Tháng 7 đến bạn trong chờ điều gì ở cái tiết trời nắng rực lửa này, một chút gì đó trong trẻo hơn? Nhưng không, sự lưng chừng thường nhật và vô định là cho chúng ta lạc vào một tháng bảy với những bồn bề lo toan hơn trong cuộc sống. Lưng chừng tháng 7. Lưng chừng hạ, cùng đọc những bài thơ tháng 7 mùa nắng mưa ngâu để thả mình vào mùa nhớ thương hoài niệm.

Về Tháng 7

Những ngày tháng 7 như dài thêm, khi mà cái nắng ban chiều vẫn còn làm con người thêm xám xịt. Dòng người thì hói hả, tất bật những bộn bề, tháng bảy thèm khát những cơn mưa, như một món quà giữa trời hạ rực lửa.

Em – cô gái tháng 7 – anh thích gọi em bằng cái tên như thế! Chẳng phải em sinh vào tháng 7, cũng chẳng phải tháng 7 có điều gì đặc biệt với anh! Đơn giản bởi em là cô gái yêu mưa – những cơn mưa ngâu tháng 7 sụt sùi…

Mưa Ngâu Tháng 7 Năm Nay

Mưa ngâu tháng bảy năm nay
Là hiện tượng lạ đổi thay đất trời
Nhìn mưa lòng dạ bồi hồi
Chiếc ô che hạt mưa rơi đầu mùa

Ngoài trời gió nhẹ thoáng lùa
Se se chút lạnh cho vừa nhớ nhung
Mùa ngâu vương chút tơ lòng
Cách xa kẻ bắc người đông chớm buồn

Mưa rơi ướt cả cánh chuồn
Tâm tư sầu nhớ nỗi buồn nhân hai
Mưa ngâu tháng bảy lai rai
Nhịp cầu Ô Thước bắc hoài Sông Tương!

Sầu Tháng 7

Chiều tháng bảy dạ đầy nỗi nhớ
Những ưu sầu vụn vỡ trong tim
Nhiều đêm lệ đắng luôn ghìm
Để em khắc khoải lặng im canh trường

Vì trông ngóng người thương trở lại
Nhiều thu rồi đợi mãi nơi đây
Đường xưa xác lá phủ dầy
Từng cơn gió thổi làn mây cuối trời

Tình xưa ấy nào vơi chàng hỡi
Mối duyên hồng đã gởi hôm nao
Ân xưa vẫn thắm ngọt ngào
Đợi anh trở lại để trao nghĩa nồng.

Tháng Bảy Chênh Chao – Tác Giả: Trần Thị Phượng

Tháng bảy về nghe nỗi nhớ chênh chao
Lòng chạnh thấy dâng trào từng kỷ niệm
Ngàn ký ức bỗng ùa vào xâm chiếm
Làm đôi mi ngấn điểm lệ nhạt nhoà

Tháng bảy về luôn còn mãi bên ta
Chưa xa cách vẫn mặn mà vương vấn
Trường đời trải bao tháng năm lận đận
Những yêu thương mãi vẫn vẹn chẳng rời

Như ngày nào cùng dạo bước rong chơi
Bờ môi ngọt trao lời tình đắm đuối
Men lửa ái không một ngày tắt nguội
Giữ thắm nồng kết chuỗi đẹp niềm tin

Tay trong tay cùng nhau hứa giữ gìn
Xây hạnh phúc trọn niềm tin sâu đậm
Niềm khát vọng tình đôi mình nồng ấm
Phương trời đơn xả chấm hết giọt sầu

Tháng bảy về thu gửi nhé ngàn câu
Tình đôi lứa thỏa mong cầu ngây dại
Đừng cách biệt hãy gần nhau mãi mãi
Ta nghẹn lòng mê mải bước chênh chao.

 

Tiếc Nuối Tháng 7 – Tác Giả: Nguyễn Thơ

Tháng 7 về trời lại rả rich mưa
Để nỗi nhớ cứ chồng lên nỗi nhớ
Nghe tiếng gió thầm thì bên song cửa
Tưởng như đâu dĩ vãng lén quay về.

Tháng 7 về ngày tháng cứ lê thê
Cho cảm xúc ướt dầm như Ngâu vậy
Em nghe tiếng nơi con tim run rẩy
Tình yêu ơi! Anh ở phương nào?

Tháng 7 về em lại hỏi vì sao
Ta đã có tháng ngày thơ đẹp thế
Em hẹp quá nên lòng em chẳng thể
Giữ nổi tình yêu… vô tận… vô cùng…

Tháng 7 về cho một chút mông lung
Cho em tiếc nuối một thời khờ dại
Anh yêu ơi! Nếu thời gian quay lại
Em xin trọn đời giữ mãi… mối tình anh…!

Chia Tay Tháng 7 – Tác Giả: Tú Minh Phạm

Anh lang thang trên đường phố hoàng hôn
Bởi tháng bảy em nhắn tin sẽ tới
Để cho anh cứ chiều nào cũng đợi
Mà chẳng thấy người mưa vẫn tràn lan

Anh vẫn tìm đến tận dãy lan can
Xem sót lại…chuyến tàu dư tháng bảy
Chẳng còn gì ngoài vết chân mới thấy
Ánh mắt ngỡ ngàng cứ tưởng em lên

Cơn mưa chiều như nhắc hộ chớ quên
Bởi tháng bảy chỉ còn ngày này nữa
Mà em quên một mối tình đã hứa
Tháng bảy này buồn nhớ bởi trời ngâu

Bao ký ức tháng bảy cất đi đâu
Để cho trời làm mưa tràn lỗi cũ
Đoá bằng lăng dưới mưa tàn cánh rủ
Lá rụng kín đường chẳng nỡ bước qua

Anh một mình lặng lẽ trở về nhà
Chia tay nhé ôi trời ngâu tháng bảy
Cơn mưa chiều như tạ từ hết thảy
Của một mối tình tháng bảy đã qua!

Tháng 7 Se Lạnh Cuối Chiều

Vài sợi nắng mang về trong gió
Mây mỏng tang se lạnh cuối chiều
Giọt, giọt buồn quạnh hiu quán vắng
Một nửa đời mất hút phía phiêu diêu

Nôn Nao Tháng Bảy

Con lại về thăm quê, chiều tháng bảy
Lại theo mẹ lên rừng, vui mở rãy
Hoa cúc quỳ vàng, bìa nương thắp lửa
Gọi con về, một thời xưa bé thơ.

Bến nước xanh đâu, chiều vui ngụp lặn
Gió ngàn nhẹ nâng, nhạc sáo đong đưa
Thuyền trăng chở, giấc mơ thời con trẻ
Tháng bảy, mục đồng rúc rích tắm mưa.

Tháng bảy giờ về, quặn ruột thương quê
Đại ngàn héo khô, giấc mơ bo xit
Bản làng chỏng trơ, mưa chiều xám xịt
Đất đỏ loang, như máu ứa lưng trần!

Ngẩng mặt Nâm- nung*, nhớ cánh mai xuân
Thương lũ ngựa thồ, mùa mưa đói cỏ
Bãi chăn thả xưa, giờ là bốt gác
Rào kẽm gai giăng, ứ bầm đất đỏ!…

Đất ngàn năm! Đất của Giàng thiêng
Đất nuôi rừng xanh, nuôi mùa nặng trái
Nuôi tiếng khèn ngoan, nuôi ấm cồng chiêng
Nuôi mái nhà rông, ấm tình Kinh Thượng…

Ta chung tay giữ buôn bản, giữ làng
Giữ con suối trong, sông chồng sông vợ
Sê re pok, mãi phù sa, nặng đỏ
Tưới rãy nương ta, khoai bắp nặng đầy.

 

Thơ Tình Tháng Bảy

Tháng bảy, tháng bảy ta một mình đơn lẻ
Bước chân tàn trong bể chở gió đông
Tóc mai sương em mỗi sớm gánh gồng
Nhạc Thanh Tùng ai “Một Mình” chốn lạ?

Tháng bảy, tháng bảy mưa ngập tràn khắp lối
Lá vẫn khô đêm tối chực chờ rơi
“Khoảnh Khắc” kia Trương Quí Hải nín lời
Lá vẫn rơi vì vòng đời luân chuyển

Tháng bảy, tháng bảy tâm một mình chi lạ
Đợi xuân về ta lấy lại “Hương Xưa”
Vũ Hoàng ơi sao cứ mãi đứng chờ
Thấy được không những con đường phía trước?

Tháng bảy, tháng bảy ta một mình lê bước
Giẫm lỡ chân lên một cánh hoa tàn
Tiếc thương chi giờ cũng đã muộn màng
Xoá được không những chặng đường bỏ lại?

Tháng bảy, tháng bảy ta như loài thú dại
Cắn thật sâu vào đêm tối mịt mù
Yêu thương ơi ! sao cứ mãi hận thù
Nắm chặt chi trong tay toàn cát nhỏ

Tháng bảy, tháng bảy những chuỗi ngày còn đó
Ta chống chềnh ngựa vó đã tan hoang
Ta mơ chi một kiếp sống nhà Hoàng
…Đêm rạo rực ta một mình…tháng bảy

Tháng bảy ơi ! Những chuỗi ngày gian khó
“Luyện linh đan” ta quẩy lửa lên người
Đợi đến khi muốn gần gũi với đời
Chợt nhận ra một bầu trời đơn lẻ.

Tháng 7 Nồng Nàng

Tháng bảy về có phải nắng mềm hơn?
Và thơm hơn bởi hương sen trong đó.
Em vô tình xỏa tóc bay trong gió
Đâu má hồng? Đâu là sắc hoa sen?

Tháng bảy về cho cánh diều chao nghiêng.
Cho bướm vàng làm duyên, ngúng nguẩy.
Cho thêm rộn ràng hương cốm mới
Thơm nồng nàn theo gió đưa sang.

Tháng bảy về mưa rớt cả vầng trăng.
Có giọt nào đậu trên đôi má lúm
Có giọt nào trong ánh nhìn sâu thẳm
Tiếng em cười trong vắt cả vần thơ…

Chúc Mừng Tháng 7

Đầu tháng mới hôm nay mùng một.
Chúc mọi người điều tốt đẹp nha.
Tiếng cười đến với mọi nhà.
Niềm vui hạnh phúc thật là an nhiên.

Chúc tất cả lắm tiền nhiều bạc.
Ngồi ở nhà cũng khạc ra đô.
Chiều nay nhớ xuống con lô.
Sau khi đề nổ tha hồ hét vang.

Xin được chúc các nàng đang ế.
Tháng bảy về làm lễ cầu duyên.
Để sang tháng tám cưới liền.
Chú rể ngoan hiền ngang cỡ tử vinh.

Chúc anh chị thắm tình mãi mãi.
Suốt cả ngày quần quại bên nhau.
Dù lưng có bị hơi đau.
Nhưng mà thung thướng còn lâu mí rời.

Chúc các cụ ăn chơi trắc tán.
Cứ hồn nhiên vào quán bia ôm.
Bão về chẳng có gió nồm.
Ghé quán Hải Xồm uống tạm bia hơi.

Năm học mới đến nơi rồi nhỉ.
Các cháu à chăm chỉ học nha.
Học thêm môn toán để mà.
Tính lô cho giỏi thế là ô kê.

Về Ngang Tháng Bảy

Về ngang tháng bảy say thơ
Ôm câu lục bát ngồi chờ ai qua?
Một thời ong bướm mơ hoa
Cỏ xanh tiếng dế gáy xa,gáy gần

Về ngang tháng bảy bâng khuâng
Thương cho ngọn gió ngoài sân khóc thầm
Tương tư gãy cánh bao năm
Lệ chiều ướt tóc đêm nằm nhớ nhau

Về ngang tháng bảy nghiêng sầu
Tiếng đời thỏ thẻ bóng câu qua hồn
Tình còn treo ở đầu non
Thời gian ai đợi mỏi mòn con ngươi ?

Về ngang tháng bảy gượng cười
Vòng tay dĩ vãng chưa nguôi trong lòng
Ngày em phơn phớt má hồng
Ta còn ngụp lặn dòng sông cuộc đời

Về ngang tháng bảy tình rơi
Con tim thổn thức muôn lời dối gian
Đứt dây thôi lỡ cung đàn!
Chân trời ru khúc hợp tan đắng chiều

Về ngang tháng bảy tìm yêu
Ôi chao như thể cánh diều không dây!
Tình yêu nay đã lẻ bầy
Nửa đêm ôm nhớ môi ai ngập ngừng?

 

Tháng Bảy Mưa Ngâu

Ngày tháng bảy nàng ngâu lệ rũ
Khóc tuôn sầu… liễu rủ buồn thiu
Tiếng mưa não ruột bao chiều
Trường canh chẳng ngớt đìu hiu ngập lòng

Mưa nũng nịu sầu dâng sắc đỏ
Giọt tuôn trào nỗi nhớ đầy vơi
Toả lan võng lệ mưa cười
Tình xưa ảo mộng tìm nơi giãi bày

Hồn lạ lẫm vần xoay lắm nỗi
Cõi lòng đau ruột rối tơ vò
Đắng hồn… tủi nhục… thờ ơ
Theo dòng bực tức… trông chờ bủa vây

Chiều Buông Tháng 7 – Tác Giả: Sang Nguyen Duc

Thành phố ban chiều
không nhiều ánh nắng
Mây luồn ngõ vắng
cố tránh gặp nhau

Một nỗi thắt đau
buồn buồn phẳng lặng
Ta vẫn lẳng lặng
đón đợi mưa ngâu

Chúc Nữ ở đâu
Ngưu Lang qua cầu
Gặp nhau ngày đầu
Mưa Ngâu đã tới

Sối nước thật nhiều
Dáng chiều đang xuống

Tháng 7 Nhớ Thương

Chờ em mưa mãi cứ rơi
Cho đêm tháng bảy sao trời lẫn mây
Tối om ướt đẫm lòng này
Cho ai thấm lạnh hồn say đợi chờ…

Nhiều đêm lòng dạ ngẩn ngơ
Sông Tương lạnh lẽo bến bờ mùa Ngâu
Xuôi dòng chiếc lá lượn chao
Nhịp cầu Ô Thước xôn xao đợi chờ!

Mưa

Tháng mười tới hạt mưa bay nhảy
Gió nô đùa…mây hãy còn đen
Mấy anh mấy chị dế mèn
Cười trong sung sướng…được phen mát trời

Cây tỉnh giấc màu tươi mơn mỡn
Sóng xôn xao…gờn gợn bên bờ
Đá ngẫn ngơ,đá ngẫn ngơ
Được hôm..sạch sẽ tắm mưa gội đầu

Trăng kéo sao rủ cùng đi trốn
Để mây mù chiếm trọn khoảng không
Người bưng kẻ rót rượu nồng
Dường như tất cả đợi trông mưa về!

Thơ Tình Tháng Bảy – Tác Giả: Thắng Diễm Thiên

Tháng bảy, tháng bảy ta một mình đơn lẻ
Bước chân tàn trong bể chở gió đông
Tóc mai sương em mỗi sớm gánh gồng
Nhạc Thanh Tùng ai “Một Mình” chốn lạ?

Tháng bảy, tháng bảy mưa ngập tràn khắp lối
Lá vẫn khô đêm tối chực chờ rơi
“Khoảnh Khắc” kia Trương Quí Hải nín lời
Lá vẫn rơi vì vòng đời luân chuyển

Tháng bảy, tháng bảy tâm một mình chi lạ
Đợi xuân về ta lấy lại “Hương Xưa”
Vũ Hoàng ơi sao cứ mãi đứng chờ
Thấy được không những con đường phía trước?

Tháng bảy, tháng bảy ta một mình lê bước
Giẫm lỡ chân lên một cánh hoa tàn
Tiếc thương chi giờ cũng đã muộn màng
Xoá được không những chặng đường bỏ lại?

Tháng bảy, tháng bảy ta như loài thú dại
Cắn thật sâu vào đêm tối mịt mù
Yêu thương ơi ! sao cứ mãi hận thù
Nắm chặt chi trong tay toàn cát nhỏ

Tháng bảy, tháng bảy những chuỗi ngày còn đó
Ta chống chềnh ngựa vó đã tan hoang
Ta mơ chi một kiếp sống nhà Hoàng
…Đêm rạo rực ta một mình…tháng bảy

Tháng bảy ơi ! Những chuỗi ngày gian khó
“Luyện linh đan” ta quẩy lửa lên người
Đợi đến khi muốn gần gũi với đời
Chợt nhận ra một bầu trời đơn lẻ.

 

Thơ Tình Tháng Bảy Lại Về

Tháng bảy lại về rồi đó em !
Vết thương xưa vẫn êm đềm nhức nhối
Hạnh phúc không xa, hạnh phúc trong tầm với
Thế sự quay vòng; thế sự cũng buông lơi

Tháng bảy lại về ta bỏ hết cuộc chơi
Trốn dĩ vãng nhạt nhòa trong ký ức
Bước hoang mang qua hai miền hư_thực
Lối quen xưa bỗng lạ bước chân người

Tháng bảy lại về rồi đó em ơi !
Đêm cô đơn chờ ngày nhanh tới
Lá khô xưa nép mình góc tối,
Lãng quên đời, tiếc nuối hồi sinh

Tháng bảy lại về cây khô đứng buồn tênh
Cành trụi trơ giam mình chờ mưa xuống
Rắc giọt mát xoa vơi lòng đau thốn
Dải nước tràn, dải nước trốn ngàn khơi

Tháng bảy lại về lần nữa em ơi !
Chức Nữ khóc, Ngưu Lang chìa tay với
Mưa ngâu ơi bao đợi chờ mòn mỏi
Hạnh phúc đời đánh đổi nước mắt rơi

Tháng bảy lại về;… tháng bảy đã xa xôi
Khơi đam mê cháy bùng đêm tối
Nụ hôn xưa nay ngập ngừng bối rối
Tháng bảy nào làm mới trái tim đôi ?

Tháng bảy ơi ! Những tháng ngày xưa ấy
Khâu_xé từng… ôi biết mấy “niềm đau”
Hay ta còn mắc nợ đời nhau
Để tháng bảy cấu cào bao kỷ niệm

Cô Gái Tháng 7 – Tác Giả: Nhánh Rong

Tháng Bảy còn đây mùa Hạ
Nhiều lắm những cơn mưa ngâu
Chợt đến chợt đi vội vã
Cô gái tháng Bảy đa sầu

Ngưu Lang Chức Nữ nhớ nhau
Gặp được chỉ rơi nước mắt
Anh ở bên em từng khắc
Nhõng nhẽo làm gì Bảy ơi

Cô gái tháng Bảy rạng ngời
Dịu dàng xinh tươi e ấp
Má hồng môi thắm em thắp
Đốt nến mừng thêm tuổi đời

Tháng Bảy nồng nàn em ơi
Mắt môi thơm lừng mùi gió
Quyến rũ làn môi son đỏ
Em làm tim nhỏ bâng khuâng

Chỉ nhìn mà dạ lâng lâng
Nắng trải vàng trên lối nhỏ
Tháng Bảy của riêng em đó
Em là tháng Bảy thương yêu

Tháng 7 Đợi Chờ – Tác Giả: Tuyền Nguyễn

Tháng bảy về đêm ngày mưa rả rích
Có gã khờ rục rịch đón nàng thơ
Mùa Ngâu ơi bao ngày tháng đợi chờ
Ngẩn ngơ hoài cuối cùng người cũng tới

Anh với em hai phương trời vời vợi
Luôn vững vàng và phấp phới niềm tin
Mặc mưa giông bão tố chẳng thể chìm
Con thuyền tình cứ băng băng vượt sóng

Về thôi em thỏa bao ngày mong ngóng
Đốt tim này cháy bỏng những yêu thương
Về bên anh vui điệu khúc nghê thường
Dệt uyên ương đến răng long bạc tóc

Kề vai nhau quên sự đời khó nhọc
Mưa dầm dề bỗng chốc hóa vui tươi
Phố phường xưa rộn rã tiếng em cười
Mười ngón tay đan ngập trời hạnh phúc

Chỉ là một trong số ít những bài thơ được sưu tầm trong tháng 7 này, nhưng hy vọng bạn sẽ có những cảm nhận riêng cho từng bài thơ tình, cùng suy ngẫm những xúc cảm tháng 7 để rồi đón tháng 8 đầy hứa hẹn nhé các bạn.