Tsangyang Gyatso là một huyền thoại của Tây Tạng, sinh năm 1685. Vị Đạt Lai Lạt Ma thứ VI yểu mệnh đã để lại một di sản thơ ca phong phú và chúng đã trở thành dân ca được lưu truyền đến tận ngày nay trong khắp hang cùng ngõ hẻm của Tây Tạng. Ông trở thành vị Đạt Lai Lạt Ma duy nhất của Tây Tạng chỉ nhận ngôi vị thủ lãnh chính quyền mà không làm thủ lãnh tôn giáo. Bên cạnh đó ông sở hữu nhiều bài thơ nổi tiếng vang danh được bạn đọc săn đón và yêu mến.
Bạch hạc
Kìa, bạch hạc!
Cho ta mượn đôi cánh
Ta sẽ chẳng bay xa
Từ Lithang, ta sẽ trở về
Cô gái thực yêu tôi
Cô gái thực yêu tôi
Giờ lấy người nào đấy
Tôi buồn rầu thương nhớ
Héo hon tấm thân gầy
Cô gái tôi yêu từ khi nhỏ dại
Cô gái tôi yêu từ khi nhỏ dại
Ắt hẳn là con gái của loài sói
Dù đã nhiều đêm nàng ở bên tôi
Nàng vẫn tìm đường trốn chạy
Như loài sói, tới những núi đồi
Đêm nay trăng tròn sáng
Đêm nay trăng tròn sáng
Nhưng chú thỏ trong trăng
Dường như không còn sống
Gà chọi từ Đông Ấn
Gà chọi từ Đông Ấn
Chú vẹt xứ Kongpo
Sinh ra khác xứ sở
Cùng gặp ở một chỗ
Miền đất thánh Lasha
Hoa xuân tàn rơi rụng
Hoa xuân tàn rơi rụng
Lũ ong chẳng thở than
Hai chúng mình xa cách
Chúng ta không thể khóc
Lúc viên ngọc của tôi
Lúc viên ngọc của tôi
Tôi coi thường giá trị
Khi ngọc đến tay người
Tôi buồn thương luyến tiếc
Bởi tôi mới nhận ra
Nó vô cũng quý giá.
Mặt trăng
Bên trên rặng đồi đông
Mặt trăng lên mặt trăng mỉm cười
Hiện ra trong lòng tôi
Gương mặt em yêu tươi rói
Mũ trên đầu
Mũ trên đầu
Bím tóc dài vắt ngang vai.
“Đi may mắn.”
“Bình yên ở lại.”
“Em sẽ buồn…”
“Mình sẽ sớm gặp lại.”
Muốn cô nàng chủ nhà
Muốn cô nàng chủ nhà
Nở bừng trong tuổi trẻ
Như khao khát trái đào
Chín mọng cành cây cao
Này chú vẹt ba hoa
Này chú vẹt ba hoa
Chú nín miệng lại nhé
Họa mi trong rặng liễu
Mới hứa hát ta nghe
Nếu một người không cân nhắc
Nếu một người không cân nhắc
Cái chết và vô thường ở trong tâm
Thì dù có cẩn trọng, tinh thông
Y vẫn cứ là thằng ngốc
Nếu như tôi gặp may
Nếu như tôi gặp may
Tôi dựng bùa thuận lợi
Nàng tiểu thư thơ ngây
Sẽ mời tôi ở lại
Nếu tôi có thể cưới
Nếu tôi có thể cưới
Cô gái lòng tôi yêu
Khác gì được ngọc báu
Từ dưới đáy biển sâu
Nếu trinh nữ sống mãi
Nếu trinh nữ sống mãi
Nếu rượu chảy dâng tràn
Quán trọ là thiên đàng
Tôi là người hạnh phúc
Ngay cả lúc ngồi thiền
Ngay cả lúc ngồi thiền
Tôi không thấy Lạt Ma
Nhưng đôi khi hiện ra
Nụ cười em yêu dấu
Ngay cả sao trên trời
Ngay cả sao trên trời
Thiên văn cũng đo đạc
Thân thể nàng tôi có thể ve vuốt
Nhưng làm sao đo được
Những khao khát thẳm sâu
Người đẹp giữa đường
Thân thể cô em ngọt ngào thơm phức
Nữ hoàng quốc lộ là em
Em như viên ngọc vô giá ấy
Người tìm ra rồi vứt giữa đường
Tsangyang Gyatso là một nhà thơ nổi tiếng của Tây Tạng. Những bài thơ của ông hay mang đậm phong cách độc đáo của ông. Những bài thơ như đang gõ cửa tâm hồn bạn đọc. Chính những vần thơ thiết tha đó đã cuốn hút mọi người tìm đọc và yêu thích những thi phẩm xuất sắc của ông.