Bài thơ Dung nhan tuyệt mĩ là một sáng tác hay viết về người miền quê chân chất thật thà. Qua đó ta có thể cảm nhận được một bức tranh quê nhân tình thuần hậu. Và rồi ở đó có cô gái rất bình thường thậm chí lại có phần khó coi. Nhưng con người ta quý nhất vẫn là tấm lòng.
Bài thơ Dung nhan tuyệt mĩ
Quê em nghèo lắm anh ơi.
Đèn đường chẳng có nên cần mắt to.
Ăn ngô đêm ngáy o o.
Nói cần át gió khỏi lo đổ nhà.
Cười duyên cũng thấy khà khà.
Cả xóm nghe tiếng chẳng tha giờ nào.
Nhiều chuyện nên thích tào lao.
Dáng thì uyển chuyển cây sào chịu thua.
Nhìn qua cứ tưởng cột chùa.
Lại gần cô gái sắc thua Thúy Kiều.
Đi thì yểu điệu xiêu xiêu.
Ngỡ là khỉ đột rừng trêu gửi về.
Môi cong lỗ mũi gần kề.
Tha hồ hít gió mang về ô xi.
Ngắm thì cũng đẹp cũng si.
Đêm mà mở mắt tức thì ngất luôn.
Ba chân bốn cẳng cố chuồn.
Có chắc dám nói yêu luôn cả đời.
Em đây đã có lời mời.
Nếu yêu thì đến có trời nhớ thương.
Quê em nhiều lắm cô nương.
Xinh như đã tả vấn vương anh rồi
Thơ: Mạc Phương
Với bài thơ này ta có thể cảm nhận được một lối viết rất hài hước và chân chất. Đó là khi con người ta kể về hình ảnh năm nào mà ta đã nhớ thương. Dẫu đó là cô gái bình thương nhưng lại là điểm ấn tượng đối với anh.