Bài thơ Tự ngẫm là những suy tư của con người ta. Bởi trong cuộc đời này đúng là chẳng thể nào biết trước được điều chi. Và rồi lướt qua nhau mà thấy thương nhớ. Nên chẳng phân vân hay suy nghĩ được thua. Dẫu biết rằng cuộc tình này cũng sẽ lắm lúc cua.
Bài thơ Tự ngẫm
Thơ: Mạc Phương
Trong cuộc đời chẳng biết trước điều chi.
Lướt qua nhau mà thấy thương thấy nhớ.
Thấy con tim có muôn vàn hoa nở.
Chẳng phân vân suy nghĩ được hay thua.
Dẫu biết rằng đường tình lắm khúc cua.
Lỡ đắm say khi nhìn đôi mắt ấy.
Tia lửa nào khiến con tim thức dậy.
Choáng ngợp lòng bởi cảm giác bâng khuâng.
Biết bao đêm nhung nhớ mắt thâm quầng.
Tự bảo mình đừng mộng mơ khắc khoải.
Hình bóng yêu phía dốc đời thoai thoải.
Để tâm can lẫn lộn những đam mê.
Chẳng lung linh giọt nắng cuối triền đê.
Tim thúc giục cứ bước về nơi đó.
Mò mẫm tìm một tình yêu nho nhỏ.
Cho riêng mình sao khó thế hở trời.
Anh xuất hiện em mãi thấy chơi vơi.
Mãi xuyến xao những niềm vui đặc biệt.
Nhịp tim rung những cồn cào da diết.
Yêu cuồng si tưởng như bóng với hình.
Ước ao thôi trong tâm khảm chính mình.
Được sánh vai với nửa kia trong mộng.
Như thiêu thân chẳng màng chi sự sống.
Máu lệ tràn từ khi đó vẫn cam.
Trên đây là Bài thơ Tự ngẫm mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Qua đó ta mới có thể phần nào hiểu được những khao khát ở trong tình yêu này. Đó là sự mong mỏi được sánh vai với người kia. Để rồi như thiêu thân không màng sự sống.