Bầm…
Khi bà hàng xóm than khóc gọi tên
con trai bà và tên anh
khi đâu đó thì thầm ái ngại
rằng các anh đã hy sinh
Bầm bình thản làm vườn chờ con trai thắng trận
và anh đã trở về khi biên giới bình yên
Nhưng năm tháng lòng Bầm không yên
khi chúng tôi “cày cuốc…”
người Lính trở về sống đời lơ ngơ
những đứa con Bầm càng có tuổi càng ngu ngơ
anh em – con gà con chó
Bầm khóc
nước mắt Người xát muối chiều hôm…
Bây giờ dưới màn mưa bụi mù trời
tìm Bầm nơi nghĩa địa ngổn ngang
con bật khóc khi tìm ra nấm mộ
Trở về hoang dã
Trải hàng vạn năm
loài người thoát ra từ “ăn lông ở lỗ” để văn minh
chỉ vài năm anh đã sống đời hoang dã
cuộc trở về thiên nhiên ngoạn mục không ngờ
Từ bỏ tháng ngày sợ sệt, cô đơn
từ bỏ thói quen phố phường đô hội
từ bỏ vị trí chuyên viên cao cấp Văn phòng…
anh tìm đất “vào thế” phó thường dân
Người ta toan tính, tập theo “tư thế bề trên”
anh trở về tư thế tự nhiên của một con người
Trên đại ngàn Tây Bắc
anh ăn ở vách núi lòng hang
Hòa Bình có bao Xứ Mường, xa gần xóm – bản
làm sao anh chọn riêng mình tòa Núi Đúng
lẫn phận mình cùng hoa lá cỏ cây
Nếu không nhờ anh thợ điện
làm sao tôi biết
trên khe núi kia có một con người
Nếu không trải đời lặn lội
làm sao ngồi đây ngộ ra
được – thua cũng thoảng nét cười…
Nửa ngày đò dọc
Thiên nhiên có những loài chim lớn
ưng, cắt, quạ, đại bàng, hạc, công, phượng…
nhưng nhiều người mấy khi giáp mặt
họ chưa tới được những miền thanh cao
thiên nhiên bao la kỳ vĩ
Những người này cố gắng dựng bờ rào
những người khác lại cố sức phá đi
Họ xây và phá không bởi xung đột quyền lợi
mà họ biết rằng mình chẳng có quyền gì
Người ta chỉ cần bỏ ra ít tiền
và ít thời gian ngồi cabin cáp treo
là mãn nguyện
thung thăng non thiêng đất Phật
hay “mái nhà” Đông Dương
Người ta mua bán danh – lợi khơi khơi
khi nhiều người khác
mải miết bán đời sương gió…
Với các tượng “Tam Đa”
Hàng ngày chúng tôi qua đây
thấy các Ngài cứ đứng ngồi ở đấy
Từ những khúc gỗ vụn
từ những thân cành gốc rễ gớm ghê
qua khỏe tay những “phó cả” thôn quê cưa đục
gỗ thành các thánh nhân, tài nhân bóng bẩy
Các Ngài lần lượt ra đời
lần lượt được những tay lẻo mép
sắp đặt nên bộ nên danh
nào Phúc – Lộc – Thọ
nào Lưu Linh
nào Quan Vân Trường… oai vệ
Nhờ truyền thuyết tít mù
từ nhà Hán, nhà Đường xa xôi nào đấy
các Ngài kẻ cả trước nhân gian
Ôi nhân gian
ngày ngày cúi mặt
kiếm sống và viển vông
Ôi nhân gian hằng mơ trong sáng
nhiều người sẵn tiền mua các Ngài về
đặt lên kệ cao xụp lạy và tín niệm
Giá các Ngài được tôi luyện
bằng thép, bằng đồng, bằng đá quý
qua những hoa tay tài khéo đó đây
thì oai linh còn may tin cậy
Ngày ngày chúng tôi qua đây
phố nhỏ lầm bụi trong chen lấn
lụp xụp nhếch nhác
các Ngài vẫn lần lượt “nhập thế”
bảnh bao và đứng đấy như không