Bài thơ Âm thầm là sự chờ đợi của người con gái. Đã bao nhiêu năm trôi qua nhưng em vẫn yêu anh. Và dù tình yêu có xa vời vợi thì bóng hình anh vẫn ngự trị ngày ngày. Dẫu cho ngọt ngào khi xưa nay cũng thay bằng những đắng cay.
Bài thơ Âm thầm
Thơ: Mạc Phương
Biết không thể nhưng em vẫn yêu anh.
Tim loạn nhịp sau bao năm chờ đợi.
Tình yêu thương dù có xa vời vợi.
Bóng hình anh vẫn ngự trị ngày ngày.
Dẫu câu thơ chẳng còn những đắm say.
Bao ngọt ngào đã thay bằng cay đắng.
Năm canh dài nhiều khi em thức trắng.
Vẫn cầu mong anh sống thật bình yên.
Tự mỉa mai những ao ước hão huyền
Cũng không thể khiến tình yêu lụi tắt.
Cả cuộc đời chẳng bao giờ gặp mặt.
Mà yêu thương cứ ngày một nhiều thêm.
Xót xa thay chiếc lá rớt bên thềm.
Nỗi đớn đau giày vò con tim nhỏ.
Chẳng thanh minh dẫu là không hay có.
Tự nhủ lòng hãy cứ sống như xưa.
Cuộc đời em trải biết mấy nắng mưa.
Vẫn vững vàng trước rừng thu lá úa.
Kiếp chung tình toàn gai chông tua tủa.
Bước chân trần ứa máu vẫn cứ đi.
Biết cõi lòng đau khổ…chẳng nề chi.
Em lặng lẽ vẫn gom thương gom nhớ.
Gửi về anh cánh bằng lăng đang nở.
Cuối mùa hoa sắc tím vẫn đậm đà.
Đời sinh em cho tính cách thật thà.
Không dối gian với những lời đã hứa.
Khi trái tim trót yêu nên mở cửa.
Âm thầm thôi cũng mãn nguyện đủ đầy!
Với Bài thơ Âm thầm này ta cảm nhận được một nỗi nhớ, một tình yêu âm thầm cứ thế cuộn trào trong đáy ngực này. Để rồi đời em hy sinh với tính thật thà mà không lời gian dối như đã hứa. Chỉ cần yêu âm thầm thôi cũng đủ rồi.