Bài thơ Nơi hẹn là câu chuyện gợi nhắc lại chúng ta thủa khi xưa mình từng hò hẹn. Đó là nơi có những dấu yêu đầu ngày nào anh đã trao. Giờ trở lại vẫn thấy xao xuyến bồi hồi đến lạ. Để rồi hẹn câu thề trong mùa hạ những yêu thương.
Bài thơ Nơi hẹn
Thơ: Mạc Phương
Em trở về nơi chúng mình ước hẹn.
Tìm lại anh trong kí ức ngọt ngào.
Nụ hôn đầu ngày đó anh đã trao.
Vẫn xao xuyến vẫn bồi hồi đến lạ.
Câu hẹn thề yêu thương trong mùa hạ.
Có phượng hồng làm nhân chứng tình yêu.
Đôi mắt thẹn thùng giấu ánh lửa thiêu.
Cháy rừng rực trong trái tim nồng thắm.
Mùa hạ xưa vẫn nồng nàn say đắm.
Nét vụng về còn lưu dấu nơi đây.
Hoa bằng lăng sắc tím vẫn ngất ngây.
Vẫn mong chờ gửi hương yêu đắm đuối.
Lá xác xơ vương đầy bên con suối.
Thác reo ca bản nhạc tiếng chim gù.
Tia nắng cũ buông sầu giữa chiều thu.
Tiễn tháng bảy trong lòng bao luyến tiếc.
Em ngập ngừng soi bóng hồng đơn chiếc.
Mà xót xa cho duyên phận lỡ làng.
Cuối dốc đời khao khát chuyến đò ngang.
Về nơi ấy trong mùa thu ước hẹn.
Trên đây là Bài thơ Nơi hẹn mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Đó cũng chính là nơi ta tìm lại những dấu yêu xưa. Để rồi xót xa cho số phận lỡ làng khi tình mình ra đi về hai phương trời xa ấy. Nơi ấy người có hay chăng?