Bài thơ Cõi mộng là câu chuyện về mối tình xưa. Vắng anh rồi em như lạc vào cõi mộng. Để nỗi nhớ vẫn luôn cồn cào trong nhịp thở. Và em cứ thế gục ngã trogn cuộc đời đen bạc với khao khát tình anh.
Bài thơ Cõi mộng
Thơ: Mạc Phương
Vắng anh rồi em lạc trong cõi mộng .
Để đêm về thao thức suốt năm canh.
Nỗi Nhớ anh như lữ khách bộ hành.
Mãi quẩn quanh rã rời trong sa mạc.
Em gục ngã giữa bể đời đen bạc.
Nơi khát khao ánh sáng của tình anh
Nơi vần thơ ghi kỉ niệm mong manh.
Tháng ngày qua em vẫn hoài mong ước.
Phố hào hoa đốt trăm ngàn ngọn đuốc.
Em thẫn thờ dõi theo bước anh đi.
Ánh trăng khuya nghe gió nói thầm thì.
Thương cô gái ngược con đường tình ái.
Giữa xa mạc lẻ loi bông hoa dại.
Bám vào đời với mòn mỏi khát khao.
Người bộ hành nhẹ tay hái đèn sao.
Khơi vị ngọt dòng suối nguồn trong mát.
Hoa xương rồng vươn mình trong bão cát.
Mùa nối mùa chống chọi với nắng mưa.
Lặng lẽ gom ân ái của ngày xưa.
Làm hành trang trên đường đời mãi mãi.
Đài báo bão xin anh đừng mê mải.
Về đúng giờ kẻo bị ướt nghe anh.
Và hãy ngủ môt giấc thật ngon lành.
Trong giấc mộng có tình em ấm áp.
Trên đây là Bài thơ Cõi mộng mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó ta như cảm nhận được một sự nhớ thương đến dâng trào trong nhịp thở. Đó là khi em mong anh trở về đúng giờ kẻo bị ướt nghe anh. Và rồi mình sẽ cùng ngủ một giấc thật ngon lành trong giấc mộng có tình em đó.