Bài thơ Lỡ đò viết về những dấu yêu một thời. Đó là khi anh đã đi qua bao nhiêu mùa mưa nắng và mái tóc xanh đã bạc trắng thời gian này. Để rồi đi qua bao nhiêu vất vả gian nan thì vẫn nhớ mãi khúc tình ca mà em hát.
Bài thơ Lỡ đò
Thơ: Mạc Phương
Anh đã đi qua bao mùa mưa nắng.
Mái tóc xanh đã bạc trắng thời gian.
Đã trải qua nhiều vất vả gian nan.
Vẫn luôn nhớ khúc tình ca em hát.
Nhớ thương em trải dài như bờ cát
Sóng chiều cường cuồn cuộn nỗi nhớ thương.
Mong gặp lại tri kỷ bến sông tương.
Cho thỏa nguyện bao nỗi niềm mong ước.
Mùa thu về nhìn đôi chim oanh tước.
Lại thầm mong có kiếp khác trên đời.
sánh bước cùng em đi khắp nơi nơi.
Cuối con đường là mái nhà hạnh phúc.
Nghĩ vậy thôi mà trái tim đau nhức.
Đời không em khoảng trống cứ giày vò
Anh vô tình đã lỡ mất chuyến đò.
Xe cuộc đời vẫn chở đầy nhung nhớ.
Trên đây là Bài thơ Lỡ đò mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào cảm nhận được tình yêu và cũng chính là sự suy tư của con người ta khi đứng trước sự nhung nhớ. Bởi mình đã mãi cách xa nhau mất rồi.