nào cũng chảy về biển hòa tan
Kiếp người tựa án phù phân nhân thế
Như loài hoa sớm nở rồi tàn phai hết
Khi bóng chiều tà dần xuống tia nắng nhạt nhòa
Ngẫm nghĩ thay phận mình lắm xót xa
Đời không gia đình yên ấm che chở
Viết hoài mấy vần thơ đầy than thở
Thuyền heo hút mất giữa dòng khơi
Gia đình.
Khi rời xa mới biết ý nghĩa của gia đình
Mới biết niềm vui trong từng cử chỉ
Mới biết hạnh phúc phải đâu nào xa xỉ
Vì chỉ một nụ cười cũng đủ ấm con tim…
Giữ mãi gia đình trong một góc riêng
Để nhớ để mong để âm thầm cầu nguyện:
– Xin nỗi buồn đừng hằn trên mặt mẹ
Và nụ cười đừng chia cách môi cha…
Gia đình thân thương trong hình bóng quê nhà
Nơi có mẹ cha có ông bà anh chị
Có cả xóm giềng và những người tri kỉ
Luôn cạnh bên chia sẻ nỗi vui buồn…
Vòng tay mùa đông.
Khi giá rét mưa phùn cùng tràn xuống
Bàn tay ai tê cóng nước chạm vào
Nhớ thân gầy cha quê nhà chẳng khỏe
Giữa gió mùa giữa cái lạnh buốt xương…
Ngôi nhà nhỏ núp dưới bóng quê hương
Có bụi chuối gió đưa thêm xào xạc
Có cánh cửa khép hờ cùng gió bão
Đựng niềm vui, tiếng cười nói rộn vang…
Khi xa nhà, khi đông lạnh đã sang
Con nhớ nhà nhớ ổ rơm ngày ấy
Nhớ vòng tay.. mẹ ơi… sao quen thuộc…
Giữa mùa đông bỗng thấy ấm lạ lùng…
Con vẫn còn bé.
Với bố mẹ con luôn là đứa trẻ
Vẫn thơ ngây, bé bỏng chẳng biết gì
Vẫn cần bảo ban cần yêu thương bảo bọc
Dù tuổi con chẳng bé bỏng nữa rồi…
Và khi con nghĩ rằng con khôn lớn
Con ương ương mình đúng chẳng nghe lời
Làm bố mẹ buồn con nào đâu hay biết
Chỉ mình con – con vui sướng… riêng con…
Rồi con lớn thêm con biết nhiều hơn trước
Con nghĩ nhiều hiểu suy nghĩ mẹ cha:
Tất cả vì con, cho con, con tất cả
Hạnh phúc cuộc đời là hạnh phúc con yêu…
Và thời gian cứ chầm chậm bước đi
Cha mẹ già hơn để cho con chững chạc
Nhưng khi khó khăn con trở về bên cha mẹ
Ước một điều: Con vẫn mãi bé con…
Những điều giản dị
Khi đi xa con mới thấy nhớ quê hương
Nhớ Má nhớ Ba nhớ những điều giản dị
Lúc ở gần con thấy chẳng có gì là quý
Khi xa rồi mới quay quắt mỏi mòn trông
Khi ra đường mới biết vòng tay Ba thật ấm
Lời nói của Má hiền từ biết đến nhường nào
Vậy mà cứ mỗi lần đi chơi về khuya Ba Má lo lắng nhắc nhở
Thì con hay xì xòa trách móc.
Con lớn rồi
Đâu phải đứa lên ba
Giờ con ở một mình nơi đất lạ, quê xa
Con mới hiểu thấm thía hai từ “hạnh phúc”
Hạnh phúc là những điều đơn giản nhất
Là sự sẻ chia
Là yêu thương vô điều kiện giữa các thành viên
Trong gia đình
Thời gian ơi!
Xin hãy quay trở lại
Quê hương ơi!
Con xin tạ lỗi cùng người…
Cảm ơn con đã đến bên mẹ.
Này, con yêu của Mẹ
Con hãy ngủ cho thật ngoan
Để Mẹ gánh mặt trời lên rẫy
Đốt mùa đông
Này, con yêu của Mẹ
Con hãy ngủ cho thật ngoan
Để Mẹ đi góp ngày – năm – tháng
Cất vào bầu ngực
Cho con dòng sữa mát lành
Này, con yêu của Mẹ
Mỗi khi con cười
Là Mẹ quên đi tất cả nhọc nhằn
Bộn bề cuộc sống
Mỗi khi con bập bẹ cất tiếng gọi Mẹ
Là Mẹ thấy thêm yêu cuộc sống này
Này, con yêu của Mẹ
Từ khi có con
Mẹ làm tất cả những điều mà trước kia Mẹ không thể
Vì Mẹ muốn con được hạnh phúc
Không muốn con giống Mẹ
…
Vò võ đêm
…
Mẹ luôn muốn con được vui
Vì cuộc người tạm bợ này mới sinh ra đã khóc.
Tìm về tuổi thơ.
Tìm về kí ức tuổi thơ
Cánh diều chao gió mân mê cách đồng
Giữa trưa chân đất đầu không
Áo xanh – áo đỏ – áo hồng – áo cam
Tìm về kí ức xa xăm
Bắt con dế
Bỏ chỗ nằm
Mỗi đêm
Trăng soi sáng khắp sân thềm
Mẹ ru câu hát ngọt mềm à ơi
Tìm về kí ức nào nguôi
Bát cơm rơm rạ cuộc đời bão giông
Ngược xuôi con nước giữa dòng
Mẹ Cha ngụp lặn mênh mông phận người
Tìm về kí ức đầy vơi
Nhọc nhằn năm tháng trùng khơi sinh thành
Tìm về kí ức ngọt lành
Bên Cha bên Mẹ dỗ dành mỗi đêm.
Nhớ Mẹ
Con người khi được sinh ra,
Cũng đều có mẹ có cha trên đời.
Ai ai cũng vậy mà thôi,
Như cây có cội, nước trôi từ nguồn.
Mai sau dù đã lớn khôn.
Con luôn ghi nhớ công ơn ngày nào.
Công cha tựa ngọn núi cao,
Mẹ tình như nước dạt dào biển đông.
Mười ngày chín tháng trong lòng,
Mẹ trông mẹ ngóng chờ con chào đời.
Lần đầu con khóc mẹ cười,
Bờ mi giọt lệ khẽ rơi vui mừng.
Ôm thiên thần nhỏ vào lòng,
Khẽ hôn lên trán và cùng đôi môi.
Lời ru thuở ấy bên nôi,
Đưa con vào giấc trọn đời không phai.
Quanh năm vất vả tháng ngày,
Chai sần những nếp bàn tay trong lòng.
Thân cò lặn lội ven sông,
Nuôi con mẹ có kể công bao giờ.
Mẹ thường kể những chuyện xưa,
Ngụ ngôn cổ tích vần thơ ngọt ngào.
Cho con tục ngữ ca dao,
Dạy con biết hát đồng dao quê nhà.
Mẹ ơi những buổi chiều tà,
Đàn chim về tổ mẹ ra ruộng đồng.
Nắng hè, gió rét ngày đông,
Mùa nào cũng vậy mẹ cùng bão dông.
Ngày đầu cắp sách đến trường,
Cầm tay mẹ dắt đưa đường cho con.
Chăm lo coi sóc sớm hôm,
Để con học tập lớn khôn sau này.
Chịu bao vất vả đắng cay,
Đêm thời ngắn lại còn ngày dài đi,
Dường như mẹ chẳng nhớ gì,
Quên tên sinh nhật bởi vì thời gian.
Kể gì vất vả gian nan,
Chăm lo con cái chẳng màng tấm thân.
Miếng ngon mẹ lại để phần,
Áo lành chẳng mặc mà dành cho con.
Một đời chẳng biết vàng son,
Một đời chỉ biết vì con, gia đình.
Một đời vất vả hi sinh,
Một đời đã sống hết mình hiến dâng.
Mẹ ơi mẹ có biết chăng,
Con đây luôn cố gắng lòng vươn lên.
Đền ơn đáp nghĩa mẹ hiền,
Mong vui lòng mẹ niềm tin ngày nào.
Thời gian như trận mưa rào,
Bây giờ mẹ đã nửa đầu màu sương.
Biết bao nỗi nhớ tình thương,
Canh khuya thao thức đêm trường nhớ con.
“Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn,”
Bầu trời của mẹ con luôn hướng về.
Nơi xa con nhớ tới quê,
Mong sao mẹ khỏe dù khi trở trời.
Con nay ở chốn xa xôi,
Muốn thấy tiếng cười giọng nói mẹ yêu.
Quê người lạc lõng cô liêu,
Khẽ rơi nước mắt mỗi chiều xa trông.
Nơi đây da diết nỗi lòng,
Tìm cơn mưa lạnh nắng hồng quê hương.
Xa xôi cách trở đoạn trường,
Bao giờ có dịp tìm đường thăm quê.
Thời gian thấm thoắt trôi đi,
Tìm đâu một vé trở về tuổi thơ?
Một thời lém lính ngây ngô,
Sống trong đùm bọc bến bờ yêu thương.
Nghĩa Tình Của Cha
Công Cha cao tựa núi non
Dài sông, rộng biển – cho con nên người.
Cha cho con nụ cười tươi
Dành cho con cả cuộc đời, tương lai.
Dạy con: “Nhận rõ đúng sai
Ân tình, nhân nghĩa, dũng tài, hiếu trung.
Rộng lòng, độ lương, khoan dung
Gái, trai chí lớn – chớ dùng mưu ma.
Hiểu nhiều, biết rộng, nhìn xa
Đừng quá thiển cận – khó qua khổ nghèo.
Sóng to phải vững tay chèo
Chớ ham danh lợi mà gieo oán thù.
Bốn mùa đông, hạ, xuân, thu
Trong êm, ngoài ấm cho dù khó khăn.
Lỡ lầm phải biết ăn năn
Đừng huênh hoang cũng không nhăn nhó hoài.
Sống hôm nay – để ngày mai
Công to, việc nhỏ miệt mài cho xong.
Khổ đau nên để trong lòng
Nước mắt chớ chảy thành dòng – ướt my.
Gia phong, nền nếp duy trì
Sẻ san cơm, áo những khi người cần.
Thương người như thể thương thân
Kính trên, nhường dưới – góp phần, chung lo.
Gia đình – xã hội – sao cho
Vẹn tròn, hạnh phúc, ấm no, trong ngần” …
Đời Cha sâu nặng nghĩa ân
Phận làm con nguyện muôn lần khắc ghi.
Nghĩa vụ đối với gia đình
Nhóm muôn ức nhà,
Mới nên một nước.
Gia đình hòa lạc,
Là nước tiểu khang.
Ta phải lo lường,
Gia đình cho tốt.
Dưới thời em út,
Trên thời ông bà.
Giữa thời mẹ cha,
Với anh với chị.
Giữa theo đạo lý,
Ta hết lòng ta.
Hiếu với người già,
Ơn cùng người trẻ.
Hiếu cho phải lẽ,
Cốt ở tinh thần.
Ơn cho có nhân,
Cốt đường dạy dỗ.
Trong nhà khuôn khổ,
Nên kiệm nên cần.
Rộng lối làm ăn,
Gây nên tự lập.
Trong nhà mọi việc,
Thằng ở, con hầu.
Ta phải thương yêu,
Dắt dìu dạy bảo.
Chia cơm sẻ áo,
Ân ý chu toàn.
Chớ lạm quyền trên,
Chớ kiêu quyền dưới.
Đàn bà con gái,
Là gốc tề gia.
Nhà có phép nhà,
Nên càng chỉnh đốn.
Gia đình mỹ mãn,
Tiếng đồn gần xa.
Chòm xóm lân la,
Gần đèn thời sáng.
Một nhà nhân nhượng,
Một nước cũng vầy.
Nghĩa vụ ta đây,
Mới là trọn vẹn.
Top những bài thơ về gia đình hay nhất ý nghĩa
Gia Đình – Tác Giả: Chè Phố Hiến
Khi rời xa mới biết ý nghĩa của gia đình
Mới biết niềm vui trong từng cử chỉ
Mới biết hạnh phúc phải đâu nào xa xỉ
Vì chỉ một nụ cười cũng đủ ấm con tim…
Giữ mãi gia đình trong một góc riêng
Để nhớ để mong để âm thầm cầu nguyện:
Xin nỗi buồn đừng hằn trên mặt mẹ
Và nụ cười đừng chia cách môi cha…
Gia đình thân thương trong hình bóng quê nhà
Nơi có mẹ cha có ông bà anh chị
Có cả xóm giềng và những người tri kỉ
Luôn cạnh bên chia sẻ nỗi vui buồn
Hạnh Phúc Đơn Sơ – Tác Giả: Lê Văn Bình
Nhà người xe máy , xe ga
Chỉ cần dẫm số gần xa biết liền
Bởi vì họ có lắm tiền
Gia đình khá giả hiển nhiên bình thường
Nhà mình dãi nắng dầm sương
Có con xe đạp khắp đường đi theo
Dẫu rằng vật chất tuy nghèo
Đi đâu mình cũng cùng đèo bên nhau
Hai con phía trước , vợ sau
Còn tôi ngồi giữa đạp đau cả đùi
Thế nhưng chồng vợ vẫn vui
Cám ơn xe đạp tiến lùi cạnh bên
Sau này cuộc sống đi lên
Nghĩ về quá khứ nào quên xe này
Chỉ cần sánh bước chung tay
Nghèo nhưng mình vẫn tràn đầy tình thương
Gia Đình Hạnh Phúc – Tác Giả: Nguyen Thanh Tung Nguyen
Gia đình hạnh phúc vẹn toàn gia
Nội ngoại đôi bên sống thuận hòa
Gái thảo thay chồng an ủi mẹ
Rể hiền giúp việc động viên cha
Con ngoan nghĩa nặng vui lòng bố
Cháu giỏi tình thâm thỏa dạ bà
Cuộc sống tuy còn nhiều trắc trở
Tin rằng trái ngọt vẫn phần ta.
Hạnh Phúc Gia Đình – Tác Giả: Le Giang
Hạnh phúc gia đình mà êm ấm
Đêm Đông giá lạnh Vẫn ấm êm
Hạnh phúc gia đình mà đổ lát
Lửa cháy than hồng vẫn lạnh căm
Gia Đình – Tác Giả: Quang Đoàn
Một mái gia đình hạnh phúc êm
Yêu thương ấm áp ngọt môi mềm
Chung tay xây đắp đời nồng thắm
Góp sức di bồi cảnh sắc thêm
Nhân tố ươm mầm an xã hội
Tế bào.kết lộc phúc trăm miền
Cây lành thì quả càng thơm thảo
Hạt tốt vun trồng phát triển lên…
Gia Đình Là Mãi Mãi – Tác Giả: Thanh Mai
Trong cuộc sống muôn vàn vất vả
Bao khó khăn ta đã từng trải qua
Nhưng dù qua bão táp phong ba
Bên gia đình ta không hề gục ngã
Có các con đó là tất cả
Có vợ có chồng là hạnh phúc vinh quang
Ta hèn kém đâu mơ màng nhung gấm
Không giám mơ cuộc sống sang giàu
Điều em mơ đơn giản có gì đâu…?
Là mơ ước mai sau con mình lớn .
Trong đường đời mãi có gia đình ta
Dẫu mai này cuộc sống có xa hoa ..
Thì nên nhớ khi mình còn hèn kém
Mãi nhớ đến quê nhà có mẹ cha
Là nôi êm mỗi khi mình vấp ngã ..!
Mái ấm gia đình du giấc ngủ cho ta …
Ngày Gia Đình – Tác Giả: Kim Loan
Ngày Gia Đình đến thật vui,
Cả nhà hạnh phúc ngọt bùi sẻ chia.
BẾN YÊU THƯƠNG chẳng xa lìa,
Bờ vai nồng ấm sớm khuya cận kề.
Khuyên con chăm học say mê,
Thành tài hiếu thảo trở về nhà thăm.
Vợ chồng chung thủy sắc cầm,
Hiếu thân phụng dưỡng tháng năm tận tình.
Ông bà mẫu mực quang vinh,
Gia phong lễ giáo quê mình chỉnh chu.
Tham gia lao động cần cù,
Chơn tâm gìn giữ lo tu sửa mình.
Gia đình tổ ấm đẹp xinh,
Xóm giềng hòa thuận thanh bình ấm êm.
Mở tâm cuộc sống êm đềm,
Tương thân tương ái đời thêm sắc hồng !
Hạnh Phúc Gia Đình – Tác Giả: Hoàng Minh Quân
Yêu em thấy cuộc đời vui
Xa gần giấc mộng chôn vùi năm xưa
Qua ba mươi tuổi già chưa
Mà sao náo nức như vừa hai mươi.
Yêu em yêu cả mọi người
Cùng chia sẻ với nụ cười cảm thông
Muốn đem hết trọn tấm lòng
Bắt tay vồn vả số đông”nghèo hèn”
Yêu em tất sẽ phải quên
Một thời lang bạt ngả nghiêng tối ngày
Bởi vì..Mai mốt, mốt mai..
Có em bên cạnh sẽ dài lo toan.
Yêu em anh chẳng ngại ngần
Chỉ sao cho đủ ân cần xung quanh
Ước mong giấc mộng được thành
Bình minh nắng sớm duyên lành kết hoa.
Để cho anh khỏi phiền hà
Bao nhiêu kẻ lạ la cà với em
Cả đời anh mãi khát thèm
ĐAM MÊ TRỌN KIẾP ấm êm GIA ĐÌNH.
Kỷ Niệm Ngày Vui – Tác Giả: Trần Nhị Bảo
Đến rồi duyên nợ của đôi ta
Tháng tám chung vui cả hai nhà
Chấp cánh uyên ương ngày mười sáu
Tơ hồng kết lại- em với ta
Hợp cẩn rượu đây hãy cùng cạn
Giao bôi đêm này hãy cùng chia
Kia vườn tình ái đầy hoa bướm
Chen thân ta vào mộng đêm khuya
Chăn gối từ nay, từ đây nhé
Ái ân san sẻ đến trăm năm
Hạnh phúc quay quanh cùng con trẻ
Vẹn nghĩa phu thê- mấy ai bằng.
Ngày Gia Đình – Tác Giả: Chuoi Hotnl
Ngày gia đình – ánh bình minh mắt bé
Là nụ cười của người mẹ hân hoan
Là vòng tay cha vững chắc an toàn
Là đỉnh điểm của trăm ngàn hạnh phúc
Những bó hoa thay cho bao lời chúc
Những ánh đèn ấm áp lúc chiều buông
Những tiếng cười lanh lảnh vẫn còn vương
Bao kỷ niệm trong yêu thương đằm thắm
Ngày gia đình – ngày của niềm khát vọng
Của bao người đang trông ngóng nơi xa
Bao tâm hồn đang mơ giấc mơ hoa
Mơ đoàn tụ – một mái nhà êm ấm
Gia Đình – Tác Giả: Hue Dam
Gia đình hai tiếng sao thân thương
Gắn bó với ta suốt quãng đường
Gian lao khó nhọc trên trần thế
Trăm năm tình nghĩa luôn vấn vương
Tổ ấm cha mẹ và các con
Tôn kính ông bà cùng yêu thương
Kề vai vượt qua bao gian khó
Sát cánh bên nhau vượt gian trường.
Gia Đình Hạnh Phúc – Tác Giả: Nguyen Thanh Tung Nguyen
Gia đình hạnh phúc vẹn toàn gia
Nội ngoại đôi bên sống thuận hòa
Gái thảo thay chồng an ủi mẹ
Rể hiền giúp việc động viên cha
Con ngoan nghĩa nặng vui lòng bố
Cháu giỏi tình thâm thỏa dạ bà
Cuộc sống tuy còn nhiều trắc trở
Tin rằng trái ngọt vẫn phần ta.
Gia Đình Hạnh Phúc – Tác Giả: Tran Thien An
Xuân qua én cũng đi qua
Niềm vui ở lại với ta suốt đời
Công thành danh toại rạng ngời
Gia đình êm ấm ơn trời riêng ban
Đâu là hạnh phúc thế gian
Có Cha có mẹ muôn vàn yêu thương
Con cái hiếu thảo bốn phương
Vui lòng Cha Mẹ vượt tường khổ đau
Hạnh phúc ơi đến mau mau
Và luôn ở lại cho nhau tiếng cười
Gia đình là lộc bởi trời
Con cái là lộc trong người Mẹ Cha
Gia Đình Nhỏ Hạnh Phúc To – Tác Giả: Dapxetrenpho Mang Biensomaiyeuem
Anh chỉ cần những bữa cơm đầm ấm
Cùng vợ con cạnh nhau từng ngày dài
Bởi anh chẳng nghiện rượi bia thuốc lá
Nên anh thấy bữa cơm thật ngọt ngào
Em biết không hỡi vợ hiền thương mến
Điều anh ước chẳng to lớn đâu người
Chỉ mong sao bên em mình hạnh phúc
Biết chăm sóc quan tâm nhau từng ngày
Và bên nhau quây quần mỗi đêm xuống
Dưới mâm cơm mình tâm sự vui buồn
Hai vợ chồng cùng những thiên thần nhỏ
Thật hồn nhiên cười nói suốt ngày dài
Người anh yêu anh mong chỉ vậy mãi
Chẳng cao sang mình yêu nhau say nồng
Sẽ sánh bước thương và yêu trọn kiếp
Buồn hay khổ vẫn bên nhau không rời
Mâm cơm nhỏ nhưng tràn đầy ý nghĩa
Khi tình duyên luôn tràn trề đong đầy
Cám ơn nhiều trời ban một hạnh phúc
Dẫu nhỏ bé nhưng chan chứa vui cười
Gia Đình – Tác Giả: Minh Loan
Nên một gia đình do trời định
Gặp nhau duyên số bà nguyệt se
Tình yêu vun đắp nén thành quả
Hạnh phúc vui vầy ta có ta
Giữ gìn hạnh phúc là do ta
Hãy cố cùng nhau sống hiền hoà
Tấm lòng nhân Đức sẽ được hưởng
Gia đình sum vầy lại hoà ca
Mong Sao – Tác Giả: Nguyet Hoang
Cuộc sống ta nay khá đủ đầy
Cầu mong các bạn thân trên phây
Có …và tìm được bờ vai tựa
Gia đình hạnh phúc trọn đời này
Tình yêu đâu phải thứ vay mượn
Đâu phải thứ để chuyền qua tay
Thơ thôi…cảnh giác tình ảo lượn
Tỉnh táo…có ảo là chặn ngay…!
Hạnh Phúc Gia Đình – Tác Giả: Vũ Nguyễn Đình Văn
Hạnh phúc là gì ? ai cũng mong
Mái ấm gia đình
Như bếp than hồng luôn đượm lửa
Có hai vợ chồng và đàn con nhỏ
Cuộc sống thường ngày hai chữ bình yên
Ai sẽ chờ anh khi phố xá lên đèn
Nụ cười của em xua đi vất vả
Bữa cơm gia đình sao mà ngon quá
Em đã cho vào gia vị tình yêu
Số phận đưa mình đến được với nhau
Cảm ơn đời ghép ta từ hai nửa
Lòng thấy rộn ràng khi nghe anh hứa
Nếu có kiếp sau nguyện vẫn chung tình
Biết đường đời còn lắm bão giông
Em chẳng sợ vì có anh bên cạnh
Rồi mai đây khi con mình sải cánh
Ta sẽ vui vầy hạnh phúc bên nhau
Những bài thơ hay về vợ chồng, hạnh phúc gia đình
Trọn Đời
Tác giả: Trần Bá Bích
Sống trọn kiếp đôi mình em nhé
Những lời yêu chia sẻ bên nhau
Tóc xanh nay đã điểm màu
Vẫn không quản ngại dãi dầu nắng mưa
Mãi cứ thế ta vừa chia sẻ
Em yêu à cô bé của anh
Duyên kia trời đã se mành
Em anh chắp cánh ngày xanh vui cười
Có thể nói cuộc đời mãi đẹp
Bản tình ca đang chép nên thơ
Mãi yêu nên chẳng hững hờ
Mãi yêu nên chẳng thẫn thờ vì nhau
Ôi cuộc sống muôn màu yêu lắm
Sống vì nhau say đắm làm sao
Ước mơ trong trắng hôm nào
Hôm nay sướng thật biết bao vui mừng
Hạnh phúc lắm tưng bừng gia thất
Cháu cùng con cũng rất hiển vinh
Công cha xây đắp gia đình
Nghĩa mẹ nuôi nấng có tình của con
Mơ thấy được nay còn ước đến
Hạnh phúc rồi thân mến gửi trao
Tương lai tươi sáng tuôn trào
Đôi mình đẹp lắm chiêm bao mơ màng.
Mình Ơi!
Tác giả: Phương Tâm
Lâu lắm rồi chẳng nghe tiếng Mình ơi!
Em thấy buồn, thấy chơi vơi nhiều lắm!
Giản đơn thôi nhưng chứa chan tình cảm
Đượm nghĩa tình, hai tiếng gọi thân thương
Em vẫn biết trong cuộc sống đời thường
Giữa bon chen, giữa thương trường hối hả
Nhiều khi ta đã lãng quên nhiều quá
Nên nhạt nhoà gia vị của tình yêu
Em cũng biết và rất hiểu một điều
Đã yêu nhau không cần lời xáo rỗng
Hạnh phúc vẹn tròn không phải chỉ mơ mộng
Nên em chọn một cuộc sống giản đơn
Ai không muốn được quan tâm nhiều hơn
Bỏ mặc nhau ai chả hờn chả giận
Nên em muốn có bận gì thì bận
Khi rảnh rỗi anh vẫn gọi Mình ơi!
Hạnh Phúc Đơn Sơ
Tác Giả: Lê Văn Bình
Nhà người xe máy , xe ga
Chỉ cần dẫm số gần xa biết liền
Bởi vì họ có lắm tiền
Gia đình khá giả hiển nhiên bình thường
Nhà mình dãi nắng dầm sương
Có con xe đạp khắp đường đi theo
Dẫu rằng vật chất tuy nghèo
Đi đâu mình cũng cùng đèo bên nhau
Hai con phía trước , vợ sau
Còn tôi ngồi giữa đạp đau cả đùi
Thế nhưng chồng vợ vẫn vui
Cám ơn xe đạp tiến lùi cạnh bên
Sau này cuộc sống đi lên
Nghĩ về quá khứ nào quên xe này
Chỉ cần sánh bước chung tay
Nghèo nhưng mình vẫn tràn đầy tình thương.
Đan Áo Cho Chồng
Tác giả: Hoàng Mai
Chậm chân dừng bước hỡi thu ơi
Đừng để đông sang giá buốt trời
Ta khóc người sầu nghe não nuột
Tơ chùng phím lạc nỗi buồn khơi
Đông hỡi ! Chậm về chút nhé đông
Đợi ta đan áo gửi cho chồng
Năm nay bão lũ hơn năm cũ
Đừng để đò xuôi… nước ngược dòng
Ta vốn vụng về trước đến nay
Thu ơi chậm bước kéo thêm ngày
Đan xong chiếc áo cho người mặc
Chẳng biết bao giờ mới tới tay
Nhưng mà… đợi chiếc áo may xong
Phải đến tàn đông mới tới chồng
Chắc tại nàng Bân xưa lộn kiếp
Thu tàn chưa hết đã đông phong
Tim hồng ta tặng một người thôi
Cho dẫu phong ba phủ trắng trời
Cũng chẳng đổi dời khi cách biệt
Đông ơi chậm bước nhé… giùm tôi.
Cuộc Đời
Tác giả: Hoàng Trần
Ngoảnh nhìn lại đầu pha sương trắng
Suốt một đời nghĩa nặng bên nhau
Tình kia chẳng thể phai màu
Dù cho ngày tháng qua mau cõi trần
Dù được mất đừng phân vân nữa
Khó khăn từng thắp lửa bước đi
Vân vi cũng chẳng ích gì
Miễn sao vui khoẻ nghĩ chi lúc này
Ta đã rất đắm say hạnh phúc
Dù gian lao nhiều lúc dã rời
Đá mòn sông cạn bà ơi
Vẹn tình son sắc một đời thủy chung
Giờ đây chỉ vui cùng con trẻ
Dưỡng thân già mạnh khỏe an nhiên
Màng chi của cải bạc tiền
Gia đình xum họp ấm yên cõi lòng.
Người Bạn Đời
Tác giả: Hảo Trần
Anh cuối chân trời em giữa ngàn sao
Hai mảnh đời mình tìm nhau ghép lại
Duyên tao ngộ từ ngàn năm hẹn mãi
Để đời này ta có được nhau đây
Qua thăng trầm cuộc sống đến hôm nay
Người bạn đời đi bên nhau hạnh phúc
Nắm tay nhau hai ta cùng chung bước
Cuối con đường nơi ấy đợi chờ ta
Dẫu cuộc đời nhiều bão tố phong ba
Ở đâu đó lời gọi mời tha thiết
Không ít phút giây xao lòng choáng ngợp
Ta vẫn bền lòng chung thuỷ săt son
Vui bên nhau với hạnh phúc cháu con
Gần gủi yêu thương giữ gìn sức khoẻ
Chuyện ái ân em bây giờ chẳng thể
Anh vui lòng chuyện thủ thỉ đêm khuya
Sưởi ấm lòng khi giá buốt đông về
Vòng tay ôm ta chìm vào giấc ngủ
Cuộc đời này còn bao nhiêu cho đủ…?
Để chúng mình kịp gửi hết yêu thương..!
Gia Đình Hạnh Phúc
Tác Giả: Trần Thiên Ân
Xuân qua én cũng đi qua
Niềm vui ở lại với ta suốt đời
Công thành danh toại rạng ngời
Gia đình êm ấm ơn trời riêng ban
Đâu là hạnh phúc thế gian
Có Cha có mẹ muôn vàn yêu thương
Con cái hiếu thảo bốn phương
Vui lòng Cha Mẹ vượt tường khổ đau
Hạnh phúc ơi đến mau mau
Và luôn ở lại cho nhau tiếng cười
Gia đình là lộc bởi trời
Con cái là lộc trong người Mẹ Cha.
Hạnh Phúc Gia Đình
Tác Giả: Hoàng Minh Quân
Yêu em thấy cuộc đời vui
Xa gần giấc mộng chôn vùi năm xưa
Qua ba mươi tuổi già chưa
Mà sao náo nức như vừa hai mươi.
Yêu em yêu cả mọi người
Cùng chia sẻ với nụ cười cảm thông
Muốn đem hết trọn tấm lòng
Bắt tay vồn vả số đông”nghèo hèn”
Yêu em tất sẽ phải quên
Một thời lang bạt ngả nghiêng tối ngày
Bởi vì..Mai mốt, mốt mai..
Có em bên cạnh sẽ dài lo toan.
Yêu em anh chẳng ngại ngần
Chỉ sao cho đủ ân cần xung quanh
Ước mong giấc mộng được thành
Bình minh nắng sớm duyên lành kết hoa.
Để cho anh khỏi phiền hà
Bao nhiêu kẻ lạ la cà với em
Cả đời anh mãi khát thèm
Đam mê trọn kiếp ấm êm gia đình.
Gửi Vợ Nơi Xa
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Rời quê hương anh đi tìm cơm áo
Mảnh phong trần gánh vác nặng bờ vai
Này vợ anh, trong suốt tháng ngày dài
Đừng buồn tủi khi phòng không gối chiếc
Đất xứ người nhớ về em da diết
Hãy mặc anh tha thiết lắm yêu thương
Những đêm sương ngân khúc hát đoạn trường
Để mặc anh chớ ưu sầu phiền muộn
Người lữ khách buồn – từng hạt mưa tuôn
Lời yêu đương vạn dặm đường nhắn gởi
Như vẫn ngóng về và lòng em vẫn đợi
Cánh mai vàng lấp lóe gợi ngày xuân
Đời dãi dầu đất khách lắm gian truân
Mưa chiều nay nhớ em òa nức nở
Em biết không, tin anh, đừng lo sợ
Anh sẽ gặp em một buổi cuối tuần
Tiết trời đông oằn mình như tiễn biệt
Hẹn gặp xuân với gió nắng ngàn hoa
Anh nhớ em chiều xuống mắt lệ nhòa
Chẳng xa xôi một ngày ta tái ngộ…
Tình Nghĩa Vợ Chồng
Tác giả: Trầm Vân
Dễ gì kiếm được một người
Chịu bao gian khổ suốt đời vì ta
Dẫu là chồng trẻ vợ già
Yêu nhau ngào ngạt hương hoa say tình
Xưa em mười ngón tay xinh
Giờ tay chống gậy nép mình bảy hai
Anh ôm nhè nhẹ bờ vai
Vuốt ve mái tóc đêm cài làn sương
Yêu thương tìm đến yêu thương
Tình đi qua ngõ thiên đường chơi vơi
Cách nhau mười một tuổi thôi
Tình như đôi tám vành môi còn hồng
Em đi sáng nhớ chiều mong
Em về anh bế tay bồng niềm vui
Trăm năm chưa đã cuộc đời
Kiếp này kiếp nữa hẹn mười kiếp sau.
Gia Đình Là Mãi Mãi
Tác Giả: Thanh Mai
Trong cuộc sống muôn vàn vất vả
Bao khó khăn ta đã từng trải qua
Nhưng dù qua bão táp phong ba
Bên gia đình ta không hề gục ngã
Có các con đó là tất cả
Có vợ có chồng là hạnh phúc vinh quang
Ta hèn kém đâu mơ màng nhung gấm
Không giám mơ cuộc sống sang giàu
Điều em mơ đơn giản có gì đâu…?
Là mơ ước mai sau con mình lớn.
Trong đường đời mãi có gia đình ta
Dẫu mai này cuộc sống có xa hoa..
Thì nên nhớ khi mình còn hèn kém
Mãi nhớ đến quê nhà có mẹ cha
Là nôi êm mỗi khi mình vấp ngã..!
Mái ấm gia đình du giấc ngủ cho ta…
Duyên Nợ Bền Lâu
Tác giả: Thanh Hồng
Là duyên nợ người ơi hãy nhớ
Sống yêu thương tường tỏ lòng nhau
Thuận hoà ý hợp tâm đầu
Chung lưng đấu cật bền lâu trọn đời
Là chồng vợ đừng rời xa nhé
Dẫu khó khăn dâu bể vượt qua
Đừng vì nghèo đói thiếu thừa
Mà gieo cay đắng thiệt thua muộn phiền
Sống nhân đức dâu hiền rể thảo
Hạnh phúc là hiếu đạo vững bền
Nghĩa tình nội ngoại đôi bên
Gia đình êm ấm thọ niên an bình.
Hạnh Phúc
Tác giả: Vũ Cát
Bốn mươi năm tình đầu vẫn thắm
Ta cùng nhau chung tấm chung hình
Em ơi ! hạnh phúc chúng mình
Cái con ngoan ngoãn gia đình yên vui
Trải bao nỗi ngọt bùi san sẻ
Lúc đói no đâu kể gian nan
Giờ đây hết cảnh cơ hàn
Ngoảnh đầu nhìn lại đã toan về già
Nắm tay nhau mãi là trọn vẹn
Bởi duyên mình ước hẹn có đôi
Em ơi ! da sạm tóc mồi
Nụ cười vẫn nở rạng ngời tình ta
Rồi đến lúc phải xa đi mãi
Cũng đừng buồn hoang hoải mà chi !
Cuộc đời là những bước đi
Bên nhau ước nguyện hãy vì duyên ta.
Thơ ca ngợi tình cảm gia đình thật ý nghĩa – gia đình luôn luôn là số 1
Tình Vợ Chồng
Tác giả: Nguyễn Tâm
Lặn lội một đời thân cơ cực
Xá gì dâu bể nghĩa keo sơn
Nghĩa vợ tình chồng ai quản gánh
Gian nan bền chí trọn tâm đầu
Nửa bát canh cũng mình cũng bạn
Hạt muối nghèo cũng bạn cũng ta
Khó khăn nào chồng vợ chẳng xa
Qua cảnh khổ là ta mặn nồng
Đời vất vả thuở còn tay trắng
Yêu nhau từ mái lá đơn sơ
Nguyện chung lòng xây đắp ước mơ
Đường khập khểnh truân chuyên có sợ
Ta với bạn là chồng là vợ
Nghĩa phu thê còn có tri âm
Cũng do mình vững dạ đồng tâm
Thoát nghèo đói qua cơn bi cực
Một quãng đời lên non xuống vực
Tình vợ chồng chẳng bạc như vôi
Phút ban đầu phu phụ giao bôi
Cùng hẹn ước chung tay dệt mộng
Thề một dạ một lòng chèo chống
Thử thách là lẽ sống tình yêu
Dẫu cơ hàn ta có bao nhiêu
Tròn chung thủy trăm năm kết tóc!
Sống Đời Trọn Kiếp
Tác giả: Trần Bá Bích
Vợ chồng già vẫn bên nhau sớm tối
Lại hồn nhiên nên rất đỗi thân thương
Tuy giờ đây môi má đã phai hường
Nhưng hạnh phúc vẫn phi thường lắm đấy
Vui bên nhau mỗi khi mình thức dậy
Tôi với bà nay lại thấy yêu hơn
Mãi sẽ yêu mà chẳng biết dỗi hờn
Hạnh phúc đẹp xin cảm ơn bà nhé
Ông ơi ông lời hứa rồi em sẽ
Đáp đền ông cho vui vẻ suốt đời
Em với ông mãi chia sẻ muôn nơi
Điều kỳ diệu mình sống đời trọn kiếp.
Những bài thơ hay về vợ chồng, hạnh phúc gia đình-9
Vợ Chồng
Tác giả: Hoàng Hạc Bay
Thế gian thường gọi cánh đàn ông
Một chữ ngon ngon… ấy gọi chồng
Không biết tự bao giờ xuất hiện
Ngôn từ diễn tả chuyện trăm năm
Em người thục nữ dang tay vớ
Anh gã mày râu xác thân Chồng
Cho nên em đành cam phận vợ
Từ ngày thân gái chẳng còn không
Em nhớ em thương đàn ông ấy
Chỉ bởi tình em, kiếp đàn bà !
Người đến cùng em từ dạo đó
Cho đến bây giờ… mãi nhớ thương
Gió mang hơi ấm vòng tay trọn
Mây chở sầu thương dấu chân mòn
Dù thế gió kia không ngừng thổi
Lửa tình yêu… vợ gió mây chồng!!!
Nghĩa Tàu Khang
Tác giả: Thương Hoài Vũ
Bà có biết tôi thương bà lắm
Kể từ ngày lạ lẫm làm dâu
Vợ chồng đã hứa bạc đầu
Trăm năm giữ vẹn một câu chung tình
Mấy mươi năm đôi mình chung sống
Nghĩa tràn đầy đất rộng trời cao
Khó khăn bao bận dễ nào
Vợ chồng chung sức trời cao chứng lòng
Chắc bà nhớ thuở trông luyến ái
Quá si tình chả ngại xa xôi
Khi mà cưa đổ bà rồi
Thật tình vui sướng bồi hồi canh thâu
Yêu lắm đấy thề câu son sắc
Hứa trọn đời gắng chặt keo sơn
Đôi khi bà cũng dỗi hờn
Nhưng mà tôi biết ai hơn tình bà
Nay nhắc lại tình ta thuở ấy
Cơn sóng tình trỗi dậy thiết tha
Vui lên đi nhé hỡi bà
Ngàn năm yêu mãi tình già càng hay.
Những bài thơ hay về vợ chồng, hạnh phúc gia đình-10
Thư Viết Gửi Chồng!
Tác giả: Liên Vũ
Hà Nội: 24/4 (hai bốn tháng tư)
Lâu rồi em chẳng viết thư cho chồng
Hôm nay ra đứng bờ sông
Thấy đàn cò trắng trụi lông bay về.
Tự nhiên thấy nhớ chồng ghê
Vội vàng cầm bút rồi đề đôi câu
Chồng đi độ ấy đã lâu
Ở nhà em vẫn nhớ câu chung tình.
Ngày đêm em chỉ một mình
Chúi đầu thơ phú rồi rình đăng face
Thỉnh thoảng cũng có mấy tay
Vì mê thơ quá, nên hay nhiễu nhường.
Nhưng em đâu có dễ thương
Ở xa chồng cứ tin tường em nha
À quên: có mấy con gà
Hôm qua có đám bạn già đến chơi
Em mang ra thịt hết rồi
Cùng mấy chai rượu lâu đời chồng mua
Ăn uống bù khú đến trưa
Đứa nào đứa nấy say sưa tới chiều
Đến giờ vẫn thấy liêu xiêu
Đành mở fay, bắt chước Kiều lẩy thơ
Vui chơi đến tận bây giờ
Hoàng hôn đã lặn bên bờ sông Ngân.
Thôi, em chúc chồng bình thân
Đến giờ em phải quét sân lau nhà
Thơ em có chút kề cà
Gắng mà đọc chứ đừng la… em buồn!
Nhớ chồng nước mắt đang tuôn
Như hai dòng suối trong nguồn đổ ra
Bao giờ chồng mới về nhà
Để em ra chợ mua hoa tặng chồng?
Nhớ rằng: em rất là mong
Ở nơi xa ấy, chồng về cùng em….
Già
Tác giả: Hương Anh
Tôi thèm chút lãng mạn xưa
Áo em ngày đó thon vừa lưng ong
Trầu cau và chén rượu nồng
Cho ta nên nghĩa vợ chồng mình ơi !
Đã qua góc biển chân trời
Gừng cay muối mặn trọn đời yêu em !
Giữ cho chân cứng đá mềm
Gian nan rồi sẽ giàu thêm nghĩa tình
Rã rời theo cuộc mưu sinh
Tôi – con sóng nhỏ lênh đênh tháng ngày
Cảm ơn “muối mặn gừng cay”
Và em quên tuổi thơ ngây theo chồng
Người ta xúng xính vàng ròng
Em không tốt số nên không sang giàu
Chút tình lãng mạn trao nhau
Bạc tiền xin gửi đời sau giữ giùm
Bao giờ chân mỏi tay run
Mây rơi xuống thấp đất đùn lên cao
Lời ru xưa vẫn ngọt ngào
Em ru tôi – điệu ru nào cho em?
Tuyển chọn những bài thơ buồn viết về tình cảm gia đình
Không gia đình
Không gia đình buồn lắm ai ơi
Cả đời vất vưởng cứ chơi vơi
Lúc đau lúc ốm nào ai ngó
Đau đáu lo âu chẳng thảnh thơi
Không gia đình nghĩ tủi lắm à
Người ta có chốn để về nhà
Vui buồn người thân còn chia sẻ
Rôm rả chuyện gần tới chuyện xa
Không gia đình bất hạnh lắm thay
Cô đơn thui thủi chẳng ai hay
Nếp nhà sao cứ im như thóc
Chẳng có tiếng cười , tiếng vỗ tay
Thế mà ngày nay nghĩ cũng kỳ
Nhà nhà khi đã có ti vi
Nghĩa tình làng xóm coi như mất
Xóm trên làng dưới chẳng ai đi
Điện thoại Thông minh lại ra đời
Mỗi người một góc để ngồi chơi
Chẳng ai nói chuyện , chẳng đi lại
Mủm mỉm một mình chẳng chịu ngơi
Người lớn không chơi với trẻ con
Để cho em bé sống mỏi mòn
Tự kỷ sinh ra là cái chắc
Cuộc đời là cả sự héo hon
Thôi thôi ta hãy tỉnh lại thôi
Gia đình quan trọng nhất trên đời
Cái nôi nuôi dưỡng tạo nhân cách
Lấy lại tình thân đã xa dời
Ước Mơ Trẻ Thơ
Gia đình có cũng như không
Mẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhau
Mới nghe câu chuyện mà rầu
Bốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền
Cha thì đi vắng triền miên
Chỉ ông bà nội kề bên bốn mùa
Tội cho con trẻ ngây thơ
Ước ao có đủ sớm trưa cả nhà
Ngó sang bè bạn gần xa
Ai ai cũng vậy mẹ cha cận kề
Bỗng dưng nước mắt tràn trề
Sinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì
Nỗi buồn tuổi thơ
Từ ngày cha mẹ chia ly
Đời con buồn tủi khóc vì khổ tâm
Bạn bè thì đủ người thân
Gia đình yên ấm đâu cần gì hơn
Tuổi con như cánh chim non
Mà sao số lại héo hon thế này
Gia đình bạn được sum vầy
Còn ta buồn tủi lỗi này tại ai ?
Tội này đâu phải mình sai ?
Mà sao cha mẹ giận hoài cách xa
Đâu còn tình cảm mặn mà
Một nhà đông đủ ông bà hai bên
Lời con cầu Chúa ơn Trên
Xin ban hạnh phúc hai bên thuận hòa
Cho tình yêu của mẹ cha
Ngập tràn hạnh phúc ngôi nhà yên vui
Để con được nở nụ cười
Không còn thiếu mẹ khi ngồi bên cha
Ước mơ em nói thật nha
Gia đình cha mẹ thuận hòa thế thôi
Tình yêu hơn cả nui đôi
Ngàn năm vẫn đứng giữa trời sắc son
Niềm vui mơ ước héo mòn
Nếu cha và mẹ vẫn còn chia ly .
Một cuộc đời bất hạnh
Nó đang nhìn vũng nước như cuộc đời phía trước
Chỉ là bóng in trên mặt nước loang lổ kiếp đời trôi
Chỉ có mong manh ôi tâm sự hao gầy
Biết ai chia sớt cho đầy niềm khao khát
Những khát khao tầm thường vẫn là mất mác
Nói làm gì khi hạt lệ rớt xác xơ đời
Vẫn thiếu tình thương và thiếu cả tình người
Mong bắt gặp nụ cười người đồng cãm…
Đang tìm một cái gì như là tia hy vọng
Có ai làm rớt trong rung động của trái tim
Vẫn mãi mê tìm kiếm thật im lìm
Tình người đó vẫn là đêm dài vô tận…
Hỏi ai
Giọt nước mắt lăn dài trên má
Trái tim này tơi tả vì ai
Sương rơi ướt đẫm cánh nhài
Heo may se lạnh bờ vai hao gầy
Tình chồng vợ bao ngày ấp ủ
Nay vội vàng ai rũ sạch trơn
Ai gieo nên sợi tủi hờn
Để nay em phải cô đơn một mình
Ngày xưa ấy hoa tình chớm nở
Câu hẹn thề chồng vợ sắc son
Cho dù nước chảy đá mòn
Gia đình hạnh phúc bên con chẳng rời
Mà nay vội chia đôi hạnh phúc
Mà bao ngày vinh nhục bên nhau
Hỏi ai chia cắt nhịp cầu
Để cho cách trở sông sâu đôi dòng
Ai đã cắt chỉ hồng xưa buộc
Ai đã quên nguyện ước khi xưa
Ai gieo chi ngọn gió mùa
Khi thu chạm ngõ đông chưa muốn về
Đem cái lạnh tái tê buồn tủi
Vẫn đi về lầm lũi riêng em
Còn đâu ngày tháng êm đềm
Hỏi ai có thấu từng đêm lạnh lòng !!!
Chồng hãy quay về bên mẹ con em
Xưa kia hạnh phúc đủ đầy
Vợ chồng quấn quýt vui vầy có nhau
Yêu thương nồng ấm làm sao
Tình chồng nghĩa vợ trời cao động lòng
Con thơ tay ẵm tay bồng
Gian nan vất vả chất chồng lên vai
Vợ chồng làm việc luôn tay
Tình nghèo vun đắp ước mai sang giàu
Bây giờ sao nỡ phụ nhau
Ngày nay giàu có mà mau thay lòng
Chàng ơi có nhớ thiếp không?
Đêm đêm thiếp khóc nhớ mong lắm chàng
Con thơ khờ dại hỏi chàng ?
Ba đâu rồi mẹ lòng càng nhói đau
Biết làm gì phải nói sao
Cho con thơ trẻ lòng nào được yên
Ước gì có một phép tiên
Cầu cho ai đó bình yên quay về
Thiếp đây vẫn giữ lời thề
Vợ chồng hạnh phúc đề huề bên con.
Mười hai bến nước
Anh bình tĩnh dừng tay mà suy nghĩ
Em nửa đời chỉ lo lắng chồng con
Phận làm dâu luôn hiếu thảo vẹn tròn
Luôn chu đáo từng bữa ăn, giấc ngủ.
Anh rỗi việc chỉ bạc, bài, bia rượu
Sức thanh niên làm chưa đủ miệng ăn
Anh biết nhà hoàn cảnh rất khó khăn
Bao nhiêu việc nhọc nhằn mình em gánh.
Em cố gắng chưa một lần tị nạnh
Mong gia đình được hạnh phúc ấm êm
Nén vào tim những chua xót, nỗi niềm
Anh vui vẻ… cả thâu đêm suốt sáng.
Khổ thế nào bản thân mình cũng ráng
Không một lời than vãn với người thân
Chỉ khuyên anh ý thức việc nào cần
Không để tâm biết bao lần đánh vợ.
Có nhiều đêm ôm tủi buồn nức nở
Sợ mẹ buồn cố nuốt lệ vào trong
Với bạn bè vẫn mang tiếng có chồng
Đêm hiu hắt bởi phòng không gối chiếc.
Vì gia đình em nhận phần thua thiệt
Anh vô tâm nên đâu biết em đau
Ôm con thơ nuốt cay đắng, nghẹn ngào
Nghĩ tình nhau không một lời oán trách.
Tự nhủ lòng đây chính là thử thách
Cố gắng lên sẽ có cách vượt qua
Hãy bình tâm suy nghĩ lại anh à
Để con trẻ được có cha lẫn mẹ.
Mình chia tay thôi
Anh đấy à! Sao lại trở về đây ?
Bao tháng ngày bỏ vợ con đi suốt
Tôi ở nhà quặn đau từng khúc ruột
Phận lại nghèo, rau cháo mẹ con ăn
Những ngày mưa nhà dột thiếu chỗ nằm
Bởi thiếu bàn tay đàn ông sửa chữa
Cứ ngỡ rằng anh đi một vài bữa
Nào không ngờ cho đến tận hôm nay
Lấy chồng về tưởng hạnh phúc đong đầy
Gia đình ấm êm cùng nhau chia sẻ
Thật ra thì được vài hôm vui vẻ
Say rượu về lại chửi vợ đánh con
Người như tôi còn trẻ, giờ héo mòn
Nhiều lúc nghĩ không còn nghị lực sống
Khốn nạn cái thân, đời có ai giống
Thật vô duyên một kẻ bị phụ tình
Ai cũng bảo là vợ đẹp con xinh
Thì gia đình sẽ luôn luôn hạnh phúc
Đêm không ngủ một mình nằm thấy nhục
Cũng là người sao chẳng giống người ta
Bỏ vợ con anh theo mụ đàn bà
Một kẻ thứ ba làm nhau đau khổ
Hãy đi đi đây không còn bến đỗ
Về với người ta bỏ lại mặc mình tôi
Giờ còn gì ? Thật sự mất nhau rồi !
Đau khổ cuộc tình
Em buông rồi chẳng níu giữ làm chi
Lòng khắc khoải xuân thì nay ngang trái
Hãy mạnh mẽ lên xin đừng có ngại
Nỗi sầu này vương mãi cảnh chia ly
Xa nhau rồi nhung nhớ có được gì
Hay chỉ để ôm ghì niềm đau đớn
Tình chúng mình yêu nhau không đủ lớn
Nên tháng ngày gom trọn những sầu thương
Tưởng chúng mình đi hết cuối con đường
Ai có biết nửa đường chia hai lối
Để đêm về khóc thầm trong mỗi tối
Rồi âm thầm ôm nỗi nhớ sầu đong
Sống bên anh bao năm gọi là chồng
Thuyền mất lái anh về vui bến mới
Em phận thuyền quyên ở nhà trông đợi
Anh vô tình cứ vợi vợi mãi xa
Vui bên người ôm cuộc sống xa hoa
Buồm căng gió vượt đại dương chẳng ngại
Vẫn biết tình anh yêu trong ngang trái
Những vui đùa vụng dại chút mà thôi
Có ai ngờ nay nghịch cảnh ngăn đôi
Tình chồng vợ phai phôi đường hai lối
Em rất thương con khóc thầm bực bội
Ôm lỗi lầm anh đánh đổi tình thân!
Vui bên người không một chút phân vân
Con thơ dại vẫn đang cần anh lắm
Anh bước đi khi tình ta đang thắm
Mặc vợ con mang nặng những sầu đau
Từ bây giờ ta sẽ mãi mất nhau
Tình chồng vợ không con mơ nghĩa nặng
Hai đứa con anh cũng đành vứt quẳng
Tuổi thiếu thời đã vắng bóng người cha!…
Tình tàn
Rồi cuối cùng cũng chẳng níu được nhau
Xin từ tạ chuỗi ngày sầu đăng đẳng
Mình chẳng lẽ sống hoài trong im lặng
Chung mái nhà mà khoảng vắng không tên
Tình chúng ta không giữ được lâu bền
Bởi nghĩa cạn đã làm nên duyên lỗi
Hay tại bởi Nguyệt kia làm tơ rối
Đan sợi tình … quá vội để mong manh
Bến thuyền quyên sóng va đập chòng chành
Tay lái mỏi buông bỏ nhanh giải thoát
Xưa nồng ấm mà nay hoài lạnh nhạt
Men ái tình giờ chua chát đắng cay
Trước quan tòa mình dứt khoát chia tay
Trút bỏ hết những tháng ngày chịu đựng
Và Trút bỏ những tính toan sỏi cứng
Vấp một lần gượng dậy vững bước đi
Những yêu thương giờ còn sót lại gì
Còn vết cứa đã hằn ghi đáy dạ
Còn vết sẹo đã chai lì như đá
Còn tâm hồn đã rệu rã gỗ trơ
Bước vào yêu ai học được chữ ngờ
Ai biết được sợi tơ chùng hay thẳng
Ai cũng muốn mặt biển xanh phẳng lặng
Mãi yên bình mà chẳng gợn sóng to
Giờ chúng ta mỗi đứa một con đò
Không hờn trách …chẳng phải lo va chạm
Những ký ức xóa dần trong tâm khảm
Giữ làm gì làn mây xám hư vô.
Trên đây là những bài thơ hay về gia đình mà tapchivannghe.com đã tổng hợp và chia sẻ đến các bạn. Hy vọng qua bài viết này bạn sẽ chia sẻ được tình cảm của mình đến những người yêu thương khác trong gia đình nhỏ của mình.