Là một người hay đi lang thang trên các trang mạng để tìm cái hay. Nhưng hôm nay lại khác mọi hôm, lướt qua một dòng facebook tôi trợt nhận ra nhiều những chủ đề về học sinh, sinh viên nên thoáng nhớ là đã sắp hè. Nhớ những hình ảnh hoa phượng đỏ sân trường và những bài thơ tình yêu tuổi học trò nay tapchivannghe.com xin giới thiệu đến các bạn bài thơ tình hoa phượng sâu sắc nhất.
Hoa Phượng
Tuy rằng đang làm việc và sinh sống tại thành phố nhộn nhịp và xa hoa, nhưng tôi vẫn nhớ đến những ngày hè hoa phượng nở đỏ rực như lửa, tiếng ve râm vang khắp nơi kèm theo đó là những câu hát không thể nào quên của tuổi học trò, quen đến nỗi học sinh nào cũng thuộc cũng nghêu ngao hát mỗi khi hè về. Trong bài viết hôm nay Blog sẽ đưa bạn về với tuổi thơ nhưng sẽ là tuổi thơ của những bạn cảm nhận được sự sâu sắc với hoa phượng, nơi mà tình yêu bắt đầu qua những vần thơ về hoa phượng.
Tuổi thơ qua đi nhưng kỷ niêm xưa nhắc đến vẫn hiện ra như những thước phim chiếu chậm. Ngày ấy học sinh hồn nhiên gay thơ nô đùa, và cái tình yêu trong sáng tinh khôi ấy bắt đầu từ những cánh hoa phượng vĩ khi được gắp thành những cánh bướm và trao nhau những bức thư tình. Tâm hồn ngay thơ lúc ấy làm sao biết được hoa phượng là cả một nguồn sáng tác cho tình yêu. Cùng xem những bài thơ hoa phượng vĩ sâu sắc nhất ở đây để cảm nhận nhé.
Phượng Buồn Sắc Tím
Nhìn cành phượng tím đăm chiêu
Nhớ ngày xưa ấy nhớ nhiều người ta
Dáng ai trong gió thướt tha
Cho ta lặng lẽ xa xa đứng nhìn
Giận mình yêu lại lặng thinh
Cành hoa phượng tím người rinh mất rồi
Phượng buồn sắc tím hạ ơi
Ai bên khung cửa chơi vơi mộng đầu
Phượng xưa giờ chẳng phai màu
Vẫn màu tím đợi mộng sầu nhớ ai
Một thời phượng tím ngất ngây
Cho ai mãi nhớ những ngày yêu thương
Tay cầm cành phượng tỏa hương
Ngẩng ngơ trong dạ vấn vương trọn đời
Lưu Kỷ Một Thời – Tác Giả: Đức Hạnh
Áo trắng sân trường phơi phới bay
Ai ơi có nhớ ở nơi này
Sân trường hoa phượng như màu máu
Và tà áo trắng Phất phới bay
Ngày ấy nắng đổ khắp sân trường
Bao nhiêu thiếu nữ rất dễ thương
Má hồng duyên dáng pha màu sắc
Cùng nhau vui vẻ cùng đến trường
Hoa sắc nở tươi trước cổng trường
Cùng nhau mơ mộng rất mến thương
Vui đùa bên nhau khi tan học
Tiếng cười vô tư trước sân trường
Và rồi ngày ấy cũng qua rồi
Một kỷ niệm đẹp quá đi thôi
Suốt đời đi xa ta vẫn nhớ
Nhớ về kỷ niệm thủa đầu đời…
Thơ Hoa Phượng – Chùm Thơ Hay Về Hoa Phượng Ngày Hạ
Thơ về hoa phượng đỏ, những câu thơ viết về cây phượng và cũng chưa bào giờ một loại cây có thể làm khơi nguồn cảm hứng của nhiều tác giả, nhà thơ sáng tác nhiều bài thơ tình hoa phượng ngày hè hay và sâu sắc đến như vậy. Những bài thơ hay về hoa phượng vĩ lưu giữ bao nhiêu là kỉ niệm, nổi buồn và niềm vui, bao nhiêu là hoài niệm của một thời học sinh tan trường.
Hoa phượng và tiếng vé là những dấu hiện cũng như người bạn của tuổi học trò, bên cạnh đó cũng vương vấn nhiều tình yêu trong sáng tuổi học trò sân trường. Những mãnh thư trao tay viết vội, những cái nhìn ngài ngùng, cái nắm tay bất trợt…. bấy nhiêu thôi cũng nói lên bạn là người may mắn nhất của một thời học sinh rồi.
Thơ Tình Hoa Phượng: Kỷ Niệm Tình Đầu
Phố vắng em rồi..nhớ bóng cây
Tình xưa nghĩa cũ vẫn tràn đầy
Bao năm xa cách chia hai lối
Lệ đẫm hoe my ở chốn này
Hạ đến nơi em hoa phượng nở
Anh đi thu tới lá vàng bay
Nào ngờ Đông vội gieo băng giá
Ngóng đợi xuân về nàng có hay
Phượng Tím Cao Nguyên
Phượng Tím khoe màu chở hạ sang
Đồi sim Tím nhớ gợi mơ màng
Đường xưa quyện Tím ngời thanh thảo
Dốc lạnh nghiêng sầu Tím dạ lan
Tím thủy chung chờ bên ngõ mộng
Mơ về nẻo đợi Tím đài trang
Mây ơi hãy phủ chiều sương Tím
Để Tím hồn thơ lộng gió ngàn
Ký Ức Mùa Hoa Phượng
Ta về nẻo cũ mái trường xưa
Phượng vỹ bừng hoa đỏ thắm đùa
Giọt nắng mơ màng xuyên kẽ nhỏ
Ve sầu giục giã réo mành thưa
Quay về kỷ niệm còn không nữa
Lại ngỡ thời gian mới chỉ vừa
Trống điểm tan giờ ai lặng lẽ
Dâng trào nỗi nhớ hạ đòng đưa
Dâng trào nỗi nhớ một chiều trưa
Thuở mộng cùng nhau nói bỗng thừa
Buổi cuối nhìn ai thờ thẫn dạ
Trang đầu mở lối ngỡ ngàng mưa
Từ nay vắng bạn cùng chia sẻ
Đã phải xa thầy tự bước chưa
Vấp ngã đôi lần quay trở lại
Ta về nẻo cũ mái trường xưa
Chớm Hạ
Xuân chiều ngúng nguẩy đợi hè sang
Phượng rỡ ràng đơm nắng ủ vàng
Ngỡ tiếng điêu thuyền lơi lả vọng
như hình tố nữ điệu đà loang
Đòng đưa ngọn trúc vươn đầu bãi
Phảng phất chòm sương quyện giữa đàng
Gió lãng mơ màng ru mộng trải
Ve rền hớn hở cuộn hồn hoang
Minh Tâm
17/04/2015
Phương Ấy
Hơi gió buồn tôi lặng lẽ bước
Qua phố vắng lạc bước cô đơn
Người nơi đâu tôi tìm chẳng thấy
Tìm thấy rồi rồi lại hóa không
Tôi vui buồn dạo bước phố chiều
Nhìn tây bắc mà lòng nhớ ai
Tôi chẳng cười vì tình rơi lệ
Vì mất người mãi thật rồi sao
Tháng ngày này tẻ nhạt vô phương
Lẽ lôi bước kiếp đời một mình
Tôi bước đi về nơi nào đây
Để tìm em mà chẳng thấy người rồi
Phương xa đó người có nhớ tôi
Hay quên tôi bên ai mất rồi
Tôi nơi này luôn mãi nhớ ai
Chúc cho người mãi hạnh phúc nhe
… nguyễn hải …
Anh Sẽ – Tác Giả: Quang Nguyễn
Anh sẽ về khi mùa hoa phượng đỏ
Hè ngan ngát, vương dịu hồng cánh môi
Tay nắm tay hôn lên suối tóc nhỏ
Ôm thật lâu, khẽ thầm, tháng năm trôi
Anh sẽ mang, chùm thơ nhúng vào hạ
Cho nóng bỏng, mùi nắng, gió heo mây
Anh sẽ để những cơn mưa thong thả
Ướt giăng lối, khơi kỷ niệm đã bay
Một thưở yêu, chìm đắm với mộng mị
Say chất ngất, êm đềm những tháng ngày
Phượng vẫn buồn, như mắt em thủ thỉ
Ngày xa vắng, nhìn anh trong mưa bay
Anh sẽ kể chuyện mình theo tiếng nhạc
Mỗi tâm trạng, hòa lẫn với tiếng hát
Cho hồn bay, tìm lại mối tình đầu
Đã theo gió bay về phương trời nao.
Phượng Cũ
Hạ đã mấy lần qua trước ngõ
Hình như vốc nắng cũng thêm đầy
Phượng cũ bao mùa khoe sắc đỏ
Hỏi người cố quận có còn đây!?
Ta đã trở về thăm mấy bận
Mấy mùa Hạ đến, mấy mùa thương
Có lẽ thời gian dài vô tận
Nên thất lạc nhau vạn dặm đường
Nhìn ánh hoàng hôn màu tản mạn
Góc phố dài theo những mơ hồ
Mùa Hạ bâng khuân ta vừa chạm!
Mà chiều lắng lại một miền mơ
Ta đứng bên chiều ngơ ngác gọi
Mùa Hạ mông mênh lạc giữa dòng
Tà dương khuất dạng len màu tối
Thấy miền ký ức phủ rêu phong.
Phượng Hồng
Hạ về nắng đổ muôn nơi.
Phượng kia toả sắc gọi mời ve ngân.
Lắng nghe âm điệu vang rần.
Du dương khúc nhạc ngoài sân phượng chào.
Thoảng cơn gió nhẹ lướt mau.
Nhìn cánh phượng rụng mà sao nao lòng!
Dõi về nơi ấy xa trông.
Gửi người tri kỷ sắc hồng làm tin.
Khép mình nhặt cánh hoa xinh.
Thả hồn mơ tưởng bóng hình nơi xa.
Hè về sao quá thiết tha.
Hoà trong sắc nắng làm ta say tình.
Nắng ơi! Nắng toả lung linh.
Gió ơi! Gió thổi ân tình của ta.
Gởi người nơi ấy phương xa.
Lời thương, lời nhớ thiết tha nỗi niềm.
Hạ ơi! Xin mãi đi tìm.
Gởi thương gởi nhớ trong tim về người.
Nhìn cành phượng thắm xinh tươi.
Mà lòng cứ ngỡ nụ cười người trao.
Nắng ơi! Nắng trãi ngọt ngào.
Hạ ơi! Hạ đến thấm bao ân tình.
Phượng ơi! Toả sắc lung linh.
Để mùa thu tới kết tình đôi ta!
Mình Em Với Con Đường Kỷ Niệm – Tác Giả: Thủy Nguyễn
Em trở về con đường cũ ngày xưa
Giữa tháng năm khi phượng hồng nở rộ
Con phố nhỏ rợp màu hoa rực rỡ
Phố cũng buồn…bởi thiếu bước chân anh
Em một mình lẻ bước trên đường quen
Cánh hoa rơi gợi lên bao kí ức
Của ngày xưa…mùa phượng về đỏ rực
Hai đứa mình tay nắm chặt bàn tay
Đã lâu rồi anh không trở về đây
Không có anh em thấy lòng buồn quá
Phố thân quen bỗng trở lên xa lạ
Em một mình… lạc lõng giữa đường xưa !
Mùa Hoa Phượng
Bút trường sơn ghi dòng tình thắm
Mực cửu Long gửi gấm nhớ thương
Nhớ mùa hoa phượng sân trường
Chụm đầu đèn sách giảng đường bên nhau
Tình yêu học trò đành lỗi hẹn
Tâm tình Lời hứa hẹn mai sau
Lời thề khắc cốt ghi sâu
Ngày vui chiến thắng tình đầu trao nhau
Trộm nhớ thầm thương đành gắng chịu
Con thuyền rời bến đã ra khơi
Chiến tranh tàn phá khắp nơi
Phượng hồng đỏ thắm tá tơi sân trường
Nức nở tiếng ve thương phượng đỏ
Khăn đỏ sân trường đã quá xa
Tình đầu lưu luyến hai ta
Tình yêu khép lại mặn mà tình thương
Nỗi Buồn Hoa Phượng
Nắng hạ đến thắp hồng ngọn lửa
Gió hè về chan chứa yêu thương
Râm ran điệp khúc xa trường
Nhạc ve rên rĩ vấn vương điệu sầu
Nắng hạ đến chào câu tạm biệt
Gió hè về tha thiết mùa thi
Người ơi, đã đến hạn kỳ
Chín mươi ngày tủi chia ly bạn bè
Nắng hạ đến nhạc ve rền rĩ
Gió hè về không khí nồng oi
Chia tay bè bạn bi hoài
Chờ mùa thu đến ta ngồi bên nhau
Nắng hạ đến đừng sầu bạn nhé
Gió hè về đã ghé sân trường
U hoài bóng dáng yêu thương
Thầy cô bè bạn bốn phương chia lìa…
Hạ Thương – Tác Giả: Vinh Thành
Thu chớm tóc rồi em còn nhớ hạ không?
Em có nhớ vị cay nồng của nắng
Em có nhớ phút ban đầu im lặng
Chưa dám cầm tay cho vương vấn bàn tay
Thu về rồi em còn nhớ hạ thương
Cành phượng vĩ dưới trời cháy đỏ
Em còn nhớ về một thời hoa đỏ
Ấp ủ áo dài em bẽn lẽn thơ ngây
Em có nhớ ta ấp ủ với hàng cây
Để ve gọi bao lời muốn nói
Ta không thể tỏ tình như ve gọi
Những thoáng nhìn như tia chớp của đất trời
Thu về rồi trong gió thoảng ngâu rơi
Em còn nhớ về một thời xa vắng
Em còn nhớ về mối tình đằm thắm
Để mỗi hè về ve thắp nhớ lên cây
Hè Thương Nhớ
Hè về anh lại nhớ hoài ai
Sợi nắng bay theo vạt áo dài
Phượng đỏ nghiêng cành che má thắm
Môi hồng mọng ướt giọt sương mai.
Anh đợi giữa trưa ở cổng trường
Em cười:một đợi giả hai thương
Anh không dám lãi nhiều như thế
Chỉ muốn đi chung một chặng đường…
Chiều về hai đứa đến đầm sen
Em hái hoa tươi đỏ mạn thuyền
Anh đẩy thuyền nan vào cõi mộng
Em ngồi giữa đó tựa nàng tiên !
Nhìn em tay để rớt con sào
Anh phải liều mình nhảy xuống ao
Em kéo sào lên,anh vít xuống
Để tay hai đứa quyện vào nhau…
Xa nhau thư gửi vạn lời thương
Bom dội quê ta hóa chiến trường
Thất lạc thư rồi em chẳng đợi
Buồn theo mỗi đứa một cung đường!…
Hà Nội ngày 9-4-2017
Nguyễn Văn Pứ
Mùa Phượng Nhớ
Phượng thắm chiều nay! nhớ những ngày
Bằng lăng nhuộm tím cả hàng cây
Ngày xanh chuyên chở màu hoa bướm
Thuở ấy vần thơ! nhuộm sắc mây
Ai gieo nỗi nhớ? giữa hồn say
Bạn hỡi! ve ngân điệu nhạc này
Nhặt cánh hoa rơi! lòng muốn ngõ
Nâng niu kỷ niệm dạ đong đầy
Xa rồi, anh nhớ đã bao ngày
Đón đợi, em mong thuở ngất ngây
Dạ ngẩn tình cao! vờn gió núi
Lòng trao nghĩa nặng! cuộn ngàn mây.
Có nhớ không em giữa trường xưa
Khúc khải hoàn ca chở nắng mưa
Vần thơ chắp cánh bao mùa nhớ
Sống mãi trong ta cảnh sớm trưa
Kỷ niệm ngày xanh bừng dậy nữa
Chờ em thuở ấy lúc đò đưa
Chia xa một kiếp! chờ thắp lửa
Để lệ thầm rơi! giữa sao thưa…
Em ơi! một thuở tình đôi lứa
Nhặt cánh hoa rơi! giọt nắng vương
Ém chặt trong tim hình áo trắng
Tìm em nỗi nhớ bóng mùa thương
Biền biệt phương trời cùng một hướng
Trường xưa, bạn cũ mộng chung đường
Ngày xanh còn mãi mùa phượng nở
Kỷ niệm hồn hoa đẹp mái trường…
( 19/4/2017 – Phuc Han Mai)
(Ảnh: Ngon Nguyen )
Hoa phượng tiếng ve trở thành một phần ký ức của bao nhiêu bạn học sinh. Nay Blog mượn những bài thơ tình hoa phượng gửi đến các bạn để một phần ôn lại những ký ức tuổi thơ của một thời học sinh nhiều kỉ niệm đẹp nhé.