Đà Lạt ngày thường với cái đẹp ma mị khiến ai đến đây cũng đều bị cuốn vào những tâm trạng cảm xúc khác nhau. Tuy nhiên, vào mùa mưa với tôi Đà Lạt sẽ trở nên mơ mộng và cảm nhận được cái thú vị của nó. Một Đà Lạt mưa và lạnh sẽ dễ dàng để lại trong lòng người ký ức hơn. Cùng xem các bài thơ Đà Lạt mưa này cảm nhận nhé.
Mùa mưa ở Đà Lạt
Mùa mưa ở Đà Lạt cũng là một phần của thành phố sương mù này. Thành phố cao nguyên bốn mùa lạnh ấy như được rửa sạch bụi bậm trên từng lá thông nhọn, làm cho những vạt cỏ ven đường xanh tốt, hân hoan đón bước chân du khách ở khắp nơi. Ngắp mưa ở Đà Lạt cũng khác lạ với những nơi khác, mưa rơi trên phố dòng người vội vã và những chiếc xe lướt nhanh trong mưa cũng rất là Đà Lạt.
Ở những bài thơ trước chúng tôi gửi đến các bạn những cái đẹp của thành phố Đà Lạt qua cái nắng ấm của các bài thơ về Đà Lạt hay các bài thơ hay về thung lung tình yêu Đà Lạt, thì trong bài hôm nay các bạn sẽ được đắm mình trong những cơn mưa Đà Lạt qua các câu thơ ề Đà Lạt ngày mưa ý nghĩa ngay dưới đây.
Đà Lạt Mưa – Tác Giả: Baron Nguyen
Thành Phố mưa bay ngày chớm hạ
Thăm thẳm chiều mây chẳng buồn trôi
Phố núi xa xa mờ dáng nhỏ
Giật mình tự hỏi cái chi chi
Hoàng hôn tay với che màu áo
Nhuộm màu tro bụi ẩn trăm năm
Ngữa tay đón ngọc văng tung tóe
Buốt lạnh lòng ta chẳng muốn rời
Một Ngày Ở Xứ Lạnh – Tác Gỉa: Phu Ky Thach
Lắng nghe khoảng cách ở quanh ta.
Đâu đây hơi sương buồn lạnh giá!!!
Lất phất phùn mưa Đà Lạt phố.
Ngập dấu chân buồn chỗ hôm qua.
Cứ thử ngồi gần chút đi nha!
Em thấy say men chiều nắng tà.
Cảm giác xa xa hoà sâu lắng.
Hoang phế tựa nhà vắng cầm ca.
Ngẫm nghĩ suy tư từng ngày qua…
Yêu cho sầu đau trước ngực à!?
Đất trời chợt bấu chà ý tưởng.
Vội sống, vội hờn…vướng phông xa.
Thời khắc hãy chờ…chớ đi xa…
Phút chóc liêu xiêu cội thông già…
Tay chạm thời gian qua lượm lặt.
Sài Gòn…Đà Lạt ngạt chua ngoa!!!
Thơ Về Đà Lạt Ngày Mưa – Các Câu Thơ Ngắn Mưa Đà Lạt
Chỉ có một vài bài thơ Đà Lạt mưa thôi nhưng nó sẽ để lại dấu ấn sâu đậm với tất cả người đọc. gười ta sẽ cảm thấy cô đơn trong mưa rơi, nỗi cô đơn lặng điếng, phảng phất khoái cảm, dường như cả tâm hồn cũng thấm mưa qua các câu thơ ngắn Đà Lạt mưa bên dưới đây. Còn bạn cảm nhận về Đà Lạt ngày mưa như thế nào, xem ngay dưới đây nhé.
Chỉ cần cơn mưa tạnh, lại đi ra đường, lại tìm đến một chỗ mà ai cũng từng nghe nhắc: Hồ Than Thở, Thung lũng Tình Yêu, Thác Datanla… để ngắm Đà Lạt thác, Đà Lạt hoa, Đà Lạt thông xanh thì quá là tuyệt vời khi mà hơi nước sau cơn mưa biết chiều lòng người bằng cách làm mát dịu những trái tim đang khao khát khám phá Đà Lạt mộng mơ.
Đà Lạt Mùa Thu – Tác Giả: Luu Huong
Nhớ chiều đà lạt vào thu
Tôi tìm ngọn gió hát ru dỗ nàng
Giận chi tắt cả nắng vàng
Mây buồn man mác liễu hàng buông lơi
Nhớ ngày đà lạt mưa rơi
Dìu nhau đi dưới khoảng trời mưa bay
Mưa vương em mắt đong đầy
Mưa rơi ngày ấy quyện say môi mềm
Đà lạt đông bước qua thềm
Cúc quỳ vàng thắm trải miền hoang vu
Tinh mơ khắp lũng sương mù
Non cao mắc võng mây đu giữa từng
Nàng xuân hé nụ thẹn thùng
Em trao má thắm ngượng ngùng bên trăng
Mưa Sài Gòn Nhớ Mưa Đà Lạt – Tác Giả: Cư Nguyễn
Mưa Sài Gòn gieo nỗi buồn chi lạ
Chạnh nhớ về Đà Lạt dáng người thương
Nhớ nhung sao hình ảnh một ngôi trường
Bao kỷ niệm khuất mờ sương lạnh lẽo
Mưa Sài Gòn phũ phàng cành gãy héo
Chỉ càng khơi bạc bẽo với lạnh lùng
Chỉ gợi lên Đà Lạt giũa mưa phùn…
Ta nép cạnh cùng nhau không lẻ chiếc
Mưa Sài Gòn nhớ mắt màu nhung biếc
Nhớ môi hồng da diết hỡi tìm đâu
Bể dâu nào hai đứa rẽ lìa nhau
Đời cách biệt biết bao giờ tái ngộ
Mưa Sài Gòn nhớ hoài Đà Lạt phố
Nhớ cuộc tình dang dở vội vàng qua
Chờ bao Xuân đợi mấy Hạ sao mà…
Người cứ mãi lạc loài nơi đất lạ?
Đà Lạt Trong Em – Tác Giả: Clouds Nguyen
Đà Lạt mùa này có lạnh lắm không anh
Có còn chăng những cơn mưa phùn lất phất
Tình yêu thuở xưa bây giờ còn hay mất
Nghe xót xa lòng nhớ ngày tháng mộng mơ.
Đà lạt một thời yêu lắm mối tình thơ
Bóng hình ai bao tháng năm dài mong nhớ
Khắc sâu trong tim một mối tình tan vỡ
Đau xé cõi lòng cố mấy cũng chẳng quên.
Đà lạt ơi nơi ta chưa bao giờ đến
Bởi chẳng duyên hay chẳng nợ trong đời này
Dẫu cách xa nhưng cảm xúc vẫn đong đầy
Ai đã từng mơ xây lâu đài thuở ấy!
Đà Lạt mộng mơ hôm nay ta đã thấy
Một trái tim yêu trong sáng biết dường nào
Đã xóa tan trong ta bao nỗi đớn đau
Sẻ chia cho nhau niềm tin yêu cuộc sống!
Em mong một lần sẽ đến thăm Đà Lạt
Để được gặp anh và rừng thông bát ngát
Nghe tiếng thông reo vui cùng lời gió hát
Ngắm nụ cười anh tỏa sáng cả hồn em!
Chiều Mưa Đà Lạt – Tác Giả: Huỳnh Lê Minh Nhật
Đà lạt phố chiều nay mưa nặng hạt
Khách bộ hành lặng lẽ ngắm mưa rơi
Cành liễu rũ oằn mình trong mưa gió
Những cành hồng cũng phai nhạt nắng mưa
Nghe trong gió thì thầm lời tình tự
Tiếng ve sầu lặng lẽ khuất trong sương
Cây đứng lặng như mang nhiều tâm sự
Tiếng mưa buồn nghe rũ rượi hồn hoang
Đà lạt phố chiều nay buồn đến lạ
Tâm sự buồn hay tại gió phương xa
Người khách lạ ngẩn ngơ nhìn phố núi
Nén lòng buồn ngăn dòng lệ sắp tuôn
Mưa cứ trút giọt dài xen giọt ngắn
Khách trải lòng theo từng giọt mưa xa
Chân bước nhẹ trượt dài theo cơn gió
Cỏ cây buồn cũng rạp dưới trời mưa
Từng cơn gió lạnh lòng chân đã mỏi
Mặc gió buồn nuốt trọn trái tim côi
Ta đứng đó giữa một chiều mưa gió
Phố núi buồn chìm lạnh giữa hoàng hôn.
Em Về – Tác Giả: Nguyen Minh
Em về rồi, lại về.
Để phố buồn lưu luyến.
Để sương giăng trắng lối.
Không nỡ phủ dấu chân.
Khóm hoa hồng tầm ngần.
Sáng nay nhìn ngơ ngác.
Qua bên hoa em đẹp.
Mà sáng về nơi xa.
Em lại về nơi xa.
Ồn ào của Phố Thị.
Kỉ niệm về mưa gió.
Đà lạt mùa mưa rơi.
Nơi giữa đất với trời.
Mây mù mở đỉnh núi.
Dưới chân nước nguồn chảy.
Như tình yêu ngàn đời.
Đà Lạt Yêu – Tác Giả: Phu Ky Thach
Đà Lạt lúc nắng lúc mưa.
Con gái Đả Lạt hay hay ưa nhìn.
Duyên nhỏ như duyên chúng mình.
Ai thèm để ý mà rình với xem?
Em thường hay thích cà-rem.
Mỗi lần giận dỗi anh mua dỗ dành.
Giọt sương đu ở trên cành.
Đôi khi lăn nhẹ vào lòng tay em.
Đà Lạt Đêm Mưa – Tác Giả: Ngô Quang Luân
Đêm mưa xứ lạnh xa vời
Mờ mờ ảo ảo chìm vào trong sương
Bóng người sao quá vấn vương
Chìm trong sương trắng vấn vương tơ lòng
Đêm mưa sứ lạnh người ơi !
Thương thân viễn xứ thương sao quê nhà
Lặng nghe tiếng gió sót xa
Thông reo như tiếng gọi vào lòng ta
Đêm mưa xứ lạnh phương xa
Lòng ta thương nhớ quê nhà khôn ngui
Đà Lạt Chiều Mưa – Tác Giả: Trần Văn Lợi
Đà lạt chiều mưa vai kề hai đứa
Xiết chặt vòng tay môi ấm ngọt ngào
Ta tan vào nhau quên trời mưa đổ
Mặc ngoài kia rừng thông gió lao xao.
Em ơi! Nghe mưa lòng đau hoài niệm
Phố mưa giăng quạnh quẽ bước chân qua
Căn gác nhỏ anh về thầm khẽ gọi
Giờ em đâu? Thăm thẳm chốn ngàn xa!…
Thề hẹn mà chi! Con tim nhỉ máu
Mùa mưa về con nước cuốn niềm đau
Cam ly ơi! Nghẹn ngào tung sóng bạc
Tuyền lâm ơi! Đau đáu nước xanh mầu!
Rồi mai ngày thương nhớ biết tìm đâu
Chìm nổi phù hoa cuộn trôi, trôi mãi
Chia xa rồi, mong chi ngày gặp lại
Đen bạc nhiều, duyên phận trách chi nhau!…
Thành Phố Anh Về – Tác Giả: Phú Sĩ
Thành phố anh về … Đà Lạt chớm mưa rơi
Anh nhớ chơi vơi những con đường hoa nắng
Anh chẳng thể quên lối mòn đêm tĩnh lặng
Thổn thức nửa đời anh mang nặng tình ai
Thành phố anh về … còn chăng gió heo may
Nhớ dáng người xưa … nỗi niềm ngày xa vắng
Đã mấy mùa trăng … cứ ngỡ là dĩ vãng
Nào có ngờ đâu … đêm trắng những canh dài
Thành phố anh về … thiếu một mối tình say
Mòn mỏi phiêu du … tim này anh vẫn gởi
Cuộc tình ngày xưa … đời này anh mãi đợi
Đếm bước vô hình … nỗi nhớ vẫn chưa vơi
Thành phố anh về … còn đẹp lối chiều mơ
Tỉnh mộng mới hay … người xưa nay mờ lối
Bởi thời gian trôi anh vẫn còn nông nỗi
Một tấm chân tình nơi thành phố mưa rơi
Đà Lạt Tôi Yêu – Tác Giả: Nhât Lê Ori Kim
Đà lat ơi sao cứ mưa mưa mãi thế
Cõi lòng này tan nát từng giot mưa
Cái lanh tây nguyên .co bóp trái tim ngươi
Nhìn về nơi ấy nỗi cô đơn buồn tủi
Tôi chỉ muốn đưa măt ra để hứng
Những giot mưa xa tạt vào mí mắt tôi
Để vơi đi những nổi buồn man mác.
Để tôi trở về lác đác như những giot mưa xa
Đà lat ơi ! Tôi yêu đà lat lắm.
Hồn tôi nay đã chìm sâu trong mưa nhẹ
Để cuộc sống này mãi mãi có niềm vui.
Đà Lạt Một Chiều Mưa – Tác Giả: Đỗ Xuân
Góc phố vắng .lã chã chiều mưa đổ
Đưa tay hững hờ, hứng hạt mưa sa
Nghe mơ màng thông reo trong phiến lá
Ly cafe sao chẳng ấm nổi khách phương xa.
Mimosa từ đâu em.. đã ..đến..
Mà uốn mình bẽn lẽn với khách du ca.
Em đứng đó giữa cơn mưa đời bão gió.
Vẫn rung rinh cành lá chẳng phai màu.
Chiều ngồi đây cô đơn trong niềm nhớ
Phượng tím buồn khắc khoải cả chiều mưa
Tiếng ve kêu nghe cháy lòng lữ thứ
Kỷ niệm buồn nhạt nhoà mãi ko thôi.
Ve râm ran lấp cả bản nhạc tình.
Cơn mưa chiều kéo dài mãi ko ngớt
Quán góc phố ,nghe nao lòng nhạc Trịnh.
Cứ mưa hoài ,Mưa vẫn mãi mưa bay
Rồi cứ thế, thả hồn vào trống vắng.
Man mác buồn ..Em còn nhớ hay em đã quên.!!!
Đường Đà lạt bâng khuâng trong chiều vắng.
Phố vẫn buồn .một mình xứ lạnh chiều mưa.
Đà Lạt chiều nay cũng mưa. Nhấm nháp ly cafe nóng, tôi thấy cả vị ngọt và đắng. Không có em nhưng bên tôi là những người bạn – những người cũng yêu mưa, yêu Đà Lạt với những khoảng thời gian ngắn ngủi mà ngọt ngào.