Bài thơ Đêm thao thức là một sáng tác nói lên tiếng lòng của người con gái. Đó là khi đêm tàn và em thơ thẩn bên đời với bao nhiêu chuyện kể. Để rồi trách đời lẫm lũi lau nước mắt đầm đìa.
Bài thơ Đêm thao thức
Thơ: Mạc Phương
Đêm tàn đêm em thơ thẩn bên đời.
Lặng lẽ nhặt nỗi buồn trong nhân thế.
Thả lưng trời biết bao câu chuyện kể.
Ánh đèn đường hiu hắt bước chân khuya.
Đời lầm lũi lau nước mắt đầm đìa.
Rét co ro trong cõi lòng nhung nhớ.
Nén nỗi niềm đang trào dâng nức nở.
Đêm thẫn thở tiếng nấc nghẹn mùa thu.
Nghe văng vẳng đâu đây tiếng chim gù.
Miền yêu thương rã rời nơi bến mộng.
Anh xa rồi bỏ lại đêm khoảng trống.
Cay lá buồn sám hối một niềm đau.
Con đường đời mình lỡ bước qua nhau.
Giọt sầu tuôn bẽ bàng hoen mi mắt.
Lá xạc xào vẫn ngày ngày góp nhặt.
Ánh trăng vàng khơi ngọn sóng tình yêu.
Gió mơn man nhè nhẹ bóng cô liêu.
Bước chân mỏi trên đoạn đường phố cũ.
Hàng cây buồn phố lặng chìm im ngủ.
Dòng thời gian thấm đẫm nước mắt sầu.
Đêm trở mình thao thức giữa canh thâu.
Trên đây là Bài thơ Đêm thao thức mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào cảm nhận được những suy tư của con người ta trong tình yêu này. Đó là khi ta bước chân đi trong cuộc sống mỏi mệt và nhớ lại dấu yêu năm nào.