Bài thơ Duyên mùa thu là câu chuyện như là một lời cảm ơn. Đó là khi em cảm ơn đời vì đã cho em được gặp anh. Dẫu biết rằng tình mình cũng rất mong manh trong ảo mộng. Trong gió chiều thu lồng lộng ấy giữa biển người em cảm ơn vì đã được gặp anh.
Bài thơ Duyên mùa thu
Thơ: Mạc Phương
Cảm ơn đời cho em được gặp anh.
Dẫu tình mong manh chỉ là ảo ảnh.
Gió hoàng hôn trong chiều thu lành lạnh.
Giữa biển người xao xuyến ánh mắt trao.
Đứng trước anh đôi má lại ửng đào.
Nhịp tim rung xốn xang trong lồng ngực.
Gió khẽ khàng đưa em về kí ức.
Nơi vòng tay anh xiết chặt ngọt ngào.
Cơn sóng lòng gợi nỗi nhớ nôn nao.
Đêm cuối hạ khát khao niềm nhung nhớ.
Hoa tình yêu mùa thu vàng nở rộ
Tháng ngày dài thổn thức mãi tình anh.
Ánh mắt anh thổi cơn gió mát lành.
Em đắm đuối vẫy vùng trong bể ái.
Đường có xa chẳng bao giờ quản ngại.
Bến tình yêu thôi thúc bước rộn ràng.
Trời vào thu mây trắng cũng mơ màng.
Đang lả lướt mơn man trên thảm cỏ.
Hương tóc nồng cả câu thơ anh ngỏ.
Giữa rừng thu vui sướng bỗng vỡ òa.
Đôi oanh tước líu lo hót sau nhà.
Niềm hạnh phúc hòa trong mây và gió.
Đợi ngày rằm khi đêm trăng sáng tỏ.
Hai trái tim kết tóc đến trăm năm.
Trên đây là Bài thơ Duyên mùa thu mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào cảm nhận được những dấu yêu năm nào. Đó là khi ta nhớ về niềm hạnh phúc hòa mây và gió. Và rồi hai trái tim kết tóc đến trăm năm.