Bài thơ Bình minh sẽ đến là sáng tác hay và cũng chính là một lời nhắc nhở đối với người con gái. Đó là khi còn gì nữa đâu mà níu kéo. Bởi tình mình đã qua rồi ngày tháng chiếc nhẫn cỏ héo khô. Trả lại cho anh những mong manh trong gió, bởi nay em đã phải dậy rồi
Bài thơ Bình minh sẽ đến
Còn gì để níu kéo nữa đâu.
Đã đến mùa mưa ngâu rồi đó.
Tình mình đâu còn thắm đỏ.
Qua tháng ngày chiếc nhẫn cỏ héo khô.
Ven quốc lộ xanh mướt nương ngô.
Dòng kí ức kê gồ năm tháng.
Em vẫn chờ chiều chạng vạng.
Anh sẽ về để khơi sáng tình yêu.
Thời gian trôi tuổi đã xế chiều.
Cánh phượng hồng mùa yêu còn đó.
Em lại nhớ lời anh ngỏ.
Theo cánh thư anh gửi gió làm quà.
Cô gái nhỏ xinh xắn mặn mà.
Nhận nụ hôn trăng ngà làm chứng.
Ngập lòng em những vui mừng.
Suối reo mây núi tưng bừng sơn khê.
Giờ em thương kí ức não nề.
Tình lữ thứ trăng thề xưa cũ.
Phượng cũng tàn màu ủ rũ.
Tháng năm dài nỗi nhớ đủ hoen mờ.
Tự nhủ mình hãy tỉnh cơn mơ.
Câu thơ cũ thờ ơ lơi lỏng.
Có còn gì để nhớ mong.
Chôn hình bóng với mộng lòng ảo ảnh.
Trả lại anh cơn gió mong manh.
Những lời yêu ngọt lành ngày ấy
Dẫu vết thương còn sưng tấy.
Em sẽ cười để lại thấy bình minh.
Thơ: Mạc Phương
Đọc Bài thơ Bình minh sẽ đến ta cảm nhận một điều rằng. Dẫu ngày tháng cũ nhiều kỷ niệm tới đâu thì nay tình mình cũng chỉ là những mong manh. Và những lời yêu ngày ấy cũng chỉ là vết thương mà thôi. Và em cũng sẽ cười để thêm lần nữa thấy bình minh.