Bài thơ Nỗi đau là tiếng lòng của người con gái khi phải rời xa người mà mình yêu thương. Bởi dẫu xa nhau nhưng vẫn còn đó trăm ngàn những viết xước. Để rồi trong tim làm sao che được dòng lệ tuôn trào trong xót xa.
Bài thơ Nỗi đau
Thơ: Mạc Phương
Dẫu xa nhau vẫn còn đó nỗi đau.
Nơi trái tim là trăm nghìn vết cứa.
Giấu làm sao đêm đêm dòng lệ ứa.
Chẳng chung đường đâu phải hết yêu thương.
Quên làm sao những ngần ấy nhớ thương .
Đã khắc sâu bóng hình trong tâm khảm.
Mùa nối mùa gió vô tình khẽ chạm.
Vết thương lòng lại rớm máu hoàng hôn.
Quên làm sao những giây phút dỗi hờn.
Bàn tay anh vuốt ve trên làn tóc.
Nhẹ nhàng lau đôi mắt huyền đang khóc.
Nín đi nào!…anh thương lắm mà em.
Nâng chiếc cằm ngắm khuôn mặt lấm lem.
Và khẽ đặt chiếc hôn nơi gò má.
Trái tim anh dành cho em tất cả.
Trọn đời này anh luôn ở bên em.
Nếu có thể anh giở để em xem.
Tâm hồn anh gửi rừng thu lá đổ.
Nguyện bên em cho mùa hoa nở rộ.
Mái tranh nghèo đầy ắp những nụ cười.
Quên làm sao bởi sắp đến tháng mười.
Lời vàng đá khắc ghi nơi thác núi.
Giờ mình em vẫn đêm ngày cặm cụi.
Nhặt yêu thương giữa năm tháng dãi dầu.
Hai đứa mình đang ôm trọn nỗi đau.
Với Bài thơ Nỗi đau ta cảm nhận được một nỗi nhung nhớ khôn nguôi. Đó là khi ta chẳng thể nào chung đường và đành phải quên đi tất cả. Nhưng làm được điều đó đâu phải là điều quá dễ dàng. Bởi yêu thương đâu phải nỏi quên là quên đi hết.