Bài thơ Tiếng chuông điện thoại là một sáng tác vui. Đó là khi ba giờ sáng bỗng giật mình và ngỡ điện thoại reo. Và đôi mắt vẫn mơ màng vì câu nói anh đây mà. Rồi tỉnh dậy khi trái tim ngờ ngợ, đây là tiếng yêu của em mà.

Bài thơ Tiếng chuông điện thoại

Thơ: Mạc Phương

Ba giờ sáng bỗng giật mình thức giấc.
Ngỡ đang mơ chuông điện thoại reo vang.
Ai đấy ạ ?…Đôi mắt vẫn mơ màng.
“ Anh đây mà, em ơi sao chẳng nhớ!”

Bật ngồi dậy thấy tim mình ngờ ngợ.
Có phải là…tiếng yêu dấu em mong.
Bao ngày qua sao chẳng nói rõ lòng.
Cứ ỡm ờ nửa như quen như lạ.

Anh hỏi gì mà sao nghe bé quá.
“ Chuyến xe nào để về được nhà em ?”
Hỏi google…sao anh chẳng tra xem.
Mà lỡ hỏi câu vô tình đến thế !

Tưởng ai đùa thôi thôi ta mặc kệ.
Ngủ thêm nào một lúc nữa thật say.
Lại nghe chuông điện thoại réo rất gay.
Đúng người yêu đang muốn về thì phải.

Lòng băn khoăn tim reo mừng thoải mái.
Về thăm em sao chẳng gọi tối qua.
Nhà nghèo khó em còn mua chịu gà.
Nấu măng chua để đãi anh nữa chứ.

Nghe tiếng anh mà tâm em nghẹn ứ.
Cá ao nhà thả lưới quét hết rồi.
Nhà chênh vênh ở trên một ngọn đồi.
Người thành phố chắc chả leo lên được.

Nhớ anh nhiều em bịa thơ ao ước.
Nếu có cười cũng be bé thôi nha.
Em quyết tâm cho ấp một ổ gà.
Nếu yêu em…mời anh về thăm nhé !

Bài thơ Tiếng chuông điện thoại là một sáng tác độc đáo. Thông qua đó bạn có thể có được nụ cười vui vẻ. Và nếu có cười em cũng cười be bé thôi nha. Hi vọng bạn thấy thích bài thơ này.