Bài thơ Biển ký ức là lời tự tình của con người ta trước biển. Đó là khi biển mùa này cũng đẹp lắm phải không anh. Có con sóng xanh vẫn ngày đêm ôm bờ cát. Và rồi có hàng phi lao vẫn rì rào ca hát khúc tình ca đắm đuối của thủa nào.
Bài thơ Biển ký ức
Thơ: Mạc Phương
Biển mùa này đẹp lắm phải không anh ?
Con sóng xanh ngày ngày hôn bờ cát.
Hàng phi lao vẫn rì rào ca hát.
Bản nhạc tình bao đắm đuối say mê.
Dòng kỉ niệm mãi ôm ấp cận kề.
Nơi con còng gió huơ càng đón sóng.
Biển ngàn năm gửi tình yêu cháy bỏng.
Vị mặn mòi thấm đẫm mối tình xa.
Anh có còn hát một khúc tình ca.
Cây ghi ta rung lên từng nhịp sống.
Gửi bao yêu thương khát khao trong mộng.
Nắm tay nhau đi đến hết cuộc đời.
Chiều mùa thu nhung nhớ lắm anh ơi !
Kí ức yêu thương nơi biển chiều năm ấy.
Cuồn cuộn về với ước ao thức dậy.
Vị ngọt ngào cứ thấm mãi con tim.
Ghềnh đá nổi hai đứa dõi mắt tìm.
Ngọn hải đăng phía chân trời rộng mở.
Ngoắc tay nhau cùng cười vui hớn hở.
Em thua rồi trả nợ một chiếc hôn.
Thả say nồng theo hút bãi cát cồn.
Nhịp tim rung nơi biển chiều rộn rã.
Ngọn sóng lòng nối tiếp nhau hối hả.
Vị ngọt ngào mãi tan chảy không thôi.
Em nhớ lắm vị ngọt của làn môi.
Bao mùa rồi vẫn tươi nguyên kí ức.
Dấu yêu à, Em chẳng còn đủ sức.
Để yêu anh như cái thuở ban đầu.
Biển mùa này con sóng vẫn uốn câu.
Cô dã tràng vẫn miệt mài gom nhớ.
Cõng nắng mưa cả một đời dang dở.
Dấu yêu à, anh có nhớ về em ?.
Bài thơ này gợi lên một khung cảnh làm con người ta mãi vấn vương. Đó là khi con sóng vẫn nhẹ nhàng hôn bờ cát. Còn cô dã tràng vẫn ngày đêm miệt mài trong gom nhớ. Bởi cuộc tình mình là cả cuộc đời dang dở. Và liệu phút giây nào đó anh có nhớ về em?