Bài thơ Thu luống cuống là câu chuyện về bức tranh thu nhưng cũng chính là mối tình của ta. Thu vương làm mi buồn đẫm lệ giọt mưa ngâu. Và rồi hồn ta cô lẻ giữa lạnh lùng nỗi nhớ. Dẫu biết rằng cuộc tình mình cũng có nhiều ngã rẽ nhưng rồi em cũng không thể thôi những xót xa.
Bài thơ Thu luống cuống
Thơ: Mạc Phương
Thu vương tình cho lòng ai luống cuống.
Cho tim ai tồi tội nét u sầu.
Cho mi buồn đẫm lệ giọt mưa ngâu.
Hồn cô lẻ giữa lạnh lùng nỗi nhớ.
Thu vô tình chạm bàn tay vạm vỡ .
Vào khoảng không bỡ ngỡ của thời gian.
Gió lây buồn từ chiếc lá ngả vàng.
Bên ánh chiều dùng dằng như quyến luyến.
Khúc giao mùa giữa đất trời hòa quyện.
Bến sông tương ăm ắp nỗi niềm mong.
Người thấu chăng những khao khát trong lòng.
Réo vần vũ trong nắng tàn gió héo.
Biết tình duyên có bao nhiêu khúc quẹo.
Vẫn một lòng em ước được đi cùng .
Dẫu tình muộn nhịp thở cũng hòa chung.
Đường tình ái dát thảm vàng lá đỏ.
Anh có nghe tiếng thu nồng đang ngỏ.
Lời yêu thương quấn quýt những ngọt ngào.
Ánh trăng ngà soi sáng bầu trời sao.
Nơi cõi mộng tình thu đang luống cuống.
Với Bài thơ Thu luống cuống ta có thể cảm nhận được một mối tình nồng nàn. Đó là khi anh có nghe tiếng thu đang nồng qua ngõ. Và lỡ yêu thương với quấn quýt những ngọt ngào. Để rồi ánh trăng ngà soi bầu trời sao nơi có mối tình khờ đang luống cuống.